Nhìn thấy bên người Khương Sam có người, không biết nghĩ tới điều gì, cước bộ của Bạch Kỳ dừng lại, đình chỉ tại chỗ, không có đi tới, ánh mắt chỉ đinh đinh nhìn cô, ý bảo chính cô lại đây.
Khương Sam mím môi, tự nhiên chuyển mắt, nhìn về phía Khâu Bảo, làm bộ như không nhìn thấy bộ dáng đang ám chỉ của Bạch Kỳ.
Hiện tại, Khâu Bảo còn đang thao thao bất tuyệt để nói, trên mặt tràn đầy khát khao: "Bạn sáng dậy muộn nên không có nhìn thấy a, tại chỗ của Trương Phức Uất, cô ta dấu rất nhiều đồ trang điểm đâu, vì không muốn bị tìm ra, liền bọc tại để trong tủ đồ lót, mình nhìn qua đều là đồ cao cấp a."
Khương Sam: "bạn không phải cũng có mang theo mấy đồ gì đó sao?"
Khâu Bảo bĩu bĩu môi: "Kia không giống với mình, phí sinh hoạt mỗi tháng của mình chỉ có một ít, trừ ăn cơm ra, còn lại cũng chỉ có thể mua một chút nhu phu thủy cùng nhũ dịch, Trương Phức Uất có rất nhiều, toàn những thứ mình đều chỉ thấy trong TV đâu. Ai, người so với người có phúc khí hơn, chờ mìnhtốt nghiệp xong, kiếm thật nhiều tiền, nhất định phải mua thật nhiều, thật nhiều đồ trang điểm tốt, hảo hảo bảo dưỡng chính mình, sau đó mình sẽ đi quấn quýt với Trương huấn luyện viên a!"
"Sẽ có, cô ta có, bạn về sau nhất định cũng sẽ có." Khâu Bảo nghe được Khương Sam trả lời như vậy, hàng mi cong lên, ánh mắt kiêu ngạo: "Đó là tự nhiên!"
Nói xong, lại ghé sát vào mặt Khương Sam, ôm trụ cánh tay của cô: "Bất quá, bạn nghĩ xem, đợi đến lúc mình kiếm được tiền, cũng đem mình ăn diện xinh xắn đẹp đẽ, nhưng lại không liên lạc được với Trương huấn luyện viên, lúc ấy thì phải làm sao bây giờ?"
Khương Sam lập tức nhìn thấu ý đồ cô: "Không được, mình cùng hắn cũng không có quen thuộc a, mình sẽ không giúp bạn."
Khâu Bảo liền nóng nảy: "Ai, bạn xem lại chút đi, nhấc tay chi lao nha! Bạn cùng hắn thời gian chung đụng rất nhiều, qua vài lần nhất định có thể hỏi được giúp mình a, giúp giúp ta nha, tương lai của ta, cả đời hạnh phúc của ta thế nhưng hoàn toàn là dựa vào bạn đâu, Khương Sam tốt a!"
Một đường, Khâu Bảo lải nhải bên tai Khương Sam, thẳng đến khu ký túc xá, Khâu Bảo vẫn không buông tha, còn dùng dọng điệu mềm mại nũng nịu cầu Khương Sam, cuối cùng thẳng đến khi Khương Sam nghe đến nỗi lỗ tai ong ong, đầu cũng phình lớn ra, mới bất đắc dĩ nói: "Được rồi, mình sẽ tận lực đi, nếu như bạn không đến, phỏng chừng mình cũng không có biện pháp ."
Khâu Bảo hoan hô một tiếng, thiếu chút nữa cao hứng bật dậy, ân cần cho Khương Sam thêm một chén nước nữa, Khương Sam ngồi ở trên giường, Khương Bảo chân chó ngồi đấm lưng cùng bóp vai cho cô.
"Hừ, giả bộ ra vẻ đoan trang, làm như mình là cái gì quý giá lắm a!"
Trương Phức Uất ở một bên vừa chải tóc, vừa thấp giọng trào phúng, thanh âm không lớn cũng không nhỏ, mọi người trong ký túc xá vừa lúc đều có thể nghe thấy, một người khác tên là Lô Trân, cùng Trương Phức Uất có quan hệ khá tốt, vỗ nhẹ vai của Trương Phức Uất một chút, ý bảo cô ta đừng nói chuyện quá lên như vậy, Trương Phức Uất bĩu bĩu môi, trợn trắng mắt.
