Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

chương 153: vì cha

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhảy bốn vòng liên tục hai lần, cho dù là một vận động viên hàng đầu như Trương Giác với cơ mông hay cơ chân vạm vỡ khiến người ta phải liếc mắt nhìn cũng sẽ không tránh được cảm giác cơ bắp uể oải.

Hơn nữa ba vòng và bốn vòng hoàn toàn là hai thứ khác biệt, trong những cú nhảy ba vòng, lo không phải là cú nhảy khó nhất, F mới thỉnh thoảng đánh vào tâm lý Trương Giác, nhưng khi đến cú nhảy bốn vòng, lo cần phải bắt chéo hai chân mới có thể nhảy lấy đà, đòi hỏi yêu cầu cực cao đối với sức mạnh nòng cốt, hơn nữa một khi trục tâm nhảy lấy đà không tốt thì ngay lập tức liền có thể khiến người ta ngã thành chó, ngược lại so với cú nhảy điểm băng càng làm khó người ta hơn.

Nhưng khi Trương Giác phát hiện điểm đó, lo đã sắp luyện thành, có thể làm điều gì khác sao, trước tiên phải nghênh đón vợ mới vào nhà chứ, sao có thể đuổi đi được.

Khi cậu xoay người thì cơ bụng gần như bị xé toạc, nhưng cuối cùng cũng coi như đem một cú nảy lo ổn định đủ số vòng tới thế giới này.

Nhưng ở lượt nhảy thứ ba, cũng chính là F+T, Trương Giác khó tránh khỏi có chút không đủ sức lực, vì vậy vì tiếp băng F không được tốt lắm, dưới tình huống này nếu nảy tiếp T nhất định sẽ bị ngax, cho nên Trương Giác chỉ nhảy một cú T.

Trương Tuấn Bảo thấy cảnh này, không khỏi vung nắm đấm: "Đáng tiếc!"

Căn cứ vào tính toán của họ trước khi mùa giải bắt đầu, nếu Trương Giác có thể all clean trượt tự do với bốn lần nhảy bốn vòng, cùng với trọng tài không ra tay quá tàn nhẫn thì điểm kỹ thuật của cậu sẽ phải trên , nhưng điểm cơ bản của T là .

, điểm cơ bản của T chỉ có .

, cộng với chất lượng của cú nhảy liên tục này không tốt, GOE chắc chắn sẽ không cao, cho nên Trương Giác đã mất đi ít nhất điểm.

Họ không biết rằng các trọng tài cũng đang rất ngu ngơ.

Trọng tài có thể được mời đến phân trạm mất nước(?), so với những trọng tài mắc lác tim đen khác đương nhiên sẽ càng thêm công bằng, nhưng cái trạng thái này của Trương Giác có chút! Thần kỳ.

Bởi vì sau cú nhảy liên tục kia, trạng thái của Trương Giác giống như là được thần tiên phụ thể, mỗi một động tác kỹ thuật khiến cho người khác hận không thể cho + GOE, hoặc là trực tiếp cho cậu điểm tối đa, cấp +.

Sau F+T, Trương Giác hoàn thành một cú A, đây là xuất phát từ cân nhắc đối với thể lực của cậu, cho nên mới đặt cú nhảy này vào nửa đầu tiết mục, mà chất lượng bước nhảy là rất tốt.

Sau hắn cậu nhẹ nhàng nhảy một cái, với một trục tâm thẳng, ngồi xổm xoay tròn với lưỡi dao tinh xảo khiến nhiều người nhảy dựng, bọn họ kinh ngạc với màn xoay tròn vốn liệt giữa đường của cá sấu Thôn Thỏ thế nhưng đã bù đắp lại những thiếu sót!

Huấn luyện viên Lộc đỡ kính lão, thoả mãn gật đầu.

Vì muốn bẻ gãy các cái tật xấu của thằng nhóc này, lão huấn luyện viên đã giảm hết .

kg, thỉnh thoảng còn bị thằng nhóc gấu chó này chọc điên lên phải dùng gậy đuổi theo một trận, cánh tay đều bởi vậy mà to hơn một vòng, màn xoay tròn của Trương Giác mà không được đánh giá cấp là không được đâu.

