Chương
Đáng tiếc thang máy từ từ lên cao, người cũng càng ít đi, khoảng cách Tạ Khinh Dung và Mộc Hãn ngày càng xa, cảm giác tốt đẹp luôn luôn ngắn ngủi như vậy .
Hội nghị thường kì thứ hai kéo dài hơn một giờ, cũng không biết có phải là do nàng tưởng tượng hay không mà hình như tầm mắt của Mộc Hãn cứ dán lên trên người mình, cái nhìn lộ liễu này khiến Tạ Khinh Dung có hơi cáu, nhưng lại không thể nổi giận.
“Từ sau khi quản lý Mộc tiếp nhận bộ Thị trường thì doanh số phòng tăng liên tục …….” Kim Linh cười đến hai mắt híp lại, Mộc Hãn đúng là con mèo chiêu tài của mình, người mà Trang Ỷ Mộng bồi dưỡng quả rất tốt, thật sự là tiện nghi cho mình mà.
Mộc Hãn nghe Kim Linh khen ngợi cũng không có phản ứng gì, so với một tập đoàn xí nghiệp như Trang thị, cô vẫn dư sức ứng phó với công ty tài chính cho nhỏ này của Kim Linh, Mộc Hãn chấp nhận làm ở công ty nhỏ này không phải là không có tính toán riêng, cô định chờ thời cơ chín mùi sẽ đưa ra yêu cầu muốn chút cổ phần của công ty, hao công tổn sức đến thế vì muốn làm áo cuới hoành tráng cho người mình yêu , trừ phi chính mình là bà chủ, người khác kiếm tiền mình hưởng lợi, cái ngành tài chính này kiếm tiền rất nhanh.
(Có nghĩa là nhân viên tiêu thụ ăn % số sản phẩm mình bán được, bán càng nhiều thì thu vào tay càng nhiều tiền)
Tạ Khinh Dung là nhân viên phân tích, tuy rằng tiền lương không thấp, tạm coi như là Tiểu Bạch lĩnh, nhưng mà tiền lương cố định, so với một quản lý tiêu thụ như Mộc Hãn thì đúng là một trời một vực.
“Gần đây cố vấn Tạ và quản lý Mộc phối hợp rất khá, tiếp tục giữ vững.” Kim Linh bày ra vẻ mặt kỳ vọng nhìn Tạ Khinh Dung và Mộc Hãn.
“Khách hàng của tôi có thể kiếm tiền được hay không còn phải làm phiền cố vấn Tạ rồi.” Mộc Hãn không quên tặng Tạ Khinh Dung một nụ cười mê người.
“Đây vốn là bổn phận của tôi.” Tạ Khinh Dung vẫn một thái độ nghiêm túc giải quyết công việc.
“Sau đây là Trương phó tổng công bố kết quả sát hạch quy chế mới.” Kim Linh nói xong liền mời phụ trách kết quả sát hạch – Trương Tập Nhiễm tiến hành giải thích quy chế mới.
(: Tuyển nhân viên + khảo sát sửa đổi một số quy định trong công ty cho phù hợp)
…………….......................................................
Sau khi kết thúc hội nghị công ty, Tạ Khinh Dung đi đến phòng giải khát pha nước trà, thời điểm pha xong trà đi ngang qua cửa phòng Marketing (phòng Tiêu thụ), nhìn thấy Mộc Hãn đang mở cuộc họp cùng các nhân viên bộ phận nàng, không khỏi dừng lại giây lát, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một Mộc Hãn tự tin như vậy, nghiêm túc, thông tuệ, sắc bén lại hòa thuận vui vẻ, lúc trước Tạ Khinh Dung cảm giác Mộc Hãn có vẻ thay đổi, nhưng mà giờ phút này, nàng mới chính thức cảm thấy được Mộc Hãn biến hóa, đúng là trưởng thành rất nhiều. Tuy rằng nàng mới đến công ty không bao lâu, nhưng ở phương diện đối nhân xử thế, nàng còn muốn khôn khéo hơn mình, cũng rất có năng lực. Có những người, bạn vẫn nghĩ rằng mình hiểu người đó nhất, rồi sau đó lại phát hiện, thật ra bạn không hề hiểu gì cả, đây là tư tưởng lúc này của Tạ khinh Dung
.
(Thông tuệ: thông minh và trí tuệ)
Mộc Hãn họp xong cũng tới phòng giải khát, pha một ly cà phê, đúng lúc Trương Tập Nhiễm gặp ở đó, Kim Vi Vi cũng thế.
“Trương phó tổng, buổi tối có rảnh không?” Mộc Hãn hỏi, làm Tiêu thụ đã lâu liền sinh ra quán tính luôn muốn tạo dựng mối quan hệ tốt với người có giá trị.
“Có việc gì sao?” Trương Tập Nhiễm hỏi.
