Lực lượng mà tỉnh liên kết lại quả thật là rất lớn, đồng thời tỉnh này cũng bày tỏ thái độ vô cùng khẩn cấp. Thủ tướng Vân Ba và phó thủ tướng Lãnh Vân Phi cũng tại Quốc hội đã gặp mặt từng đại sứ của những vùng biên cương này.
- Dịch Nhân à, mấy người cán bộ vùng này các cậu, thông tin cũng nhanh nhậy lắm. Cái mũi này e rằng còn thính hơn cả mũi của chó nghiệp vụ ý chứ.
Nhìn bộ dạngdù lần này có phải chết cũng nhất định phải giành bằng được cái hạng mục này của Kiều Dịch Nhân, thủ tướng Vân Ba cũng phải cười khổ.
Lúc này, Kiều Dịch Nhân lại cười mà nói rằng:
- Ngài sớm đã không quan tâm thì tôi làm sao mà biết được, thủ trưởng, sự việc không thể chậm trễ, lần này, tỉnh chúng ta liên kết lại, coi như là đã thành công bước đầu, nhưng thông tin này sợ rằng đến chiều thì cả nước sẽ biết hết. Đến lúc đó, tăng nhiều mà cháo lại ít, ngaì sẽ khó lòng mà hợp tác được.
Sau khi nghe xong những lời nói của Kiều Dịch Nhân, Thủ tướng Vân Ba cũng cười mà nói rằng “Tiểu tử này còn lừa mình hay sao”
Thủ tướng Vân Ba cũng khoảng tuổi rồi, theo quy định của nhà nước, hơn tuổi thì có thể nghỉ hưu, tuổi thì bắt buộc phải nghỉ hưu (trừ trường hợp đặc biệt). So với tuổi của thủ tướng Vân Ba, Kiều Dịch Nhân chỉ đáng tuổi con cháu, đây là một chuyện hết sức bình thường.
Sau một lúc hơi trầm ngâm, thủ tướng Vân Ba cuối cùng cũng lên tiếng:
- Vấn đề của đường cao tốc Vọng Thiên, quốc hội cũng đã trải qua vài lần tranh luận, nhìn một cách tổng quát, hiệu quả, lợi ích và ảnh hưởng kinh tế mà đường cao tốc Vọng Thiên đem lại, nếu mà nhỏ hơn so với đường cao tốc Hỗ Thiên, nhưng mà hiên tại tỉnh liên kết lại,cứ giữ được thái độ tích cực như bây giờ thì khó mà khiến mấy người các cậu nhụt chí được. Chuyện này vần chưa đến hồi kết, để xem tỉnh các cậu có thể làm nên trò chống gì.
Cuối cùng tỉnh của vùng này đã lấy giá trưng thu giải phóng mặt bằng mà cả tuyến chịu trách nhiệm làm giá mua và giành được quyền khởi công hạng mục đường cao tốc Vọng Thiên.
Tốc độ của bên thủ tướng Vân Ba cũng rất nhanh, giống như tốc độ của bên Kiều Dịch Nhân. Sự việc lần này nhận được sự quan tâm của tất cả các tỉnh thành trong cả nước. Thời gian bị trì hoãn càng dài thì quốc gia càng khó giải quyết, lòng bàn tay hay mu bàn tay thì cũng đều là thịt, quyết định chọn bên nào cũng đều rất khó.
Ba ngày sau đó, tại Quốc hội, trong đại sảnh tin tức được công bố...Bộ giao thông, Ủy ban cải cách, người phụ trách của tỉnh đã chính thức cùng nhau chủ trì nghi thức khởi công hạng mục đường cao tốc Vọng Thiên. Điều này chứng tỏ sự khởi công chính thức của hạng mục đường cao tốc Vọng Thiên. Trong năm thi công hạng mục, toàn bộ tuyến đường cao tốc sẽ nhận được sự tài trợ của bộ tài chính trung ương. Các tỉnh thành sẽ phụ trách việc giải phóng mặt bằng và thi công. Nói cách khác tỉnh thành phải cùng nhau tiến hành khởi công và tiến hành xây dựng. Như vậy... có thể trong khoảng thời gian ngắn nhất sẽ hoàn thành tất cả các công việc.
