Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

chương 155: trương môn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đất trời ngập tràn băng tuyết - tưới nước

【hot~ 】 Trương môn mở cửa mạnh quá

L

Năm nay Trương môn quả thực quá là trâu bò rồi, những người lọt vào trận chung kết, tổ thành niên thì có đội trưởng Trương, Oanh muội, Lâm ca, tổ thiếu niên thì có San muội, Ngưu ca, Nhị Béo và Mật muội, ngoại trừ Oanh muội và Lâm ca, Mật muội, ‌thì những người khác đều là học trò Trương môn, ngay cả Nhị Béo cũng là theo chân Lộc lão đầu học nền tảng cơ sở.

L

Nhị Béo nhảy đơn lợi hại lắm đó, cậu ấy có kỹ thuật dự bị lo, nhưng mà dáng người quá cao, thiên phú không đỉnh như đội trưởng Trương, cho nên dứt khoát đổi qua trượt băng đôi, nhưng kỹ thuật của cậu ấy quả thực rất tiêu chuẩn, nói chứ nếu như trượt băng đơn nước mình không một đường quật khởi thì hẳn là Lộc lão đầu ở nhà quét sân rồi?

L

Nói nhăng nói cuội, Lộc lão đầu đã đến tuổi về hưu hồi mười năm trước rồi, nhưng ngay ca khi không về hưu thì Thẩm nhất ca cũng là học nền tảng từ ông ấy đó, trên thực tế thì ông ấy rất đáng gớm, chỉ là thiếu một đứa nhỏ có đủ thiên phú đạt đến đỉnh cao của thế giới để cho thấy nó có thể đột phá đến cảnh giới nào mà thôi.

L

Đại Béo và Nhị Béo gặp nhau tại sân bay thủ đô đó, nhìn biểu tình sợ hãi của Nhị Béo kìa, còn có Nhị Béo còn thấp hơn cả Đại Béo nữa, nói chớ người thấp hơn thì lại là đồng đội nam trong trượt băng đôi, mà người cao hơn cả đồng đội nam của trượt băng đôi thì lại là đơn nam mạnh nhất thế giới, thế giới này thật là huyền huyễn mà ha ha ha ha.

L

Nhiều người kinh sợ thần cá sấu mà không giải thích được luôn, nhưng mà sau khi xem xong bộ phim tài liệu do đài truyền hình tỉnh H quay bọn họ, thần cá sấu khi còn nhỏ quả thực là rất hầm hố đó nha, tui mà là Nhị Béo thì lúc tui thấy cậu ấy chắc hai chân cũng run run quá.

L

Đội trưởng Trương khi có nhỏ hầm hố lắm ha ha ha, chỗ nào có rắc rối là chỗ đó có cậu ấy,‌ thực ra vào thời kỳ đại manh thần cũng là đứa nhỏ cá sấu đó, huấn luyện viên Trương tức giận đến mức ngày nào cũng dí theo thằng nhỏ, sau khi dậy thì, chìm hồ rồi sau đó ngoi lên mới trầm ổn được một chút.

L

Có thật không? Tui không tin! Rõ ràng bây giờ cậu ấy vẫn là một con cá sấu! Lộc lão đầu muốn vung gậy đánh cậu ấy không phải là lần một lần hai, cho dù chiếc gậy của ông ấy giơ lên cao rồi nhẹ nhàng đánh xuống, nhưng lực đánh vào mông cá sấu còn không bằng mạnh bằng tui đánh yêu con chó của mình.

L

Cho nên Lộc lão đầu mới bị ốm xuống đó, sau khi dạy học cho cá sấu thì vòng eo nhỏ đi hai vòng lận, nha, bây giờ là ba vòng rồi, nghe nói là khi cá sấu chạy ra sân thể dục chơi, ông ấy ở bên trong đi vòng vòng hay thậm chí là chạy chậm, hóa ra là quả bóng nha, bây giờ đã là một lão đầu đẹp trai rồi, mũi rất cao, quả nhiên là hỗn huyết.

