Trương Tam Phong Dị Giới Du

chương 48: kết quả hòa giải

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tâm tình hiện tại của Quốc vương rất là không tốt, vừa mới lột xong y phục của tiểu mỹ nhân, tiểu đệ đệ đang muốn xung phong liều chết thì bị thị vệ báo có chuyện khẩn cấp cần gặp, đụng chuyện như vậy thì có nam nhân nào cao hứng nổi. Sau một cước đá ngã tên thị vệ dám quấy rầy, Quốc vương hung dữ nói: "Nếu ngươi không cho ta một lời giải thích thích hợp lý thì ta nhất định sẽ thiến ngươi!"

"Bệ hạ!" Thị vệ bối rối trả lời: "Thạch Nguyên gia phái người đến báo, hiện tại Long Nguyên soái đang dẫn đại quân vây công Thạch Nguyên tướng phủ, nếu bệ hạ không đi giải cứu thì Thạch Nguyên gia chắc sẽ bị tiêu diệt đó!"

"Cái gì? Thật vậy hả?" Quốc vương thất kinh.

"Thật ạ! Chuyện như vậy thần làm sao dám nói dối bệ hạ!"

"Đáng chết! Chắc chắn là lại có liên quan đến tên tiểu tử Long Ngũ này!" Quốc vương mắng: "Trời ơi! Nếu hắn cứ giày vò ta vài lần như thế này nữa thì chắc ta bị liệt dương quá! Còn đứng đó làm gì, mau đi chuẩn bị xe, còn nữa, thông tri cho các Đại gia tộc cùng đến Thạch Nguyên gia luôn!"

Quốc vương cứ như vậy vội vã đi tới thì phát hiện hai đội nhân mã thiếu chút nữa bắt đầu đánh nhau.

Hắn tức khí nổi giận mắng: "Cái thứ đáng chết, ai điều động các ngươi hả? Tất cả đều cút về doanh trại hết cho ta!"

Hai đội nhân mã không dám nhiều lời đều ào ào rút về.

Không nói tới Quốc vương đang sốt ruột đi qua phía này, trước tiên là nói về hành động công kích của phụ mẫu, thật sự là sấm rền gió cuốn mà! Các chiến sĩ đã được huấn luyện nhanh chóng từ nhà bếp của Thạch nguyên gia tìm được hơn mười thùng dầu mỡ, còn có một ít dầu thắp, nến, củi …đều đổ vào trước cửa của Tàng bảo lâu. Khu vực này ngày xưa vốn bằng phẳng nhưng do trải qua ngày dài tháng rộng nên mặt đất bên trong cửa thấp xuống một ít khiến cho phía ngoài cao hơn, dầu mỡ cứ theo hướng cửa mà chảy vào, chỉ một lúc sau cả cánh cửa đều là lửa. Mẫu thân lại sai người đem củi khô và cây cỏ trong hoa viên ném vào, làm cho khói lửa bốc lên nghi ngút. Người ở bên trong cũng cực lực phản kích, không ngừng dùng pháp thuật Phong hệ thổi khói ra bên ngoài, còn dùng pháp thuật Thủy hệ để dập lửa, đáng tiếc là trình độ của bọn họ không cao nên bị pháp thuật của mẫu thân đè ép gắt gao.

"Khụ khụ! Long Khiếu Thiên! Xin ngươi nghe chút đi!" Thạch Nguyên Hùng Nhị ở bên trong hô: "Đây chỉ là hiểu lầm thôi! Ngươi nghĩ muốn đem Thạch Nguyên gia đuổi tận giết tuyệt sao?"

"Các ngươi ra đầu hàng thì ta cam đoan an toàn của các ngươi!" Mẫu thân nói: "Ta còn cho ngươi cơ hội để giải thích! Nếu không, hậu quả các ngươi tự gánh lấy!"

"Mọi người nói làm sao bây giờ đây?" Thạch Nguyên Hùng Nhị hỏi người xung quanh hắn.

"Bây giờ đi ra ngoài chắc chắn là chết, cố gắng kiên trì một chút đợi bệ hạ tới thì được cứu thôi." Thạch Nguyên Tiểu Khuyển nói: "Có thể nói bọn hắn dập lửa trước để trì hoàn thời gian!"