Tại bãi đậu máy bay của sân bay quốc tế Vọng Hải lại được trang trí rất bắt mắt. Trên chỗ đứng ở lầu trên của máy bay, treo cao một biển băng rôn với dòng chữ: - nhiệt liệt chào đón chủ tịch thành phố Nhiếp Chấn Bang- lần trở về bội thu.
Ở phía dưới, dọc theo cầu thang xe đã được chuẩn bị chu đáo...
Phía trên là ủy viên bộ máy lãnh đạo thành ủy, phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố cùng các ủy viên của các cơ quan trực thuộc thành phố, khoảng vài nghìn người đứng chờ ở phía trên. Cái nắng chói chang gay gắt và tình cảm mãnh liệt dữ dội cũng không ảnh hưởng đến sự hứng khởi và tình cảm của đám đông lúc này.
Trước mặt những vị quan chức này là một hàng dài nhân viên lễ tân, trên người mặc một chiếc áo phông trắng cùng mặc chiếc váy siêu ngắn nóng bỏng, sexy. Tất cả đều toát lên sự trẻ trung, tươi đẹp, quyến rũ, khêu gợi làm người ta rung động. Trên tay mỗi người còn cầm một đóa hoa tươi...đứng chờ để chào đón sự trở về của vị công thần.
Thật vậy... công thần ở đây chính là người mà Lý Thái Thạch, chiều hôm qua ở hội nghi đã nhắc đến, Bí thư thành ủy Lý...lúc này đây cái khí phách ngút trời đang thể hiện ra cái khí phách. Hạng mục đường cao tốc Vọng Thiên chính thức khởi công mặc dù là cục diên mà tỉnh liên kết tạo thành nhưng theo Lý Thái Thạch thì không thể không kể đến công lao của Nhiếp Chấn Bang.
Tin tức từ thủ đô truyền đến rất chấn động, chủ tịch thành phố Nhiếp không ngờ là con trai chủ tịch tỉnh, ủy viên trung ương phó bí thư tỉnh ủy Ba Thục Nhiếp Quốc Oai.
Là ủy viên bộ chính trị trung ương, là cháu của phó chủ tịch Quân uỷ trung ương Nhiếp Quốc Đống. Cái gia thế này, cái xuất thân này đủ để cho người đời phải ngưỡng mộ. Nếu như không phải Nhiếp Chấn Bang ở giữa phối hợp, chỉ dựa vào thành phố Vọng Hải mà muốn tỉnh liên kết lại cùng nhau hành động, thì đây quả thật căn bản là một việc không thể. Cái danh công thần kì thực hoàn toàn xứng đáng.
Máy bay chầm chậm hạ cánh, Nhiếp Chấn Bang lúc này thần thái rất bình thản, nhìn chăm chú ra bên ngoài cửa sổ. Trước khi khởi hành , phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Hồng Giang, chủ tịch Liễu Dũng đã đích thân tới, hỏi han cách tỉ mỉ về một số thao tác thực hiện mà hạn chế được khoản chi tam công, và một số vấn đề đã từng gặp phải trong suốt quá trình.
Liễu Dũng đã nói như vậy, ý tứ đã quá rõ ràng rồi. Với vấn đề này mà nói e rằng không lâu nữa, tỉnh Hồng Giang sẽ công khai hành động cùng với chính sách đã định theo kiểu như thế này.
Cùng lúc đó, tỉnh Ba Thục bên này. Có bố ở bên cạnh, Ba Thục lại là địa bàn của Nhiếp gia, thực hiện phương án này chỉ là việc sớm hay muộn mà thôi.
Chính cái điểm này cũng đủ khiến cho Nhiếp Chấn Bang có chút hài lòng. Sớm muộn thì cùng với sự ảnh hưởng càng ngày càng rộng khắp của bản thân Nhiếp Chấn Bang, thì điều lệ quy phạm quản lý khoản chi tam công sẽ được thực hiện sâu rộng trên phạm vi toàn quốc.
- Chủ tịch, ngài xem, Bí thư Lý bọn họ đã đến cả rồi.
Lúc này Lý Cư Bằng đã tới, nói một cách hết sức nhỏ nhẹ.
Không đợi Nhiếp Chấn Bang đáp lời, tiếp viên hàng không đứng ngay bên cạnh liền chạy ra nói với Lý Cư Bằng:
- Tiên sinh, máy bay sắp hạ cánh rồi, mời ngài quay trở về chỗ của mình.