L

Huấn luyện viên Thẩm cũng thành công giảm được % lượng mỡ trong cơ thể đó‌, mấy ngày trước còn khoe cơ bụng trên weibo, nghe nói còn bị Lộc lão đầu gõ một phát‌, Lộc lão đầu, big boss của Trương môn đó nha.

L

Nhắc mới nhớ, lần này đội trưởng Trương đến Barcelona có vệ sĩ đúng không?

L

Ừm, có vệ sĩ.

L

Lẽ ra bọn họ nên sớm là như vậy, căn cứ vào dữ liệu tìm kiếm của google hay baidu, độ nổi tiếng của thần cá sấu ở tổ thiếu niên gần như đã ngang ngưa với Vasily ở thời điểm đó rồi, bây giờ đã là hạng mục top nhân khí, so với ở phân trạm Nhật Bản thì cậu ấy còn bị các fan hâm mộ cuồng nhiệt vây khốn hơn, hệ số an ninh căn bản không xứng với danh tiếng của cậu ấy.

L

Hóa ra không phải an ninh của cậu ấy chỉ cần ông cậu thôi sao ha ha ha.

!

Xét thấy Sát Hãn Bất Hoa, Mẫn San, Nhị Béo à không Khương Tú Lăng chỉ mới vào tổ thiếu niên ở mùa trước, mà Trương Giác đã ở trong nửa mùa giải trước không tham gia giải Grand Prix vì để khôi phục chấn thương và rào cản dậy thì, thế cho nên đây là năm đầu tiên mà những người bạn nhỏ cùng đại sư huynh tham gia dự thi.

Đúng rồi, năm nay độ nổi tiếng của Trương Giác đã cao hơn rất nhiều so với những năm trước đây‌, trước đây cậu còn có thể chạy bộ bên ngoài sân vận động, nhưng bây giờ thì không được, bởi vì khi ở phân trạm Nhật Bản, cậu thiếu chút nữa đã bị fan cuồng lẻn vào sân vận động chụp ảnh khi đang thay quần áo, lúc đó ông cậu sợ tới mức không dám rời khỏi cậu nửa bước trong trận đấu.

Vì vậy để đảm bảo an toàn cho cậu‌, Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ đã thuê cho cậu bốn vệ sĩ, một đám đàn ông cơ bắp rắn chắc, từ chiều cao cho đến khung xương khỏe mạnh đều có thể dọa người,‌ Trương Giác đi ở giữa bọn họ hiện lên trông có vẻ rất mảnh khảnh.

Sát Hãn Bất Hoa tuổi kéo vali đi theo sát sư huynh mình, hắn đã bắt đầu dậy thì, nhưng không có phát triển dữ dội như sư huynh, cũng là một tháng cao lên cm, chiều cao chạm tới ngưỡng mét thì trở nên chậm lại, đi ở bên cạnh sư huynh thì giống như một đứa nhỏ vậy.

Mới vừa xuống máy bay thì những người hâm mộ nhiệt tình đã ra đón, cảnh tượng rối nùi thành một cậu, Trương Giác được vệ sĩ vây quanh đi về phía trước, bước chân nhanh chóng lại thong dong, quả thực chính là người bình tĩnh nhất trong đoàn người.

Cậu có khả năng trời sinh thích nghi một cách tự nhiên khi trở thành tâm điểm của đám đông, mặc dù không cần đeo kính râm hay những thứ tương tự, những chiến đinh tán trên tai vẫn khiến cậu trông như một minh tinh vừa bước xuống sân khấu, cộng với ánh đèn flash không ngừng chớp tắt, khiến cho những người qua đường thuần túy không có hứng thú với một trượt băng đều nhìn về phía này đặt câu hỏi "Là Penélope Cruz về nước sao?"