Mà chỗ đáng sợ nhất chính là, Trương Giác đã tính đến cú nhảy bốn vòng gắn với một màn trình diễn khó một cách hoàn hảo, mỗi một bước nhảy của cậu đều giẫm lên tiết tấu nhạc, khoác trên mình một trang phục thi đấu màu xanh lam, trông câu giống như tinh linh đang rong chơi giữa lòng đại dương.

Lúc này tiếng đàn piano nhẹ nhàng lãng mạn đã kết thúc, nhịp điệu tiếng đàn biến đổi, biến thành một ca khúc ngắn mang âm thanh piano《 Mothers Journey (Hành trình của mẹ) 》của Jahn Tilson.

Triệu Ninh: "Tiếp tục bước.

"

Cùng với tiếng đàn, lưỡi dao của thiếu niên không ngừng biến hóa, cậu dùng lưỡi dao rõ ràng, tốc độ trượt nhanh mà mềm mại, trong màn trình diễn bao hàm một thứ tình cảm ấm áp.

Vì cha mẹ mà biên một nhánh vũ đạo, khắc ghi người quan trọng nhất trong cuộc đười mình vào môn trượt băng nghệ thuật là ý nghĩ từ lâu của Trương Giác, thế nhưng thật sự bắt đầu áp dụng vô thực tiễn, là tới tận tháng năm nay.

Khi đó Trương Giác mới kết thúc mùa giải Olympic Sochi, từ đáy hồ bò ra ngoài và một lần nữa trở thành tuyển thủ đơn nam hàng đầu thế giới, đồng thời bước vào học kỳ lớp quan trọng nhất đối với một học sinh cấp ba.

Sau đó cậu nói với cha mẹ, cậu hy vọng sẽ được nhận vào một trường đại học ở Bắc Kinh, bởi vì cậu chuẩn bị gia nhập đội tuyển quốc gia.

Cậu sẽ học tập ở Bắc Kinh, nơi cách thành phố H rất xa, hơn nữa cho dù nghỉ đông hay nghỉ hè thì vẫn khó có thể về nhà, bởi vì nghỉ hè chính là khoảng thời gian ngàn cân treo sợi tóc mà vận động viên trượt băng chuẩn bị cho mùa giải mới, mà kỳ nghỉ đông thì là đang trong mùa giải.

Vì theo đuổi ước mơ, cậu phải rời tổ bay đến những nơi xa xôi.

Trong lòng Trương Giác rất rõ cha mẹ không muốn phải xa cậu, bởi vì bọn họ rất yêu cậu, nhưng bọn họ nhất định sẽ ủng hộ cậu đến Bắc Kinh, cùng ‌chính là vì bọn họ yêu cậu.

Khi cậu tuổi, vì muốn giúp cậu đi học trượt băng nghệ thuật, mẹ cậu đã phải xách xe đi làm chỉ sau tháng sau khi sinh Nhị Đức, sau đó Nhị Đức được gia cho ông ngoại bà ngoại lúc đó vẫn còn sống, mãi đến khi Nhị Đức đầy một tuổi, điều kiện kinh tế trong nhà đã ổn định lại phần nào, bọn họ mới đưa ‌Nhị Đức về nhà.

Trương Giác là người có cá tính, khi còn bé không gây ra nhiều phiền phức lắm‌, sau bốn năm học trượt băng nghệ thuật, cậu nói cậu không muốn học nữa, lúc đó cha mẹ cậu không oán giận gì mà thu thập đống hỗn độn đó cho cậu, tôn trọng mỗi một quyết định của cậu, cho dù lúc đó Trương Giác vẫn còn là một cậu bé.

