Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

chương 92: thêm phí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi Vasily đang làm nóng người được một nửa thì nghe thấy trong hành lang có tiếng người quang quác la lên, hắn bước xuống từ máy đạp xe, tò mò bước ra cửa cùng với Sergei.

"Xảy ra chuyện gì thế?"

Sau đó bọn họ nhìn thấy Trương Giác bưng mông la to.

"Con không quan tâm! Con muốn nhảy cú nhảy bốn vòng điểm băng ngoài (T)!"

Đương nhiên, bởi vì cậu đang hét lên bằng tiếng Trung cho nên Vasily và Sergei đều nghe không hiểu, bọn họ chỉ nhìn thấy huấn luyện viên của cá sấu nhỏ một mặt hỏng mất, tay cầm một tờ báo cuộn tròn lại đuổi theo đánh mông Trương Giác.

"Không được! Bây giờ con ngay cả trục tâm của salchow vòng (S) cũng không ổn định được, vậy mà điểm băng ngoài bốn vòng cái gì (T)? Còn muốn đôi chân của mình hay không hả?"

Sử dụng lời giải thích của Trương Giác, ban đầu S là một người vợ đã cùng với cậu lãnh giấy hôn thú và có tình cảm rất tốt, tỷ lệ thành công trong thi đấu gần như là % trở lên, mà từ khi Trương Giác bắt đầu cao lên, S đã bắt đầu muốn ly hôn với cậu, tuy rằng trước mắt chưa có ly hôn thành công nhưng đám nhỏ S T đã rời khỏi nhà cao chạy xa bay, lúc này nếu như không nghênh đón bà vợ T thứ hai vào cửa, nhà bọn họ sẽ bị hai nhà Vasily và McQueen sát bên đè bẹp luôn!

Thẩm Lưu thì lại ở bên cạnh đầy mặt bất đắc dĩ khuyên: "Đừng ồn nữa, sư huynh, bây giờ xung quanh đều là người nước ngoài, anh cho Tiểu Ngọc trước mắt người ngoài một chút mặt mũi đi, muốn đánh thì sau hãy đánh, Tiểu Ngọc em đừng có nhảy nữa, cẩn thận cậu của em gọi điện thoại cho mẹ em ngay bây giờ đó!"

Xét thấy Trương Tiểu Ngọc bị huấn luyện viên đánh không phải một hai lần, tất cả mọi người tập mãi thành quen lộ ra biểu tình "Hóa ra là cá sấu nhỏ chọc huấn luyện viên tức giận", rồi ai nấy đang làm gì thì trở về làm cái đó.

Sergei còn có tâm tình nhắc nhở Vasily: "Cậu nhớ mặt quần lót thể thao đó, đứng có giống như tại phân trạm Nhật Bản, nhìn không văn minh gì hết.

"

Các vận động viên nam thường mặt quần lót thể thao bó sát người, để ngừa cái thứ đồ chơi kia trong đũng quần cứ bị vung qua vung lại khi vận động kịch liệt, dễ dàng bị thương không nói, nhìn cũng không đứng đắn, Vasily lúc ở phân trạm Nhật Bản thì phát hiện mình không mang quần lót thể thao, có đi mua thì cũng không kịp, cuối cùng chỉ có thể mặc chiếc quần tứ giác ông già rộng thùng thình yêu thích của mình tham gia thi đấu, vì chiếc quần trang phục thi đấu vốn đã chật, điều này sẽ khiến bất kỳ ai tinh mắt cũng đều sẽ nhìn thấy dấu vết của cái quần tứ giác kia!

Vasily: "Không nhắc tới lịch sử đen tối của tôi thì cậu sẽ chết sao?"

Đánh thằng nhỏ xong, khởi động thì vẫn phải khởi động, Trương Giác không chạy, cũng không có tưng tưng nhảy dây, chỉ là tiến hành kéo duỗi, sau đó quỳ trên quả bóng yoga thực hiện một số động tác huấn luyện thăng bằng, Dương Chí Viễn giúp cậu kéo căng cơ và xương trên người, miệng dặn dò.

"Nhớ kỹ, khớp của em là loại hình rất linh hoạt, bây giờ dây chằng của em có vấn đề, khớp mắt cá chân trở nên vô cùng lỏng lẻo, phải chú ý tới chỗ này.

