Kim Linh đi ra từ chỗ Trang Văn Huệ, cô ngồi ở xe thể thao của mình, đột nhiên vỗ gáy mình, quả nhiên là quan tâm quá bị loạn, cư nhiên quên còn có một người vô cùng có khả năng biết Trang Ỷ Mộng ở đâu, đó chính là Mộc Hãn. Kim Linh nghĩ đến đây thì lập tức lái xe đến nhà Mộc Hãn tìm Mộc Hãn, mở cửa chính là Tạ Khinh Dung.
"Mộc Hãn, cô biết Trang Ỷ Mộng hiện tại ở đâu không?" Kim Linh vào phòng, trực tiếp hỏi thẳng.
"Trang tổng gần đây không phải đều cùng một chỗ với Kim tổng ngài sao? Đã xảy ra chuyện gì?" Bọn họ đã lâu không liên hệ với Trang Ỷ Mộng.
"Cô ấy có chút hiểu lầm nhỏ với tôi, đang giận dỗi." Kim Linh tránh nặng tìm nhẹ nói.
"Tôi và Trang tổng đã lâu chưa liên hệ, cô biết chúng tôi đã sớm chia tay." Mộc Hãn nói, cô phải thể hiện trước mặt bà chủ rằng kì thực quan hệ của mình và Trang Ỷ Mộng không thân mật như vậy, đã không còn là tình địch của Kim tổng.
"Mộc Hãn, tôi rất gấp, làm ơn." Kim Linh nhìn gương mặt tinh xảo của Mộc Hãn, nói rất nghiêm túc.
"Để tôi thử xem..." Mộc Hãn thấy biểu tình của Kim Linh nghiêm túc mà chăm chú, quan trọng nhất là bà chủ nói làm ơn rồi.
Mộc Hãn gọi điện cho số cá nhân của Trang Ỷ Mộng, Trang Ỷ Mộng tắt máy, Mộc Hãn lại gọi cho trợ lý đặc biệt của Trang Ỷ Mộng.
"Alma, Trang tổng ở đó không?" Mộc Hãn hỏi.
"Trang tổng ở trong phòng." Alma là Mộc Hãn một tay đề bạt lên, cho nên cô đối với Mộc Hãn hỏi gì đáp nấy.
"Đưa điện thoại cho Trang tổng, tôi muốn nói chuyện với Trang tổng." Xem ra xác thực là đi công tác.
"Cái này..." Alma do dự có nên nói cho Mộc Hãn biết hay không.
"Làm sao vậy?" Alma luôn luôn làm việc rất thẳng thắn, ấp a ấp úng như thế không giống tác phong của cô.
"Trang tổng cùng một phụ nữ ở trong phòng, bảo tôi đừng vào quấy rối cô ấy..." Alma thoáng dừng làm tinh thần hăng hái thêm rồi nói, trong đầu có chút thấp thỏm bất an. Lúc lúc này cô cảm thấy giống như sau khi nhìn thấy lão công của bạn thân mình ngoại tình, mau chóng phải báo cáo lên .
Mộc Hãn nghe xong sửng sốt, cũng có chút kinh ngạc, kiểu phụ nữ giữ mình trong sạch như Trang Ỷ Mộng cư nhiên cũng sẽ tìm phụ nữ qua đêm, hay là bị Kim Linh kích thích?
"Sao vậy?" Kim Linh thấy Mộc Hãn biểu tình sửng sốt một chút thì có chút khẩn trương hỏi.
"Trang tổng trước đây yêu cô như vậy, các cô không phải có hiểu lầm gì chứ? Trang tổng chưa bao giờ như vậy..." Alma thấy Mộc Hãn im lặng thì cho rằng Mộc Hãn đối với Trang Ỷ Mộng cũ tình khó quên, liền lập tức thoải mái hỏi.
"Tôi và Trang tổng đã sớm chia tay, chỉ là tôi có chút chuyện tìm cô ấy, được rồi, hai người hiện tại ở đâu vậy? Nói cho tôi biết địa chỉ cụ thể." Mộc Hãn rất nhanh trấn định xuống, hỏi trọng điểm.
"Công ty nhánh ở Singapore, Đông Nam Á có chút vấn đề, Trang tổng tự mình tới xử lý, hiện tại ở..." Alma nói địa chỉ cụ thể cho Mộc Hãn.
"Cô ấy hiện tại ở đâu?" Kim Linh lo lắng hỏi.
Mộc Hãn dùng biểu tình kỳ quái nhìn Kim Linh.
"Hai người rốt cuộc có hiểu lầm gì, cô ấy thế nào lại chịu phải kích thích như thế, đến nỗi tính tình đại biến đây?" Mộc Hãn nghĩ tới một ngày Trang Ỷ Mộng tìm phụ nữ qua đêm thì có cảm giác không thể tin.
