''Tiểu Dương....đừng đi....hãy trở lại bên ta ....hãy tha thứ cho ta....Tiểu Dương.....''
Trong bóng đêm , mọi thứ xung quanh đều yêu tĩnh , bỗng một đôi mắt mở to ra , nàng ngồi bật dậy , đôi mày nhiếu lại
-Lại là giấc mớ đó , nó lại xuất hiện .
Đúng vậy , nàng đã từng mơ thấy giấc mơ đó nhiều lần rồi , nhưng lần này hình như là rõ ràng hơn thì phải?
Rốt cuộc người trong mơ đó là ai? mà sao giọng nói lại tràn đầy ưu thương thế . hình ảnh rất mờ chỉ có thể thấy được bóng dáng mơ hồ của một người nào đó , mỗi lần mơ thấy nó là lại làm nàng đau buồn .
Tiểu Dương là ai? ( T.H.O: lúc này nàng vẫn chưa được gọi là Tiểu Dương nên nàng không biết người được gọi làTiểu Dương trong mơ là ai hết nha )
Liệu nó có liên quan gì đến nàng không?
Bỗng chiếc đồng hồ báo thức vang lên kéo nàng ra khỏi những suy nghĩ đó
Nàng giơ tay cầm lấy chiếc đồng hồ ở đầu giường đưa tới trước mặt
- uy , giờ sáng rồi , hahaha chuẩn bị đi cắm trại thôi, núi Phong Sơn ơi ta tới đây.
Nàng leo xuống giường , vặn mình .
- Ủa mà hình như mình vừa mơ thấy gì thì phải?
Mặt nàng nhăn nhó lại để cố nhớ lại giấc mơ mà nàng đã mơ hồi tối , nhưng đáng tiếc là nàng không còn nhớ giấc mơ đó nữa , trong lòng chỉ còn lại một ít tư vị buồn .