Trùng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn [Vòng Giải Trí]

chương 35

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có đến mà không đi, chẳng phải lễ phép.

Sau khi Sở Ngôn đi đến thế giới này, kỳ thực cũng không tiếp xúc với bao nhiêu người. Những nhân viên công tác của đoàn phim và các tiết mục không cần nói đến, sự giao lưu của Sở Ngôn với bọn họ rất có hạng, chung đụng cũng khá vui vẻ. Mà những người khác, giống như một ít diễn viên, tỷ như Tống Xảo, La Tư Hạo, Lăng Kỳ… bọn họ gần đây vẫn thường xuyên liên lạc với Sở Ngôn, đồng thời rất hay tương tác trên weibo.

Từ đó so ra, người có xung đột với Sở Ngôn cũng chỉ còn mình Lý Triết Thiên.

Từ sớm Sở Ngôn đã nghĩ đến ‘Kẻ nặc danh kia liệu có phải là Lý Triết Thiên’, thế nhưng Thiên Thịnh vẫn cẩn thận điều tra chuyện này lại một lần, cuối cùng đi qua con đường bí mật phát hiện ‘Lý Triết Thiên điều tra thông tin cá nhân của Sở Ngôn’ do đó liền xác nhận đối tượng,

Hơn nữa có một số việc, tuy rằng đã bị Phòng quan hệ công chúng của Thiên Thịnh đè xuống, thế nhưng cũng đã thật sự phát sinh qua. Nói ví dụ như, gần đây 《Thịnh Thế 》 rất nổi, cũng sắp phát sóng, danh tiếng của Sở Ngôn cũng theo đó lần nữa tăng vọt, đồng thời cũng có rất nhiều kẻ rỗi hơi đang không ngừng moi móc nhục mạ y, làm xấu hình ảnh của y.

Trong số đó có vài người thật sự là anti fans, thế nhưng phần lớn đều là nick ảo do Lý Triết Thiên mua về.

Trước đây Thiên Thịnh nhìn mặt mũi của nhà họ Lý nên chỉ gửi một lá thư đến cho công ty quản lý của Lý Triết Thiên, hy vọng bọn họ có thể chú ý thêm về vấn đề này, cũng coi như cho Lý Triết Thiên và người đại diện của hắn một lần cảnh cáo. Thế nhưng sau đó Lý Triết Thiên lại tự mình bí mật mua chuộc đủ kênh thông tin, lại mướn thêm nick ảo phỉ báng Sở Ngôn, đây không biết đã là lần thứ mấy bị Phòng quan hệ công chúng của Thiên Thịnh tra được.

Cho dù không có chuyện lần này, hành vi gần đây của Lý Triết Thiên cũng khiến Thiên Thịnh quyết định cần phải ra tay, huống chi hiện tại hắn còn muốn đắn đo ‘nhược điểm’ của Sở Ngôn. Cho dù Sở Ngôn không định tiếp thu tài nguyên của Thiên Thịnh, thế nhưng Từ Ngọc Dung lại không thể để yên cho người khác bôi nhọ Sở Ngôn.

Sau khi nghe Chu Hòa Huy giải thích rõ mọi chuyện, Sở Ngôn rũ mi suy tư một lát, bỗng nhiên nói: “Lần trước khi đi ghi hình cho《Ngựa ngoan chạy mau》, Lý Triết Thiên đã sa thải trợ lý của mình, có vài lời khi đó trợ lý nói khiến tôi cảm thấy rất thú vị.”

Chu Hòa Huy nghe vậy có chút sửng sốt: “Ý của cậu là?”

Sở Ngôn cười nói: “Nếu Lý Triết Thiên vẫn luôn tặng nhiều lễ vật cho em như vậy, em cảm thấy chúng ta cũng có thể đáp lại một chút. Lúc thu chương trình, quan hệ giữa nữ trợ lý kia và trợ lý Vu Đồng Đồng của em hình như không tệ, bọn họ cũng có trao đổi phương thức liên lạc, hẳn là không khó tìm được.”

Lời nói của Sở Ngôn khiến Chu Hòa Huy trước mắt sáng ngời, anh cũng bổ sung: “Giới giải trí cũng chỉ lớn như vậy, trước giờ Lý Triết Thiên vẫn thích ỷ thế hiếp người, những chuyện khi dễ các diễn viên khác thực sự không ít, thế nhưng loại chuyện này nếu do chúng ta khui ra vậy cũng có chút ‘Việc xấu trong nhà đem ra ngoài ngõ’. Cách này của Tiểu Ngôn rất tốt, có thể liên hệ trợ lý đem chuyện cậu ta khắt khe với nhân viên ra để nói, thế thì càng có sức thuyết phục hơn.”

