Khóe miệng Thời Khanh co rút, người ta nói đúng lắm mà, ghét của nào trời trao của đó, tránh cái gì thì gặp cái đó.
Cậu đánh giá mấy người này, trường bào màu tím giống như là áo chùng trong phim Harry Potter, người nào cũng như người đó, rõ ràng là cùng một bọn, xem hành vi của bọn hắn, đây không phải là chuyện đột phát mà tuyệt đối theo lệ thường.
Cùng xuyên qua cánh cửa thời không với Thời Khanh và Tần Mạc còn có hơn mười cặp, đến Dong binh công hội lại không tới hai mươi người, mà những người này cơ hồ đều bị đám áo tím kia cản lại, ai cũng bị bắt phải kiểm tra tư chất hệ thống hết.
Thời Khanh vẫn còn đang cân nhắc xem nên làm như thế nào.
Ai ngờ người phía bên trái của cậu đã nhảy ra nói trước: “Các người là ai? Dựa vào cái gì mà giám định? Năng lực của tôi thì tôi tự hiểu lấy, không cần các người xen vào việc này!”
Thanh âm quá lớn, hấp dẫn tầm mắt của mọi người xung quanh, tất cả mọi người rối rít nhìn sang.
Đối mặt với chất vấn của gã, đáy mắt của người áo tím trước mặt gã hiện lên vẻ mất kiên nhẫn, nhưng hắn vẫn tươi cười như cũ, nhẹ giọng nói: “Newbie à, đây là vì muốn tốt cho cậu, nhanh chóng đăng kí vào Hiệp hội Guard(), chúng tôi sẽ phụ trách bảo hộ các bạn, tất cả là do sợ bọn hunter tập kích, chỉ vì sự an nguy của các bạn mà làm ra thôi.”
[Guard: Người bảo vệ = Thủ tự giả]
Thanh niên kia từ đầu đến đuôi đều toát ra vẻ newbie, nói mấy cái sâu xa này làm sao mà gã hiểu, vẻ mặt cảnh giác: “Cái gì mà là Hiệp hội Guard, cái gì là Hunter, nghe cũng chưa từng nghe qua!”
Người áo tím cười cười: “Thật là ngây thơ ah~.” Vừa dứt lời, hắn vung tay lên, bên cạnh liền xuất hiện một màn ảnh lớn, hình ảnh triển lãm trên đó đều khiến cho tất cả mọi người vô cùng khiếp sợ.
Thời Khanh nhìn thoáng qua, thì hốt hoảng quay đầu đi.
Còn Tần Mạc thì bình tĩnh nhìn từ đầu đến cuối.
Hình ảnh được trình diễn là một cuộc chém giết đẫm máu, khuôn mặt điên cuồng của hunter, thần thái thị huyết và thủ pháp hung ác độc địa, bọn họ dùng phương thức vô cùng tàn nhẫn ngược sát kí chủ cho tới chết, rồi sau đó mạnh mẽ móc hệ thống từ trong nguyên thể kéo ra, hé miệng, vô cùng chân thật và tàn bạo đem linh hồn mỏng manh kia cắn nuốt một cách dễ dàng.
Màn ảnh lập thể nên rất là chân thật, toàn bộ quá trình tràn ngập sự sợ hãi và tuyệt vọng, kí chủ chết thảm cùng hệ thống bị cắn nuốt, giống như đang phát sinh ở trên người của mình. Cuối cùng lại là một màn đặc tả gần, tập trung đúng vào cái miệng của hunter kia, ăn một cách ngấu nghiến và tham lam khiến người ta muốn nôn mửa.
Hình ảnh vừa xuất hiện, sắc mặt của nhóm newbie thay đổi đủ loại.
Thanh niên vừa rồi có vẻ mặt khó chịu bỗng dưng cau chặt mày.
Người áo tím hơi khẽ nhếch khóe miệng, đối với vẻ mặt của bọn họ cảm thấy rất là hài lòng, hắn thu hồi hình ảnh, im lặng một chút rồi mở miệng, thanh âm ẩn hàm phẫn nộ: “Hunter đều là những kẻ điên, bọn họ cuồng ngạo biến thái không có lý trí, mục tiêu chủ yếu là cắn nuốt hệ thống, bọn họ đánh vỡ cân bằng của Thế giới căn nguyên, tạo thành hỗn loạn mà trước nay chưa từng có, là cuồng đồ cần phải được chế tài()!”
[Chế tài: là bộ phận chỉ ra những biện pháp tác động mà Nhà nước sẽ áp dụng đối với chủ thể không thực hiện hoặc thực hiện không đúng quy tắc xử sự đã được nêu trong phần quy định của quy phạm và cũng là hậu quả pháp lý bất lợi mà chủ thể phải gánh chịu khi không thực hiện đúng nội dung tại phần quy dịnh.]