"Được! Ta đồng ý đầu hàng, ngươi dập lửa trước đi!" Thạch Nguyên Hùng Nhị nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Đem binh khí ném hết ra, một món cũng không được giữ lại!" Mẫu thân nói.

"Ặc! Người đàn bà này sao lại tinh quái như vậy!" Thạch Nguyên Hùng Nhị oán giận nói.

"Từng lượt từ từ, chờ bệ hạ tới rồi nói!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển lên tiếng.

Người Thạch Nguyên gia ở trong bị khói lửa mịt mù hành hạ thê thảm thì cuối cùng Quốc vương cũng đến.

"Khiếu Thiên, sao lại thế này?" Quốc vương cả giận nói: "Có chuyện gì thì từ từ mà nói, làm gì đến mức muốn giết cả nhà hắn chứ?" Đồng thời tùy tùng của Quốc vương nhanh chóng dập lửa, cứu bọn Thạch Nguyên Hùng Nhị ra.

"Bọn họ ám sát con thần, thần dựa theo huyết thệ của Ngũ đại gia tộc mà chấp hành, Vương tộc cũng có tham dự minh ước, ngài nói thần làm sai sao?" Phụ thân nói.

"Cái gì?" Quốc vương giật mình hỏi: "Có chuyện này sao? Ngươi có chứng cớ không?"

"Mời ngài xem đi!" Mẫu thân đưa cho hắn hai trang giấy được chọn ra từ trong mấy văn kiện.

Quốc vương dựa vào ánh sáng của ngọn lửa mà xem, đúng là mệnh lệnh ám sát Long Ngũ và bản báo cáo hành động đã thất bại, hắn hỏi: "Thạch Nguyên Hùng Nhị chịu nhận không?"

"Có chứng cớ rành rành trong tay còn cần hỏi hắn nữa sao?"

"Hay là hỏi chút đi! Nếu đúng là hắn làm thì ta sẽ giúp ngươi đối phó với hắn, bất quá chúng ta cũng nên cho hắn một cơ hội để giải thích chứ?"

"Tùy ngài muốn!"

Lúc này lửa đã tắt, Thạch Nguyên Hùng Nhị mặt đen xì chạy lại, phía sau ngoại trừ chiến sĩ còn có một đám lớn phụ nữ và trẻ em, tổng cộng có đến người đấy chứ! Mỗi người bọn họ đều bị khói hun quá chừng, nếu Quốc vương tới chậm chút xíu thì phỏng chừng cũng sẽ có người bị hun chết.

Thạch Nguyên Hùng Nhị đi đến trước mặt Quốc vương liền quỳ xuống, cao giọng khóc rống, vừa khóc vừa nói: "Bệ hạ! Oan uổng cho thần lắm! Ngài nên làm chủ cho thần đi!"

"Oan uổng?" Quốc vương nói: "Ngươi tự xem đây là cái gì?" Đưa tờ giấy cho Thạch Nguyên Hùng Nhị xem.

Hắn xem xong đột nhiên hưng phấn nói: "Chữ viết trên mệnh lệnh này không phải do thần viết, ngài có thể nhìn ra mà, cái này rõ ràng là bọn hắn ngụy tạo! Bệ hạ!"

Quốc vương nhìn kỹ lại liền nói với mẫu thân: "Đúng vậy, chữ viết này tuyệt đối không phải là hắn viết. Ngài giải thích sao? Công chúa."

""Đây là tìm được ở trên bàn của Thạch Nguyên Tiểu Khuyển, còn nữa, ấn chương gia chủ ở mặt trước cũng không đúng sao? Vậy bản báo cáo cũng không đúng sao?"

"Bệ hạ!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển nói: "Thần phụ trách chuyện của Hắc Long Hội, thần nghĩ thần cần phải giải thích một chút!"

"Được! Khanh nói đi!"