Hết cách rồi, trận chung kết Grand Prix là trận đấu quan trọng nhất trong nửa đầu mùa giải, toàn bộ những cổ động viên cuồng nhiệt nhất thế giới đều sẽ đến Barcelona vào lúc này.

Trương Giác vốn dĩ còn muốn ôm Keiko, Hayato một cái ở phi phương, kết quả hai nhóm trực tiếp bị người hâm mộ tách ra, cuối cùng không dễ dàng gì bị chèn ép lên xe buýt.

Khi đến khách sạn, Trương Giác ngồi trên vali và đợi ông cậu mình nhận phòng.

Ông cậu hỏi: "Trương Giác, không đủ phòng, phải có người ở riêng một phòng.

"

Có nghĩa là Trương Giác có muốn ở phòng đơn hay không.

Trương Giác đưa tay ra: "Con ở chung với cậu, để phòng đơn cho con gái đi, bên họ có ba người, một trong số đó sẽ ở một phòng.

"

Trương Tuấn Bảo: "Đúng vậy, trong đội còn có con gái mà.

"

Ông cậu ném thẻ phòng vào tay cậu, Trương Giác liền xách vali lên đi vào thang máy, chênh lệch múi giờ giữa Tây Ban Nha và Trung Quốc ‌ giờ, Trương Giác lúc trên máy bay ngủ không ngon‌, khi vào phòng thi điều đầu tiên cần làm chính là tắm rửa thay đồ ngủ, sau đó nhào vào giường ngủ đến đất trời đen kịt.

Trước giờ cậu luôn là người rất dễ ngủ, chỉ cần nhắm mắt lại thì giấc ngủ kéo dài mười mấy tiếng là chuyện bình thường, khiến cho ông cậu theo số tuổi càng ngày càng tăng mà dẫn đến mất ngủ vô cùng ước ao.

Nhưng mà lần này Trương Giác lại không ngủ được quá lâu, lúc cậu ngủ vẫn là giờ chiều tại Barcelona, nhưng đến giờ sáng thì ông cậu đã đánh thức cậu rồi, sau đó khi mọi người chạy đến sảnh tầng một thì mới biết dưới sảnh có người đang lên cơn, sau đó phát ra âm thanh cuồng bạo nói "Tôi muốn đốt nơi này".

Xét thấy người anh em kia còn chưa tỉnh táo, không ai biết được hắn có thực sự đặt thứ gì trong khách sạn để đưa mọi người lên trời hay không, cho nên là có ai đó đang điều tra, nghe đâu hai tiếng sau là có thể quay lại.

Một nhóm vận động viên, huấn luyện viên, biên đạo của họ và bác sĩ của đội tập trung ở lối vào khách sạn! Hầu hết mọi người đều được bố trí ở một nhà hàng bên cạnh khách sạn, tháng ở Tây Ban Nha cũng ‌không ấm áp, cũng không thể để một nhóm người như vậy chờ đợi ơ bên ngoài, đông chết bọn họ rồi thì lấy ai đi thi đấu đây?

Hayato Terakami bước vào nhà hàng tìm vị trí, rất nhiều vận động viên nhỏ tổ thiếu niên đều là đang mang dáng vẻ mơ mơ màng màng, dựa sát vào người huấn luyện viên, hay là trò chuyện với tiểu đồng bọn xung quanh, chẳng hạn như sư đệ của Trương Giác là Sát Hãn Bất Hoa bị sư đệ của hắn là Chiba Takeshi quấn lấy nói gì đó, hai đứa nhỏ không biết nói tiếng Anh khua tay múa chân ‌không biết là đang biểu đạt cái gì.

Hắn nhìn thấy Shiro Keiko trong tận cùng chỗ băng ghế dài, cô gái nhỏ và chị mình đang ngồi đó, Mi Jeong thì buồn bức ngán ngẩm cầm một ly sô cô la nóng, bên cạnh là một người đang nằm úp sấp.