"Xảy ra chuyện gì?" Kim Linh vừa nghe đến Trang Ỷ Mộng tính tình đại biến thì cảm thấy da đầu tê dại, có dự cảm không rõ.
"Trang tổng lúc này đang ở cùng một nữ tử thần bí cùng trải qua đêm tình nhân." Mộc Hãn e sợ thiên hạ bất loạn nói.
"Cái gì!?" Kim Linh bất giác nâng cao âm lượng, Kim Linh vừa nghĩ đến lúc này Trang Ỷ Mộng và người phụ nữ khác đang tình chàng ý thiếp thì cảm thấy bản thân muốn phát điên.
"Cô ấy ở đâu?" Kim Linh hận không thể lập tức bay đến bên người Trang Ỷ Mộng chia rẽ đôi cẩu nữ nữ kia mà không biết lúc này, mình và Dương Hạo trong cảm nhận của Trang Ỷ Mộng cũng là đôi cẩu nam nữ.
Mộc Hãn rất ngoan ngoãn thuật lại địa chỉ, bởi vì thoạt nhìn Kim Linh gấp đến độ đỉnh đầu đã sắp bốc hơi, gương mặt xinh đẹp kia đã vì đố kỵ mà có chút vặn vẹo đến có chút dữ tợn. Mộc Hãn tuyệt đối tin rằng, lúc này Kim Linn sẽ xé xác nữ tử thần bí kia.
---oo---
Trang Ỷ Mộng bị hình ảnh Kim Linh và Dương Hạo thân mật ôm nhau làm đau lòng, lúc trước cái đau mà Mộc Hãn mang đến là loại cảm giác búa đánh vào ngực, mà lần đau mà Kim Linh mang đến, thật giống như một cái kim nhọn không gì sánh được đâm vào da thịt. Trang Ỷ Mộng không muốn đau như thế, lần đầu tiên, lần thứ hai, còn có thể hùng hồn đưa tiễn tình cảm của bản thân, lần thứ ba, Trang Ỷ Mộng nghĩ bản thân thực sự không có nhiều tình cảm để có thể bị dày vò như vậy. Trang Ỷ Mộng lúc này đối với cảm tình có loại tuyệt vọng. Liệu có phải nếu như không chú tâm nhiều như vậy trong tình cảm, có thể tránh khỏi sự tổn thương hay không?
Cho nên Trang Ỷ Mộng thử phóng túng bản thân, cô đem Mã Nhã về phòng. Mã Nhã là bạn học quen lúc cô học MBA (Master of Business Administration – Thạc sĩ quản trị kinh doanh) tại Mỹ năm đó, luôn có hảo cảm với mình, thổ lộ vài lần đều bị cô cự tuyệt. Lần này gặp lại, Mã Nhã dính lấy không gỡ nổi, Trang Ỷ Mộng cự tuyệt không còn kiên định, ỡm ờ mà đem Mã Nhã về phòng.
Mã Nhã là con lai, không thể kém hơn Kim Linh, vóc người cũng khá thuần thục hơn Kim Linh, nhưng Trang Ỷ Mộng phát hiện bản thân không cách nào lên giường với Mã Nhã, không có hứng thú chạm vào Mã Nhã, cũng không cách nào chịu được Mã Nhã chạm vào. Vì sao lúc trước cùng Kim Linh thì có thể đây?
Lúc này Trang Ỷ Mộng rất khó chịu, cô không cách nào phát sinh quan hệ cùng người mình không thích. cô không hiểu, vì sao Kim Linh có thể đơn giản đổi người yêu như vậy, gặp một cái đổi một cái, còn bản thân mỗi lần đổi một cái đều tê tâm liệt phế đau như vậy, hơn nữa không cách nào không nghiêm túc với người khác, chơi đùa không phụ trách.
Tuy rằng Trang Ỷ Mộng ngay từ đầu đã nói, chỉ là lên giường, không liên quan đến tình cảm, nhưng Mã Nhã không thèm để ý, chính mình ở cùng Trang Ỷ Mộng một buổi tối là đủ rồi, hiện tại không có mấy người để ý tới thiên trường địa cửu, điều quan tâm bất quá là những thứ từng có. Mã Nhã rất thích Trang Ỷ Mộng, chí ít thích hơn mười năm, tuy rằng ở giữa cũng từng có không ít người yêu, thế nhưng không ai có thể làm cho mình nóng ruột nóng gan như Trang Ỷ Mộng. Từng ấy năm tới nay, Trang Ỷ Mộng vẫn là đối tượng mà nàng mơ ước, hôm nay Trang Ỷ Mộng hiếm có muốn cùng mình một đêm, Mã Nhã tự nhiên là vui vẻ đến hỏng. Thế nhưng lúc này Mã Nhã nhìn Trang Ỷ Mộng đang đờ ra thì trong đầu có loại dự cảm, đêm nay, bản thân vẫn không chiếm được cô, bởi vì lúc này cô thoạt nhìn rất ưu thương.
