Truy Thê

chương 75: lý do

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Luna Huang

Lát sau, khách nhân đến khiến cho Cung phủ phi thường náo nhiệt. Chu thị vội vàng chạy đến nhắc nhỏ Cung Vô Khuyết nên thay triều bào thành giá y nhưng hắn lại để ngoài tai.

Chu thị lo việc không chu toàn nên thất sủng, nàng ta chỉ có đứng bên cạnh Cung Lạc Thiên thôi chứ không được hắn để ý đến. Tô thị lại cao hứng liền hăng hái cười nói liên tục.

Cung Vô khuyết nắm tay Mã Phi Yến ra ngoài tiếp khách. Đám khách đến luôn miệng chúc mừng rồi ném cho Mã Phi Yến ánh nhìn khác nhau, thương cảm, đồng tình,...có đủ a.

Mã Phi Yến chẳng buồn lưu tâm. Lúc này nàng bận ngóng trong trong phụ mẫu, huynh trưởng cùng tẩu tẩu a. Tại sao đến giờ này vẫn chưa hề có ai đến? Lòng nàng buồn bực không thôi.

Nghe hạ nhân thông báo người của Mã gia đến, Mã Phi Yến hất tay của Cung Vô khuyết ra bất chấp cấp bậc lễ nghĩa nhấc váy chạy nhanh ra đại môn.

"Phụ thân, mẫu thân, ca ca, tẩu tẩu." Nàng cười híp mắt lao đến ôm lấy Tề thị cùng Mã Tuấn Vĩnh.

Cung Lạc Thiên, Cung Vô Khuyết cùng nhau bước ra đón. Tô thị, Chu thị đều ngạc nhiên thôi khi thấy Mã Phi Yến bày ra tính tình tiểu hài tử như vậy. Cung Lạc Thiên như thấy được Mã Phi Yến mười một tuổi ở Tân Hà thôn vậy.

"Gặp qua tướng gia, quốc công gia, phu nhân." Đám người Mã gia cung kính hành lễ.

"Mã thượng thư hữu lễ." Cung Lạc Thiên thu dáng vẻ ngạc nhiên trở về rồi nghiêm nghị nói: "Mời vào trong."

Chuyết Niên Quyên mỉm cười diệu dàng gọi: "Cữu cữu, biểu ca."

Cung Lạc Thiên gật nhẹ đầu rồi đưa tay mời mọi người vào trong. Tô thị, Chu thị nhanh chóng cười híp mắt khen Chuyết Niên Quyên cùng Bạch Mãn Ngọc vài câu rồi kéo Tề thị vào trong

Mã Phi Yến luôn miệng ton hót: "Phụ thân chúng ta đến viện của nữ nhi đi, ở đó đẹp lắm." Một tay kéo lấy tay của Mã Tuấn Vĩnh một tay nhấc váy muốn bước đến phương hướng của Hắc Nguyệt Cao Phong.

Mã Viễn Duẫn ho khan vài tiếng nhắc nhở: "Muội muội đã quên mất chúng ta rồi." Trong lòng tuy không hài lòng với Cung Vô Khuyết liên tục nạp thiếp như vậy nhưng vẫn là hướng muội muội nhà mình cười.

Mã Tuấn Vĩnh nghiêm nghị, quét mắt nhìn Cung Vô Khuyết rồi nói: "Bảo bối a, hôm nay không tiện đến đó đâu. Hôm khác vi phụ đến đó bồi ngươi."

Lúc nghe thấy Cung gia đến gửi thiếp mời trong lòng hắn khó chịu vô cùng, lửa giận cứ như nước sôi vậy chỉ muốn phun trào. Chỉ hận bản thân không thể đến đó ép Cung Vô Khuyết hưu nữ nhi nhà mình. Tề thị khóc lóc suốt mấy ngày đến hôm qua thấy Mã Phi Yến vui vẻ trở về lại mặt mới có thể an tâm một chút.

Mã Viễn Duẫn, Mã Viễn Luật muốn đến Cung gia đòi muội muội trở về nhưng bị hắn cản lại. Hôm đó Cung Vô Khuyết bức hôn như vậy nhất định sẽ không chịu thả người. Nếu như làm to chuyện khiến Cung Lạc Thiên mất hứng thì Mã Phi Yến ở đó cũng khó yên ổn.