Người nọ mặc một bộ đồ ngủ flannel, vùi đầu vào trong cánh tay, mái tóc đèn phản chiếu ánh sáng cam ấm áp, trên cánh tay áo có họa tiết hình con ngựa rất buồn cười, bên ngoài thì khoác một chiếc áo màu đen.

"Ngựa! Là bởi vì năm nay là năm con ngựa sao?"

Hayato Terakami không nhịn được chạm vào mái tóc ưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, bị Kanoko vỗ một cái.

"Cậu ấy đang ngủ, đừng làm ồn, huấn luyện viên handsome cố ý nhờ bọn em trông chừng cậu ấy đó.

"

Keiko gục xuống bàn, nghiêng mặt nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Trương Giác, không nhịn được cười nói: "Xem ra Tama-chan bị lệch múi giờ xáo trộn rất nhiều nha, cũng không biết ngày mai có tinh thần để tham gia tập luyện với nhạc không.

Vốn cho là có thể mời cậu ấy ăn kẹo ở sân bay, kết quả ở đó không thấy đâu, đến tối gặp mặt thì là một dáng vẻ du hồn không có ý thức.

"

Hayato Terakami im lặng một hồi, sau đó ngồi xuống bên kia, hạ thấp giọng phun nát: "Cậu ấy đã tha gia nhiều trận so tài như vậy rồi, sao mà cái trình độ chống lại lệch múi giờ kém như vậy chớ.

"

Kanoko che miệng cười, Mi Jeong ngả người ra sau một cái, ánh mắt dại ra.

Bọn họ yên tĩnh ‌ngồi ở chỗ này, không người nào nói chuyện, Keiko ngẩn người một lúc rồi cũng bắt đầu ngủ gà ngủ gật, sau đó dựa vào lồng ngực Kanoko nhắm chặt đôi mắt lại, một lúc sau, Yoo Mong Seong bước đến, ôm lấy Mi Jeong, không chút ngại ngùng vuốt ve mái tóc dài của cô, đầu cũng bắt đầu gục xuống‌.

Lúc rạng sáng, ai nấy đều buồn ngủ.

Một lúc sau, Ilya đến thông báo cho bọn họ: "Kiểm tra xong rồi, mọi người có thể về tiếp tục nghỉ ngơi.

"

Hắn vẫn là cái ngữ điệu tiếng Anh đó, nhưng mọi người cũng đã quen với Ilya, cho nên dưới tình huống đối phương nói chậm lại thì cũng không gặp chướng ngại ngôn ngữ gì.

Nói xong, Ilya đánh thức Trương Giác, lấy áo khoác trên người Trương Giác xuống mặc vào‌, lúc này Hayato Terakami mới biết hóa tra áo khoác trên người Trương Giác là của con gấu bắc cực này‌, chẳng trách chiếc áo trên người Trương Giác có chút hơi nhỏ.

Trương Giác mơ mơ màng màng ‌được Sát Hãn Bất Hoa đến đón người dắt đi, không có áo khoác ‌che chắn, một thân đồ ngủ kia của cậu càng nhìn càng buồn cười, Kanoko lấy điện thoại di động chụp trộm bóng lưng Trương Giác, bên cạnh Yoo Mong Seong đang cõng Mi Jeong cũng đi vào.

Đối với sự cố bất ngờ này, rất nhiều vận động viên trượt băng nghệ thuật đều khắc sâu ấn thượng, chỉ có Trương Giác là không hề có ký ức gì về chuyện này, ngày hôm sau khi luyện tập với âm nhạc được bạn bè nhắc đến, khuôn mặt cậu đã tỏ ra đầy kinh ngạc.

"Ôi chao ôi chao? Ilyusa khoác áo lên người tớ à?"

Cậu thật vui vẻ hét lên một tiếng "Cảm ơn" với Ilya, từ trong ba lô lấy ra một quả chuối rồi bẻ làm hai đưa qua, Ilya nhận lấy‌, thoạt nhìn có chút bất đắc dĩ.