Hơi bình tĩnh lại, hắn thay đổi giọng điệu, trở nên nhẹ nhàng chậm rãi mà thoải mái bình dị, nói: “Guard là những người ưu tú mà chúng tôi lựa chọn ra, có nhiệm vụ giữ gìn Thế giới căn nguyên, bảo hộ hàng vạn hàng nghìn thế giới nhỏ bên dưới, càng phải bảo vệ sinh mệnh của tất cả các hệ thống và kí chủ an toàn, hunter là tử địch của chúng tôi, là ác đồ mà chúng tôi nhất định phải diệt trừ!”
Những lời này nói ra, khiến cho đám newbie xung quanh động dung.
Người áo tím quan sát thần sắc của bọn họ, trên mặt vẫn treo nụ cười bình thản, thanh âm càng thêm nhu hòa: “Dẫn dắt các bạn đến Hiệp hội Guard đăng kí, là vì muốn các bạn nhận được hết lợi ích vốn có. Thế giới căn nguyên là do kí chủ cùng hệ thống cấu thành, các bạn vất vả lao động để duy trì hàng vạn hàng nghìn thế giới nhỏ được cân bằng và phát triển, các bạn phải được bảo hộ, mà chúng tôi chính là những người bảo hộ các bạn!”
Ban đầu thì giữa mày của thanh niên còn có nghi hoặc, nhưng bây giờ thì cảm thấy rất đúng lý hợp tình : “Nhưng mà vì lý do gì phải giám định tư chất của hệ thống? Chúng tôi làm thủ tục đăng kí không phải là được sao, giám định tư chất là như thế nào? Có tất yếu hay không?”
Thái độ của người áo tím càng ngày càng hiền lành, hắn nhìn thanh niên, nghiêm túc giải thích: “Mục đích giám định tư chất của hệ thống đều là vì các bạn.”
Thanh niên mặt nhíu mày nhăn, không lên tiếng, chỉ biết nhìn người áo tím.
Thanh âm của hắn không thấp, hiển nhiên là nói cho tất cả mọi người nghe: “Mỗi hệ thống đều có năng lực khác nhau, có cái cường đại, cũng có những cái tương đối nhỏ yếu, nhưng tất cả đều có đặc sắc riêng, đều có tác dụng riêng, chúng tôi cung cấp miễn phí việc giám định hệ thống, một mặt là khiến các bạn càng hiểu thêm rõ ràng về tư chất của hệ thống nhà mình, về phương diện khác cũng là vì kích phát những hệ thống vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.”
Năng lực của hệ thống bất đồng, lúc tiến vào Thế giới căn nguyên đã được “phổ cập giáo dục” nên mọi người ai cũng biết, nhưng cái “phương diện khác” của người áo tím khiến bọn họ vểnh tai.
Theo như ý tứ của hắn… Năng lực của hệ thống không có cố định sao? Còn có thể thông qua biện pháp gì đó để kích phát?
Thấy quần chúng có vẻ hứng thú, người áo tím tiếp tục nói thêm: “Tuy rằng Hiệp hội Guard sẽ cố gắng bảo vệ các bạn an toàn, nhưng mỗi cái hệ thống và kí chủ đều là chiến sĩ dũng mãnh, các bạn nếu có thêm được lực lượng càng mạnh, thì sẽ tự bảo hộ được bản thân, thậm chí còn có thể đối kháng cùng bọn hunter! Hiệp hội Guard trải qua nhiều năm nghiên cứu đã phát hiện ra một phương án có thể kích phát độ thành thục của hệ thống, chỉ cần hệ thống có khả năng, đều sẽ được kích hoạt cho vô điều kiện! Vì vậy mới yêu cầu các bạn phối hợp một chút, tiến hành giám định hệ thống.”
Cuối cùng, hắn lại cường điệu, “Chúng tôi chỉ muốn tăng cường thực lực lẫn nhau, vì mục tiêu chung của cộng đồng là tiêu diệt Hunter!”
Một người áo tím khác cũng chen vô nói, thanh âm của tên này hơi khàn khàn một chút, nghe ra có vẻ càng thêm trầm ổn đáng tin cậy: “Kết quả giám định tư chất hệ thống không tiết lộ ra ngoài, chỉ có đương sự biết mà thôi.”
Câu nói kia đưa ra, đại đa số newbie đều lung lay.