Sóng âm ngộ, bộ bánh xe dần dần mở ra, máy bay cũng điều chỉnh lại tư thế, từ việc hạ cánh theo kiểu lượn vòng chuyển sang kiểu hạ cánh bổ nhào, nhắm trúng đường băng trượt theo quán tính. Khi bắt đầu hạ cánh, tốc độ vận tốc giảm dần, rồi hạ cánh an toàn trên bãi đậu máy bay.
Bên cạnh cầu thang, xe đã chuẩn bị sẵn sàng, cánh cửa máy bay vừa mở ra, Nhiếp Chấn Bang đi đầu, rồi dừng trước cửa máy bay lúc, vẫy tay chào đám đông phía dưới. Sau đó thì chầm chậm bước xuống cầu thang.
Một hàng dài các cô lễ tân đã đúng trước ở đó sẵn sàng hoan nghênh cả đoàn đại biểu. Những đóa hoa tươi được đem tặng cho đoàn đại biểu Nhiếp Chấn Bang, Lý Thái Thạch đi lên phía trước, đưa hai tay ra thể hiên sự nhiệt tình và nói một cách chân thành:
- Hoan nghênh người anh hùng của chúng ta trở về.
Những lời nói này khiến cho Nhiếp Chấn Bang có chút ngạc nhiên, rồi lập tức cười nói:
- Những lời của Bí thư Lý hơi khoa trương rồi, anh hùng ư, không dám nhận, quả thực là không dám nhận.
Lúc đó Lý Thái Thạch cũng cười haha mà nói rằng:
- Chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, trong lòng của tôi, cậu chính là người anh hùng của Vọng Hải chúng ta. Việc xây dựng và phát triển kinh tế của thành phố Vọng Hải chịu sự tác động của việc tập đoàn Á Hải bị phá sản. Đã rơi vào nghịch cảnh này rồi nhưng, dười sự chỉ đạo sáng suốt của chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, đã khai thông dân trí, thu hút được vốn đầu tư, khiến cho thành phố Vọng Hải chúng ta thoát khỏi tình trạng khủng hoảng kinh tế, phát triển không bền vững. Đây là một công lo hết sức to lớn. Mặt khác, chỉ nói ở điểm này thôi, chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, ngài hoàn toàn xứng đáng là một vị anh hùng.
Những lời này, đúng là Lý Thái Thạch nói có chút hơi khoa trương, nhưng không phải là không có lý. Đối với Lý Thái Thạch mà nói, thực sự là rất sùng bái chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, chỉ có điều ngày trước thì không sùng bái như bây giờ thôi. Hiện tại sau khi mà biết được xuất thân gia thế của chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, thì tư tưởng của Lý Thái Thạch đã có sự điều chỉnh. Ngày trước Lý Thái Thạch có lẽ đã buông xuôi mọi việc về chính trị của ủy ban thành phố thì bây giờ Lý Thái Thạch về cơ bản đã chính thức buông xuôi mọi việc liên quan tới chính trị của thành phố rồi.
Ngay sau đó, phó bí thư thành ủy Tề Tư Nguyên, phó chủ tịch thành phố Lý Tường Thiên cũng ra tiếp đón. Tề Tư Nguyên cũng cười nói rằng:
- Bí thư Lý nói rất đúng, chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, đích thực là một vị anh hùng.
Lý Tường Thiên cũng phụ họa theo:
- Chủ tịch Nhiếp Chấn Bang, hạng mục đường cao tốc Vọng Thiên có thể chính thức khởi công là điều hoàn toàn có thể dự đoán được, đợi đến khi toàn tuyến đường cao tốc Vọng Thiên được khai thông, từ duyên hải Vọng Hải tiến vào phía tây quả thật đã rút ngắn được khoảng cách địa lý giữa thành phố Vọng Hải với các tỉnh thành trong đại lục. Điều này chẳng khác nào việc phát triển kinh tế của thành phố Vọng Hải được thêm phần lợi thế. Đây chính là điều quyết định cho cục diện trăm năm hưng thịnh của thành phố Vọng Hải, thành công là điều quá đỗi bình thường.