Lại thương lượng thêm một lát, sự tình cứ thế tạm thời xác định.

Kỳ thực, Chu Hòa Huy vốn định gọi Sở Ngôn đến là để nhắc nhở cậu phải chú ý loại tiểu nhân như Lý Triết Thiên, thế nhưng anh không ngờ rằng Sở Ngôn lại trực tiếp muốn trả đũa, hơn nữa còn nghĩ ra một cách thỏa đáng như thế, quả đúng là gậy ông đập lưng ông.

Đợi đến khi ba người chuẩn bị rời khỏi phòng họp, Chu Hòa Huy thở dài nói: “Tiểu Ngôn, lần sau có chuyện gì nhất định phải nói cho anh biết. Chuyện kết hôn lần này của cậu thực sự quá đột nhiên, nếu như không phải Chủ biên Lưu là bạn của Tổng giám đốc Từ, chúng ta liền gặp nguy hiểm.”

Từ Ngọc Dung mỉm cười lắc đầu: Gọi cái gì Tổng giám đốc chứ, ở đây không có người ngoài, Tiểu Chu gọi chị một tiếng chị Từ là được rồi.”

Chu Hòa Huy lại khách khí một chút, sau đó nhìn về phía Sở Ngôn, nói: “Bất quá anh cũng không ngờ cậu còn trẻ như vậy cư nhiên đã kết hôn rồi. Tiểu Ngôn này, đối tượng của cậu là ai vậy? Có phải người trong giới không? Anh có quen biết không? Trước đó anh và chị Từ đều đã tra xét qua, không ngờ lại không có manh mối gì.”

Thiếu niên nghe xong lời này, nụ cười nơi khóe miệng hơi cứng lại trong một chớp mắt, tựa hồ nhớ đến hai chữ ‘Ẩn danh’ gai mắt trên tờ hôn thú kia, cùng với cái giới tính ‘Nam’ chọc người sôi máu.

Sở Ngôn thầm than nhẹ một tiếng, thế nhưng bên ngoài lại vẫn bình tĩnh như cũ, cười nói: “Không phải người trong giới, anh Chu cũng không quen đâu, người đó rất thẹn thùng.”

Chu Hòa Huy nghe vậy cũng nói: “Tình huống bây giờ không tầm thường, cậu nổi tiếng rồi, nếu như cô vợ cậu bị người ta tìm ra cũng là chuyện phiền phức. Những việc này cậu cũng không cần gạt anh, cứ để anh chăm nom giúp cậu, chị Từ cũng là ưu ái cậu.”

Lúc nghe được hai chữ ‘Cô vợ’ biểu tình của Từ Ngọc Dung hơi cứng đờ.

Mà Sở Ngôn lại sớm bị sự nghiêm túc của Chu Hòa Huy đánh bại, y biết Chu Hòa Huy là đang vì mình lo lắng, cũng biết nếu ngay cả y cũng không tìm ra được người đã kết hôn với mình là ai thì đừng nói tới Chu Hòa Huy. Vì vậy sau khi suy tư một hời, Sở Ngôn tỉ mỉ đo lường ngôn ngữ, biểu tình trên mặt chậm rãi trầm xuống, lộ ra một nụ cười khổ.

Sở Ngôn thấp giọng nói: “Anh Chu, em không nói với anh cũng là có nguyên nhân. Quan hệ của em và người đó cũng không tốt, cuộc hôn nhân này thực sự là ngoài ý muốn, trước đó người kia đã bỏ nhà đi, hiện tại em cũng không tìm được. Em định đợi đủ ba năm rồi ly hôn, coi như chính thức kết thúc cuộc hôn nhân này.”

Lúc thiếu niên nói lời này thần tình thất lạc, mang theo cảm giác bi thương bất đắc dĩ. Bộ dáng này hoàn toàn giống như một kẻ si tình bị vứt bỏ, cho dù là Chu Hòa Huy cũng quên mất diễn xuất của thằng nhóc trước mặt vô cùng xuất sắc, trực tiếp bị hù dọa, chỉ có thể an ủi: “Hóa ra chuyện là như vậy, bất quá vì sao Thiên Thịnh không tra được tư liệu hôn nhân của cậu chứ?”