Công hội Dong binh không phải là một nơi thưa thớt người qua lại, mà hoàn toàn tương phản, nơi này cơ hồ là đoạn đường phồn hoa nhất Thế giới căn nguyên, hệ thống và kí chủ xuất xuất nhập nhập nhiều không đếm xuể, ở một nơi mật độ dày đặc như vầy, hành vi của nhóm Guard không bị chất vấn, những gì bọn họ nói ra không bị những kí chủ và hệ thống già đời nào phản đối, thì chắc chắn vấn đề này là đúng.
Nếu những lời bọn họ nói là đúng sự thật, vậy Hiệp hội Guard quả là một nơi có quyền thế và rất đáng tin cậy .
Thời Khanh nghe xong hết thảy từ đầu đến đuôi, bản thân cậu đã nhìn thấy sự ác liệt của Hunter, cảm xúc cũng sâu sắc hơn một chút, nhưng cậu sẽ không mù quáng mà đi tin bọn Hiệp hội Guard này.
Người áo tím nói rất đại nghĩa, rất vô tư, mỗi phương diện đều chính chắn đường hoàng, nhưng hành vi của bọn hắn, lại khiến Thời Khanh tổng cảm thấy rất là không thoải mái.
Hơn nữa thời điểm mà người áo tím khác chen vào, Thời Khanh thấy trong đáy mắt của người ban đầu hiện lên một vẻ gì đó châm chọc và cười nhạo, tuy rằng rất nhanh, không tới một giây, nhưng Thời Khanh nhìn rất rõ ràng.
Tuy nhiên những newbie kia sẽ không có cảnh giác như cậu .
Bọn họ lần lượt đi theo nhóm Guard, tên áo tím trước mặt Thời Khanh giương mắt lên, thanh âm vẫn lười biếng như cũ: “Đi thôi, newbie.”
Thời Khanh không phản ứng lại, cậu xoay người cầm tay Tần Mạc.
Tên áo tím nhìn nhìn bọn họ.
Tần Mạc cũng nắm chặt lấy tay Thời Khanh, mang theo cậu đi vào cửa lớn, tên áo tím nhếch khóe miệng, hừ lạnh một tiếng, xoay người muốn chặn phía trước bọn họ.
Nhưng hắn còn không kịp nhấc chân, hai người này cư nhiên trong nháy mắt mà xuyên qua bọn họ, thẳng tắp hướng về Công hội Dong binh mà đi.
Tên áo tím ngẩng người, hắn… hắn thế nhưng bị lơ? Trong nháy mắt hỏa khí bạo phát, lớn tiếng rống: “Các người! Các người! Đứng lại!”
Tần Mạc ngay cả dừng một chút cũng không hề, vẫn như cũ đi về phía trước, y cao lớn, chân dài, bước sải rộng, tư thái đi đường rất là lỗi lạc, theo như Thời Khanh nói thì chính là, đẹp trai đến ngây người!
Vị Guard này tên là Ho Sin, nguyên bản đã thăng tới danh hiệu Phó đội trưởng, nhưng bởi vì một ít nguyên nhân khó hiểu mà bị chèn ép, năm nay thế nhưng bị sung quân đến chỗ giám định newbie, hắn vốn đã bất mãn hết sức rồi, không nghĩ tới còn gặp phải hai tên kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, một bụng lửa giận theo đó mà phát ra!
Ho Sin đi nhanh tới phía trước, thật sự ngăn lại Tần Mạc và Thời Khanh.
Tần Mạc hơi cúi đầu, nhìn hắn một cái.
Thần thái bình tĩnh, con ngươi đen không hề gợn chút sóng, thực bình thản mà liếc mắt, nhưng lại khiến Sin Ho giật mình.
Hắn chẳng hiểu sao có chút khẩn trương, cảm giác này giống y như ngày trước ở Đại điện Linh Ẩn nhìn thấy đại nhân Hạ Triết, bởi vì địa vị cách xa, thực lực chênh lệch quá lớn, trong lòng bất giác sinh ra sợ hãi.
Giật mình, hắn lập tức lắc đầu, giỡn cái gì vậy, một bên là newbie mới có cấp , làm sao có thể đánh đồng với đại nhân Hạ Triết? Thật là cười chết người!
Ho Sin ổn định cảm xúc xong, hất đầu lên, tuy rằng chiều cao có kém chút, nhưng hắn cố gắng cùng Tần Mạc đối diện, dùng hết sức trưng ra bộ dạng cao cao tại thượng: “Đừng lãng phí thời gian, mau chóng theo tôi đi đăng kí!”
“Không” Một chữ vô cùng đơn giản, không chừa cho chút mặt mũi nào mà trực tiếp cự tuyệt.
Trên mặt Ho Sin càng ngày càng mất kiên nhẫn, bởi vì thanh âm của hắn vừa rồi không tính là nhỏ, cho nên dẫn nhân chú mục .