"Đối với những chuyện hồi hôm qua cậu không có chút ấn tượng nào sao?"

Trương Giác lắc đầu: "Tớ chỉ nhớ rằng tối hôm qua mình đã chuyển chỗ ngủ một lần, sau ‌ đó thì trở về.

"

‌Những người khác dồn dập cười rộ lên; "Không hổ là cậu nha, thật là tim lớn‌.

"

Trương Giác tim lớn nhún vai, hai tay đút vào túi rồi trượt băng, một lúc sau, cậu chắp tay phía sau lưng‌, hỗ trợ trượt vài giây, một cú hất chân phải về phía trước, chân trái phát lực nhảy lên, thân thể trên không trung dễ dàng xoay hai vòng rưỡi.

Khi người khác nhảy thì đều để hai tay phía trước ngực, siết chặt cơ thể đến mức tối đa, nhưng phương pháp nhảy của cậu có thể nhảy A mà không cần siết quá chặt, khoe được kỹ năng chói mắt.

Huấn luyện viên Lộc cân nhắc một lúc: "Xem ra những chấn thương nhỏ gần như đã lành rồi.

"

Sau đó bọn họ trợn tròn mắt nhìn Trương Giác biến một cú S thành S, nhưng thằng nhóc kia đã nhanh chóng lật người, nhảy cú lo, sau đó ‌là nhảy cú S.

S+lo+S! Đây là cái độ khó sao hỏa gì thế! Tại sao có người lại có thể tại trong lần nhảy thứ ba của cú nhảy liên tục thực hiện cú nhảy bốn vòng chứ?

Thấy đứa nhỏ trở về uống nước, huấn luyện viên Lộc hỏi cậu: "Gần đây con bị té tương đối ít, nhưng vấn đề khoảng trống khi nhảy bốn vòng vẫn chưa được cải thiện sao?"

Trương Giác bất lực thở dài: "Dạ, có đôi lúc con không dám dùng hết sức để xoay người, có thể là di chứng sau khi bị chấn thương, con sẽ thay đổi ‌.

"

Lúc này, Hayato Terakami ở cách đó không xa đang thử nhảy bốn vòng, hắn điểm băng bằng chân phải, lưỡi dao cạnh trong chân trái nhảy lấy đà, ừm, đây là F, tuy rằng cuối cùng bị trượt băng, nhưng đối với vận động viên mà nói, nếu như bọn họ dám thể hiện cú nhảy này trước mặt một nhóm người thì có nghĩa là hắn đã từng tập luyện thành công rồi!

Hơn nữa Hayato Terakami không phải là người không nhảy lưỡi dao được như Ilya, sau khi bắt đầu mùa giải này‌, tỷ lệ thành công của T và S đã tương đương nhau‌, chỉ là thể lực không đủ, cho nên số lượng nhảy bốn vòng trước đây là không nhiều.

Trương Giác nhìn bước nhảy kia, quay đầu oán giận với huấn luyện viên Lộc: "Con nghi ngờ Hayato Terakami muốn gây áp lực cho con trước trận đấu, hơn nữa con có chứng cứ!"

Cái phương pháp nhảy F kia chính là phí của trời, bất kể nhảy như thế nào thì cũng đừng có mà nhảy F hơn .

vòng trước mặt người ta chớ, quả thực quá ác độc rồi!

Trương Giác khẩu nghiệp một hồi, bị Trương Tuấn Bảo cốc đầu một cái: "Được rồi, gây nghiệp xong thì tiếp tục tập luyện đi.

"

Sau đó Tiếp Trương Giác nhảy một tổ hợp liên tục T+lo+S+T+lo, cũng dễ dàng hoàn thành một cách thoải mái, mặc dù không có ai thực hiện năm lần nhảy liên lục trong một sự kiện trượt băng nghệ thuật chính thức, nhưng năng lực nhảy của cậu thật là quá đáng sợ trong mắt nhiều người.

