Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“ Má! Đây không phải là số tên đần độn kia vừa mới đấu giá được đó!”
“ Đúng! Chính là khối Mục Loạn Can này, tôi nhớ lúc ấy giá quy định là vạn!”
“ Không thể nào! Dĩ nhiên cầm cái này đến trận đấu! Đây vốn là xem như ngọc thạch rồi, căn bản không cần giải thạch, trực tiếp đánh bóng làm đồ trang sức ngọc là được!”
“ Anh biết cái gì! Cuộc so tài này yêu cầu ba khối mao liệu nhất định phải đều xuất lục mới được, khối thứ hai của ông ta liền định ra được vị trí quán quân, khối cuối cùng tại sao phải bất chấp nguy hiểm, Mục Loạn Can đương nhiên bảo đảm nhất! Nhưng cũng có chút đầu cơ trục lợi!”
Lưu Triển Bằng nghe thấy mọi người nghị luận, mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô chủ nhỏ của ông tại sao nhất định phải ra giá mua khối ngọc thạch không đáng giá tiền này, thì ra là đang đợi thời cơ!
“ Chú Lưu, chú cứ nghỉ ngơi một chút đi, khối này tôi làm cho!”
Đường Linh chơi ngọc thạch nhiều năm như vậy, giải thạch sớm đã không thành vấn đề, hai khối mao liệu trước Lưu Triển Bằng đã tiêu hao hết tâm sức, khối này đương nhiên phải do cô làm!
Bởi vì dù cho Mục Loạn Can không có vỏ ngoài, lại cũng muốn đem lớp phế liệu ngoài cùng kia bỏ đi, Lưu Triển Bằng cắt ra Đế Vương Lục quả thực cảm giác thấy mệt lả người, mà trình tự bỏ đi lớp vỏ ngoài rất đơn giản, liền giao cho Đường Linh!
Đường Linh ngồi trước mặt máy giải thạch, cầm lên con dao cắt đá bên cạnh lên, tìm đúng phương hướng, giơ tay chém xuống, vài dao chém xuống, một khối ngọc thạch Mục Loạn Can biến thành mấy khối!
Người quan sát trợn mắt ngoác mồm, nhìn Đường Linh như nhìn kẻ ngu ngốc! Bạch lão và Dương lão cũng kinh ngạc không thôi, bọn họ không hiểu, Lưu Triển Bằng sao lại để cô bé kia giải thạch?
Mọi người có chút không sao hiểu nổi, cả một khối Mục Loạn Can này mài giũa cẩn thận vẫn đáng giá chút tiền, bị Đường Linh làm thành như vậy, chỉ sợ là phải lỗ vốn rồi!
Đường Linh không để ý mọi người nghị luận, vẻ mặt thành thật đem từng khối mao liệu vừa cắt ra để ở một bên, cầm lấy một khối trong đó, đặt lên máy đánh bóng, bắt đầu chuyển động tay đánh bóng!
Như loại ngọc thạch không da này, chỉ cần nhẹ nhàng đánh bóng phía ngoài và vỏ là được rồi, vậy mà Đường Linh lại tập trung đánh bóng tại một chỗ, trực tiếp mài bằng phẳng ngọc thạch, mài đến độ dày nhất định, dùng khăn lau thấm ướt lau qua, lộ ra màu tím nhàn nhạt, khóe miệng hơi vểnh lên, coi như mài ra rồi!
“Ấy?”. Bạch lão vẫn ở một bên cau mày, nhìn chằm chằm ngọc thạch trong tay Đường Linh, cúi người xuống nhìn cẩn thận.
“Kỳ quái! Thực sự là kỳ quái!”. Bạch lão lẩm bẩm, ánh mắt lại không rời được miếng ngọc thạch trong tay Đường Linh, Mục Loạn Can này rõ ràng là vô sắc, làm sao có thể xuất ra màu tím?
Đường Linh tiếp tục công việc trên tay, sau khi mài ra một mảng trên ngọc thạch, tốc độ giải thạch liền nhanh tay hơn, giải ra càng nhiều, thần sắc trên mặt Bạch lão càng kích động, bởi vì Bạch lão hoàn toàn dùng thân người che chắn khối mao liệu đó, cho nên những người khác không thể nhìn thấy.
Lúc Đường Linh giải ra hoàn chỉnh khối phỉ thúy, trong lòng thật hưng phấn! Nếu như cô không đoán sai, đây chính là ngọc tủy! Ngọc trong ngọc trong truyền thuyết!
