Trường Sinh Đảo

chương 36: chương 35

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

GiảlSi quyết sự việc

“Các ngườoTi... giết cậu ấxnFy....” Sandra run rẩiy nói.

ChứvHUng kiến Anacharka bịKrc giết lãnh nhách như vậy mà mình không thế giúp đTược gì, cô hoàn toàn rơi vào hỗn loạfIn.

Hối hận.

BấTQlt lực.

Toàn bộ nhữUfgng cảgBZm xúc tiêu cực nhanh chóng chuyểczn thành cơn phẫn nộ không thểoe kiềm chế, Sandra từ bỏ hoàn toàn việc sử dụng mana đoTểLzg khống chế đFFFộ ổn đSịKnh của các khe nứzTIt không gian. Khóe mắvXvt thấriy cay cay, có thểyq nhìn thấKy một màn nước mỏng.

“Đã như vậy, tấzt cải hãy cùng chết đrLri....”

Sandra vừa dứyqt lờyqi, nhữfIng khe nứFat không có ngườFvvi kềm chế đczột nhiên lan rộng, không hề có xu hướng dừng lạxnFi, rồi tạSo thành một lỗ đFaen lớn, hút tấit cảoT mọi vật gầXcUn đHodó vào bên trong. Cây cỏ trên thực nghiệm đXcUảHodo vô cùng cứWnng rắZxKn cũng cứgr thế mà bịyq nhổ bật lên, không có chút khảrLr năng kháng cự nào, đBagều bịfI hút vào cái đWnộng không đzTIáy kia.

Còn Robert, hắVUn lúc này cũng đxnFang cắUXn răng khổ sở chống đxnFỡ, đTQlấLzgu khí bao bọc quanh thân hình thành một vòng bảxnFo vệ màu xanh nhạWnt, tạXm thờzi không chung số phận với đRCám cây cỏ xung quanh.

“Chết tiệt, ngươi đaTiên rồi.” KịZxK sĩTQl gấaTp gáp nói. Con này không đfEịFvvnh tự tử vì tình chứSV !? Ông đnây còn chưa muốn xuyên không, mẹ nó, đgrừng có hòng...

HắvXvn cắFvvm cây kiếm dài và nặng xuống mặt đvXvấHodt, cơ bắSVp toàn thân nổi lên cuồn cuộn, một mực trụ vữvVSng lạSVi trước lực hút kinh khủng của cơn lốc.

“Yên tâm, ta không chết trước khi kéo theo cảWn đUfyám các ngườVi đyqi cùng đRCâu.” Sandra khó khăn nói, lực hút của lỗ đvVSen cũng ảvVSnh hưởng đlSến cô, tuy không trực tiếp như nhắfEm vào kịTQl sĩi, nhưng chỉWn một chút sơ sẩdy, cô cũng sẽ bịBag cuốn vào trong đdó.

Nhưng cô muốn lũ ngườVi này phảvVSi trảvVS giá.

TrảgV giá vì đSã giết Anacharka.

“Mẹ kiếp, thấyqy ông nhịvVSn là mày làm tới hảoe. Chết trước đSi.” Robert hét lớn rồi toàn lực đVánh ra một đgBZạKo kiếm khí lăng lệ. Cây đXcUạoTi kiếm của hắvXvn vạvHUch một đSVườWnng dài trên mặt đXcUấXcUt, dẫn tới nhữLzgng tiếng nổ liên tiếp.

Mặt đSấvHUt cứgrng rắZxKn bịFvv cày xới như vừa có vài chiếc máy cài hạUfgng nặng chạzy qua, bên dưới, luồng kiếm khí mãnh liệt như không hề gặp vật cảrLrn, trực tiếp đXcUánh tới chỗ Sandra.

“Ta chắTQlc chắzTIn không chết trước ngươi.” Sandra cũng hét lớn rồi, tiếp tục xoay tròn cây gậy, một vết rách không gian tạRCo hình như lưỡi đgrao nhanh chóng hình thành, vừa chuẩvHUn xác nghênh tiếp làn kiếm khí của kịT sĩTQl.

Không có tiếng nổ vang, đzTIạVo kiếm khí đlSã hoàn toàn bịa triệt tiêu, nói đLzgúng hơn là bịV chuyểHodn đFvvến một nơi nào đxnFó trong vũ trụ bao la rồi. Nhưng vết rách không gian có vẻ đyqã vượt quá giới hạaTn ổn đQKịrinh, không hề tan biến như bình thườxnFng mà lạrii tiếp tục lan rộng, hình thành một lỗ đgVen nhỏ khác, ở ngay gầXn Sandra.

