Người gọi tới chính là vị sư phụ lâu ngày không gặp của cậu, Nhị Biểu Muội.
Nhị Biểu Muội vừa nhận điện thoại là bắt đầu hờn tủi lên án, chỉ trích đồ đệ nhẽ ra không được tùy tiện vứt bỏ hắn như thế.
“Nhớ năm xưa con còn nhỏ dại, sư phụ tay thì lau nước tiểu tay thì lau phưn nuôi con khôn lớn, bây giờ con tùy tiện nói bỏ game một cái liền vứt sư phụ, con bảo sư phụ phải làm sao đây hả?”
“Tuy rằng con là một thằng con trai, từng lừa dối cảm tình thuần khiết của sư phụ, nhưng sư phụ rộng lượng, chưa bao giờ để bụng. Con hiểu không hả? Đồ đệ thân yêu của sư phụ, trong lòng sư phụ, đã sớm coi con như con ruột rồi!”
“Phận làm con, sao con có thể vứt bỏ sư phụ thân yêu của con hả? Huhuhu, con nhẫn tâm bỏ sư phụ lại một mình giữa chốn giang hồ hiểm ác đáng sợ, mặc cho cái tên gian tặc Đại Biểu Ca kia lăng nhục sao?”
Lăng Trù: “Đợi đã, sư phụ, sao sư phụ biết số của con.”
Diệp Nhị: “Không biết là ai gửi bưu kiện cho sư phụ ở trong game, bên trong chính là số điện thoại của con.”
Lăng Trù: “Ai?!!!”
Diệp Nhị: “Không biết mà, nhìn là biết là acc phụ rồi, từ sau khi gửi bưu kiện cho sư phụ xong thì không thấy nó online nữa.”
LăngTrù: “XXX! Không lẽ là người thầm mến lão tử sao?”
Diệp Nhị: “Con nghĩ nhiều quá.” rồi tiếp “Nói chung, con quay về đi. Sư phụ biết nguyên nhân con bỏ game rồi, chỉ cần con quay lại, tuyệt đối sư phụ sẽ cho con được trút giận, để cho tên đàn ông thúi đó biết, đùa bỡn tình cảm của thầy trò chúng ta cuối cùng sẽ không có kết cục tốt!”
Lăng Trù mặt đầy đường đen: “Sư phụ, đôi ta cũng là đàn ông thúi…”
Diệp Nhị: “Cho con ba phút để vào game, không thì sư phụ sẽ tuyệt giao với con.” Dứt lời, treo điện thoại.
Lăng Trù kêu than một tiếng, bất chấp khó khăn bò xuống giường, mở trò chơi.
Hết cách a, ở trong lòng cậu, kỳ thực cũng đã sớm coi sư phụ Diệp Nhị này… là con rồi mà!
Vào game, chân vừa chạm đất thì phát hiện vị trí của mình lại không phải ở Côn Lôn lần cuối logout, mà đang đứng ở giữa Hắc Long Tâm Lĩnh.
Lại nhìn bộ dáng, ú ủa? Mới hơn hai tuần chưa lên mà thôi, vũ khí trên người vậy mà đã thành lại còn max tinh luyện phụ ma nữa?
Chuyện gì vậy nè? Ai cày thay cậu?
Đang lúc suy tư, hệ thống thông báo, Đào Hại đã mở cừu sát với bạn.
Viu —— Lại viu ——
Rồi viu tiếp ——
Mấy tiếng viu viu liên tiếp, Lăng Trù còn chưa hiểu gì đã ngã quỵ rồi.
Ngay sau đó, Ma đầu đã lâu không gặp từ trên trời giáng xuống, theo sau là vô số hoa hồng phấn phấn lóng lánh ghê tởm, bay bay hạ xuống bên thi thể cậu.
Vẫn là áo trắng phiên phiên, tư thế oai hùng hiên ngang, ba nghìn sợi tóc bạc như tuyết.
Vẫn cao ngạo tuyệt trần, phong hoa tuyệt đại.
Chỉ có trước ngực… thêm một đóa hoa đỏ thẫm, cùng với đóa trước ngực lăng trù, ánh sáng hòa nhau.