Vasily nhìn thân ảnh Trương Giác, thở dài nói: "Không hổ là vận động viên giỏi nhảy liên tục nhất, năm nay luyện chiêu mới quả nhiên không chỉ có một mình em, thế nào, Ilyusa?"

Hắn nhìn sư đệ, trong mắt mang theo ý dò hỏi, Ilya nghiêm túc gật đầu với hắn: "Vết bong gân của em đã lành rồi, nhưng bước nhảy mới chưa thể lấy ra bây giờ, có thể phải đến giải vô địch châu Âu thì sự ổn định mới được cải thiện đến trình độ có thể sử dụng trên sàn thi đấu.

"

Trong bầu không khí căng thẳng, sự kiện hạng A quan trọng nhất nửa đầu mùa giải – bắt đầu, trận chung kết Grand Prix chậm rãi kéo ra tấm màn che.

Hai giờ chiều, bài thi ngắn nội dung trượt băng đơn nam tổ thiếu niên chính thức bắt đầu.

Tiểu đơn nam dự thi năm nay ngoại trừ Sát Hãn Bất Hoa, còn có hai vị tiểu tướng người Nga, cùng với ba tiểu đơn nam khác đến từ Canada, Mỹ và Nhật Bản, tất cả đều là những thiếu niên dưới tuổi, ‌nhỏ tuổi nhất trong đó là tiểu đơn nam Nhật Bản tên Chiba Takeshi, năm nay chỉ mới tuổi.

Sát Hãn Bất Hoa không phải là người lớn nhất, cũng không phải nhỏ nhất‌, cũng không phải là người có kỹ thuật mạnh nhất‌, tính dẻo dai và bề ngoài đều không có gì nổi bật, ưu điểm duy nhất không thể thay thế chính là một tâm lý ổn định.

Giống như đại sư huynh của mình, Bất Hoa cũng là một vận động viên có trái tim lớn, không bị chấn thương sẽ không mắc sai lầm, ngay cả khi đặt chân lên đấu trường quan trọng này, hắn vẫn thoạt nhìn tỏ ra rất bình tĩnh.

Trương Giác đứng nhìn sư đệ mình trong phòng khởi động, trong lúc đó thỉnh thoảng nhìn về phía Chiba Takeshi.

Frans Miller cũng là biên đạo bài thi ngắn năm nay của Bất Hoa, hắn tò mò hỏi: "Cậu để ý cậu bạn nhỏ kia sao? Nhảy và trượt của cậu bé đó cũng không quá tệ, nhưng mà cơ thể quá cứng, linh khí biểu diễn không đủ.

"

Đôi mắt Trương Giác tin tế trong giây lát: "Tiềm năng của cậu nhóc đó rất lớn, tôi nghĩ sau này cậu nhóc sẽ phát triển thành một diện mạo rất tốt, hơn nữa vấn đề biểu diễn này cũng liên quan đến việc có người nào đó sẽ tìm ra một phong cách phù hợp với cậu nhóc đó, biên ra một tiết mục phù hợp hay không.

"

Frans dùng ngữ khí trêu chọc nói: "Dù sao thì không phải ai cũng giống như cậu, đi thôi, Tiểu Ngưu là người lên sân khấu đầu tiên‌, tôi không ngờ cậu nhóc mặc trang phục biểu diễn màu trắng vô lại hợp đến thế.

"

Sau khi khoác lên mình bộ trang phục màu trăng‌, thiếu niên mạnh mẽ đen thùi lùi trái lại lại hiên ra cảm giác dũng cảm anh hùng, là loại rất đẹp trai và nam tính, Frans là một tên nhan cẩu, khi nhìn những vận động viên đẹp trai thậm chí có thể truyền cảm hứng cho hắn, chẳng hạn như Trương Giác, mà Sát Hãn Bất Hoa cũng đã được hắn biên cho một tiết mục rất tốt trong năm nay.

