Lãng Quên- Diễn Đàn
Biện pháp Khương Sam nói ra quá lớn mật, hơn phân nửa người đều do dự, còn có số ít không đồng ý, Khương Sam cũng chỉ giảng giải cụ thể cho một số người thật sự động tâm phải làm như thế nào.
Nghe được một lúc, thấy ý nghĩ của Khương Sam vô cùng rõ ràng, từng ý tưởng mới mẻ độc đáo tuy hơi lớn mật, nhưng quả thật rất dễ hấp dẫn ánh mắt người khác, từ từ những người đang do dự cũng đều ngầm đồng ý với biện pháp của Khương Sam.
Tình hình này khiến cho Triệu Thanh Thanh đang đứng ở một bên chờ chế giễu bị tàn phá khí thế hoàn toàn, nghiêm mặt lạnh lùng đi đến cắt ngang.
“Được, không nói những thứ này nữa, việc cấp bách bây giờ là đi đến sân thi đấu nhìn một lúc, đứng ở đây nói thì có ích lợi gì?”
Bây giờ một chữ cũng không nói chính cô ta triệu tập mọi người ở đây chiếm hơn phân nửa nửa thời gian nói chuyện.
Ngoại trừ hai người có quan hệ tốt với Triệu Thanh Thanh, những người khác đều liếc mắt nhìn Khương Sam trước, thấy Khương Sam gật đầu, mới đứng dậy thu dọn này nọ.
Sắc mặt Triệu Thanh Thanh trở nên xanh mét, cuối cùng không duy trì được vẻ mặt ngoài ôn hòa, dẫn đầu đi ra bên ngoài:
“Động tác các cô nhanh lên, thời gian không đợi người!”
Đi tới cửa không cam lòng, dừng lại nói: “Khương Sam đi theo tôi, đi đến sân thi đấu xem trước thế nào.”
Cô ta tuyệt đối không thể để cho Khương Sam tiếp tục khiêu chiến địa vị và quyền uy của mình, Khương Sam đương nhiên hiểu được tâm tư của cô ta, nhưng cô cũng không phản bác, chỉ lộ vẻ mặt tiếc nuối lắc lắc đầu đi theo.
Những người khác vội vã muốn nghe tiếp biện pháp Khương Sam đề ra cũng có chút gấp gáp, nhưng dù sao Triệu Thanh Thanh cũng là đàn chị, lại là người dẫn đội, các cô không nên trực tiếp yêu cầu để Khương Sam ở lại, Lãng Quên nhưng trong lòng bắt đầu bất mãn đối với Triệu Thanh Thanh không phân biệt được tình huống, lợi dụng thời cơ bắt nạt người khác.
Kết quả khi Triệu Thanh Thanh cùng với Khương Sam đi đến sân thi đấu mới biết, mọi chuyện không đơn giản như các cô nghĩ.
Chỗ ngồi chung quanh sân khấu, các nhân viên nam nữ công tác đang điều chỉnh thử máy quay phim, ngay cả các lá phiếu bầu cử đã được đặt trước ghế khán giả, có vẻ như đó là hình thức mà người tổ chức mới nghĩ ra! Trong lòng Triệu Thanh Thanh cảm thấy không tốt, lập tức đi tìm người hỏi thăm.
Chờ Triệu Thanh Thanh quay lại, sắc mặt trở nên khó coi, cứng ngắc nói với chín người tới trễ lúc sau:
“Vừa rồi tôi mới hỏi được, truyền hình địa phương sẽ phát trực tiếp trận thi đấu hôm nay.”
Mấy người khác đưa mắt nhìn nhau, cảm giác căng thẳng lan tràn khắp xung quanh mọi người.
Các cô đều là người có kinh nghiệm trên sân khấu, đối với tình huống trước mắt lẽ ra không nên căng thẳng, nhất là Triệu Thanh Thanh, cô ta cùng với Sở Phàm đều từng được lên tivi, tại vì quá đột ngột nên không ai tiếp thu kịp. Vốn lúc trước đã thay đổi quy tắc thi đấu, lại bỗng nhiên thông báo quay trực tiếp, sau đó còn không biết có biến cố nào phát sinh tiếp không, trong lòng mọi người không tránh khỏi bắt đầu luống cuống.
