Chương
Cuộc đấu của phù thuỷ
Nó cùng phù thuỷ Grin vào rừng kiếm vài thứ cho bữa trưa đầu tiên tại căn chòi của bà. Nó kiếm được chút hạt rẻ và củi khô, trong lúc đó, phù thuỷ Grin đã quá xuất sắc trong tình trạng mà bà cho là tuổi già và sức yếu khi kiếm cho họ được một con thỏ béo lúc với kha khá nấm và một chút rau rừng. Nó tin chắc là phép thuật đã trợ giúp rất đắc lực cho công việc sinh tồn đó của bà.
Hai người trở về ngay sau khi phù thuỷ Grin chỉ cho nó nơi có thể hái vài quả dâu. Bà nói rằng dâu rất tốt cho người bị thương và yêu cầu nó nên hái nhiều hơn một chút.
Băng qua bìa rừng, họ trở về vùng đồng cỏ rậm rạp với những thân cây mềm có màu trắng bạc, cao tới quá người, khiến nó và phù thuỷ Grin phải khó khăn lắm mới có thể đi được tới vùng đất trống bên dưới chân căn chòi tàng hình. Nhưng vừa lúc bước chân ra khỏi vùng cỏ rậm, nó và Grin bất ngờ nhận ra dáng hình một người đàn bà trong bộ đồ bóng màu đen, đang đứng ngay trước ranh giới biến mất. Bà ta đội một chiếc mũ chóp nhọn, đang hướng nhìn về phía căn chòi với cây đũa phép được xoay tròn liên tục trong lòng bàn tay.
Như nhận ra có sự xuất hiện của những người chủ, bà ta quay phắt lại và lập tức chĩa cây đũa về phía Grin. Phù thuỷ Grin cũng đã lôi cây đũa của bà ra từ bao giờ, bà nheo mắt, nhìn chằm chằm vào người kia như để chắc rằng mọi hành động của mụ ta đều có thể được bà ghi nhận và phản xạ kịp thời.
Hai người phù thuỷ chĩa đũa vào nhau như thể sẵn sàng ột cuộc đấu tay đôi, nhưng chưa ai muốn ra tay trước. Trong khi phù thuỷ Grin vẫn nhìn chằm chằm vào đối thủ thì người kia không ngừng đảo mắt về phía căn chòi. Carl nghĩ rằng có thứ gì đó không ổn đang xảy ra, điều này làm nó lùi lại vài bước.
Nhưng rồi Grin ra lệnh cho nó:
- Vào kiểm tra căn chòi!
Nó không biết có nên tiến lên không nhưng vì thái độ hốt hoảng của mụ phù thuỷ áo đen khi nghe câu nói đó của Grin khiến nó tin chắc rằng mụ ta đang muốn che giấu thứ gì đó khủng khiếp bên trong.
Nó quyết định thận trọng tiến về phía căn chòi, cố gắng tránh xa chỗ phù thuỷ áo đen đang đứng. Nhưng khi nó vừa tiến lên được ba bước, một thứ ánh sáng màu trắng xoá tràn ngập hết mọi giác quan khiến nó giật bắn người và ngã ngược trở về phía sau. Rõ ràng là người áo đen đã tấn công nó nhưng phép thuật của mụ bị phù thuỷ Grin chặn đứng bằng một lá chắn. Biểu hiện là nó vẫn lành lặn và an toàn, ngoại trừ một sự choáng váng nhẹ trong đầu.
Tay cầm đũa phép của mụ ta run rẩy hướng về phía phù thuỷ Grin trong khi bà vẫn rất bình thản.
- Từ bao giờ mà một phù thuỷ trẻ dám tấn công trước một phù thuỷ vậy? - Phù thuỷ Grin nói, vẫn nhìn chăm chăm về người mặc áo đen.
- Bà ép tôi, Grin! - Tiếng mụ ta ngắt quãng.
Phù thuỷ Grin lại ra lệnh cho nó:
- Vào xem căn chòi đi!
- Đứng yên đó! - Mụ ta hét lên, hết hướng về phía Carl lại hướng về phía Grin.