Lăng Trù phát hiện, mười dặm quanh cậu, trong nháy mắt nở đầy tường vi hồng nhạt.
Mỗi một đóa đều vô cùng kiều diễm, vô cùng… mắc ói. Kênh thế giới không ngừng bị hàng chữ vàng spam.
Hiệp sĩ Đào Hại ở Hắc Long Chiểu dùng thề non hẹn biển trong truyền thuyết đối với hiệp sĩ Lăng Trù. (chúc phúc phía sau tác giả không có nhớ)
Trước kia có một server, server đó có một Ma đầu.
Ma đầu thô bạo, thù vặt cũng báo, người người chán ghét.
Một ngày, trời trong nắng ấm, Hắc Long Chiểu Long Tâm Lĩnh, Ma đầu bị giết.
Người thay trời hành đạo, là một vị Ngũ Độc Độc ca chưa tốt nghiệp, chính là Lăng Trù.
Từ ngày ấy trở đi, câu chuyện không thể không kể giữa Ma đầu và Độc ca, bắt đầu. Ái hận gút mắc, lâu ngày… sinh tình.
Độc ca phải lòng Ma đầu, tưởng y là nữ, tỏ tình. Ma đầu giận dữ, bộc lộ chân thân nam giới.
Độc Ca tan vỡ, đau lòng bỏ đi.
Mấy tháng sau, dưới sự cầu xin của sư phụ, Độc ca quay về.
Ma đầu không tiếc vung tiền, dùng tới hơn trăm Thề non hẹn biển, ở Long Tâm Linh nơi hai người gặp gỡ lần đầu, tỏ tình.
Khắp bầu trời là cánh hoa đỏ rực. Hắc Long Chiểu, Long Tâm Lĩnh.
Núi đó, người đó, cái thi thể kia giống như là cẩu chết. Thật là một hình ảnh duy mĩ.
Thề non hẹn biển cứ hết đóa này tới đóa khác, chữ vàng thông báo cứ hiện trên kênh thế giới tới hơn mười phút.
Dưới tình huống này, người bình thường sẽ cảm động nước mắt giàn dụa, sau đó lập quyết tâm không lấy ai ngoài người ấy. Nhưng phản ứng của Lăng Trù là như thế này.
Một: XXX! Nhiều Thề non hẹn biển như thế không biết là lãng phí bao nhiêu tiền a! Fck! Nhà giàu thì hay lắm à? Nhà giàu thì có thể tùy tiện lãng phí tiền à! Mẹ nó nhiều tiền như vậy đều ném qua cửa sổ, nếu đổi thành kim tệ đưa cho lão tử làm đồ hoàng kim thì tốt rồi a Ma đầu ngươi XXX đồ phá của!!!
Hai: XXX! Cái chuyện cực kỳ sến súa này là sao? Y làm thế để làm gì? Lão tử chẳng phải là hiểu lầm nên tỏ tình với y sao? Giờ y làm những chuyện này là có ý gì? Mệ nó là tỏ tình với lão tử? Cái này không thể nào! Ai cứu với!!! Y rốt cuộc là muốn thế nào đây hả!
Trò chuyện mật:
[Nhị Biểu Muội]: Đồ đệ, thế này là sao. [Lăng Trù]: Ai đó?
[Nhị Biểu Muội]: XXX! Lão tử là sư phụ mày đây!
[Lăng Trù]: Tên của sự phụ làm sao thế ━Σ(゚Д゚|||)━━Σ(゚Д゚|||)━
[Nhị Biểu Muội]: Fck cái tên Đại Biểu Ca đó, lấy mật mã tài khoản của lão tử, cưỡng bức sửa tên cho lão tử! Fck!!! Đồ đệ mau báo thù cho lão tử!
[Đại Biểu Ca]: Chúc mừng đồ đệ cùng đệ nhất Ma đầu của server kết thành vợ chồng. Sư cha không có gì tặng, cho con mười tổ dưa chuột, đều đang để trong thương khố của bang hội chúng ta, tự đi lấy. Nhớ đó nha
(Sư cha = chồng của sư phụ, thực ra là sư đa, nhưng nghe kỳ quá =)))
[Lăng Trù]: XXX, ai là đồ đệ của ông? Đừng có nhận người thân lung tung! Còn nữa, mệ nó cái kết thành vợ chồng! Mệ nó nhá!