Tất cả mọi người lo sợ hoang mang bàn luận, Triệu Thanh Thanh còn gọi điện thoại đến vũ đoàn để xin kiến nghị, gọi một lúc lãnh đạo vũ đoàn chỉ nói cô ta phải biết tùy cơ ứng biến, Triệu Thanh Thanh lại không thể nói bản thân không suy nghĩ được biện pháp nào, chỉ có thể buồn bực cúp điện thoại, lúc ngẩng đầu lên, cô ta phát hiện không nhìn thấy Khương Sam đâu hết, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
“Khương Sam đâu? Các cô có ai nhìn thấy không?”
Có nữ sinh vội nói: “Vừa rồi em nhìn thấy hình như cô ta đi về phía sau sân khấu.”
Triệu Thanh Thanh đè lại lửa giận:
“Vừa rồi còn cùng các cô nói chuyện không ngừng, bây giờ gặp vấn đề khó khăn ngay trước mắt cô ta còn chạy loạn! Không hiểu quy củ!”
Nói xong mặt lạnh đi về phía hậu trường, bây giờ cô ta cần gấp một người có thể phát tiết phiền muộn và nôn nóng trong lòng, d!^Nd+n(Q%[email protected] mà lúc trước Khương Sam đụng vào nghịch lân của cô ta, hành vi bây giờ không thể nghi ngờ cho cô ta một cái cớ hoàn hảo để trút giận.
Các cô tới sớm, hậu trường vẫn chưa có nhiều người, liếc mắt đã thấy Khương Sam đang khom người với một thanh niên đầu đội mũ lưỡi trai vừa nói vừa cười.
Vẻ tức giận trên mặt Triệu Thanh Thanh ngày càng trở nên rõ ràng.
“Khương Sam! Cuối cùng cô đang làm gì vậy hả? Thời gian huấn luyện vốn không còn nhiều, cô còn có bản lãnh ở đây liếc mắt đưa tình với người khác, đừng quên cô đến đây để thi đấu, không phải để vui chơi! Lập tức quay về đội!”
Giọng Triệu Thanh Thanh không có cố ý hạ thấp, giọng nói khiển trách mang theo tức giận, ngay lập tức hấp dẫn vài ánh mắt không quen biết.
Vẻ mặt Khương Sam lập tức đỏ lên.
“Sư tỷ.”
Người thanh niên trẻ tuổi nhìn qua Triệu Thanh Thanh, rồi nhìn Khương Sam, mày không nhận ra đang cau lại:
“Hai người cùng một đội?”
Triệu Thanh Thanh nhìn thấy Khương Sam xấu hổ liền cảm thấy vui sướng, không khách khí đoạt lời nói trước:
“Anh là người vũ đoàn nào? Muốn liên lạc riêng tư còn rất nhiều thời gian, có thể có tự trọng được không, chút ý thời gian và trường hợp một chút!”
Vẻ mặt người thanh niên trẻ tuổi cũng không khá hơn, Khương Sam bị Triệu Thanh Thanh không rõ tốt xấu vừa đến đã trách cứ một trận, ánh mắt sắc bén như dao bắn về phía Triệu Thanh Thanh.
“Sư tỷ, chị đang nói gì vậy? Đây là thầy giáo điều âm, không phải là học viên của vũ đoàn khác, tôi đến tìm thầy sửa đổi bản nhạc, bắt chuyện cái gì chứ, chị xem tôi là loại người nào?”
Trong lòng Triệu Thanh Thanh cả kinh, nhưng tiếp theo cũng không tin, sở dĩ cô ta bước tới trách cứ, một mặt bởi vì cố ý muốn làm khó Khương Sam, thứ hai cô ta nhìn thấy người thanh niên trước mặt đẹp trai lại trẻ tuổi, nhìn chỉ mới hơn hai mươi, nhìn giống một sinh viên, sao có thể là thầy giáo được?
Nhưng cũng không cho Triệu Thanh Thanh cơ hội hòa giải hay kiểm chứng lại, thanh niên trẻ tuổi đè vành nón, tay cầm lấy bản ghi chép điện tử:
“Không sao, thời gian có hạn, chúng ta lại tiếp tục biên khúc lại bản nhạc chính xác một lần nữa.”