Cái gọi là ngọc tủy, tức là chỉ nằm trong phỉ thúy, bởi vì năm tháng lâu dài, hấp thu lượng lớn tinh hoa, mà lần nữa sinh ra phỉ thúy, cũng chính là ngọc sinh ngọc, mà không phải mọi người thường gặp thạch sinh ngọc!
Ngọc tủy bất đồng với phỉ thúy thường gặp, ngọc tủy là tinh hoa của phỉ thúy, do phỉ thúy cung cấp tinh hoa để ôn dưỡng, hình thành nên ngọc tủy trơn bóng như ngọc, giống như một giọt ẩn chứa bọt nước trong suốt của màu sắc tự nhiên nhỏ ở trước mặt bạn! Nếu bàn về thế nước, còn mạnh hơn Thủy Tinh Chủng phỉ thúy!
Nhìn chằm chằm ngọc tủy trong tay, càng nhìn càng thích, cảm giác trong suốt kia giống như đang kêu gọi linh hồn của con người, như kiểu tinh lọc tâm linh!
Quả nhiên khác biệt!
“ Chuyện này… Đây là…”. Bạch lão nhìn chằm chằm ngọc tủy màu tím nhạt trong tay Đường Linh, đưa thay sờ sờ ngọc tủy một cách khó tin, kinh ngạc nói, “Tử Tinh Linh! Thật sự là Tử Tinh Linh!”
Tử Tinh Linh?
Đường Linh khẽ cau mày, vẫn là lần đầu nghe thấy Tử Tinh Linh, đây không phải ngọc tủy sao?
“ Cái gì? Bạch lão, cái gì Tử Tinh Linh?”. Một bên Dương lão nghe thấy Bạch lão nói, vội vàng chen chúc tới.
“Ấy?” Dương lão vội vã ngồi xổm xuống, trước sau đánh giá khối ngọc tủy Đường Linh đang nâng trong tay!
“ Đây…”. Dương lão đánh giá một phen, nhiều lần sờ vuốt ngọc tủy, cau mày, khuôn mặt xoắn xuýt “ Lẽ nào thật sự là Tử Tinh Linh trong truyền thuyết?”
“ Tử Tinh Linh?”. Lưu Triển Bằng hoàn toàn biến sắc, “ Đó phải hơn mười ngàn năm mới có thể thai nghén ra được! Đối với thân thể thai nghén yêu cầu thực sự cao, nhưng đây chỉ là Miễn Điện hố mới Mục Loạn Can! Làm sao có thể thai nghén ra chứ!”
Sự khác thường của ba người này đưa tới mọi người chú ý, khi bọn họ nhìn thấy ngọc tủy màu tím nhạt trong tay Đường Linh, đều bị linh khí ngọc tủy này hấp dẫn, dường như thật sự có công hiệu tẩy sạch linh hồn người ta vậy, chờ mọi người phản ứng lại, đều liên tục thấy kì diệu không thôi! Bọn họ còn chưa từng gặp qua trong phỉ thúy còn thai nghén ra phỉ thúy!
Nghe thấy Bạch lão bọn họ nhắc đến Tử Tinh Linh, tất cả mọi người rất hiếu kỳ không thôi!
Bạch lão chậm rãi nói hết ra những kiến thức ông biết, thì ra trong tay Đường Linh quả thực chẳng phải ngọc tủy! Mà là phỉ thúy chi linh! Ngọc tủy cùng phỉ thúy chi linh đều do phỉ thúy thai nghén mà sinh ra, sự khác nhau chính là ngọc tủy và phỉ thúy một cái là lạnh còn phỉ thúy chi linh là ấm!
Phỉ thúy chi linh trong tay Đường Linh chính là ấm! Đây là điều mà phỉ thúy và ngọc tủy không thể có!
Ngay cả Triệu Nguyên người chẳng có hứng thú gì với ngọc thạch, đôi mắt tinh sáng lúc này cũng đang tập trung trên Tử Tinh Linh, hứng thú dạt dào!
Phỉ thúy hắn đã thấy rất nhiều, dù là Đế Vương Lục phỉ thúy trân quý như vậy, hắn cũng chưa từng để mắt đến! Có thể do Tử Tinh Linh hắn lần đầu nghe nói tới! Hơn nữa vừa nãy lúc nhìn vào Tử Tinh Linh, cảm giác tâm tinh thư thái chính hắn chưa từng trải qua bao giờ!
“ Trời ơi! Đây phải có trị giá bao nhiêu tiền?”