"

Trương Giác ở bên kia đáp lời, Trương Tuấn Bảo mở ghi chép ra, trong đó là thứ hạng và điểm số của bài thi ngắn trận chung kết đơn nam.

Vasily (.

)

McQueen (.

)

Sergei (.

)

Trương Giác (.

)

Martin (.

)

David (.

)

Nếu muốn vô địch, Trương Giác phải vượt qua khoảng cách điểm giữa Vasily và McQueen, tương đương với việc bán đuổi điểm cơ bản lo hoặc F.

Cái đĩa này thật không dễ lật chút nào.

Hắn âm thầm thở dài, điều duy nhất đáng để ăn mừng chính là lần này không có ai bùng nổ trong bài thi ngắn, McQueen là người tạo ra kỷ lục thế giới cho bài thi ngắn là .

, nhưng trong mùa giải hắn không trượt ra được thành tích tốt hơn, mà Vasily và Sergei đều giỏi trượt tự do hơn.

Bằng không thật sự bị loại tuyển thủ hàng đầu này kéo ra khoảng cách điểm, Trương Giác cũng không cần vọng tưởng lật lại thế cơ, nằm ngang dưỡng thương chờ sang năm tái chiến còn tạm được.

Một lúc sau, David chậm rãi xoay người, thay giày trượt băng, cộp cộp đi ra ngoài.

Hắn là người cuối cùng trong bài thi ngắn, cũng là đầu tiên ra trận trong trượt băng tự do.

《 Bài ca con thuyền tháng sáu 》mang phong cách kỳ lạ và bí ẩn một lần nữa vang lên trên sân băng, với trí nhớ của Trương Giác tại phân trạm Mỹ, cú nhảy đầu tiên của hắn là cú nhảy đơn T.

Thân là người có hạng nhất đơn nam cao nhất thế giới, nhất ca người Bỉ David Bisulei dùng sức điểm băng chân trái, những vụn băng nhỏ bắn ra dưới chân, hắn nhảy cao lên, có thể thấy trục tâm khi nhảy lấy đà của hắn bị cong, nhưng hắn vẫn cố gắng duy trì cái trục cong nà tiếp băng ổn định, tiếp sau đó chân trái điểm băng, nhảy cái T.

Đây đúng là kỹ năng độc nhất của David—— cho dù trục nhảy có cong veo đến đâu thì hắn vẫn thần kỳ tiếp băng, trên toàn thế giới phải nói lầ độc nhất, chỉ là sau khi phát dục, David đã từng đánh mất kỹ thuật thần kỳ này, không ngờ rằng trong năm nay hắn đã thành công luyện chiêu này trở lại.

Trương Giác nhìn thấu dự định của hắn: "Anh ta muốn nhảy hai cú T trong trượt băng tự do sao?"

Đúng như dự đoán, cú nhảy thứ hai của David là nhảy đơn T.

Người thanh niên này đã nghỉ thi đấu ít nhất hai mùa giải vì sự phát dục của mình, sau khi tiến vào vòng chung kết tổ thiếu niên, hắn đã không ngần ngại gia tăng tiến độ của mình!

Dương Chí Viễn nhìn mà kêu lên một tiếng.

"Thật là to gan, vốn Bisulei cũng là bởi vì xảy ra sai lầm nhảy bốn vòng trong bài thi ngắn mới rơi xuống vị trí cuối cùng, không ngờ rằng cái tên này còn dám tăng số lần nhảy bốn vòng ở trượt băng tự do, thằng nhóc này thật là táo bạo mà.

"

Sau David, người ra trận là nhất ca người Pháp Martin, người đã giành được huy chương đồng tại Thế vận hội mùa đông Vancouver, hắn và Thẩm Lưu cùng tuổi, năm nay tuổi, trong nội dung trượt băng nghệ thuật đơn nam thì họ là những người lớn không có gì lạ khi giải nghệ bất cứ lúc nào.

Năm ngoái, Martin vì chấn thương nên phát huy không tốt, thậm chí cũng không lọt vào trận chung kết, ai cũng biết Martin đang cố gắng chống đỡ cho đến tận bây giờ là bởi vì ngoại trừ hắn thì nước Pháp không có vận động viên nào có thể lọt vào top mười người đứng đầu trong Thế vận hội mùa đông, vì quốc gia mà mang về hai suất dự thi Thế vận hội, cũng như có đủ sức để cạnh tranh trên bục vinh quang.

