mở mắt ra, cảm giác chung quanh một mảnh tối đen, chớp mắt vài cái, rốt cuộc thanh tỉnh không ít, chống thân thể ngồi dậy, chung quanh hắc ám khi nó đứng dậy chậm rãi lui tán, khôi phục quang minh, lúc này mới phát hiện đây là trung tâm hệ thống.
“Không nghĩ tới ba năm đã qua.” thở dài.
“Đinh! Chúc mừng phụ đạo kí chủ thành tựu cấp S.”
“Đinh! Chúc mừng hoàn thành phụ trợ kí chủ thành tựu nhiệm vụ cấp S.”
Hệ thống đột nhiên vang lên hai tin tức, nghe xong vui vẻ đến ánh mắt đều híp lại, nó không có nói cho Mông Hiểu Dương biết, bọn họ có cái nhiệm vụ chung cực, phải đem giá trị thành tựu thăng cấp tới cấp S, nếu trong năm năm vẫn không thăng đến cấp S, hệ thống và Mông Hiểu Dương sẽ cùng hôi phi yên diệt. ( biến thành tro bụi = ngỏm củ tỏi)
Năm năm lên tới cấp S là vô cùng khó khăn, khi vừa thức tỉnh liền có được nhiệm vụ này, lúc đó nó vô cùng phiền não, cũng may nó phát hiện một vấn đề, chính là thế giới này khuyết thiếu con nối dòng, cho nên nó mới có thể hướng phương diện này xuống tay.
Vào năm thứ tư bọn họ hoàn thành nhiệm vụ này, mà nó, cũng chính thức thành niên, có thể thoát ly hệ thống sinh hoạt mà không bị ảnh hưởng gì, ít nhất dưới tình huống ở cùng vị diện với kí chủ, nó tuyệt đối tự do.
Nó thức tỉnh, cũng tương đương với hệ thống lại khởi động lần nữa, khó được không có trực tiếp xuất hiện trước mặt Mông Hiểu Dương, mà là trước tiên nhìn xem y đang làm gì, bên người không có ai mới ra khỏi hệ thống.
Đã ba năm, Mông Hiểu Dương vẫn không mở ra hệ thống, đương nhiên cũng không biết rốt cuộc là tình huống gì.
Nói thật, trước kia y có chút chán ghét hệ thống, thậm chí không quá thích , nhưng sớm chiều ở chung, Mông Hiểu Dương cũng đem cho rằng em trai của mình, bình tâm mà nói, hệ thống trừng phạt làm quái một chút, vô sỉ một chút, tuyên bố nhiệm vụ đều là tương đối đơn giản, không có khó đến nổi không thể hoàn thành.
Thở dài một hơi, Mông Hiểu Dương thu hồi mặt biên hệ thống màn hình đen, định trở về phòng, xoay người liền không thấy quỷ Trứng Quậy đâu.
“Trứng Quậy… lại chạy đi đâu rồi hả, đi ra ngay cho ông.” Có bản lĩnh thì đừng đi ra nhá, nếu không lão ba đây đánh chết con nha!
“Tôi đã trở về.”
Lên tiếng không phải Trứng Quậy, mà là đã biến mất ba năm trước.
Cảm nhận được Mông Hiểu Dương vui sướng, nâng nâng cằm, “Lâu rồi không gặp tôi, có phải rất nhớ tôi không?” Nó đã nói mà! Một thiếu niên đệp troai rạng ngời hoa gặp hoa nở, người gặp người thích như nó vậy làm sao sẽ không có người thích chứ. ╭ (╯ ^ ╰) ╮
Mông Hiểu Dương: “…”
Mình có thể thu hồi lo lắng trước đó sao?
Nhảy nhót đến trước mặt Mông Hiểu Dương, chọt chọt Trứng Hoa bên chân y, “Ể! Đây là đứa thứ mấy vậy?” Tốc độ sinh cũng ‘thặc’ đặc biệt, có khi nào đã tạo thành đội bóng đá rồi hem? ( Shoorin Yumi: cưng chân tướng)
“Nào nào, mau kêu chú đê bấy bê.” cười giống như ông chú quái dị.
Mông Hiểu Dương vẫn luôn không nói chuyện rốt cuộc nhịn không được tung chưởng, “Đậu xanh rau má! Mấy năm nay rốt cuộc cậu xảy ra chuyện gì vậy hả? Còn có hệ thống nữa, vừa mất tích là lặn luôn ba năm, có bao giờ lo lắng đến ích lợi của kí chủ tôi đây không hả?” Má nó! Có biết mấy năm nay y tránh thai vất vả lắm không, ngẫm lại đều là một phen lệ chua xót!