Vẻ mặt tất cả mọi người mờ mịt, bọn họ cũng chưa từng nghe nói qua Tử Tinh Linh, trên vạn năm mới có thể hình thành một cái, đây tuyệt đối là đồ vật vô giá!
Trân Bảo Trai này thực sự quá khiến người ta chấn động rồi! Tâm tình chợt lên chợt xuống thật là khiến người ta hưng phấn không thôi! Nghịch chuyển a! Nghịch chuyển lớn!
Lúc bán đấu giá mọi người cũng không coi trọng Mục Loạn Can này, vậy mà đã xuất ra phỉ thúy chi linh! Vừa nãy bọn họ vẫn cảm thấy số chính là một kẻ đần độn, hiện tại ai cũng hận không thể bản thân mình chính là kẻ đần độn ấy!
Cơ hội tốt như vậy sao để tuột mất trong tay! Mao liệu đó mới bao nhiêu tiền? vạn mà thôi, hối hận a! Làm sao lại không đấu giá cơ chứ!
“ Ông chủ Lưu, Tử Tinh Linh này Trân Bảo Trai của ông sau này có định đem triển lãm không?”. Như loại bảo vật vô giá dạng này, bọn họ làm sao có đủ tài lực mua lại, sinh thời có thể thấy được, đã là phúc khí tu luyện kiếp trước để lại rồi!
Lưu Triển Bằng kích động trong lòng không thôi, lời nói ra đều có chút run rẩy,“ Tử Tinh Linh sẽ là vật trưng bày trọng yếu nhất của Trân Bảo Trai chúng tôi!”. Ông dường như thấy được khung cảnh ngày mai cực kỳ huy hoàng của Trân Bảo Trai!
“ Ông chủ Lưu khi làm triển lãm, nhất định nhớ phát thiệp mời cho tôi đó! Hội triển lãm trọng đại như vậy, không thể bỏ qua a!”
“ Còn có tôi, ông chủ Lưu cũng đừng quên!”. Dứt lời, vội vàng móc danh thiếp trong ngực ra, rồi lại vội vã nhét vào trong tay Lưu Triển Bằng!
Không thiếu người thấy vậy, đều học theo răm rắp, chỉ trong chốc lát, trong tay Lưu Triển Bằng liền nhiều hơn một xấp danh thiếp!
Ông chủ Đặng nơi đó sớm đã hóa đá, ánh mắt phẫn hận nhìn Lục Tùng, sao có khả năng! Chỉ một con nhóc chưa dứt sữa và một ông chủ nhỏ Trân Bảo Trai, làm sao có khả năng đánh bại được Vương tổng ở kinh đô! Lục Tùng tên này tại sao mỗi lần đều may mắn đến thế!
Ánh mắt của mọi người đều bị thu hút bới khối Tử Tinh Linh này, ngay cả Đế Vương Lục phỉ thúy chi vương, đều hứng chịu cảnh bị ngó lơ, đây tuyệt đối là tình huống chưa từng có!
Kết quả tranh tài không cần nói cũng biết, Trân Bảo Trai giành được quán quân, Bạch lão cùng Dương lão nhiệt tình mời Lưu Triển Bằng trở thành một thành viên của Tổng hội ngọc thạch quốc gia, Lưu Triển Bằng lại không dùng danh nghĩa cá nhân gia nhập, chỉ nói danh ngạch này thuộc về người chủ sự Trân Bảo Trai, dưới con mắt của người ngoài ông chính là người chủ sự, tự nhiên cũng không nhiều lời!
Đường Linh đương nhiên biết suy nghĩ trong lòng Lưu Triển Bằng, ông đang chờ một ngày kia người chủ sự đằng sau màn được vén lên!
Bị Đường Linh cắt ra kia mấy khối mao liệu nhỏ còn lại, Đường Linh kêu Lưu Triển Bằng cất đi, cũng dặn phải cẩn thận giữ gìn, Lưu Triển Bằng vừa nghe, tức khắc ánh mắt sáng rực lên, tràn ngập khao khát nhìn Đường Linh, Đường Linh nhẹ nhàng nhếch môi, ý cười từ trong mắt truyền đạt, nhẹ gật đầu.
Lưu Triển Bằng kích động nhìn còn phế liệu sót lại, trên mặt cũng không dám biểu lộ, trước mắt hai khối phỉ thúy thượng hạngliên tục được giải ra, bọn họ đã bị chú ý tới, nếu những mao liệu còn dư lại toàn bộ mở ra hết, vấn đề an toàn vận chuyển liền khó bảo toàn!