Đàn em Alex của hắn còn chưa trưởng thành, năm nay chỉ giành được hạng tại phân trạm Trung Quốc và huy chương đồng tại phân trạm Nhật Bản, vẫn còn một khoảng cách để đến với chiến tuyến.

Khi bản nhạc trượt băng tự do của Martin vang lên, tất cả tầm mắt các tuyển thủ khiêu vũ trên băng trong khán đài đều hướng về hắn.

Nhất tỷ Canada Stephanie tò mò nghiêng đầu: "Đây là《 Trong tim tôi chỉ có người không có ai khác 》?"

Liên quan đến Thế vận hội mùa đông, tổ hợp cấp đại thân GP đã sử dụng ca khúc này làm nhạc nền khi tham gia khiêu vũ trên băng của Thế vận hội mùa đông năm , dưới sự diễn dịch của bọn họ, một khúc rumba triền miên này mê hoặc vô số người, khiến tổ hợp GP vẫn còn trẻ tuổi đánh bại được vô số tiền bối trong nội dung khiêu vũ trên băng, giành được ngôi vị quán quân Thế vận hội năm đó.

Nhìn động tác của Martin, hắn cũng nhảy khúc rumba.

Những lão tướng như vậy không nói họ có thể bộc phát sức mạnh như thế nào, nhưng tâm lý của họ sẽ ổn định hơn, có kinh nghiệm thi đấu dày dặn nên ít khi bị động kinh như lứa thiếu niên, phát huy thi đấu nhuần nhuyễn hơn.

Martin chỉ nhảy một cú T, có lẽ là phải bảo vệ đầu gối đang rất tang thương và tiết kiệm sức lực cho giải vô địch thế giới, nhưng điểm biểu diễn của hắn cũng rất co, điểm cuối cùng của trượt băng tự do không cách biệt lắm so với David.

Điểm trượt băng tự do của David là .

, tổng điểm là .

.

Điểm trượt băng tự do của Martin là .

, tổng điểm .

Thẩm Lưu lắc đầu: "Nếu không có gì ngoài ý muốn thì sau khi Martin trượt xong Thế vận hội mùa đông Sochi thì sẽ giải nghệ.

"

Mỗi lần sau một mùa Thế vận hội trôi qua thì sẽ có một nhóm người giải nghệ, cũng gọi là làn sóng giải nghệ Olympic, đại biểu cho vô số lão tướng đã không chịu đựng nổi, rời đi để lại đoạn nhân sinh này cho đời sau.

Trương Giác đứng thứ tư trong bài thi ngắn, hiện tại đến lượt cậu ra sân.

Cậu thiếu niên cởi áo khoác, lộ ra trang phục thi đấu với màu đen là chủ đạo, những viên pha lê tinh xảo được đính thành bụi gai quanh vai, bụng và eo, có một tấm vải tuyn lớn màu xanh nước biển thấp thoáng trên lưng, trang phục thi đấu là kiểu lộ vai, khiến cho thân hình của vận động viên càng thêm mảnh khảnh gầy gò.

Cậu kéo đôi găng tay dài của mình, viên pha lên sáng trên mu bàn tay là phần cuối của dài ruy băng trên khuỷu tay.

Không quét thẻ tín dụng nữa, Frans Miller dựa vào tiền để dành để mua vé tại hiện trường Sochi, hắn ngồi ở hàng ghế đầu khán giả nheo mắt lại: "Đây là! Thần mùa xuân đêm đen?"

Nhóc con này còn thay đổi cả hai bộ trang phục, xem ra thật sự cao lên không ít, nhưng có lớn lên thì cũng không ảnh hưởng đến sắc đẹp của cá sấu nhỏ.

Cậu thoạt nhìn vẫn tinh xảo như cũ, nhưng cũng không còn giống tiên nữ như trước mà là một mỹ thiếu niên động lòng người, thậm chí cậu cũng không trang điểm, nhưng đôi mắt sáng ngời kia càng làm người ta chấn động cả hồn phách, mang theo ý chí chiến đấu kiên cường.

Rất nhiều người hâm mộ trượt băng khi nhìn thấy trang phục thi đấu có Trương Giác thì cảm thấy bản thân mình đã bị kinh diễm.