Ánh mắt Sở Ngôn thất lạc: “Em chỉ là một thằng nhóc nghèo, người nhà bên đó chướng mắt em, cho nên…”

Cái gì gọi là nghệ thuật ngôn ngữ, đây chính là!

Lời chỉ nói phân nửa, phần còn lại để người khác tự suy diễn.

Mà Chu Hòa Huy rất tự nhiên tiếp lời “Chuyện của thiếu niên nhà nghèo và tiểu thư nhà giàu thực sự quá cũ kỹ rồi, Tiểu Ngôn, cậu có phải đang nói giỡn với anh không “, thế nhưng khi nhìn đến biểu tình nặng nề thất lạc của Sở Ngôn, anh đại khái cũng hiểu được việc này chỉ có hai loại khả năng. Thứ nhất, việc này là sự thực; thứ hai, Sở Ngôn có nổi khổ riêng, không thể đem chuyện này nói rõ.

Nếu đã như vậy cũng không cần miễn cưỡng, thứ quan trọng là kết quả, không phải quá trình.

Chu Hòa Huy bất đắc dĩ lắc dầu, nói: “Vậy coi như xong, bất luận có chuyện gì xảy ra, nếu như cậu thực sự muốn ly hôn, ba năm sau công ty nhất định sẽ đứng về phía cậu. Đúng không chị Từ?”

Mà Từ Ngọc Dung từ lâu đã sợ đến rơi cằm: “…?!”

WTF? Hạ tiên sinh là phía vợ? Hạ tiên sinh còn là một tiểu thư nhà giàu?

Này này, kịch bản hình như có chút sai nha, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!

Coi như là nói đùa… cái này cũng quá mức không buồn cười rồi đi?!

Từ Ngọc Dung dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía Sở Ngôn, chỉ thấy người sau than nhẹ một tiếng, nói: “Cám ơn anh, anh Chu, cám ơn anh đã ủng hộ em, còn có chị Từ nữa.” Dù sao các người cũng không biết nửa kia của ta là ai, ngay cả ta còn tra không được mà…

Từ Ngọc Dung vốn biết rõ chân tướng: “… @$[email protected][email protected]!!!”

Xế chiều hôm đó, sau khi Từ Ngọc Dung tạm biệt Sở Ngôn và Chu Hòa Huy, vừa về đến phòng làm việc liền nhanh chóng gọi điện cho Hạ Bách Thâm, hồi báo một… à… câu chuyện cũ kỹ thê lương như vậy.

Từ Ngọc Dung khi nói chuyện còn cảm thấy khó thể mở miệng, thế nhưng Hạ Bách Thâm lại nghe đến vô cùng trấn định, thậm chí từ đầu tới cuối vẫn rũ mắt đọc một quyển sách rất dày, hoàn toàn không phản ứng gì. Bất quá, Từ Ngọc Dung lại tinh tế phát hiện, quyển sách trên tay Hạ tiên sinh cũng không lật đi trang nào, hắn chỉ trầm mặc nghe xong câu cuối cùng của Từ Ngọc Dung rồi ngẩng đầu lên, lộ ra một nụ cười có vài phần ấm áp.

“Tôi bỏ nhà đi?”

Từ Ngọc Dung bất đắc dĩ gật đầu.

Hạ Bách Thâm nhẹ nhàng lắc dầu, cười nói: “Vất vả chọ chị rồi, phiền chị tiếp tục chiếu cố cậu ấy.”

Từ Ngọc Dung lập tức nói: “Ngài quá khách khí.” Dừng một chút, Từ Ngọc Dung lại nói: “Bất ngờ hơn chính là, Sở Ngôn thực sự là một hạt giống tốt. Tuy rằng chỉ gặp qua hai lần, thế nhưng tôi cảm thấy diễn xuất của cậu thiếu niên này rất sắc sảo, tính cách cũng trầm ổn. Nếu không xảy ra vấn đề gì, sau này chúng ta có thể bồi dưỡng cậu ấy trở thành ngôi sao lớn của Thiên Thịnh, chỉ xếp dưới Thiều Dương.”

Nghe vậy, Hạ Bách Thâm hơi nhướn mi mắt: “Dưới An Thiều Dương sao?”

Từ Ngọc Dung có hơi ngẩn người: “Ý của ngài là?”

Hạ Bách Thâm nhẹ nhàng khép lại quyển sách trong tay, ngẩng đầu lên nhìn về phía hình ảnh giả lập của Từ Ngọc Dung, gương mặt tuấn mỹ sâu sắc khó được lộ ra một nụ cười ôn nhu, ngữ điệu của hắn nghiêm túc, ánh mắt lại trịnh trọng nói: “Ta nghĩ, thành tựu của cậu ấy sẽ không thấp hơn An Thiều Dương, chỉ có thể xa xa vượt lên phía trước.”