Nói xong, đưa ra tấm thẻ công tác ở trước ngực.
Vẻ mặt Triệu Thanh Thanh trở nên tím ngắt, xấu hổ đứng ngay tại chỗ.
Thầy giáo điều âm không truy cứu, Khương Sam tự nhiên cũng không nói gì, thấp giọng nói hai ba câu áy náy, liền khua chuông gõ mỏ cùng với thầy giáo điều âm, tiếp tục bàn luận.
Không khí thảo luận bên này căng thẳng mà nhanh chóng, không có ai để ý đến Triệu Thanh Thanh vẫn đứng ở bên cạnh, ngay lập tức khiến cho cô ta trở nên xấu hổ và giận dữ, Khương Sam đang cố ý trêu đùa khiến cho cô ta mất mặt, chịu đựng tức giận bước lên một bước hỏi.
“Cô ở đây thảo luận cái gì, đổi âm nhạc cái gì, tôi là người dẫn đội vì sao không biết?”
Khương Sam cũng không ngẩng đầu lên nói:
“Lúc ở trong phòng cũng đã thương lượng qua, thay vì cứ rối rắm giống như ở trong phòng không suy nghĩ được gì, chẳng bằng cứ làm theo biện pháp của tôi.”
Triệu Thanh Thanh cười lạnh nói:
“Tôi còn chưa nói…”
Không chịu nổi Triệu Thanh Thanh bây giờ còn không thức thời gây rối, Khương Sam tức giận đập bàn cái “Bộp”, đứng mạnh dậy.
“Cho dù thay đổi âm nhạc, liên hệ với thầy giáo điều âm, luyện tập vũ đạo một lần nữa, toàn bộ chuyện này nên là việc của người dẫn đội, lúc đầu sư tỷ chỉ lo oán giận, sau đó lại không ngừng gọi điện thoại về vũ đoàn hỏi giáo viên ở vũ đoàn, đặt tất cả mọi chuyện vứt sang một bên là chị không đúng. Bây giờ thời gian là vàng bạc, (%$lê_quý$&đôn$@ chị đã không nghĩ được biện pháp, nếu chị đã lựa chọn không làm, bây giờ xin chị yên lặng một lúc được không? Đầu tiên không phân biệt tốt xấu hắt nước bẩn lên người tôi, đang trong lúc thảo luận không ngừng so đo người nào nên làm gì, nếu chị thật sự có trách nhiệm, còn cần tôi đến làm sao?”
Triệu Thanh Thanh trực tiếp bị người trước mặt châm chọc, cuối cùng cũng không cười nổi nữa.
“Cô biết cái gì? Chỉ giỏi ở đây nói khoác lác! Cô cố ý không nghe khuyên bảo, còn cố ý làm theo cách của mình, như thế…”
Triệu Thanh Thanh còn chưa nói dứt câu, Khương Sam đã nghiêm mặt lạnh lùng, vẻ mặt giống như vừa giận vừa châm biếm, ánh mắt nhìn Triệu Thanh Thanh nông cạn chướng mắt.
“Tôi biết, nếu theo biện pháp của tôi, tôi sẽ chịu tất cả trách nhiệm, sẽ không để cho sư tỷ phải gánh vác đâu. Sau khi trở về Niết Bàn tôi sẽ nói rõ lại với Trương phó đoàn trưởng, bây giờ, nếu không còn chuyện gì khác, mời sư tỷ yên lặng chốc lát, tôi xin nhắc lại, thời gian không còn nhiều.”
Triệu Thanh Thanh tức giận suýt chút nữa nôn một búng máu! Tuy chủ ý ban đầu của cô ta khiến cho Khương Sam chịu toàn bộ trách nhiệm, nhưng từ miệng người khác nói ra lại có ý nghĩa không giống nhau, kiểu nói của Khương Sam giống như nói cô ta không có năng lực nên cố tình tính kế cô vậy, sao cô ta nguyện ý gánh lấy tiếng xấu đó?
“Khương Sam, cô đừng quá đáng, tôi rõ ràng….”