Trương Giác khi lên sân băng thì nghe thấy một tiếng huýt sáo vang dội, cậu ngẩng đầu, không tìm thấy cái người huýt sáo kia, nhưng lại thấy không ít cổ động viên giơ băng rôn và quạt tròn.

Bắt mắt nhất chính là một tấm áp phích quảng cáo vẽ bằng tay, trên đó là Trương Giác mặc bộ trang phục vị thần mùa xuân ở phân trạm Mỹ, ôm cá sấu nhỏ mỉm cười, đây là bức tranh được vẽ theo hình ảnh cậu đứng trên bục lĩnh thưởng, người giơ tấm áp phích quảng cáo là một cô gái mang khẩu trang và đội mũ len.

Cô mặt một chiếc áo len màu xanh nhạt, trên cổ quấn một chiếc khăn quàng phối màu cây thông Noel, bên ngoài khoác một chiếc áo màu trắng gạo, phía sau cô là Keiko đeo khẩu trang và giơ quạt nhỏ.

Kanoko thế nhưng cũng tới hiện trường.

Trương Giác sửng sốt một chút, trên mặt lập tức nở một nụ cười xán lạn, cậu vẫy tay về hướng đó, những người hâm mộ trượt băng ở đó đều kích động, cô gái mặc áo len màu xanh nhạt càng ra sức lắc tấm áp phích mạnh hơn.

Thẩm Lưu đưa tay ra với cậu: "Trương Giác, hãy dốc hết toàn lực, trượt một trận không hối tiếc là đủ rồi.

"

Trương Giác nắm chặt bàn tay đó, cách chặn bảng ôm Thẩm Lưu một cái, Thẩm Lưu ngẩn ra, thiếu niên cũng đã quay người rời đi.

Lần này cậu không để ông cậu ở phía sau đẩy lưng mình, mà là hoàn toàn dựa vào ý chí của bản thân lao ra đấu trường.

Trương Tuấn Bảo ở phía sau nói: "Thằng nhỏ lớn lên thật nhanh, đúng không?"

Thẩm Lưu mỉm cười: "Đúng vậy, nhưng đáng tiếc lần này nó sẽ không bé ngoan nghe lời chúng ta nữa.

"

Trương Tuấn Bảo ngửa mặt lên trời thở dài: "Nó thực sự muốn tăng động mà, cùng lắm là tôi với nó bị đánh một trận.

"

Thẩm Lưu hiểu rõ, Trương Tuấn Bảo rất thương đứa cháu mình, lúc cần thiết thậm chí sẵn sàng cùng với Trương Giác đối mặt với giá phơi quần áo của Trương nữ sĩ.

Bây giờ bọn họ chỉ có thể cùng nhau cầu nguyện rằng Trương Giác không bị lật xe, nếu như Trương Giác thật sự nhưng chính cậu đã từng nói, sau khi tiêm phong bế thì cậu cảm thấy rằng cơ thể của mình đã trở lại thời kỳ hoàng kim ở phân trạm Mỹ, cuộc tranh tài này, cậu không hẳn là không cạnh tranh được!

Trương Giác trong thời kỳ hoàng kim của mình chính là một vận động viên trượt băng nghệ thuật vô địch!

Giang Triều Thăng nghiêm nghị nhìn thân ảnh của Trương Giác, chuyện Trương Giác phát dục không phải là bí mật, hiện giờ những ai có chút quan tâm đến trượt băng nghệ thuật trong nước đều biết Trương Giác phải tìm người gấp rút làm trang phục thi đấu mới vì cậu phát triển quá nhanh.

Đặc biệt là đứa bé này ngày hôm trước cũng bởi vì chấn thương mà huấn luyện viên phải gọi về nước hướng giám đốc Tôn xin rút khỏi thi đấu, có thể thấy được thương thế không nhẹ.

Cố tình hiện tại tất cả người hâm mộ trượt băng trên cả nước đều hy vọng Trương Giác có thể tạo ra những kết quả đẹp mắt khiến lòng người phấn chấn, nếu như đứa nhỏ này không thực hiện tốt thì áp lực sau trận đấu này sẽ không nhỏ.

Bên cạnh hắn, người bình luận Triệu Ninh nói vào micro: "Được rồi, bây giờ lên sân khấu là tiểu tướng Trương Giác của chúng ta, tiết mục trượt băng tự do của cậu ấy là《 Chuyện tình tháng tư 》.