Sau khi chào hỏi xong, Cung Vô Khuyết vội vàng tiếng đến kéo Mã Phi Yến: "Yến nhi, không nên để nhạc phụ đại nhân khó xử." Hắn cũng biết được Mã gia hiện tại không thích hắn, biết làm sao được, hắn lỡ miệng mất rồi.

Mã Phi Yến gạt tay hắn ra không hề để ý gì đến hắn, vẫn nhất mực ôm lấy cánh tay của Mã Tuấn Vĩnh làm nũng: "Phụ thân, người hứa rồi không được nuốt lời đâu đấy." Thấy được Mã Tuấn Vĩnh gật đầu nàng mới an lòng.

Mã Viễn Luật chép miệng lắc đầu: "Muội muội chỉ thấy mỗi phụ thân thôi."

Mã Phi Yến hừ một cái khinh bỉ nhìn bọn họ: "Phụ thân tặng muội vòng cổ a." Tay nàng chỉ lên chiếc vòng ngọc như ý của mình đắc ý vô cùng: "Hai người tặng muội cái gì?"

Mã Viễn Duẫn ghé sát tai nàng nói nhỏ: "Chúng ta hôm nay cũng là có lễ vật cho muội muội a."

Phượng mâu sáng lên, Mã Phi Yến lập tức buông tay của Mã Tuấn Vĩnh ra ôm lấy tay của hai huynh trưởng: "Lễ vật là đâu, muội muốn xem a."

Thấy muội muội nhà mình thật sự không có chút buồn bã nào bọn họ mới yên lòng. Mã Viễn Luật lắc đầu chê trách: "Muội muội thật không phúc hậu, vừa nghe có lễ vật liền đến cả phụ thân cũng không cần a."

Hừ! Liếc mắt lườm Mã Viễn Luật rồi hạ thấp giọng nói: "Mặc kệ muội."

Bạch Mãn Ngọc lúc này mới đưa Mã Phục Khanh cho Chuyết Niên Quyên rồi đưa hộp từ tay áo đưa Mã Phi Yến: "Đây là tâm ý của bốn người chúng ta, muội muội nhất định không được chê đâu đấy."

Mã Phi Yến gật đầu định mở ra thì bị Cung Vô Khuyết kéo đi tiếp khách nhân. Nàng chỉ có thể đưa mắt nhìn đám người Mã gia ngồi gần đó chứ không thể đến gần.

Không lâu sau, Trữ thân vương đưa Vương phi đến. Hắn bước đến trước mặt Mã Phi Yến nhìn nàng như muốn nói "đáng đời". Mã Phi Yến làm sao để hắn đắc ý được, nàng ôm lấy Cung Vô Khuyết rồi lườm lại Trữ thân vương ý bảo ta tuyệt đối không hối hận.

Cung Vô Khuyết thấy được trong lòng cũng cười thành tiếng. Xem ra nàng quả không thích Trữ thân vương nha. Nhất là từ sau ngày hôm đó ở ngự hoa viên.

Lúc nhập tiệc Mã Phi Yến không ngồi cùng đám người Cung gia mà nàng lại chạy đến ngồi với Mã gia cười nói vui vẻ. Mã gia mới là thân thích của nàng, Cung gia đã là gì đâu. Tuy đám khách nhân cũng có đồng cảm với nàng mới vào cửa không lâu trượng phu đã lập đến ba tiểu thiếp nhưng ngày mai trong kinh thành đồn đãi khắp nơi nói Mã Phi Yến là đố phụ.

Đến tối, Mã Phi Yến mệt lã người trở về phòng ngâm mình trong nước nóng đầy cánh hoa. Tuyết Ly phải giúp ở bên ngoài nên lúc này chỉ có Bạch Chỉ cùng Ngân Chỉ ở bên nàng thôi.

Hai người bọn họ bức bình liền lên tiếng nói với nàng.

"Thiếu phu nhân vì sao đến nước này vẫn là đối với Vương gia lạnh nhạt như vậy?" Lúc nãy nàng thấy rõ Mã Phi Yến đối với Trữ thân vương là chán ghét, hận không thể tránh xa a.

"Không có lý do." Mã Phi Yến nhàn nhạt trả lời, mắt nàng nhắm lại thư giãn. Hôm nay đứng cả buổi mỏi muốn chết giờ còn nghe hai tên nội gián này phàn nàn nữa.

"Định quốc công thật quá đáng a, người mới vào cửa không bao lâu liền thú ba tiểu thiếp rồi. Nếu đổi lại là Vương gia người nhất định sẽ không làm như vậy."