Tà mị nhìn Mông Hiểu Dương, nhếch môi, “Đây không phải là hệ thống thăng cấp sao, tôi cũng không có biện pháp nào mà, cho tới hôm nay mới tỉnh lại thôi.” Ôm lấy Trứng Hoa đang tò mò, “Anh vẫn chưa nói cho tôi biết đây là đứa thứ mấy nha?” Nhìn tuổi, có lẽ là hai tuổi đi?
“Đứa thứ bảy.” Tức giận trừng , nghĩ nghĩ, nói tiếp: “Tôi hy vọng đây là đứa cuối cùng, cậu sẽ giúp tôi đúng không.”
Anh em hồ lô! Trong đầu trước hết nhảy ra cái này, sau đó cười ngây ngô, “Tôi sẽ giúp anh.” Về phần giúp như thế nào, về sau lại nói.
Ba người tới tiểu lương đình ngồi xuống, Mông Hiểu Dương ôm Trứng Hoa lại, hỏi: “Hệ thống thành công mở lại, tôi lại thấy có thay đổi gì đâu.”
“Có nha! Anh không biết là càng hoàn thiện, càng nhân tính hóa hơn sao?” phất tay triệu ra một cái mặt biên, “Nhìn nà, trong giao diện nhiệm vụ, có một cái bảng nhiệm vụ treo giải thưởng, anh có thể tự do lựa chọn nhiệm vụ để hoàn thành, còn có giao diện trao đổi, đã hoàn toàn khai thông, về sau chỉ cần anh nhập vào keyword, có thể tìm ra tất cả vật phẩm yêu cầu, mặt khác, cũng là quan trọng nhất, anh có một cái cửa sổ nhỏ, anh có thể treo bất cứ vật gì mà anh không dùng lên cái cửa sổ này để bán đi.”
Này kỳ thực không phải hệ thống thành công đi? Mà là vị diện giao dịch khí đi? Mông Hiểu Dương trợn mắt há hốc mồm nhìn công năng giấu ở trong góc trên mặt biên.
Mông Hiểu Dương: Thật cmn cường đại quá đê, bất quá, anh thích, há há há há…Hành tây siêu dễ thương
“Không tệ phải hem?” vừa lòng nhìn đến Mông Hiểu Dương gật đầu, vừa định khoe khoang bản thân vài câu, đột nhiên trợn tròn mắt không nói lời nào.
“Sao vậy?” Mông Hiểu Dương theo tầm mắt của quay đầu lại, liền thấy Lâm Hô dẫn theo Trứng Quậy đang vung vung tứ chi, sau đó, y nhanh chóng giơ tay lên, lộ ra mười sáu cái răng trắng noãn, nói: “Hi!”
Trứng Hoa trong ngực Mông Hiểu Dương không hiểu gì, chỉ cảm thấy chơi thật vui nên cũng học mẫu phụ đối với phụ thân ngoắc nói Hi, nhất thời, Mông Hiểu Dương chỉ muốn đi tìm cái lỗ chui xuống.
Máy móc xoay người trở lại, trong đầu hỏi : “Lâm Hô không nhìn thấy cậu đúng không?” Y vừa rồi dường như thật sự xem nhẹ vấn đề này, lần này xuất hiện, quả thật giống như người bình thường.
Nhếch môi, lộ ra mười sáu cái răng giống Mông Hiểu Dương, cúi đầu nói với Trứng Hoa, “Con vẫn chưa gọi chú nha! Kêu chú sẽ có kẹo ăn nà!”
“Chú.” Trứng Hoa không kêu, Trứng Cuộn phía sau đi tới kêu vang dội một tiếng.
Mông Hiểu Dương “…” Ha hả…
Đậu xanh rau má! cậu dám càng uyển chuyển một chút sao? Mẹ nó có thể bị người thấy sao không chịu nói sớm hả? Trứng Hoa vừa rồi sao con không gọi hả, nếu không lão ba của con cũng sẽ không nghĩ đến con không nhìn thấy cho nên liền xem nhẹ.
Nói tới nói lui, là do quên nói, Mông Hiểu Dương bởi vì đột nhiên xuất hiện mà không có cố kỵ một ít chi tiết, cho nên, bại lộ rồi.