"

Vị thần mùa xuân đêm đen lặng lẽ đứng trên sân băng, hai tay giơ lên, chạm vào bầu trời đầy sao.

Lần này mở đầu bản nhạc không còn là tiếng chuông của hộp nhạc nữa, mà tiếng đàn piano ở đầu bản《love story》của Edvin Marton.

Rất nhiều người đều có biểu tình ngoài ý muốn.

Trương Giác thay đổi âm nhạc?

Trương Giác không có đổi âm nhạc, cậu chỉ là cắt mối biên tập ca khúc mà mình từng dùng một chút, nhưng chủ đề chính vẫn là ca khúc dân tộc Na Uy《 Appassionata 》.

Một tiếng băng giòn giã vang lên, Trương Giác bay lên không trung, quay người, thân thể gắt gao trên không trung thời điểm mở ra tiếp băng giống như một đóa hoa nở rộ trên mặt băng.

Cú nhảy này sau khi tiếp băng thực sự không đẹp mắt lắm, không chỉ không thành thạo điêu luyện vẽ một đường vòng cung lớn trên băng bằng lưỡi dao, thậm chí nếu như không có sự liều mạng của cổ chân và đầu gối của vận động viên, Trương Giác rất có khả năng sẽ ngã sấp mặt.

Thế nhưng chắc chắn một điều rằng, Trương Giác đã hoàn thành một cú T đủ số vòng!

Trên khán phòng, Ilya bật dậy, trợn mắt lên.

Hayato Terakami gian nan phun ra một câu "Cậu ấy thế nhưng đã luyện được kiểu nhảy bốn vòng thứ hai.

"

Sao lại có thể như thế? Bình thường các vận động viên nên bị suy giảm sức mạnh trong thời kỳ phát triển, Trương Giác rõ ràng là càng ngày càng cao và trọng tâm bắt đầu mất cân bằng, hơn nữa cũng đồng nghĩa với việc khả năng xoay người sẽ bị yếu đi, làm sao ở tình huống như vậy cậu ấy có thê luyện được cú nhảy mới?

Chỉ có một số ít những người trượt băng lão làng nhiều kinh nghiệm mới có thể nhìn ra manh mối.

Huấn luyện viên trưởng đội tuyển trượt băng quốc gia Kazakhstan Ayala nheo mắt lại.

"Thằng nhỏ có ít nhất hai năm tập luyện sức bền chất lượng cao, cho nên dưới tình huống cơ thể bị mất chất béo do quá trình phát triển, sức mạnh của nó có thể khiến nó nhảy cao hơn.

"

Thật đáng tiếc khi sức mạnh cốt lõi của cậu nhóc này không thèo kịp, chiều cao tăng lên đã khiến trọng tâm và trục quay của cậu nhóc bị trùng xuống, cho nên Trương Giác có nhiều sai sót khi tiếp băng, nhưng miễn là hoàn thanh hai trở ngại lớn nhất là đủ số vòng và tiếp băng, các sai sót khác có thể chậm rãi sửa chữa.

Dù sao, Trương Giác vẫn còn trẻ như vậy.

Dưới góc nhìn của người trong nghề, Trương Giác đã thắp sáng lên một bước nhảy mới, đối với nôi dung đơn trượt băng nghệ thuật sau khi kết thúc ở Vancouver quả thực là một thời khắc mang tính lịch sử.

Ở chu kỳ Vancouver, khả năng nhảy của đơn nam từng thụt lùi đến mức bất kỳ ai chỉ nhảy ba vòng cũng có thể vô địch Thế vận hội mùa đông, sau Vancouver, thời đại nhảy bốn vòng dần dần thức tỉnh, nhưng hầu hết các đơn nam hàng đầu cũng chỉ thành thạo một kiểu nhảy bốn vòng, nhiều nhất là hai kiểu trượt tự do bốn vòng, Vasily đồng thời nắm giữ S và T, nhưng hắn sử dụng nhiều nhất là T có bước nhảy ổn định hơn.

Cho đến giờ phút này bắt đầu, Trương Giác với tư cách là một thế hệ mới đứng bên cạnh Vasily, là người nắm giữ hai kiểu nhảy bốn vòng, điều này là gần như tuyên cáo vời thời đại mới, nếu như không muốn bị đào thải thì nhất định phải tập luyện kiểu nhảy bốn vòng càng nhiều càng tốt, bởi vì luôn có thiên tài không yên tâm với hiện trạng, không ngừng thách thức những giới hạn mới của môn thể thao này!