“Ô, ngon... cách này dùng đFFFược.” KịfE sĩS như bắSt đrLrược cọng rơm cứgBZu mạUfyng cuối cùng, tiếp tục vận sứQKc chém ra vài luồng kiếm khí nữna về lỗ đden nhỏ, làm cho thứgBZ này ngày càng mở rộng thêm.

“HắLzgn muốn đUfyểz hai lỗ đlSen tự triệt tiêu, không dễ thế đUfyâu.”

Sandra sửng sốt nghĩHod rồi tiếp tục sử dụng nhữUXng hòn đTá mana, hấrip thu một lượng lớn ma lực từ các đXdờHodi tiền bối đfEểcz có thểvVS dồn tấUfyt cảvVS lực lượng, tạvHUo ra một thông đVUạFao không gian vữfIng chắSc, sau đaó toàn lực đRCiều khiểyqn lỗ đFFFen lao sang bên kịd sĩcz.

“Ối cái đlS...”

Robert tái mặt, sử dụng lớp bảRCo vệ màu lam nhạzTIt làm hắczn mấvXvt khảvHU năng di chuyểdn, nhưng không sử dụng thì hắTn sẽ lập tứfEc đHodược xuyên việt, tha hồ khám phá đUfyạBagi vũ trụ bao la vô tận. Lúc này lạxnFi có một lỗ đFFFen nhỏ đZxKang lao về phía mình, hắoen cũng hết cách rồi.

“Chẳng lẽ ông đKrcây phảxnFi xuyên việt thật, các mỹ nữZxK dịa giới, hãy chờWn ta ....” Robert bấzTIt lực, buông bỏ lớp bảTQlo vệ màu lam nhạKt, tùy ý đczểri lỗ đlSen to hơn quấSVn đzTIi, hắcoRn đWnoán là bịa hút vào lỗ đUXen này còn có cơ hội đTược chuyểTn đrLri nguyên vẹn,chứz cái lỗ đQKen nhỏ kia, toàn thân đFai rồi mà đHodầvVSu ở lạRCi thì hết đoeườVUng tán gái.

Đúng lúc này thì có một tiếng kêu thảVm thiết vang lên, đxnFang bay như diều đLzgứaTt dây, sắQKp đRCâm đzTIầUXu vào lỗ đnen, Robert không kềm đdEược quay lạrii nhìn, tiếng kêu là của Sandra, lúc này vùng bụng của cô đrLrang bịrLr một cây gậy tỏa đZxKầaTy ánh sáng trắing xuyên qua. Máu không kịSVp chảUfyy vì toàn bộ đVã bốc hơi, Sandra chỉrLr kịBagp kêu thảXcUm lên một tiếng rồi toàn thân đRCều bịvVS phân giảWni.

Lỗ đvVSen nhỏ hơn mấFvvt đyqi sự kiểZxKm soát của Sandra bắBagt đaTầfEu phát triểfIn không hề có quy luật, hình thành một thế đIUXối kháng với lỗ đFvven lớn hơn, tạgBZm thờfEi có thểTQl kiềm chế nó đXược một chút.

Còn Robert, cây gậy sau khi xuyên qua Sandra tiếp tục bay đBagến, đTQlánh văng hắrLrn ra khỏi phạTQlm vi lực hút, tuy ánh sáng trên đSVó làm hắFan bỏng rát, nhưng cũng vì thế mà đUXược cứxnFu một mạgrng.

Cách đdEó không xa, một cô gái đcoRỡ lấXy thiếu niên tóc bạczc với ánh mắBagt lạcoRnh lùng nhìn Robert.

...

“Sao phảSi cứFFFu hắzTIn !? Cái mỏ quạn của hắSn nghe rấFvvt chói tai.” Linh bĩSu môi nói với thiếu niên trong lòng mình, lúc này cô đUXang phảvVSi đriỡ lấzy hắVn mới không đTQlổ gục xuống.

“HắvHUn không có ác ý với chúng ta... vảT lạFai... nếu đLzgểSV khe nứxnFt kia tùy ý phát triểrLrn, cảRC chúng ta cũng không thoát.” King thở ra một hơi nặng nhọc nói, màu vàng trong mắcoRt hắBagn đXdã trở lạFai, các gân máu nổi lên dữcz tợn cũng đdEã đXdược triệt tiêu. Cơ thểvVS của hắyqn cũng đUXang đczược ánh sáng từ từ chữXda trịlS

HiểSVn nhiên là nhờHod khảBag năng kháng đTộc đLzgặc biệt của Anacharka.

“Cái thứK đFvvó...” Linh nhìn về phía hai lỗ đyqen vẫn đXdang không ngừng giằWnng co, từng đWnợt lực hút cũng đUXã bắzTIt đWnầcoRu lan đFaến chỗ này, có chút lo lắaTng...

“Cậu biết cách dừng nó lạFai chứrLr !?”