Bọn họ thông qua phương thức lời nói và việc làm mẫu mực, dạy cho Trương Giác rất nhiều điều, Hứa ba ba dạy cho Trương Giác cái gì là trách nhiệm, cái ‌gì là đảm đương, đối với phụ nữ, người già, trẻ em là sự tôn trọng và bảo vệ, cũng như vẻ đẹp của ẩm thực, Thanh Yến ma ma dạy cho Trương Giác tầm quan trọng của tri thức, cùng với cách đối mặt với những thất bại và khó khăn trong cuộc sống bằng một thái độ kiên cường và dũng cảm.

Không có bọn họ, Trương Giác, một thằng nhóc nghịch ngợm gây chuyện, trời sinh với tính khí bạo lực nhất định sẽ không trở thành con người như bây giờ.

Cho nên cậu đã vì cha mẹ mà biên soạn《 Cây sinh mệnh 》, đây là tiết mục bắt nguồn từ một bộ phim cùng tên, là một bộ phim rất văn nghệ, dài dòng và nhịp điệu chậm, mặc dù các diễn viên chính là Brad Pitt, Sean Penn và Jessica Chastain là những người có ngoại hình và diễn xuất phái thực lực, nhưng hầu hết mọi người không thể nhẫn nại được giờ phút để xem bộ phim này, ngay cả khi nó đoạt giải Palme dOr tại Liên hoan phim Cannes.

Sau khi Trương Giác xem xong, cậu ngồi một bên suy nghĩ về rất nhiều điều liên quan đến thời thơ ấu, sự trưởng thành, cha mẹ và gia đình.

Cuối cùng cậu cảm thấy mình thật là may mắn, cậu lớn lên trong một môi trường tràn ngập sự yêu thương, cho nên dù mẹ ly hôn với cha ruột khi cậu còn đang quấn tã, Trương Giác từ trước tới nay chưa bao giờ cảm thấy mình khuyết thiếu tình yêu thương hơn những đứa trẻ khác.

Có thể bọn họ sẽ tách ra trong một khoảng thời gian, nhưng tình yêu sẽ gắn kết bọn họ lại với nhau, có thể là một con người, bọn họ chỉ là một điểm nhỏ trong lịch sử này, nhưng Trương Giác sẽ ghi lại tất cả tình yêu dành cho cha mẹ vào trong tiết mục này của mình.

Chờ sau này khi mọi người nhắc tới cú nhảy lo đầu tiên trên thế giới, nhắc tới một kỷ lục thế giới mới được tạo ra trong tiết mục này, mọi người sẽ nói, đúng rồi, tôi có biết đến tiết mục đó, đó là một tiết mục mà Trương Giác sáng tác và diễn dịch vì tình yêu tha thiết của cậu giành cho cha mẹ mình.

Phần tình yêu này sẽ được khắc ghi trong lịch sử trượt băng nghệ thuật cùng với Trương Giác.

Tiết mục bước vào nửa sau, ngay khi âm nhạc chuyển thành《 Wild Side 》của Roberto Cacciapaglia, Trương Giác lại bắt đầu nhay, mà các bình luận viên của các quốc gia khác nhau không ngừng báo cáo động tác được hoàn thành của Trương Giác.

"S, một tư thế giơ ty đẹp đẽ.

"

"T+lo+S, Trương là vận động viên đầu tiên trên thế giới có thể thực hiện cú nhảy liên tục ba lần , những động tác chuẩn của cậu ấy có thể dùng làm sách giáo khoa.

"

"lz+T, tôi chưa bao giờ nhìn thấy một cú nhảy liên tục hoàn hảo như vậy hôm nay!"

Toàn thế giới đang dùng âm thanh tán dương giành cho Trương Giác, mà cậu thì bày ra trạng thái tinh thần, còn có biểu cảm tinh xảo, khiến những đối thủ đang ngồi trước màn hình TV phải chấn động rồi.

Rõ ràng, sau Sochi, Trương Giác đã hoàn toàn điều chỉnh trạng thái của mình, cậu hoàn toàn thích ứng với trọng tâm mới của thân thể này, với phương thức nhảy mới, kỹ thuật nhảy của cậu đang không ngừng mạnh mẽ, biểu cảm của cậu càng ngày càng đánh động lòng người.