"Bởi vì mấy ngày hôm trước thần có việc không có mặt ở đây nên mệnh lệnh là do phó thủ của thần tiếp thu, hẳn là có người đã giả mạo danh nghĩa của gia chủ để ra lệnh ám sát, mà phó thủ của thần không nhận bút tích mà chỉ nhận ấn chương gia chủ nên mới đi chấp hành, sau khi thất bại mới có bản báo cáo này!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển nói: "Cho nên việc này thật sự là có người lợi dụng chúng thần. Chúng thần cũng rất oan uổng mà!"

"Vậy à! Các ngươi tìm ra là ai chưa?" Quốc vương nói: "Người có thể đến gần ấn chương gia chủ không nhiều lắm, đi điều tra cho tốt đi, cho Long gia một lời giải thích!"

"Dạ!" Thạch Nguyên Hùng Nhị đáp.

"Công chúa à, ngài xem, từ trên báo cáo đã biết lệnh công tử không chết, đợi sau khi Thạch Nguyên gia giao ra được hung thủ ở phía sau rồi hướng các ngươi xin lỗi thì bỏ qua được chứ, dù sao Ngũ đại gia tộc đều có cảm tình sâu đậm, hơn nữa bọn họ cũng không phải cố ý, ngài xem được không?" Quốc vương hỏi.

"Nếu bệ hạ đã nói như vậy thì chúng ta cũng không yêu cầu quá phận, chỉ có hai điều kiện!"

"Ngài nói đi!"

"Một, bọn họ phải tìm cho được nhi tử của ta, cho tới bây giờ chúng ta còn không biết hắn ở nơi nào. Hai, bọn họ phải tìm ra hung thủ rồi giết đi để chứng minh bọn họ vô tội, đừng nghĩ đến chuyện tìm kẻ khác chết thay, ta muốn các Đại gia tộc ở đây làm chứng."

"Được! Yêu cầu này không quá phận. Thạch Nguyên, ngươi cứ nói đi!"

"Được rồi! Chúng ta đáp ứng!"

"Nhưng mà!" Mẫu thân lại nói: "Trước khi tìm được nhi tử của ta thì bọn họ đều phải ở lại trong phủ đệ này, do Long gia trông coi! Nếu nhi tử của ta có chuyện gì thì đem bọn hắn chôn cùng!"

"Hả! Như vậy sao được!" Thạch Nguyên Hùng Nhị ủ rũ nói.

"Sao lại không được?" Mẫu thân nói: "Mặc kệ ngươi tìm cớ gì thì nhi tử của ta cũng là bị nhà các ngươi phục kích, không tìm ngươi thì còn tìm ai? Ấn chương gia chủ có thể tùy tiện dùng sao? Lừa gạt tiểu hài tử à? Ngươi bệnh nặng nằm tại giường thì ra lệnh cho người khác viết, sau đó dùng ấn chương cũng không phải là không thể có! Nhi tử của ta không có chuyện gì thì ta vì mặt mũi của bệ hạ mà không truy cứu nữa, nhưng nếu hắn chết thì mặt mũi của ai cũng không còn nữa, các ngươi đều phải chôn cùng!"

"Thế này đi!" Quốc vương nói: "Hộ vệ của ta sẽ trông coi bọn họ, lại mời Đại ma đạo sư Tạp Lạp đến hiện trường xem một chút, có lẽ hắn có thể tìm được lệnh công tử không chừng!"

"Được rồi!" Mẫu thân thoải mái nói: "Ta cũng không sợ bọn họ chạy được, ta không tin có người có thể tránh thoát được truy sát của mẫu thân ta! Đi!"

"Thạch Nguyên Hùng Nhị à! Ngươi thật là hồ đồ mà!" Quốc vương nói: "Cầu nguyện đi! Có Tinh linh Nữ vương nhúng tay vào thì ta cũng không thể đỡ hộ ngươi được!"

"Bệ hạ, thần thật là oan uổng mà!" Thạch Nguyên Hùng Nhị khóc ròng nói.

"Bây giờ nói gì cũng chậm rồi, ngươi tìm người trước đi, ta sẽ tận lực giúp ngươi tìm tiểu hỗn đàn kia!" Quốc vương nói xong lại phân phó người khác vài câu rồi trở về Vương cung chờ tin tức.

Truyện Chữ Hay