“Vết rách không gian mở ra là bởi dao đcoRộng năng lượng tạxnFi một số đQKiểVm đWnặc biệt không ổn đczịgBZnh, chỉzTI cầSVn làm dịiu nhữTng hạXcUt năng lượng đaang mấKrct kiểdEm soát chỗ đVó là có thểIUX dừng nó lạlSi thôi.”

“Nhưng nào sao biết đgVâu là đXdiểFam mấZxKt ổn đyqịzTInh !? “ Linh cái hiểXdu cái không hỏi.

“Tôi đHodang tìm..” King bình thảzn đoeáp.

...

“Kịa sĩFFF bàn tròn, nghe thấZxKy ta nói gì không !?” Một giọng nói lạinh nhạVt vang lên trong đvHUầvXvu Robert, làm hắUXn nhìn quanh hồi lâu vẫn cảnm thấvXvy lạSV lùng. Nhưng ở đUfyây có lẽ chỉvXv có một ngườXcUi làm đSVược như vậy, hắHodn gật đUfgầSu ra dấUfgu có.

“Ta cầTn ngươi truyền toàn bộ lực lượng vào cây gậy này. Chúng ta sẽ chặn đBagứfEng hai lỗ đden này lạSVi.”

“Ôi, ta không còn nhiều sứFFFc lực đLzgâu đvHUấUfgy !” KịoT sĩQK nhăn nhó đdEáp, thân đxnFang mang vết thương ThầVn tiễn ban cho, lạgri phảxnFi giao thủ với pháp sư gầyqn như đzã muốn mạTng của hắQKn, nếu không phảrLri đfIấdEu khí của hắoTn đTược cube liên tục duy trì thì có lẽ giờT này hắSVn đUXã về với đxnFấoTt mẹ vĩd đUXạQKi như hai đSứvXva xấIUXu số kia rồi cũng nên. Lúc này toàn bộ đKrcấzTIu khí đoeang đKược dùng đLzgểHod duy trì cơ thểXd, mấXcUt đrLri chút lực lượng này, có thểX nói hắSVn sẽ vô lực phảRCn kháng, mặc ngườdEi chém giết.

“Còn bao nhiêu cứcoR truyền hết vào đKrci.” Giọng nói vẫn bình thảrin vang lên, làm Robert có xúc đnộng muốn ra đoTập cho thằvVSng nhãi này một trận. Ở đvHUó mà ra vẻ nguy hiểdm. Nhưng nghĩfI đyqến thân phận của hắoen lạKi đgBZành phảLzgi nén cơn tứaTc lạIUXi, nhăn nhó nói:

“Nếu ta dồn hết sứfEc vào, sau đczó bịSV ai tranh thủ làm thịvXvt thì sao !?”

King bình thảfEn đaTáp:

“Nếu không truyền vào thì ngay bây giờri ngươi cũng sẽ chết.”

Robert giật mình nhìn lạSi, hắHodn đHodang ở vách núi đRCá, mà hai lỗ đLzgen đczều đVUang có vẻ mở rộng về phía hắWnn, trừ khi biết bay, chứXd không là hết chạRCy. Mà thật không may, kịfE sĩVU không hề biết bay, lúc trước bám theo hai ngườHodi Anacharka, hắrin cũng dã phảXi rấWnt vấfIt vảK mới leo xuống vách núi bám theo mà không hề kinh đQKộng đzTIến hai ngườni kia, lạXdi bịcz King dễ dàng phát hiện và liên lạgBZc với hắaTn tạSVo thành một thỏa thuận nhỏ. Bởi vậy hắUfgn mới có thểUX ra tay đczúng lúc kiềm chế Sandra tạoeo thành tình cảKrcnh như hiện tạKrci.

“Được, ta làm, nhưng ngươi phảlSi nghĩFa cách giữIUX mạczng cho ta đFaấTQly nhé.” Robert cắyqn răng nói.

“Ừm.” Đáp trảKrc là một tiếng lạgBZnh nhạBagt của King làm hắlSn chút nữcoRa muốn hộc máu.

Ông đBagây đaTang liều mạoeng mà ngươi cứFvv làm ra cái vẻ bấSt cầoTn không quan tâm đIUXó.

Thật tứfIc chết mà.

“Yaa...” KịvVS sĩX hét lớn một tiếng rồi toàn bộ đLzgấvXvu khí còn dùng dểrLr duy trì cơ thểlS toàn bộ đSược truyền vào cây gậy ánh sáng đaTang lơ lửng cách đVUó không xa, làm cho nhữring đgViểaTm sáng quanh đyqó tỏa ra từng đoTợt hào quang rực rỡ.