Rất nhanh, Trương Giác bắt đầu nhảy lần thứ hai.

Ầm một phát, một lớp băng sương tràn ra từ đôi giày trượt của Trương Giác, thiếu niên giơ hai tay hoàn thành một cái S.

Thẩm Lưu mừng rỡ kêu lên: "Nhấc tay bốn vòng của thằng nhóc trở lại rồi!"

Sau khi không bị cơn đau quấy nhiễu, Trương Giác đã thực sự hồi phục trạng thái tốt nhất của mình!

Màn trình diễn của thiếu niên vẫn cảm động như cũ, so với trước đây còn anh khí hơn mấy phần, mà cú nhảy so với trước đây càng thêm sắc nét, chất lượng của lz+lo+S cao đến khó mà tin nổi, thậm chí Trương Giác trước khi phát dục trong quá trình huấn luyện hiếm khi nhảy tốt như vậy.

Tiếp theo những kiểu nhảy chim yến hay donout đều đẹp như thế, sự dẻo dai của Trương Giác không hề suy giảm theo sự phát triển, lúc tạo tư thế dounut cả người giống ngư một hình tròn, khi ống kính lướt từ trên cao xuống, cái vòng tròn kia đẹp đến nổi khiến người ta giật mình.

Khi cậu bắt đầu sắp xếp động tác chân theo kiểu chim yến, ý cười trong mắt Kanoko cũng càng ngày càng sâu.

Có lẽ là bởi vì khi bọn họ thảo luận tiết mục này, cô đã từng kiến nghị Trương Giác thử nghiệm kiểu trượt chim yến, cho nên mỗi lần Trương Giác sử dụng động tác này ở đây, cô đều cảm thấy động tác này do Trương Giác thực hiện cho cô ấy.

Lúc này, rất nhiều người đã kinh hô lên.

Chính là khi Trương Giác thực hiện động tác chân đã loạng choạng ngã trên băng, cậu nhanh chóng đứng lên, khán giả cũng dựa theo thông lệ vỗ tay cổ vũ cho các vận động viên đứng dậy sau cú ngã.

Trong mắt Keiko xuất hiện sự lo lắng: "Tama-chan bị thương ở chân, ngày hôm qua ngay cả bước đi cũng không được, hôm nay thi đấu như vậy vẫn là quá miễn cưỡng rồi đi.

"

Đối với một đôi chân bị chấn thương, chỉ cần hai cú nhảy bốn vòng lúc mở đầu là đủ tổn thương, hơn nữa phương thức tiếp băng T của cậu cũng khiến chân bị thương.

Kanoko trầm ngâm hai giây: "Cậu ấy hẳn là đã tiêm phong bế trước khi thi đấu, đừng lo lắng, nếu cậu ấy có can đảm mang chấn thương lên sân khấu thì sẽ không để mình bị mặc kẹt bởi chấn thương.

"

Quả nhiên, sau lần ngã này, Trương Giác lập tức nhảy lấy đà, hoàn thành S+T nhấc hai tay.

Màn trình diễn của thiếu niên rõ ràng là một bản ballad mới mẻ, nhưng vào thời khắc này, ca khúc trượt băng tự do này trong mắt nhiều người thế nhưng kết hợp giữa thâm tình và nhiệt huyết lại một cách xuất sắc.

Cậu thoạt nhìn vô cùng gầy yếu, phảng phất như một cơn gió thổi qua là bay đi, nhưng cậu đã bùng lên với sức mạnh đáng kinh ngạc trên sân khấu, mỗi bước nhảy đều gọn gang và dứt khoát, cảm xúc sâu lắng được thể hiện giống như làn gió thổi qua rặng thông và tre trong đêm, nhẹ nhàng và du dương, bên trong sự dịu dàng mang theo sự kiên định không thể phá vỡ.

Trương Giác không giống như là đang biểu diễn, mà là thản nhiên mở ra thế giới nội tâm của chính mình, để cảm xúc tuôn trào một cách tự nhiên trong màn trình diễn của cậu, một điệu nhảy solo trên mặt băng rộng lớn đã được diễn dịch với cảm giác tuyệt vời, càng lộ vẻ chân thành và cảm xúc bên trong người biểu diễn.

