Cái đạo cụ kia vốn không phải là đồ giả, nó giáng thẳng vào cô, chỉ trong chốc lát, cô ngã xuống vũng máu, máu tươi chảy giàn giụa! Giờ phút này, cho dù Nam Tịch có gào thét nói hai người kia là hung thủ giết chết cô thì cũng không có ai để ý.
Không, vì không ai có thể nhìn thấy sự hiện diện của cô.
Cô đã chết rồi!Cơ thể cô nằm yên mặt đất, vô cùng thê thảm.
Giờ phút này, Nam Tịch chỉ cảm thấy trời đất sụp đổ!Ác ma đang sống nhởn nhơ ở nhân gian, cô làm sao có thể cam tâm?Đúng lúc mọi người đang bàn luận về cái bệnh viện tâm thần quái ác này, thì một chiếc xe ô tô màu đen dừng lại trước mặt mọi người.
Người đàn ông bước xuống xe, dáng người cao lớn trong bộ vest đen, đôi mắt sâu thẳm ngưng tụ vẻ lạnh lùng khiến người ta run sợ, các phóng viên cũng bất giác nhún người.
"Đây không phải là Thẩm Tây Quyết sao? Sao anh ta lại tới đây?""Anh quên rồi sao? Nam Tịch là vợ cũ của anh ta!""Nhưng hôm nay không phải là tiệc đính hôn của anh ta với con gái Lâm gia sao?"Không chỉ phóng viên, ngay cả bản thân Nam Tịch cũng không ngờ rằng Thẩm Tây Quyết sẽ tới đây.
Cô nhìn người đàn ông đi ngang qua mình, không hiểu sao cô lại nghĩ đến lần đầu tiên gặp anh, trông anh cũng như thế này, nhưng lúc đó trong mắt anh có cô.
Tô Thiên Ngữ và Tần Viễn liếc nhìn nhau ra hiệu, Tô Thiên Ngữ bước lên phía trước, khóc lóc nói: "Thẩm tiên sinh, Nam Tịch, cô ấy! "Người đàn ông không thèm để ý đến cô ta, anh bước nhanh về phía hiện trường vụ án.
Không biết trợ lý của Thẩm Tây Quyết nói gì với viên cảnh sát mà cảnh sát không ngăn cản anh lại gần.
Ngay khi mọi người đang ngạc nhiên, thì một cảnh tượng còn kinh ngạc hơn đã xảy ra!Thẩm Tây Quyết ôm thi thể của Nam Tịch lên, người cô dính đầy máu, vô cùng thê thảm, bước ra ngoài…