Ngày hôm nay Khương Sam cố tình muốn chọc Triệu Thanh Thanh tức chết, Triệu Thanh Thanh còn chưa nói hết câu, cô tiếp tục không khách khí cắt đứt lời cô ta muốn nói tiếp.
“Bây giờ sư tỷ ở đây dây dưa cái gì? Có chủ ý nào khác tốt hơn sao?”
Giọng nói Khương Sam như sắt đá chạm vào nhau:
“Nếu như không có, lập tức im miệng lại!”
Cho tới bây giờ, Khương Sam không phải là một cô gái có tính dịu dàng, những chuyện trải qua từ nhỏ đến lớn đã định trước cô sinh ra là người lãnh đạo, ở trong một đội nhóm, cô luôn là người dẫn đội, là người đưa ra quyết định. Mặc dù cho lúc sống lại cho đến nay, cô không quên ẩn giấu đi, nhưng có vài thứ đã ăn sâu bén rễ ở trong xương cốt, sẽ không bởi vì vậy bị đè ép xuống được.
Trên khuôn mặt của cô đầy sự kiềm chế và kiên nhẫn, &%Dien$Dan$LQ$Don ánh mắt mang theo áp lực nhìn về phía Triệu Thanh Thanh, vẻ mặt cô ta trở nên bối rối, bị nghẹn không nói ra lời nào.
“Chị Thanh Thanh, nếu không cứ nghe lời cô ấy đi, thời gian thật sự không còn nhiều nữa.”
Những người đứng ở bên Triệu Thanh Thanh trong lòng cũng bắt đầu bồn chồn, bước lên khuyên nhủ Triệu Thanh Thanh.
“Đúng vậy, em cũng cảm thấy biện pháp của cô ấy cũng không phải không có khả năng, nghe theo lời cô ấy nói đi, ít nhất biên soạn xong bản nhạc đã.”
“Đúng thế.... Không nên lãng phí thời gian như vậy, ngăn cản có ích lợi gì chứ?”
Nếu nói hành vi của Khương Sam trước mặt Triệu Thanh Thanh là khiêu khích, khiêu chiến quyền uy và vị trí dẫn đầu của cô ta, nhưng trong mắt những đồng đội khác lại được thuyết phục, thậm chí bắt đầu thay Khương Sam nói chuyện, chẳng khác gì có ai đó ở trước mặt quăng cho cô ta một cái tát vậy!
Mà ánh mắt của thầy giáo điều âm nhìn dáng vẻ chật vật không chịu nổi của Triệu Thanh Thanh càng tăng thêm một đao nữa!
“Phương pháp biên khúc bản nhạc này rất mới mẻ thú vị, không tệ, ngược lại tôi vô cùng mong muốn nhìn các cô biểu diễn, như vậy đi, các cô có thể đến chỗ tôi nghỉ ngơi để luyện tập, còn hơn bốn tiếng đồng hồ, nếu nắm chặt thời gian có thể vẫn còn kịp.”
Các học viên Niết Bàn nghe được lập tức hoan hô, vẻ mặt không che giấu được hưng phấn.
Vẻ mặt Khương Sam dịu đi, cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười hướng về phía thầy giáo điều âm:
“Vậy cám ơn thầy rất nhiều!”
“Không cần.”
Thầy giáo điều âm thu dọn đồ đạc xong nói:
“Tôi vô cùng coi trọng em, em mang người đi theo tôi.”
Thầy giáo điều âm nghiễm nhiên đã coi Khương Sam là người dẫn đội, nếu nói hiện giờ ở đây có người xem như có cũng được mà không có cũng không sao mà nói, cũng chỉ có người dẫn đội Triệu Thanh Thanh không cần phải tham gia thi đấu nữa.
Mặt cô ta xanh mét đứng tại chỗ, lại giống như một người vô hình, Khương Sam trực tiếp đi ngang qua cô ta, những người khác cũng tránh né không nhìn cô ta, đi theo Khương Sam đi đến phòng nghỉ của thầy giáo điều âm.
Tất cả mọi người đều đi rồi, Triệu Thanh Thanh vẫn cứng ngắc đứng tại chỗ, cô ta chưa bao giờ chịu phải sự nhục nhã lớn này, cả thân người cô ta run lên nhè nhẹ.