Đặc biệt là màn trình diễn của cậu, khiến Hayato Terakami tự nhận là nội liễm và lý tính phải hâm mộ.

Tình cảm của Tama-chan tràn đầy, dũng cảm thẳng thắn, có thể bày tỏ tình yêu của mình mà không hề e lệ.

Đúng, bất kỳ ai có con mắt tinh tường đều biết rằng Trương Giác đang biểu đạt một tình cảm vô cùng ấm áp yêu thương thông qua tiết mục này, những tình cảm từ trong ra ngoài được thể hiện qua hình thể, thần thái biểu cảm của cậu, thuần túy mà xinh đẹp.

Khi Trương Giác hoàn thành cú nhảy cuối cùng của mình, đã có rất nhiều khán giả không thể chờ đợi được nữa đứng lên vỗ tay, còn có nhóm người hâm mộ trượt băng mừng tới phát khóc.

Trong tiếng vỗ tay kéo dài trong âm tiếng nhạc, Trương Giác sử dụng Biellmann làm động tác cuối cùng, tay phải giơ lên thật cao, ngón tay trỏ dựng thẳng lên, giơ số một.

Điểm còn chưa xuất hiện, Trương Giác biết rằng mình đã thắng.

Hứa Nham đứng ở hàng ghế đầu, nhìn con trai đứng trên sàn đấu tỏa ra ánh sáng vạn trượng, giống như một vị vua trẻ tuổi, mỗi khi câu hành lễ ở hướng nào, những người hâm mộ trượt băng ở nơi đó hưng phấn mà hét rầm lêm.

Cuối cùng, đứa nhỏ trượt tới chỗ gần hắn, kéo tấm chặn bảng ra vẫy tay.

"Ba! Ba! Ba mau tới đây!"

Hứa Nham không hiểu gì hết đến gần, đứa nhỏ này muốn làm cái gì chứ?

Sau đó, Trương Giác cách tấm chặn bảng trao cho hắn một cái ôm ấm áp.

Trương Giác ôm ba ba mình xong, rồi đem một con thú bông cá sấu nhét vào tay hắn, sau đó mới thật vui vẻ xuống sân băng chờ điểm số, Hứa Nham ôm con thú bông, miệng nứt ra, nở một nụ cười có chút ngốc nghếch.

Thấy nhóm hâm mộ trượt băng khác đang nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc, Hứa Nham kiêu ngạo chỉ vào bóng lưng Trương Giác.

"Kia là con trai của tôi đó, nó trượt rất giỏi, đúng không.

"

Một tiểu loli mặc hán phục nhìn ông chú đẹp trai tuấn tú này, miệng run lên một trận, giơ ngón tay cái nghẹn ra một câu nói.

"Chào! Chào chú, con trai chú trượt cái này sao.

"

Nhìn thấy Trương Giác trượt tốt như vậy, mỗi người trong ban huấn luyện cũng cười không ngậm được miệng, khi mà mở miệng ra, Thẩm Lưu đem áo khoác lên người cậu, miệng thì khen lấy khen để.

"Trận này thật không tệ, nhìn thấy phân trạm Trung Quốc có thể lấy ra được biểu hiện này, giám đốc Tôn hiện tại chắc là sướng đến điên.

"

Những người hâm mộ trượt băng đã xây dựng một toàn tháp nghìn tẩng trên trang web chính thức của Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ để thỉnh cầu Trương Giác tham gia thêm hai cuộc thi trong nước của Trung Quốc năm nay khẳng định cũng đang rất sướng.

Cả người Trương Giác ướt đẫm mồ hôi, lúc cậu mặc quần áo và mang đồ bảo vệ lưỡi dao thì luôn thở hổn hển, tiếng hít thở nặng nhọc cũng với sức nóng của toàn thân khiến cậu phải mặt đỏ tim đập.

Chờ ngồi vào kiss & cry, cậu ừng ực uống nước đun sôi đê nguội trong cai, hầu kết nhúc nhích lên xuống, sau đó thiếu niên thở phào, hất tóc, nở một nụ cười tự tin xán lạn trượt ống kính, giống như một cậu bé nhà bên.