Trương Giác đi cuối đội ngũ, nghĩ thầm, nếu như tui không hợp tác với anh để cho ra lò《 Adiós Nonino 》, thì cái tác phẩm tiêu biểu đầu tiên của anh tận cho tới năm mới có thể xuất hiện.

Cái tiết mục đó có tên là 《 Bác sĩ Geneva 》, là bài thi ngắn, do tân vương mùa giải – diễn dịch.

Lại nói tiếp, đứa nhỏ kia trước khi thăng tổ thì cũng không có biểu cảm tốt lắm, cùng với biểu cảm không tồi nhưng kỹ thuật không lên nổi như Sát Hãn Bất Hoa chính là một trời một cực, chỉ là sau đó Sát Hãn Bất Hoa thực hiện được cú nhảy bốn vòng, sau khi thăng tổ thì bị đối phương bỏ rơi, khi đó người hâm mộ trượt băng trong nước đều ca thán "Ngưu ca bị giới hạn cao nhất kìm lại rồi, bị trúc mã ném lại phía sau thật là xa".

Hiện tại ‌các cú nhảy có độ khó của Sát Hãn Bất Hoa vẫn như cũ, so với người khác chậm hơn một chút, nhưng so với trước đây, hắn đã hoàn thành A sớm hơn ba năm rồi.

Nhìn dáng dấp sư đệ tháo đồ bảo vệ lưỡi dao, Trương Giác vươn tay: "Độ khó và biểu cảm của em đủ để lên bục lĩnh thưởng, em chỉ cần lấy ra trình độ lúc huấn luyện là được rồi.

"

Sát Hãn Bất Hoa dạ một tiếng, nắm tay sư huynh, rồi ôm huấn luyện viên Trương một cái, quay đầu phóng thẳng về phía đấu trường.

-

Tác giả có lời muốn nói: Tóm tắt sơ bộ: Ban đầu khi tôi giới thiệu nhân vật Frans Miller, thì có đề cập tới, hắn là biên đạo của các nhà vô địch đơn nam và đơn nữ trong Thế vân hội mùa đông năm , mà nhà vô địch đó sau này trở thành học trò của Salen và Choi Jeong Su.

Mà trước khi vị tân vương này quật khởi, thế cuộc đơn nam chính là Hayato đối nghịch với Ilya, bạn chơi F tôi chơi lz, bạn nhảy bốn vòng thì tôi cũng nhảy bốn vòng, truyền thông xào song tinh tranh đấu, không ngừng đổ thêm dầu vào lửa, khiến cho bọn họ khi đi chung một con đường thì mắt trợn trắng, thậm chí khi xuống đấu trường, tạo ra một thân chấn thương ở Thế vận hội Mùa đông Kinh Trương bị người mới mạnh mẽ kéo xuống ngựa, thay vì nói thực lực không bằng người ta, không bằng nói là thất bại bởi chấn thương.

Có đôi khi điều mà các vận động viên hàng đầu thi đấu chính là ai khỏe mạnh hơn, chỉ cần thân thể có thể chống đỡ để họ phát huy trình độ hiện có, bọn họ sẽ thắng.

Thế nhưng bây giờ cho dù là nhìn mặt mũi Tiểu Ngọc, vốn là giương cung bạt kiếm nên bởi vì thế dưới đấu trường bọn họ sẽ không đánh nhau, khụ khụ, truyền thông lúc này cũng không nhìn song tinh tranh đấu, nếu như coi chiến thắng tại Thế vận hội Mùa đông là một nghi thức để các vân động viên đăng quang, thì bọn họ càng hiếu kỳ hơn vị vua không ngai có lấy được vương miện tại Thế vận hội Mùa đông Pyeongchang không, hay là Thái tử Nga, hay Thái tử chậu rửa chân thành công đăng cơ.

.

Truyện Chữ Hay