- Ta sẽ yểm trợ! - Bà Grin nói với nó.
Ngay lúc đó, một tia sáng lao tới từ phía người áo đen, mụ ta lại nhắm vào nó. Phù thuỷ Grin lập tức chặn đứng đường tấn công một lần nữa, điều tạo lên một tiếng xẹt inh tai.
Ngay lập tức, nó nghe có tiếng bước chân rậm xuống nền gỗ và điều này khiến nó có thể lấy hết can đảm để phóng về phía căn chòi. Phù thuỷ Grin lập tức xoay ngược lại tình thế khi bà tạo một đường tấn công mạnh mẽ với một động tác gạt đũa phép điêu luyện để yểm trợ cho đường đi của nó.
Một tia lửa loé lên khi hai đòn tấn công chạm nhau và nhanh chóng biến mất. Liên tiếp những tia sáng màu xanh và trắng loé lên được tạo ra bởi Grin và phóng dồn dập về phía phù thuỷ áo đen làm mụ ta phải liên tục chống đỡ.
Nó mau chóng bước vào vùng ranh giới biến mất và căn chòi hiện ra rõ rệt. Nó tiếp tục phóng lên những bậc thang với tốc độ tối đa nó có.
Bên trong căn chòi, mọi thứ vẫn y như cũ và nó không hề thấy một bóng người nào như nó đã tưởng. Ellen vẫn nằm bất động trên giường với lớp áo choàng đắp bị hất tung, rơi xuống nền nhà.
Nó không biết điều đó có nghĩa là gì nhưng nó tin rằng có kẻ đã ở đây trong lúc nó và Grin vào rừng tìm kiếm bữa trư, và mụ phù thuỷ áo đen ở dưới kia để làm nhiệm vụ canh gác để hắn có thể vào trong, lục lọi và tìm kiếm thứ gì đó ở đây.
Nó chỉ kịp hình dung rằng kẻ đó đã trốn thoát khi nghe tiếng động từ trận chiến bên dưới. Nghĩ vậy, nó phóng ra khỏi căn chòi, lao xuống theo những bậc thang và nhìn vào vùng lòng chảo rộng lớn bên dưới. Không một bóng dáng nào mà nó có thể nhìn thấy trong những bụi dây leo đầy gai góc nằm xen vào giữa những tảng đá trơ trụi.
- Carl! - Tiếng phù thuỷ Grin gọi để kiểm tra.
- Cháu ổn! - Nó đáp ngay.
Nó nhìn lại về phía cuộc đấu giữa hai phù thuỷ đúng lúc người đàn bà kia tan ra thành hàng ngàn những dải khỏi đen đặc, uốn éo và biến mất.Phù thuỷ Grin và nó quay trở vào căn chòi. Thứ đầu tiên bà kiểm tra là bức tranh. Có vẻ đó là thứ duy nhất quan trọng và có giá trị trong căn chòi cũ nát và bẩn mốc này.
Carl thì lại chú ý tới Ellen. Nó nhặt lại tấm áo choàng trên sàn trong khi tim vẫn còn đập thình thịch vì sợ. Nó định đem đắp lại cho cô nàng. Tuy nhiên, khi tay nó vừa chạm vào Ellen, nó cảm nhận được một cái gì đó cứng như đá sau lớp da tái nhợt của cô nàng. Nó hốt hoảng nói:
- Có chuyện xảy ra với Ellen!
Phù thuỷ Grin rời khỏi bức tranh ngay lập tức. Bà kiểm tra Ellen và rồi hắt ra một tiếng thở dài nhẹ nhõm trong khi nó vẫn không ngừng sợ hãi khi nghĩ đến một điều rất tồi tệ có thể đã xảy đến.
- Chỉ là bùa đông cứng thôi! - Grin nói và lôi chiếc đũa phép của bà ra để thực hiện một phép thuật giải bùa đơn giản.
Nó cảm nhận được sự hồng hào trở về với lớp da và thân mình Ellen thoát khỏi trạng thái đông cứng trước khi thả nhẹ xuống đệm giường.