“Tôi có biết ở XX có một quán Spa rất tốt, có hứng thú cùng đi không?” Đúng dịp mình cũng đang muốn đi thư giãn một chút, hẹn Dung Dung chắc chắn sẽ không đi, Kim Linh thì có sinh hoạt cá nhân muôn màu muôn vẻ, còn tư tưởng của Kim Vi Vi lại không cùng đẳng cấp, coi như xong.
“Đêm nay sao?” Trương Tập Nhiễm đương nhiên biết Mộc Hãn muốn giao hảo với mình, nữ nhân vừa thông minh lại xinh đẹp như Mộc Hãn, người bình thường rất khó mà chán ghét được, cô cũng luôn thích cùng người thông minh giao tiếp.
“Ừm.”
“Được.” Trương Tập Nhiễm đáp ứng lời mời của Mộc Hãn.
Kim Vi Vi ở phía sau chứng kiến Trương Tập Nhiễm đang trò chuyện với Mộc Hãn, trong lòng rất là hâm mộ, ước gì lúc nào đó Nhiễm Nhiễm cũng có thể trò chuyện hợp ý với mình như vậy.
“Đến lúc đó sẽ liên lạc.” Mộc Hãn nói xong liền quay lại văn phòng của mình.
“Nhiễm Nhiễm.” Kim Vi Vi gọi.
“Chuyện gì?” Trương tập Nhiễm nghe tới giọng nói yểu điệu của Kim Vi Vi liền nhíu mày.
“Khi nào thì có thời gian rảnh? Quán spa ở YY rất tốt, chúng ta cùng đi đi.” Kim Vi Vi lập tức sao chép lời mới vừa nãy của Mộc Hãn.
Cho dù sao chép hình thức thì cũng được đi, nhưng ngay cả nội dung cũng copy giống nhau, kẻ ngốc đúng là kẻ ngốc.
“Không rảnh.” Trương Tập Nhiễm nói xong cầm tách cà phê rời khỏi phòng giải khát, không hề để ý đến Kim vi Vi.
Miệng Kim Vi Vi rũ xuống, rõ ràng đều là đi Spa, vì sao chịu chấp nhận lời mời của Mộc Hãn nhưng lại không chấp nhận lời mời của mình chứ? Kim Vi Vi không cam lòng.
“Cậu có thời gian rảnh cùng đi với Mộc Hãn đấy thôi, không công bằng….” Kim Vi Vi kháng nghị nói.
Thời điểm tan tầm, Trương Tập Nhiễm và Mộc Hãn hẹn gặp nhau ở cửa công ty, Trương Tập Nhiễm phát hiện phía sau vớ của Mộc Hãn bị rách.
“Mộc quản lý, vớ của cô bị rách.” Trương Tập Nhiễm điềm tĩnh nói cho Mộc Hãn.
Mộc Hãn cảm thấy có chút xấu hổ, khi nào thì bị rách vậy, chính mình một chút cảm giác đều chẳng có, “Chết rồi, hôm nay không có mang theo vớ dự phòng.”
“Trong túi của tôi có vớ dự phòng, đi vào buồng vệ sinh tôi đưa cho cô, đúng lúc tôi cũng muốn vào nhà vệ sinh một lát.” Thật ra Trương Tập Nhiễm luôn trang bị đầy đủ, không chỉ có vớ dự phòng mà còn có sáo trang dự phòng.
Mộc Hãn vào buồng vệ sinh đổi vớ, cảm giác thăng bằng của Mộc Hãn vốn không được tốt, lại mang giày cao gót cực cao, lúc đổi vớ giữ thăng bằng càng không tốt, không nghĩ tới chân đi cà nhắc qua lại khiến cơ thể ngã về phía trước, đụng trúng cửa buồng vệ sinh, bởi vì mắt cá chân còn có vết thương cũ, nay lại tiếp tục bị thương, thương mới đè lên thương cũ, đau đến nỗi Mộc Hãn phải nhe răng trợn mắt.
Trương Tập Nhiễm ở bên ngoài nghe thấy tiếng động có chút lo lắng, bèn gõ cửa một cái.
Mộc Hãn mở cửa, nàng bất chấp bản thân mình đang chật vật, cầu cứu Trương Tập Nhiễm, “Cô có thể đỡ tôi một chút được không? Mắt cá chân của tôi rất đau.”
Trương Tập Nhiễm cũng không nghĩ nhiều, liền dang tay đỡ lấy Mộc Hãn, do mắt cá chân rất đau nên Mộc Hãn đặt hết trọng tâm lên người Trương Tập Nhiễm, vì vậy mà cơ thể kề sát người Trương Tập Nhiễm.
Không cam lòng quay trở lại, Kim Vi Vi liền nhìn thấy một cảnh tượng như vầy, chiếc vớ Mộc Hãn chưa mang xong vẫn còn dính trên chân, mà thân thể lại dán sát trên người Trương Tập Nhiễm, quần áo Mộc Hãn mặc cũng có chút lộn xộn, Kim Vi Vi vừa nhìn thấy cảnh tượng này liền xù lông lên, ánh mắt đỏ ngầu.