Trước khi 《Thịnh Thế 》 phát sóng một tuần, rất nhiều fans của Sở Ngôn đều phát hiện có rất nhiều anti xuất hiện trên Thiên Võng online không ngừng nói xấu Sở Ngôn. Một hồi nói cái gì ‘Do diễn xuất của Sở Ngôn không tốt nên mới lưu lạc đến mức phải đóng nam ’. Một hồi lại nói ‘Sở Ngôn vẫn chưa trở thành người đại diện của nhãn hàng nào, thậm chí thành tựu cao nhất cũng chỉ là nam , sau này không có lối ra ”.

Đối với những lời nói vô căn cứ này, thậm chí không cần phía Thiên Thịnh đưa ra bất kỳ phương hướng xử lý nào, chỉ cần mỗi người hâm mộ của Sở Ngôn cống hiến một bãi nước bọt là có thể khiến bọn họ chết đuối!

Nhưng cũng nên cảm tạ đám anti này không ngừng nhảy nhót, nhờ vậy những người hâm mộ vốn tan rã năm bè bảy mảng mới có thể dần dần hộp thành một liên minh, đặt tên ‘Sở Nghiên Nghiên club’. Bọn họ còn chuyên môn thiết lập một diễn đàn người hâm mộ, đồng thời bắt đầu chính thức trở thành đoàn thể đại diện cho fans của Sở Ngôn.

Nhưng ngay trước khi thịnh thế phát sóng một ngày, những anti này không biết đột nhiên phát điên cái gì, càng thêm điên cuồng nói xấu, lăng mạ, thậm chí còn có một nick ảo chuyên môn vạch trần bỏ nhỏ những chuyện của giới giải trí lên mạng biểu thị ——

/Diễn đàn tám chuyện giới giải trí: Tin tức độc nhất vô nhị công bố vụ bê bối của diễn viên nam họ S đang rất nổi danh gần đây! Tám giờ gặp lại!!!/

Công bố bê bối độc nhất vô nhị?

Nam diễn viên họ S?

Nam diễn viên họ S thực sự nhiều lắm, rốt cuộc là đang nói người nào nha!

Trong lúc nhất thời, fans của toàn bộ những nam diễn viên họ S lập tức suy đoán lung tung, mà người bị gọi hồn nhiều nhất chính là Sở Ngôn. Bất quá đợi đến tối, thật vất vả mới kéo đến tám giờ, cái nick ảo kia lại chậm chạp không có động tác gì.

Đợi đến hơn chín giờ, giữa một rừng tiếng mắng của dân mạng, nick ảo kia đột nhiên tuôn ra một vụ bê bối xưa lắc xưa lơ của một nam diễn viên họ Sa, khiến cư dân mạng giận đến lập tức đập trứng thối khắp nơi trên không gian weibo của nick ảo kia. Cái gì rau dập, trứng thối, đá cuội không ngừng bay múa, khắp nơi đều là rác thải, khung cảnh chẳng khác gì một buổi chợ nông thôn vừa tan chưa kịp dọn dẹp.

Cùng lúc đó, một thiếu nữ không có tiếng tăm gì lại post lên một đoạn clip giả lập thật dài quay hình chính mình, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, cái clip này đã được rất nhiều người chuyền tay chia sẻ cho nhau, nhấc lên một trận sóng gió!

Trên màn hình giả lập, thiếu nữ khóc đến viền mắt đỏ bừng, người gầy đến má hóp vào cằm nhọn ra, vừa khóc vừa lên án cố chủ của mình là một ngôi sao vừa không nói lý vừa thích ý thế hiếp người!

“Mình vốn rất muốn tìm hiểu vào giới giải trí, vậy nên chủ động báo danh, thông qua ba vòng phỏng vấn mới có thể trở thành trợ lý của Lý Triết Thiên. Mình vốn tốt nghiệp từ Đại học số một của Thủ đô tinh, trước đây là Phó chủ tịch Hội học sinh, năng lực khẳng định không có vấn đề, ngay cả người đại diện của Lý Triết Thiên cũng từng khen năng lực của mình rất tốt. Thế nhưng mình chưa bao giờ nghĩ đến, phần công tác này không phải khảo nghiệm năng lực của mình, mà là sức chịu đựng của mình…”

Truyện Chữ Hay