Huấn luyện viên Lộc nói chuyện với câu: "Chất lượng của các cú nhảy bốn vòng đều ổn, nhưng cú nhảy liên tục kia lại không tốt, sao lại đột ngột đem cú nhảy A lên nửa đầu vậy?"

Trương Giác le lưỡi: "Lúc con nhảy lo thì đã dùng quá nhiều sức lực ở eo và bụng, tới khi nhảy F thì đau điếng, đổi A lên trước là để cho nửa sau thoải mái hơn, con cảm thấy nếu như trong một tiết mục mà có bốn lần nhảy bốn vòng, ba lượt nhảy đầu và năm lượt nhảy sau cũng quá tốn sức rồi.

"

Huấn luyện viên Lộc à một tiếng: "Con nhảy bốn đầu và bốn sau cũng rất ởn định, vậy trong mùa giải này cứ nhảy như vậy đi, lúc trở về thì kêu Tuấn Bảo rèn luyện thể lực cho con nhiều thêm một chút.

"

Đúng lúc này, trên màn ảnh lớn xuất hiện điểm số của vận động viên, thời điểm nhìn thấy những con số kia, rất nhiều người đều thốt lên "Wow".

Điểm kỹ thuật: .

Điểm biểu diễn: .

Tổng điểm trượt tự do: .

(WR)

Kỷ lục thế giới về trượt băng tự do đã được sinh ra!

Mà Trương Giác không chỉ lập kỷ lục trượt băng tự do tại phân trạm Trung Quốc, bài thi ngắn với .

điểm cũng là một kỷ lục thế giới, cộng cả hai lại với nhau, tổng điểm .

của Trương Giác cũng là một kỷ lục thế giới mới!

Ba chữ WR được đặt trên màn hình, khiến nhóm đối thủ của Trương Giác không nói nên lời.

Mùa giải mới bắt đầu, Trương Giác thế nhưng đã phô ra một trạng thái như thế, cậu mới tuổi, nhưng từ tổ thiếu niên đến bây giờ đã lần pha kỷ lục thế giới!

Cậu ta là quái vật sao?

Trong một quán bar ở Hậu Hải, Bắc Kinh, Hứa Đức Lạp cùng với các đồng đội đang ngồi xung quanh chiếc bàn tròn, Saori và chiếc lồng chuột được đặt trên bàn, cô bé thỉnh thoảng gặm gặm hạt dưa, hoặc là vận động thân thể trên chiếc bánh xe xoay tròn, thoạt nhìn rất là sung sướng.

Đài truyền hình được chuyển đến CCTV-, vừa vặn phát sóng một màn Trương Giác đang trên bục lĩnh thưởng, phóng viên tại hiện trường kích động nói rằng: "Ngay lúc này đây, danh tướng ‌Trương Giác của nước ta đã giành được ngôi vị quán quân giải Grand Prix trượt băng nghệ thuật ở phân trạm Trung Quốc, tại tiết mục trượt băng tự do, cậu ấy đã tung ra cú nhảy lo đầu tiên trên thế giới, cũng như sáng lập được ba kỷ lục thế giới mới.

"

"Điểm sô giành chiến thắng của Trương Giác cao hơn điểm so với danh tướng ‌người Bỉ đứng vị thứ hai là David Bisulei, hiện tại cảnh chúng ta nhìn thấy là vận động viên đang trượt quanh sân để tặng quà, à, Trương Giác đã cởi tấm huy chương vàng của mình xuống ném đến hàng ghế khán giả, người tiếp được tấm huy chương vàng đó là cha của Trương Giác.

"

Phóng viên hiển nhiên là fan mẹ, cô nhìn cảnh tượng này này, không kìm lòng được lộ ra nụ cười yêu thương.

Mặc dù tư thế ném huy chương vàng của Trương Giác giống như là cao bồi ném lasso, hơn nữa sau khi kết thúc còn bị huấn luyện viên xách lỗ tai, nhưng ai có thể chán ghét một cậu bé hiếu thuận với cha mẹ, còn bày tỏ tình yêu một cách thẳng thắn như vậy đúng không?