"Chính là thế, lại còn đấm lưng cùng bóp vai đâu, Khâu Bảo cô là người hầu của cô ta sao?"
Di động Trương Phức Uất bị bắt hai ngày nay, di động của cô ta, cô ta chỉ dám vụng trộm dùng trong ký túc xá, đột nhiên bị tra ra, khẳng định cùng ba người trong ký túc xá không thoát được quan hệ, Khâu Bảo không giống như là người thích cáo trạng người khác, Lô Trân lại cùng mình giao hảo, Trương Phức Uất lập tức khẳng định là Khương Sam, người bình thường không thích nói chuyện, cô ta nghĩ có lẽ là trong lòng có quỷ đi.
Quân huấn tuy rằng dựa theo quy củ trong quân đội mà áp dụng, nhưng đều là những cô gái trẻ tuổi, ai chả yêu làm đẹp, vụng trộm giấu một ít đồ trang điểm đã là chuyện bình thường a, duy chỉ có Khương Sam keo kiệt, mỗi ngày chỉ dùng một ít Đại Bảo, mặt phơi nắng gần như là lột da, còn luyến tiếc mua chút kem chống nắng cùng kem dưỡng da, đúng là kẻ keo kiệt. Trừ bỏ cô ta sẽ bởi vì ghen tị trong nhà mình có tiền nên cáo trạng, còn có ai nhàn rỗi như vậy, chạy đến chỗ huấn luyện viên để nói bậy đây?
Khâu Bảo ngược lại không lưu tâm: "Khương Sam huấn luyện mệt a, đều là vì cống hiến cho đội chúng ta, tôi giúp cô ấy mát xa gân cốt thì làm sao."
Nhắc tới cái này, Trương Phức Uất lại càng giận, cách nói chuyện lại càng thêm âm dương quái khí, giả cười nói: "Đúng a, nhiều người như vậy không chọn, liền tuyển ngay cô ta làm đầu lĩnh đội, Khâu Bảo, cô còn muốn nhờ cô ta giúp cô, cùng huấn luyện viên Trương liên lạc a, tôi nói cô rốt cuộc khờ thật hay là giả ngốc đấy, chớ bị vẻ bề ngoài của người khác mà bị lừa a!"
"Phức Uất!"
Lô Trân nhìn nhìn sắc mặt Khương Sam, thấp giọng kêu, còn nháy mắt với Trương Phức Uất.
"Làm sao vậy, dám làm còn sợ người khác nói a, hừ."
Khương Sam bình tĩnh, nâng mắt nhìn thoáng qua: "Tôi làm cái gì."
Trương Phức Uất lại bĩu bĩu môi, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe: "Nhóm người nào đó a, chậc chậc, từ nhỏ đến lớn a, am hiểu sâu những cái thủ đoạn gì gì đó, cũng chỉ có những kẻ không rành thế sự mới có thể bị dụ dỗ a, tin tưởng nhóm người nào đó là đơn thuần."
"Ân." Khương Sam khẽ nhấp một ngụm nước, trong động tác mang theo một tia thản nhiên cùng ưu nhã.
Đó là một loại phong thái được dưỡng dục rất tốt, chính là từ trong bản chất lộ ra, thong dong mà thanh thản, ngẩng đầu nhấc chân chân đều mang theo một loại khí chất cao quý.
Cho dù, một thân quần áo của cô nhìn không ra eo, lưng áo quân phục rằn ri rộng rãi, cho dù trên mặt cô không thoa son phấn, da mặt còn bị phơi nắng gần như là lột da, nhưng cỗ quý khí kia từ lâu dài đã dưỡng thành như một thói quen, lắng đọng tích lũy trong một thời gian dài, cho dù Trương Phức Uất từ bé sống ở trong một gia đình phú quý như vậy, cũng không thể dưỡng ra được, dù chỉ là một phần nhỏ sự cao quý như của Khương Sam.
Khương Sam nghiêm túc đối với Trương Phức Uất nói: "Cô có thể có phần tâm tư này, tự mình hiểu lấy là tốt."
"Cô!"
Trương Phức Uất bị Khương Sam nói đến nghẹn lời, sinh ra chán nản, tức giận nhìn cô: "Tôi đang nói là cô đâu!"
Khương Sam cười, mắt nhìn qua, phảng phất ám chỉ cô ta chính là kẻ đang cố tình gây sự, thản nhiên nói: "Đừng đùa."