Lục Tùng đương nhiên tiếp nhận công việc vận chuyển ngọc thạch, không nghĩ tới nguy cơ của hắn cứ như vậy được giải quyết! Ngày đó quả thực giống như ngồi chơi tàu lượn siêu tốc, quá kích thích!
Mà lần tư đổ này, lại có thêm người khiến người khác mở rộng tầm mắt! Một đền một, số không chiến thắng, mà một đền mười số lại giành được quán quân!
Đường Linh cất tấm thẻ ngân hàng với số tiền vạn vào trong túi áo, lặng lẽ trở về khu nghỉ ngơi!
Nhìn gian phòng chất đầy mao liệu, cùng tấm thẻ ngân hàng trong túi, trong lòng thoả mãn! Lần này cuối cùng đã không uổng công, không chỉ vơ vét không ít nguyên thạch phỉ thúy, còn không duyên cớ đổ thắng vạn!
Hai tay duỗi ra, chậm rãi vặn người, tiền này quả nhiên dễ kiếm!
Trên máy bay trở về thành phố S, gặp chút ngoài ý muốn!
Bởi vì khoang phổ thông đã đầy, cho nên Đường Linh và Lưu Triển Bằng buộc lòng phải mua vé máy bay khoang hạng nhất, kết quả tất cả khoang hạng nhất chỉ có ba người, Đường Linh, Lưu Triển Bằng, còn có một tên kiểu cách muốn chết là Triệu Nguyên kia!
Còn chuyện vì sao phải nói hắn kiểu cách, phỏng chừng hễ ai nhìn thấy hắn, giờ khắc này trong lòng đều sẽ ám chửi một câu “Quái đản”!
Trên một khoang máy bay rộng lớn, trên bàn phủ gấm vóc hoa lệ, tại nơi bàn dùng bữa, được bày một chai rượu vang với kiểu dáng ưu mỹ, mà bên cạnh chai rượu có bày sẵn một chiếc ly, chạm trổ tinh tế, hai con rồng dài chiếm giữ trên chén dạ quang, Đường Linh liếc mắt một cái đã nhận ra đó là phỉ thúy!
Đế Vương Lục!
Đường Linh không khỏi tặc lưỡi, cô nói Triệu Nguyên nhìn thấy Đế Vương Lục sao lại không kinh sợ, thì ra cái chén người ta dùng để uống rượu được làm từ cực phẩm phỉ thúy Đế Vương Lục!
Dù là Đường Linh cũng đều không nỡ dùng phỉ thúy Đế Vương Lục làm ly rượu, cô nhiều lắm chỉ lấy loại phỉ thúy Đậu thanh Du Thanh chủng làm chén trà! Không hổ là ông chủ nhỏ của thuốc lá Hoa Đà, chà chà! Thật sự vô cùng xa xỉ!
“La romanee-conti , uống một ly?”
Triệu Nguyên đung đưa chén phỉ thúy trong tay, híp đôi mắt phượng hồ ly, nhếch miệng lên với độ cong như có như không, nghiêng đầu dựa trên ghế sofa, trong giọng nói phát ra sự dụ hoặc khó cưỡng!
La romanee-conti ?
Con ngươi thu nhỏ lại, cái tên này quả thật không phải xa xỉ bình thường!
Tuy rằng Đường Linh chưa uống qua, thế nhưng cũng từng nghe nói qua, rượu La romanee-conti được xưng là loại rượu của đại gia triệu phú uống, cũng chỉ có đại gia triệu phú mới có thể uống được! Tuyệt đối không phải loại Lafite có thể sánh ngang!
Cô nhớ tới quãng thời gian trước báo chí có đưa tin, trên một cuộc đấu giá tại Pháp, La romanee-continăm một bộ bảy chai methuselah”s, đấu giá mất hơn vạn, nói cách khác một chai rượu đáng giá hơn vạn!
Đường Linh nhìn chằm chằm đường nét duyên dáng trên bình rượu kia, càng nhìn càng cảm thấy nhìn quen mắt, khóe miệng có chút run rẩy, không phải là chai này chứ?
Triệu Nguyên làm như rất hài lòng với phản ứng của Đường Linh, ý cười trên khóe miệng không ngừng tăng lên, sau đó tựa như nghĩ đến điều gì đó, nhìn Đường Linh với vẻ rất đáng thương, đôi môi khẽ mở, mang theo chút chế nhạo tiếc hận nói “A ~ tôi đã quên, cô còn… vị thành niên!”