Newbie đều đã bị mang đi, chỉ có bên newbie do hắn phụ trách, vẫn chưa chịu đi cùng. Đám người lui tới trước Công hội dong binh đã vui sướng khi người gặp họa mà chờ xem trò cười.
Ho Sin tốt xấu gì cũng biết chú ý hình tượng, nhẫn nhẫn, cố gắng hạ giọng nuốt lửa giận trở vô: “Lời nói mới rồi các người cũng đều nghe được, tất cả chỉ vì muốn tốt cho các người, đi thôi, mau mau theo tôi đi.” Cuối cùng vẫn nhịn không được tăng thêm giọng điệu.
“Không cần.”
Ho Sin cảm thấy mình đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, có một số người không cho họ nếm mùi lợi hại, thì không biết trời cao đất rộng là gì!
Ho Sin đen mặt, xuất ra vũ khí, thanh âm đè thấp, uy hiếp: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đừng trách tôi không khách khí!”
Nói xong thì mạnh mẽ xông tới, hắn chủ yếu tu luyện ngoại công, một thanh đao dài càng tôn lên vẻ uy vũ hiên ngang, mặc dù trong đám Guard có không ít người nổi bật, nhưng hắn dù sao cũng đã hơn cấp , cộng thêm hoàn thành nhiệm vụ cấp B rất là nhiều, thân thủ rất là tốt , lúc này thu thập hai tên newbie cũng dễ dàng thôi.
Ai mà ngờ tới, hôm nay đá phải một khối sắt ngụi.
Một chiêu còn chưa đánh xong, hắn đã nghe choảng một tiếng, thanh âm của sắt thép vỡ vụn, nhấc đầu nhìn lại, thì thấy thanh đao dài được chế từ kim cương đen của hắn, như là bông tuyết mùa đông, lả tả bay xuống mặt mình.
Nhìn về phía đối diện, Tần Mạc vẫn đứng an tĩnh, động tác không có biến hóa chút nào, Ho Sin thậm chí không biết mới vừa đã xảy ra chuyện gì.
Người xung quanh đã tụm lại thành một vòng lớn, chợt có người cười khẽ ra tiếng, nó giống như là chất xúc tác, triệt để làm Ho Sin phát điên.
Được lắm, ai cũng cười nhạo hắn, được lắm, ai cũng khinh thường hắn, được lắm, ngay cả một newbie hắn cũng không đánh lại, hắn còn giữ mặt mũi làm cái rắm gì nữa!
Ho Sin phát ngoan, một kích trí mạng hướng về ngực Tần Mạc mà đánh tới, móng tay chớp mắt dài ra, tản mát một màu tím quỷ dị, mang theo kịch độc hung tàn, thề muốn đoạt đi tính mạng người trước mắt!
Tần Mạc nhíu nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, y nâng tay lên, gió xoáy nổi lên tựa như những lưỡi dao sắc bén, công kích thẳng vào Ho Sin, không hề sai sót mà trúng đầu hắn, khiến hắn nháy mắt té lăn ra ngất xỉu.
Một kích, knock out.
Không ít người xung quanh cũng là cao thủ, nhưng tiếng hút không khí và thanh âm sợ hãi vẫn không kềm được mà vang lên.
Thời Khanh từ sau lưng Tần Mạc nhú ra cái đầu, đánh giá Ho Sin, không khỏi nhìn về phía Tần Mạc, nhỏ giọng hỏi: “Cái này… Cái này… Hắn không chết chứ?” Tuy rằng người này rất ghê tởm, nhưng trước công chúng mà làm như vậy … không… không được tốt cho lắm!
Tần Mạc nắm tay cậu, nhìn về phía cậu, vô cùng nghiêm túc hỏi lại: “Ta sẽ tùy tùy tiện tiện đả thương tánh mạng người khác sao?”
Thời Khanh: “….” Ngài không tùy tùy tiện tiện, mà chính là TÙY TIỆN đó biết chưa hả…
Bất quá lời này cậu nào dám nói, lấp lửng ha ha ha vài cái, chớp chớp mắt nhìn Tần Mạc lấy lòng.
Tần Mạc chiếm được an ủi, tâm tình cũng tốt hơn một chút, nắm tay cậu đi vào bên trong, vừa đi vừa nói: “Đi theo ta, có một nhiệm vụ em chắc chắn sẽ rất thích.”
Hai người cứ không coi ai ra gì mà đi vào, lúc này bên ngoài mới vang lên một tiếng hét to không kềm chế được: “A a a! Newbie kia là cái kia! Là cái kia, là cái kia! Là cái người dùng thực lực bản thân giết chết Lee Meters và Soe A đó!