[Đại Biểu Ca]: Đồ đệ đừng tsun nữa mà, đồ đệ của Nhị Biểu Muội cũng là của cha. Hí hí hí.
[Kênh Bang Hội]:
[Quách Vĩ Vĩ Con Ta]: Chúc mừng Đại thủy bỉ cùng Ma đầu kết thành vợ chồng. [Quách Vĩ Vĩ Vợ Ta]: Chúc mừng Đại thủy bỉ cùng Ma đầu kết thành vợ chồng. [Quách Vĩ Vĩ Thụ Ta]: Chúc mừng Đại thủy bỉ cùng Ma đầu kết thành vợ chồng. [Quách Vĩ Vĩ Cúc Ta]: Chúc mừng Đại thủy bỉ cùng Ma đầu kết thành vợ chồng. [Kênh Thế Giới]:
[Ông Xã Của Thuần Dương]: Bà xã xem kìa, hai tên biến thái đó quả nhiên kết hôn rồi!
[Bà Xã Của Vạn Hoa]: Biến thái, chúc hai người là cha con thất lạc lâu năm!
[Ngươi Thúi Lắm]: Thề non hẹn biển trong mười phút á, XXX!!! Ma đầu đúng là nhà-có-điều-kiện!!!
[Người Ta Hông Ngạo Kiều]: Ta đây quả nhiên liệu sự như thần. Nguyên Phương thấy sao?
[Nguyên Phương]: Đại nhân quả thật như thần!
[Thải Cúc Đông Ly Hạ]: Q A Q Ma đầu giàu có quá vậy! Cầu bao dưỡng!
[Phốc Phốc Phốc]: [Ngươi Thúi Lắm] còn có thời gian lên kênh thế giới sao? Có giỏi thì tới Thương Sơn Nhị Hải một mình chiến đấu, cho ngươi nếm thử SM!
[Nụ Hoa Đợi Cắm]: Á…á… ah… hn…nnnn! Ưm… Thật tuyệt… oh yes!!! [Cổn Đồng Vương Tử]: Ma đầu tuyệt vời, người ta muốn nữa.
[Cổn Đồng Công Chúa]: Tiểu yêu tinh, đêm nay sẽ cho em ăn no.
[Khu Cước Nhuyễn Muội]: Nói cho mọi người tin tốt, vợ hắn là thứ vô dụng, mọi người sau này có thù báo thù có oán báo oán đi nhé.
[Nhị Biểu Muội]: Đám biến thái các ngươi, trong lòng đồ đệ chỉ có mình lão tử mà thôi! Ma đầu mau cút đi!
[Đại Biểu Ca]: Nhị Biểu Muội, em đùa giỡn với người ta rồi định vứt bỏ đấy à? Hiu hiu hiu…
Lăng Trù hít sâu một hơi, đóng lại toàn bộ kênh tán gẫu.
Ngẩng đầu, Ma đầu vẫn đứng trước mặt mình, áo trắng bay bay, phong thái rực rỡ, khốc huyễn cuồng điểu.
Xung quanh, người vây xem càng lúc càng nhiều. Hết đám này, tới đám khác.
Đông nghịt. Chen chúc.
Số người trong map đã đạt giới hạn. Lăng Trù giơ lên bàn tay run rẩy gõ chữ.
[Lăng Trù]: Ý anh là gì? [Đào Hại]: Chưa hiểu à? [Lăng Trù]: Hiểu cái qué gì!
[Đào Hại]: Sau này ngoan ngoãn đi theo tôi, đừng mơ làm trò gian trá. [Lăng Trù]: Ý… ý anh là?
[Đào Hại]: Tôi là người đàn ông của em. Chính là ý đó. [Lăng Trù]: …
…
…
…
[Lăng Trù]: Tôi chỉ là một đứa nhỏ đạm bạc yên tĩnh, một cây gậy, một con diều là có thể chơi vui cả ngày, anh… anh bỏ qua cho tôi đi!
Nói xong, khóe mắt cậu có một giọt, lặng yên chảy xuống.
~~