"Có thông tin cho rằng, tiết mục trượt băng tự do của Trương Giác là do chính cậu biên đạo cho cha mẹ mình, chúng ta có thể thấy chàng trai này rất yêu gia đình và có một mối quan hệ rất tốt với người cha, chuyện đầu tiên sau khi cậu trượt băng xong chính là ôm lấy người cha của cậu.

"

"Có một cậu con trai khả ái như thế, chắc chắn cha mẹ cậu ấy cũng rất hạnh phúc.

"

Mặc dù Hứa Nham trong ống kính thấp hơn Trương Giác gần nửa cái đầu, khuôn mặt cũng không giống Trương Giác chút nào, nhưng khi hắn và Trương Giác đứng một chỗ cùng nhau, không ai có thể hoài nghi rằng hai người họ không phải là cha con được.

Lan Nhuận đè vai bác hai: "Tiểu Ngọc rất tốt, nó rất ưu tú, tính cách cũng rất tốt, tài hoa hơn người, những ca khúc mà Phượng Minh lấy từ em ấy đều là những tác phẩm có chất lượng hàng đầu.

"

Lan Cẩn im lặng một lúc, ngẩng đầu uống một ly rượu.

"Bác biết, cái tên lão Hứa này rất là xảo quyệt, nhưng rất thật lòng với vợ con.

"

Sau khi phạm sai lầm, dù biết tính cách của Trương Thanh Yến đã quyết định rời đi thì sẽ không bao giờ quay đầu nhìn lại, hắn cũng nghĩ tới việc cứu vãn, nhưng cuối cùng khi hắn tìm được nơi ở của Trương Thanh Yến, thì hắn thấy tay Hứa Nham bó thạch cao.

Khi đó điều kiện kinh tế nhà họ không tốt, Trương Thanh Yến khi đang làm việc bị sếp chiếm tiện nghi, Hứa Nham đến đòi thuyết pháp rồi đánh nhau với người ta một trận, nhưng cho dù bị thương, hắn cũng không nỡ để vợ mình làm việc nhà, mỗi ngày một tay xào rau, chăm sóc vợ đang mang thai và con nhỏ đều rất tốt.

Khi Lan Cẩn và Trương Thanh Yến ở bên nhau, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ nấu cơm cho cô, cũng không thích làm việc nhà.

Cho nên hắn biết mình đã thua, dù với tư cách là một người chồng hay một người cha, hắn đã hoàn toàn thất bại trước Hứa Nham.

-

Tác giả có lời muốn nói: Trương Giác ở thời kỳ đỉnh cao chính là một tên quái vật, tuổi trẻ lực tráng, thân thể khỏe mạnh, còn kỹ thuật thì đang trong giai đoạn phát triển, những chấn thương cũ được nuôi dưỡng chưa tái phát, chấn thương mới còn chưa tìm tới của, nguồn vốn hùng hậu có thể tùy tiện tăng động.

-

Tiểu kịch trường

Hứa Nham chỉ vào Trương Giác, đầy mặt kiêu ngạo: Đó là con trai tôi đó.

Nhóm cá giống: Công à không chào chú.

Tra ba: !

Ai bảo hắn động thủ với Trương nữ sĩ mỹ lệ làm rung động lòng người, kiên cường có nguyên tắc chứ, cho nên một đứa con trai ưu tú như vậy sau này sẽ không có phần của hắn.

Đương nhiên rồi, nếu Tiểu Ngọc không được nuôi nấng bởi một người đàn ông nhẫn nại và yêu thương gia đình như Hứa Nham, thì Tiểu Ngọc là một đứa nhỏ với tính cách quât cường và bướng bỉnh sẽ không trưởng thành như bây giờ, cậu phong độ thân sĩ, tôn trọng bảo vệ phụ nữ và trẻ em, đều là Hứa ba ba và ma ma ở chung đều là tự mình dạy dỗ cho đứa nhỏ.

.

Truyện Chữ Hay