Toàn bộ đZxKấfEu khí truyền vào đzTIều bịXd ánh sáng hủy diệt thiêu đWnốt thành nhữxnFng tia năng lượng đUfgơn thuầWnn nhấrLrt, sau đZxKó dung nhập vào cây gậy, làm hình ảIUXnh nó có chút vặn vẹo, biến hình.

Ở xa, King cũng ngồi xuống, hai tay không ngừng đIUXiểlSm ra nhữyqng đaườUfgng kì lạUfy trên không, tác đczộng đSến cây gậy làm nó rung lên mấUfyy tiếng rồi đaTột ngôt phân tách ra thành cây gậy ngắnn hơn, phân biệt bay vào đLzgiểRCm cách nhau một khoảSVng vừa đzTIủ. Từng cây gậy phát ra hai luồng sáng liên kết với nhữdEng cái khác nhanh chóng tạvVSo thành một đoeồ án ngôi sao cánh, ngăn cách giữlSa hai lỗ đgBZen, tỏa ra từng đfIợt ánh sáng nhu hòa, ổn đyqịQKnh sự dao đzộng bấFFFt thườUfyng của hai thứKrc này lạai.

“Đây là...” KịZxK sĩn há hốc mồm nhìn một màn này, đZxKồ án lục mang tinh không phảzi đZxKặc trưng của các pháp sư sao !? Còn khảK năng đWniều khiểvVSn cây gậy đzTIó, hình như tỏa ra dao đoTộng linh lực của tu chân giảzTI.

Tên này, toàn thân còn phát ra ánh sáng hủy diệt. HắgVn rốt cuộc là dịfE năng giảQK, tu chân giảgBZ hay pháp sư vậy !? Không biết hắRCn có khảLzg năng dùng đvHUấFvvu khí không nữvXva.

Mặc kệ kịaT sĩV đdang ngạaTc nhiên tột đvVSộ, Linh ở một bên lóng ngóng không biết làm gì, King vẫn chuyên chú vào công việc của mình, mồ hôi trên trán chảXdy ròng ròng, làm trôi đgVi một vài vệt máu trên mặt. Hai hay không ngừng đyqiều khiểfEn cây gậy tỏa ra từng đTợt năng lượng chính xác bù đaTắgrp vào nhữTQlng chỗ không ổn đSVịfInh trong không gian.

...

“Hộc, cứFa chạSy thế này cũng không phảBagi là cách... ta sắcoRp hết hơi rồi.” Thiếu niên đZxKược vầang lửa đgrỏ quanh thân mệt nhọc nói hắdEn đKrcang tụt lạai đXdầSn, thểdE lực của hắdn không phảXcUi là quá tốt.

“Vậy quay lạxnFi đWnánh với chúng đyqi.” Trung Thành lạznh lùng đHodáp.

“Ặc... chạvHUy.” Lửa đgBZỏ bấlSt đoTắgVc dĩKrc đaTáp, một luồn lửa bọc lấny hai tay hắXcUn hình thành thứri giống như đQKộng cơ nhỏ, đFaấTQly hắRCn về phía trước như phảHodn lực.

Grao....

MấVUy sinh vật đcoRằFang sau một trảdo vồ hụt mấrit con mồi bấdt mãn kêu lên, lạxnFi tiếp tục tăng tốc đauổi theo.

“Cô còn chạUfgy đVược chứn !?” Trung Thành quay sang hỏi cô gái bên cạFvvnh.

“Được. Phía trước có tiếng nước, mau đfIến đnó, ta có cách giết chúng rồi.”

“Không phảUXi đTịoenh đLzgóng băng chúng dưới nước chứWn !?” Trung Thành bĩSVu môi nói. Hắoen vẫn còn khá bấZxKt mãn câu nói lúc trước của cô gái này chê hắgVn yếu nhớt.

“Trông mặt vậy mà cũng không ngu lắgVm...” Cô gái nhàn nhạUXt đKrcáp rồi lớp sương quanh ngườlSi có vẻ dày đUXặc lên, làm cô ta cứK thế phiêu diêu tăng tốc lên phía trước. Không đVểoT ý đxnFến vẻ mặt khó coi của ngườvHUi đUXi sau.

Trung thành có thểIUX lực khá nhấSVt trong ba ngườyqi giờoe đdây lạvVSi là ngườRCi đSi sau cùng, quay lạzTIi thây mấzy sinh vật đxnFằoTng sau hình như còn đKang nhe răng mỉfEm cườXcUi thân thiện với mình, hắdEn cảVUm thấWny sống lưng có chút lành lạcznh, mở ba lô quân dụng sau vai ra cắQKn nhẹ một viên thuốc nhỏ.

Sau đVó cắTQlm đKrcầfEu chạay hùng hục như trâu.

Hình như tốc đgVộ có tăng lên thêm một chút.

Truyện Chữ Hay