Trước Hết, Hãy Giấu Em Trai Tôi Đi Đã

chương 1.2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

khi tôi cất giọng, cha mẹ đều quay sang nhìn tôi.

tôi đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi nhặt chiếc áo khoác đồng phục của Franz đang nằm yên trên sàn và trùm lên người em ấy.

Tôi không muốn nhìn thấy cơ thể chằng chịt những vết thương của em ấy, điều đó khiến trái tim tôi như thể vỡ vụn.

“Franz có vẻ em ấy không phù hợp với học viện Kratier.”

Tôi hít một hơi sâu và bắt đầu trình bày rõ ràng ý kiến của mình “Cha thấy đấy, rằng thực chất Franz là một học giả bẩm sinh. Còn con, con nghĩ rằng mình không thể trốn tránh việc trở thành một kị sĩ nữa.”

“Kayla, cha biết những điều con định nói.”

Cha tôi đã thở dài, cá hẳn ông ấy không chấp nhận ý kiến của tôi.

“Nhưng Franz là người thừa kế chính thức của gia tộc Vesta. Kratier là học viện hoàng gia. Và người thừa kế của một gia tộc phải tốt nghiệp học viện. Họ phải được công nhận là người kế vị và được phong tước hiệu.”

Tôi biết cha sẽ nói như vậy. Nhưng những điều này không thể làm tôi nhụt chí.

“The Guardian of the Yellow Knights đã đào tạo ra rất nhiều nữ hiệp sĩ thưa cha. Và gia đình chúng ta, gia đình Vesta cũng vậy. Cho nên con tin chắc rằng con cũng có thể làm được.”

Đây là một quyết định khá bốc đồng của tôi. Nhưng trong lịch sử gia tộc Vesta, đã xuất hiện những người phụ nữ như thế. Tôi chỉ đang nhắc lại cho cha về sự thật đó.

“Kyla, đáng lẽ con nên được huấn luyện từ nhỏ để trở thành một hiệp sĩ. Nhưng ngay cả việc cầm một thanh kiếm, con cũng chưa bao giờ làm.”

Như cha tôi đã nói, tôi, Kayla Vesta chưa bao giờ động tay vào bất kỳ thanh kiếm nào trong suốt 17 cái xuân xanh, chứ đừng nói đến một thanh gươm.

“Kayla Vesta đã.” Đó là vào thời khắc cuối cùng của cuộc đời tôi.

“Franz, nói rõ cho cha biết. Con muốn trở thành một hiệp sĩ hay học giả?”

Đôi mắt hung tợn của cha cứ nhìn chằm chằm vào Franz, người đã vốn rất nhút nhát. Có lẽ giờ em ấy tuyệt vọng lắm.

Tôi chọc vào xương sườn em ấy và thì thầm “Franz, hãy nhớ lại những gì chị đã nói với em trước đây.”

Có một câu chuyện tôi đã luôn kể cho Franz 3 năm qua, khi mà tôi đến với thế giới này.

“Em thật sự muốn trở thành một hiệp sĩ, điều mà cha đã luôn mong đợi?”

“Điều đó có nghĩa rằng, vào một số thời điểm ta cần ra tay để giết người.”

“Em không thích dùng bạo lực.”

Em trai của tôi có tính cách y như ‘Sung Seon Seol' ấy.”

Tôi cứ liên tục đục sâu vào điểm yếu của em ấy, và chỉ ra những gì mà Franz thật sự mong muốn. Mong muốn cuối cùng của Franz, thứ đã bị dập nát trong nguyên tác.

“Em đã rất thích thú với những loài chim trong rừng. Và em cũng từng nói với chị rằng ước mơ của em là quan sát tất thảy những loài chim hoang dã ấy.”

“Em cũng luôn nói rằng có rất nhiều thứ em muốn đọc và nghiên cứu về chúng.”

“Em nói muốn sống một cuộc sống yên bình?”

Bờ môi của Franz khẽ run lên.

“Hãy sống một cuộc sống như những gì mà em mong muốn.”

Franz người chưa bao giờ làm việc gì trái với mong muốn của cha mẹ. Franz, một người con ngoan và yêu thương gia đình. Em ấy luôn cảm thấy nhẹ lòng khi mà giúp đỡ những kẻ yếu thế. Chính vì vậy, em ấy đã chết.

Ngay trong nguyên tác, em ấy không thể chống lại những kẻ xấu một cách chính đáng. Thay vào đó, em ấy phải chịu đựng tất cả.

“Ah, thưa cha con..”

Đôi mắt cha mẹ tôi nhìn chăm chăm vào khuôn miệng Franz.

“Như chị đã nói, một…Một học giả! con muốn trở thành một học giả.”

“...Franz”

Đối với Franz người chưa từng cãi lời cha mình, để đưa ra quyết định này ắt hẳn em ấy đã phải dùng rất nhiều sự can đảm của mình.

Tôi mỉm cười còn Franz, ban đầu em ấy trông có vẻ thanh thản vì đã vứt bỏ được cục đá trong lòng nhưng rồi em ấy lại trở nên run rẩy. Đó là vì đôi mắt của Franz giờ đây đang nhìn thẳng vào cha mẹ chúng tôi.

Trên thực tế, lần trở về này của Franz không thể thay đổi được số phận của em ấy cũng như tương lai sau này.

Tôi đã luôn đối xử tốt với Franz trong suốt 3 năm qua, một phần là vì tôi cảm thấy thương hại em ấy rất nhiều.

Tôi muốn cho họ thấy rằng Franz, người đã luôn hết mình vì gia đình này, cũng có những lựa chọn khác cho riêng mình. Chính là nó.

Nhưng khi tôi tận mắt chứng kiến những vết bầm tím trên cơ thể của em ấy. Tôi đã thay đổi suy nghĩ. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ khiến Franz chịu còn nhiều tổn thương hơn bây giờ.

Và gia đình tôi bao gồm cả tôi sẽ phải đi trên con đường dẫn tới cái chết.

“Và một lần nữa, thưa cha. Con muốn trở thành một hiệp sĩ.”Tôi đã nói bằng tất cả tấm lòng của bản thân.

“Cha, mẹ. Hai người đã bao giờ nghĩ rằng con là gánh nặng cho gia đình chưa ạ?”

Tất nhiên, cả hai người họ đều không thể trả lời câu hỏi của tôi.

Trong ký ức tôi có được từ cơ thể này. Kayla Vesta là một người hiểu chuyện và có trách nhiệm. Cô ấy là một người chị tốt, luôn nhường nhịn em trai mình. Đối mặt với em trai, cô ấy luôn để lộ ra vẻ yếu đuối của bản thân.

“Cha đã không biết...Con muốn trở thành một hiệp sĩ đến vậy sao Kyla. Nhưng sau buổi lễ trưởng thành, sẽ rất khó để thay đổi con đường con đã chọn.”

Nét mặt của cha đã thay đổi.

Truyện Chữ Hay