"Xin lỗi." Trang Ỷ Mộng xin lỗi, cô không cách nào phóng túng bản thân, cô không cách nào phá bỏ giới hạn của bản thân mình, không cách nào làm được điều ai cũng có thể làm (ý nói tình một đêm).
"Cậu có người thích sao?" Mã Nhã có có chút thất vọng cũng có chút tiếc nuối, nhưng cô sẽ không ép buộc.
Trang Ỷ Mộng gật đầu, tuy rằng trong đầu thập phần không tình nguyện, nhưng cô phải thừa nhận, cô thích Kim Linh. Phần thích này tuy rằng còn chưa khắc sâu đến mức như Mộc Hãn, nhưng nó cũng đã thành công thay thế được Mộc Hãn. Nếu như thời gian nàng ở cùng Kim Linh nhiều bằng Mộc Hãn, thì có thể phân lượng phần tình cảm này tuyệt đối sẽ không ít hơn, và đau đớn cũng sẽ gấp bội.
"Cô ấy thuộc kiểu người gì?" Mã Nhã hiếu kỳ hỏi.
"Rất biết dụ người hài lòng, gợi cảm mê người lại phóng đãng không kềm chế được, tựa như Carmen, rất không an phận." Lần đầu lúc Trang Ỷ Mộng nói về Kim Linh thì khẽ cười, chỉ là trong đầu thấy khó chịu một chút.
( Nhân vật chính trong tiểu thuyết cùng tên của Prosper Mérimée, một phụ nữ Gypsy xinh đẹp với tính khí bốc lửa. Tự do trong tình yêu, cô đã quyến rũ hạ sĩ Don José, một người lính còn chưa có nhiều kinh nghiệm. Quan hệ của họ khiến anh ta chối bỏ tình yêu cũ của mình, nổi loạn chống lại chỉ huy, và gia nhập một nhóm buôn lậu. Anh ta ghen tuông khi cô bỏ mình để quay sang đấu sĩ đấu bò Escamillo khiến anh giết Carmen.)
"Xem ra là một phụ nữ rất có mị lực." Mã Nhã có chút hiếu kỳ.
"Cô ấy xác thực là một phụ nữ xấu tính rất có mị lực." Kim Linh thật là một phụ nữ làm người ta vừa yêu vừa hận, muốn người ta giết chết cô ta trên giường, nhưng như thế thật ra có thể kết thúc mọi chuyện, không cần sợ cô nàng trêu hoa ghẹo nguyệt nữa.
"Cô ta chọc cậu khổ sở, cho nên..." Mã Nhã là một người thông minh, lập tức đoán được tám phần, cùng là bị người yêu phản bội, rất nhiều người sẽ chọn trả thù người yêu, thế nhưng tình cảm của Trang Ỷ Mộng đối với người kia sâu đến không muốn đi trả thù hay phản bội.
Trang Ỷ Mộng không nói.
"Trang, cậu biết không, cậu vẫn là nữ thần gợi cảm trong cảm nhận của mình, cũng là đối tượng huyễn tưởng, vốn ngày hôm nay còn tưởng rằng bản thân có thể như ý nguyện." Mã Nhã vừa cười vừa nói.
"Xin lỗi." Trang Ỷ Mộng lại nói xin lỗi một lần.
"Mình chỉ muốn nói, nếu như cô ấy vẫn một đường tổn thương tâm cậu, mình có cơ hội hay không? Mình nhất định sẽ không để cậu khổ sở." Bản thân thực sự rất thích Trang Ỷ Mộng.
"Tình cảm nhảm nhí, đáng ghét nhất." Trang Ỷ Mộng hiếm khi bốc đồng nói.
Mã Nhã không rời khỏi phòng thuê, hai người cùng nhau nằm trên giường nói chuyện phiếm, hàn huyên rất nhiều. Mã Nhã là người rất nhiệt tình và rộng rãi, luôn luôn nói không hết chuyện. Trang Ỷ Mộng đột nhiên nghĩ, nếu không có Kim Linh thì cuộc sống của cô vẫn có rất nhiều cơ hội, thực sự không cần phải vì một cành hoa mà không sống nổi. Chỉ là lúc nghĩ đến Kim Linh, cô không khỏi nghĩ, hiện tại không có cô bên cạnh, có phải Kim Linh lại không chịu tịch mịch hay không. Nghĩ tới đây, tâm trạng mới vừa tốt một chút của Trang Ỷ Mộng lại trầm xuống.
---oo---
Kim Linh lập tức mua một vé máy bay gần nhất đến Singapore, trên máy bay, cô vừa nghĩ lúc đến đó Trang Ỷ Mộng và người phụ nữ hoang dã nào đó ở trên giường lăn qua lăn lại thì ghen ghét dữ dội, cô hận không thể lập tức bay đến, chia rẽ đôi cẩu nữ nữ kia, tuyên thệ chủ quyền của bản thân.
Hết chương