“Các người…….Sao các người có thể như vậy! Tôi biết cô ấy thông minh hơn tôi, xinh đẹp hơn tôi, lợi hại hơn tôi, nhưng mà Nhiễm Nhiễm sao cậu có thể thích cô ấy chứ, còn cùng cô ấy ở trong buồng vệ sinh……..” Dù Kim Vi Vi thuần khiết tới mức nào đi nữa cũng đều đoán ra được hiện giờ hai người đang rất không thuần khiết, nước mắt tuôn trào, đôi mắt đỏ hoe giống như u oán cùng ủy khuất. Cô biết Nhiễm Nhiễm vẫn luôn thích nữ nhân thông minh lợi hại, Mộc Hãn chẳng những thông minh lợi hại, đã vậy còn xinh đẹp, thật đáng ghét mà, Kim Vi Vi biết rõ chính mình ở trước mặt Mộc Hãn ngay cả một % cơ hội thắng đều không có, cho nên nước mắt chảy càng nhiều hơn.
Mộc Hãn cùng Trương Tập Nhiễm vẻ mặt hắc tuyến, cái gì vậy trời!
“Câm miệng!” Trương Tập Nhiễm sắc mặt tối sầm gầm nhẹ , Trương Tập Nhiễm không rống thì thôi, nhưng khi rống lên thì Kim Vi Vi càng ủy khuất, khó trách buổi sáng hai người thân thiết như vậy, hu hu, cô không muốn Nhiễm Nhiễm thích Mộc Hãn.
“Cậu còn rống người ta, cậu dám che chở hồ ly tinh, các người là đôi cẩu nam nữ, à không, là cẩu nữ nữ…” Kim Vi Vi vừa khóc vừa lên án nói, thanh âm phẩn nộ không tự giác tăng lên, khiến Tạ Khinh Dung với Tiểu Lôi vừa mới chuẩn bị rời đi công ty đến đây xem thử chuyện gì.
Mặc dù Tạ Khinh Dung tiến vào nhìn thấy cảnh tượng giống như Kim Vi Vi, nhưng mà nàng cẩn thận phát hiện vẻ mặt đau đớn của Mộc Hãn nên không có nghĩ đến chuyện khác, mà Tiểu Lôi khi nhìn thấy cảnh tượng ám muội này rất là kinh ngạc, chủ yếu là do tiếng kinh hô của Kim Vi Vi khiến nàng vội chạy vào trước, khả năng quan sát bị rối loạn, thì ra Mộc quản lý và Trương phó có tình ý, thì ra hai người đều là les, dĩ nhiên nàng vui vẻ suy nghĩ . (ý là không có ý nghĩ kỳ thị)
Mộc Hãn nhìn thấy Tạ Khinh Dung cũng bước vào, không cần xem cũng biết hình tượng của mình hiện giờ nhất định không tốt, cô thật sự muốn tìm ngay một cái lỗ chui vào, cô một chút cũng không muốn bị Dung Dung nhìn thấy lúc đang chật vật, bực nhất là Kim Vi Vi một chút sáng suốt cũng không có, chỉ ở chỗ này mù quáng hiểu lầm khiến cho Mộc Hãn không chỉ cảm thấy chân đau, mà cả dạ dày cũng đau.
“Dung Dung, người ta bị sẩy chân.” Mộc Hãn nhanh chóng giải thích với Tạ Khinh Dung.
Thực hiển nhiên, kẻ không giỏi giải thích Trương Tập Nhiễm sẽ lười giải thích.
“Nếu sẩy chân thì tại sao lại cởi vớ, các ngươi rõ ràng chính là…” Kim Vi Vi đột nhiên trở nên thông minh, sẩy chân thật sự không cần phải cởi vớ.
“Tôi…” Mộc Hãn còn chưa nói xong, đã bị Tạ Khinh Dung đánh gãy..
“Cô không cần giải thích với tôi, tôi không có hứng thú nghe.” Tạ khinh Dung thản nhiên nói xong liền rời khỏi buồng vệ sinh
Tạ Khinh Dung đi rồi, Mộc Hãn có giải thích hay không cũng không quan trọng.
Trương phó tổng và Mộc quản lý có tình ý? Thiệt hay giả?
Kết quả là, sau ngày hôm đó tin tức Trương phó tổng và Mộc quản lý có tình ý với nhau liền lan truyền, chuyện hai người ở trong buồng vệ sinh lập tức bị đồn rất sinh động, nhưng mà cuối cùng thì mọi người nhất trí cho rằng Trương Tập Nhiễm và Mộc Hãn vô cùng xứng đôi, dù sao cả hai người đều là cực phẩm mỹ nữ, khiến cho Kim Vi Vi tức giận đến miệng méo qua một bên, tưởng tượng Mộc Hãn giống như hồ ly tinh mà căm thù.
Hết chương