Cậu không phải là người nào khác, là chính mình, ngược lại bởi vì vậy mà cậu tạo thêm một sự chấn động khó tả cho màn trình diễn.

Khi tiết mục bước sang nửa sau, chất lượng của các cú nhảy của thiếu niên không giảm mà còn tăng lên, càng ngày càng cao, cậu không chút ngần ngại nhấc tay và trì hoãn xoay người trong tất cả các bước nhảy, mỗi bước nhảy thoạt nhìn đều mềm mại và đẹp mắt.

Quan trọng nhất là, độ cao khi nhảy lần này của cậu đã cao hơn lần trước, thoạt nhìn không còn thấp như vậy nữa, mỗi lần tiếp băng, cậu sẽ ngay lập tức khuỵu gối xuống để đệm tốt hơn trước lực tác động của tiếp băng, vừa bảo vệ tốt cơ thể của chính mình vừa dốc toàn lực thi đấu, kỹ thuật tiếp băng kỳ lạ này đã khiến huấn luyện viên đơn nam người Nga Boris cảm thấy hứng thú.

Trước đây ông chưa từng thấy kỹ thuật tiếp băng này bao giờ, nhưng khi các vận động viên phải thử thác các động tác khó hơn thì việc tập luyện chăm chỉ khi tiếp băng đồng thời xem xét các chi tiết của kỹ thuật để bảo vệ khớp tốt hơn là một cách tiếp cận rất đúng đắn, đây hoàn toàn không phải là một kỹ thuật mà một thiếu niên có ít hơn ba năm phục hồi huấn luyện có thể tìm ra được.

Khi Trương Giác tiến vào tư thế cúi người và xoay tròn Beillmann, khán giả toàn khán đài đã dồn dập đứng dậy vỗ tay.

Đây là vinh quang cao nhất của đấu trường trượt băng nghệ thuật ——standing ovation (toàn khán đài đứng dậy vỗ tay), Trương Giác đã kết thúc buổ biểu diễn của mình ở trung tâm sân băng, nơi mà cậu gần như không thể nghe đượ tiếng nhạc.

Vào khoảnh khắc kết thúc đó, Trương Giác vung quyền, bên sân Trương Tuấn Bảo cũng vỗ vào tấm chặn bảng, cùng Thẩm Lưu cụng một quyền.

"Thằng nhỏ giỏi lắm, nó đã thực sự hoàn thành màn trượt này với sự chấn thương của mình.

"

Giang Triều Thăng kích động nói: "Vận động viên trẻ Trương Giác của nước ta đã có một màn trình diễn tuyệt vời tại Iceberg Skating Palace ở Sochi, cũng đã thành công hoàn thành cú nhảy điểm băng ngoài bốn vòng, cậu ấy thực sự quá tuyệt vời!"

Triệu Ninh đồng dạng hưng phấn nói: "Không sai, Trương Giác chưa bao giờ khiến chúng ta thất vọng, cậu ấy vẫn luôn sáng tạo nên kỳ tích!"

Sau khi Trương Giác mang theo nụ cười tao nhã chào mọi người, lập tức dùng tốc độ thật nhanh trượt vào trong, thật vui sướng vùi đầu vào lồng ngực huấn luyện viên mình.

Trương Tuấn Bảo ôm cậu, không tiếc lời khen: "Trượt giỏi lắm, lần này con nhảy rất mạnh mẽ.

"

Trương Giác cười hì hì, ôm ông cậu xong thì ôm chặt Thẩm Lưu, Thẩm Lưu cười ha ha : "Được rồi được rồi, trượt giỏi lắm, nè, cho em ăn sô cô la đó.

"

Trương Giác bên này vui sướng, bên kia những đối thủ ra trận sau cậu trở nên khẩn trương hơn.

Boris nói với cậu học trò thứ hai Sergei đang căng thẳng: "Ổn định tâm trạng của con, trượt tốt tiết mục dành cho riêng mình là được.

"

Sergei hít sâu một hơn buông hai tay đang nắm chặt.

"Vâng, huấn luyện viên.

"

Hắn khởi động khớp, quay người chuẩn bị vào lên sân, vào lúc này, trên màn ảnh lớn xuất hiện số điểm trượt tự do của Trương Giác.

Điểm kỹ thuật: .

Điểm biểu diễn: .

Tổng điểm trượt tự do của Trương Giác là .

, cộng với .

trong bài thi ngắn, tổng điểm của Trương Giác đạt tới .