Lúc này đây, con người ba suy nghĩ khác nhau. Lý Thái Thạch vì hiểu rõ được xuất thân và gia thế của chủ tịch Nhiếp, cho nên dù bản thân là cán bộ cấp thứ trưởng, cái chức vị ủy viên thường vụ tỉnh ủy hãy còn đang treo kia nhưng Lý Thái Thạch rất biết thân biết phận, ông ta thừa biết nếu mà đem so với xuất thân, gia thế của chủ tịch Nhiếp thì bản thân ông ta về căn bản là không có cách nào so bì được.
Nếu mà cạnh tranh một cách công khai thì chẳng khác gì nhận phần thua về mình nên Lý Thái Thạch chọn cách hợp tác, hợp tác toàn diện và có chiều sâu. Điều này đã giúp Lý Thái Thạch lấy được sự tôn trọngtừ phía chủ tịch Nhiếp. Nói như vậy cũng có nghĩa là ông ta đã tạo dựng được uy tín của bản thân chỗ chủ tịch Nhiếp rồi.
Trong khi các phóng viên của đài truyền hình đang ghi hình thì một tin mới đã được truyền ra ngoài. Không cần phải nói ra thì toàn bộ cán bộ của thành phố Vọng Hải đều biết cái tin mới ở đây là tin gì.
Vào lúc này đây, Tề Tư Nguyên cũng có tư tưởng đền ơn Nhiếp Chấn Bang. Dự án Á Hải nếu như không phải là Nhiếp Chấn Bang làm chủ thì Tề Tư Nguyên không những không làm nên trò chống gì mà thậm chí còn có thể làm hỏng chuyện cũng nên. Mặc dù vào thời điểm quyết định lúc đó, trung ương cũng đã nhúng tay vào vụ việc tập đoàn Á Hải nhưng đến lúc đó thì còn có ý nghĩa gì chứ. Huống hồ bây giờ Tề tư Nguyên còn bước thêm được một bước. Tề Tư Nguyên nói như vậy chẳng qua cũng chỉ là tát nước theo mưa mà thôi.
Bên Lý Tường Thiên thì càng không cần phải nói, bản thân ông ta từ một phó chủ tịch thành phố bình thườngmột bước có thể trở thành một phó chủ tịch thường trực thành phố, đứng thứ trong bộ máy cai trị của ban ủy viên thường vụ thành ủy. Từ khi được chủ tịch Nhiếp chấn Bang đề cử cất nhắc, Lý Tường Thiên quyết định đi theo chủ tịch Nhiếp. Ngày trước con người này còn đang do dự thì lúc này đây Lý Tường Thiên đã nghĩ thông rồi. Lần này đây mới thực sự là lần mà họ Lý chính thức gia nhập vào đội ngũ của chủ tịch Nhiếp.
Sau khi bắt tay cùng với ủy viên thường vụ của bộ máy lãnh đạo thành ủy, nụ cười trên mặt của Nhiếp Chấn Bang vô cũng lãnh đạm. Cùng lúc đó phóng viên của đài truyền hình thành phố Vọng Hải cũng đã chạy lại đón chào.
- Xin chào chủ tịch Nhiếp, tôi là Giang Nhược Hiên phóng viên đài truyền hình thành phố Vọng Hải, xin được hỏi ngài,việc hạng mục đường cao tốc Vọng Thiên chính thức được khởi công, đối với kinh tế thành phố Vọng Hải chúng ta có ý nghĩa thúc đấy như thế nào ? giọng nói của cô phóng viên mới trong trẻo, thánh thót, du dương làm sao, cứ như tiếng chim hoàng oanh hót giữa thung lũng vậy.
Liếc nhìn là biết, đứng trước mặt chủ tịch Nhiếp giờ đây là một thiếu nữ cao , yểu điệu khoảng - tuổi, thân hình bốc lửa, dáng người hình chữ S, trong đôi mắt to tròn kia lóe lên ánh hào quang của sự thuần khiết, bản lĩnh. Cô ý mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng tinh không tay, có thắt eo cùng vời một chiếc quần bảy phần là màu trắng ôm sát người .
Ở cái thời đại xô bồ, phù phiếm này, đây chính là một sự thật khách quan của thời đại bây giờ, người ta cười nghèo chứ không ai cười kỹ nữ. Chính cái sự “ thuần khiết” này lại khiến cho Nhiếp Chấn Bang có chút bối rối.