Đương nhiên rồi, Vương gia nhà các người là trực tiếp giao hoan trong ngự hoa viên giữa thanh thiên bạch nhật. Gả cho Cung Vô Khuyết ít nhất nàng cũng biết hắn thú nàng vì không muốn lập thê.

"Đúng a, đã thế lúc trước còn bức hôn người nữa. Nô tỳ thật không thể hiểu được vì sao người vẫn có thể thản nhiên như vậy."

"Vậy theo hai ngươi ta nên làm gì? Đó là do hoàng thượng chỉ hôn a, đâu phải do ta. Lại nói giờ ta cũng đã gả đi rồi, hai ngươi đùng nhắc đến Trữ vương gia trước mặt ta nữa." Nghe thấy tên hắn nàng liền cảm thấy buồn nôn.

Lúc này Tuyết Ly làm xong chuyện liền bước vào: "Thiếu phu nhân, lão gia cho người gọi người đến thư phòng a."

Mã Phi Yến sớm đoán được vì sao lại bị gọi đi rồi, chỉ là không ngờ nhanh như vậy thôi. Nàng liền đứng dậy mặc y phục chỉnh tề rồi bước ra khỏi Hắc Nguyệt Cao Phong đến thư phòng trong viện của Cung Lạc Thiên. Giải quyết sớm nàng nghỉ ngơi sớm thôi.

Cung Lạc Thiên ngồi trên ghế thái sư khi thấy nàng tiến vào liền uy nghiêm nhìn nàng hỏi: "Lúc nãy vì sao lại như vậy?" Nàng làm như vậy không biết là người khác sẽ nghĩ Mã gia cùng Cung gia thế nào sao? Mà lúc nãy, Mã gia còn không hề có ý tứ bảo nàng dời bước nữa. Cho dù là Cung Vô Khuyết làm như vậy là không đúng nhưng họ cũng không nên để Mã Phi Yến tự tung tự tác như vậy. Mặt mũi của cả hai nhà đều bị ném đi hết rồi.

Sau khi thi lễ Mã Phi Yến chậm rãi trả lời: "Vì Phi Yến nhớ phụ mẫu, huynh trưởng, tẩu tẩu." Không để Cung Lạc Thiên phản bác nàng tiếp tục nói: " Có lẽ phụ thân không biết vì sao quốc công gia lại thú Phi Yến làm thê đúng không? Phi Yến cũng không dám giấu, quốc công gia bảo lúc trước Phi Yến mượn danh của hắn tránh thái y nên giờ hắn không muốn thú thê nên mới bảo Phi Yến giúp hắn."

Cung Lạc Thiên nhìn Mã Phi Yến đầy ngạc nhiên, làm sao có thể như vậy được. Rõ ràng Cung Vô Khuyết vô cùng yêu thương nàng bất chấp mọi sự phản đối để thú nàng vào cửa làm thê. Sao giờ lại thành không muốn thú thê nên mới thú nàng? Cung Vô khuyết không muốn thú thê chỉ cần không đồng ý cũng không ai cưỡng ép cơ mà.

Đôi mày nửa trắng nửa đen của Cung Lạc Thiên dán chặt vào nhau. Lúc hắn phản đối Cung Vô Khuyết chảm đinh chặt sắt tuyên bố ngoài trừ nàng không ai có thể ngồi được vị trí chính thê của hắn(CVK). Hắn đoán được Mã Phi Yến không muốn gả nên Cung Vô Khuyết mới đưa ra hạ sách này.

Giọng nói khàn khàn lại vang lên: "Tuy rằng như vậy cũng không thể hành xử không màng đến mặt mũi của hai nhà như vậy."

"Phi Yến nhớ rõ, đảm bảo sẽ không có lần sau." Mã Phi Yến lễ phép đáp, ngoại trừ câu này nàng không biết nên nói câu nào nữa.

"Được rồi, ngươi về nghỉ ngơi sớm đi." Cung Lạc Thiên phất tay. Ánh nến chập chờn làm cho khuôn mặt của hắn càng lộ rõ vẻ phiền não.

Mã Phi Yến thi lễ xong trở về Vong Nguyệt uyển. Nàng nằm trên giường, Bạch Chỉ, Ngân Chỉ, Tuyết Ly người quạt người giúp nàng bóp chân bóp vai cho đến khi nàng vào giấc họ mới rời đi.

Truyện Chữ Hay