, đây cũng là lần đầu tiên cậu vượt qua mốc !

Vasily nhìn màn ảnh lớn, đột nhiên cười lạnh một tiếng, quay đầu nói với Boris: "Nửa phần sau của cậu nhóc chấm điểm không đúng, trọng tài ít nhất đã đè ép điểm GOE, còn có, điểm biểu diễn của cậu nhóc phải cao hơn .

"

Miễn là trọng tài không ngăn GOE trong nửa sau tiết mục, lại cho điểm biểu diễn của Trương Giác lên hơn , lần trượt băng tự do này của cậu sẽ đạt tới điểm.

Kỷ lục thế giới hiện tại là .

điểm, do Vasily tạo ra.

Không ai nguyện ý để một người mới, trên địa bàn nước Nga, phá vỡ kỷ lục thế giới của nhất ca người Nga.

Boris lắc đầu, kêu nick name của đệ tử: "Vassenka, trước tiên con tỉnh táo lại, khôi phục biểu tình trên gương mặt.

"

Ông cảnnh cáo: "Đừng quên sang năm chính là Sochi, thân là người dẫn đầu đơn nam của Nga, con không thể bày tỏ sự bất mãn của mình với trọng tài chủ nhà ngay trước mặt công chúng, nhớ kỹ, con có thể tán thưởng Trương, nhưng cậu nhóc là tự mình té lộn mèo một cái, tự mình lộ ra kẽ hở, khiến trọng tài có lý do để loại bỏ điểm hoàn thành tiết mục của thằng nhóc, dẫn đến điểm biểu diễn của nó thấp hơn .

"

"Lời thừa thãi thì không cần nói, đừng quên, con không phải là không thể thay thế.

"

Các trọng tài hệ Nga có rất nhiều sự lựa chọn, coi như họ không ưu ái Vasily ở năm sau, bọn họ vẫn có thể ưu ái Sergei và Ilya.

Vasily trầm mặc, đúng lúc này, hắn lại nghe thấy một tràng thốt lên, quay đầu lại nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy vị huấn luyện viên đẹp trai thỉnh thoảng rất hung dữ nhưng lại chiều chuông học trò nhất thời nâng cá sấu nhỏ lên xoay vòng tròn.

Bọn họ đều vui sướng, thoạt nhìn đều rất hài lòng với thành tích của mình.

Vasily nhìn một hồi, thở dài.

Mặc dù hắn cảm thấy thực lực của mình không tệ, hoàn toàn đủ tư cách gánh nổi số điểm và địa vị hiện tại, nhưng đôi khi hắn cũng rất hâm mộ cá sấu nhỏ.

Dù sao thì bên trong điểm số của thiếu niên kia vĩnh viễn không bao giờ có sự nâng lên, không ai nâng một đơn nam Trung Quốc, điều này cũng có nghĩa là tất cả thành tích của Trương Giác đều tự mình dựa vào thực lực giành được, cho dù đeo lên tấm huy chương gì, cậu cũng không thẹn với lương tâm.

Nhất ca người Nga như Vasily, cho dù có lúc bản thân không tình nguyện, trọng tài hệ Nga sẽ cho hắn một phen dậy song, đặc biệt là Thế vận hội mùa đông ở Sochi do Nga đăng cai thì tình huống như thế càng trở nên mãnh liệt hơn.

Đơn nữ thì còn tốt, từ khi Shiro Kanoko giải nghệ, Dalia đang thi đấu khởi sắc, đối thủ lớn nhất của cô là Clara đang khắp khó khăn trong quá trình dậy thì, mà Helena thỉnh thoảng phát huy thất thường vì vấn đề tâm lý, trọng tài không nhúng tay cũng không sao, màm bên phía đơn nam, Vasily thật sự không có cách nào triệt tiêu được nhóm kình địch McQueen, Martin, Trương Giác này, cho nên áp lực của hắn là rất lớn.

Vasily ngồi xổm xuống ấn vào chân, thần sắc trở nên kiên nghị.

Thẩm, tuy rằng anh đã giải nghệ, nhưng anh lại có thể bồi dưỡng một học trò xuất sắc như vậy, khiến tôi không thẻ không đối mặt với đối thủ cường đại hơn.

Đã như vậy, tôi cũng sẽ dốc toàn lực ứng phó!

Truyện Chữ Hay