Híp đôi mắt phượng mang theo chút khiêu khích nhìn chằm chằm ngực Đường Linh, nếu là những nữ nhân khác thấy vẻ phong tình của hắn lúc này, có lẽ sẽ thẹn thùng, có lẽ sẽ si mê, Đường Linh lại chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi phun ra từ trong miệng hai chữ,“Ngớ ngẩn!”
Sau đó nghiêng đầu qua chỗ khác, đeo lên cái trùm mắt, tìm vị trí thoải mái, làm tổ ở trong ghế sofa, đến gặp Chu công giải mộng!
Triệu Nguyên nhìn Đường Linh từ đầu đến cuối chưa từng dời mắt khỏi cô, hồi lâu sau khóe miệng tràn ra một nụ cười như trăm hoa đua nở, nhấp một ngụm methuselah”s trong ly, dường như cảm nhận được một ý nghĩ ngọt ngào!
Con ngươi hơi mở, kinh ngạc nhìn ly rượu đỏtrong tay, lại uống một hớp lớn, nuốt xuống, ngón cái quẹt qua khóe miệng mang theo chút giễu cợt, rũ mắt, tiện tay đem chiếc ly bỏ qua một bên, trong cặp mắt dán chặt lên người Đường Linh kia, dường như nhiều hơn một chút gì đó!
Máy bay hạ cánh, Đường Linh phát hiện phía sau Triệu Nguyên lại nhiều thêm rất nhiều bảo tiêu, sao vừa nãy lại không gặp những người này?
Lắc đầu, cô còn có rất nhiều chuyện bận bịu, bây giờ không có thời gian suy nghĩ đến mấy chuyện không đâu, bởi vì thành phố S không có chuyến máy bay đáp thẳng tới tỉnh Vân, cho nên phải quá cảnh trước ở thành phố Ninh, lúc này Đường Linh cùng Lưu Triển Bằng đã ngồi trên xe trở về thành phố S!
Một chỗ nào đó ở sân bay.
“ Đi thăm dò Trân Bảo Trai và người phụ nữ kia!”
“ Phụ nữ?”
Đến đón là bạn tốt Hạ Văn Dịch kinh ngạc nhìn hắn, đó có thể coi như “ phụ nữ” sao? Theo hắn thấy chỉ là một học sinh nữ cấp ba! Tuy rằng dáng vẻ có chút thanh tú, nhưng dùng đến hai chữ “phụ nữ” thì có vẻ không thích hợp!
“ Ta nói Nguyên thiếu, nhiều mỹ nữ như vậy cậu không đi điều tra, nhất định phải điều tra một nữ học sinh, chà chà! Cũng bắt đầu gây họa cho nụ hoa tổ quốc rồi! Quả nhiên là một kẻ không biết tiết chế!”
Hạ Văn Dịch cười trêu nói, “phụ nữ” có thể khiến cho Nguyên thiếu chú ý đến, hắn thấy rất hiếu kỳ! Nhiều năm như vậy, phụ nữ theo đuổi tán tỉnh Nguyên thiếu, đếm không xuể, không thấy có ai khiến người bạn thân của hắn cảm thấy hứng thú, không nghĩ đến một nữ sinh cấp ba lại khơi dậy hứng thú của cậu ta!
“ Nụ hoa?”
Triệu Nguyên cười với hàm xúc khó hiểu, nhìn về phương hướng đã không còn hình bóng ai đó, nói một cách nghiền ngẫm,“Nói không chừng là bông hoa ăn thịt người!”
Ngồi mấy tiếng đi xe, rốt cục cũng về tới thành phố S, Đường Linh cùng Lưu Triển Bằng trở về Trân Bảo Trai, phần lớn mao liệu mua được trong buổi đấu giá đã giao lại cho Lục Tùng vận chuyển, còn khối Đế Vương Lục và Tử Tinh Linh cùng với mấy miếng Mục Loạn Can chưa giải ra kia, đều bị Đường Linh bỏ vào không gian mang theo người, trên hội đấu giá giải ra được Tử Tinh Linh loại phỉ thúy kinh thế kia, những người để ý tới cũng không phải ít, đương nhiên không thể qua loa! Nhưng những điều này, Lưu Triển Bằng cũng không biết, chú ấy còn tưởng tất cả hàng hóa đều do Lục Tùng áp giải!
Rời đi mấy ngày này tất cả đều rất thuận lợi, chợ đồ cổ bên kia, đám người Thích Khải Bình đã chuẩn bị gần xong, chỉ chờ Đường Linh quyết định thời gian khai trương, nhưng cũng có hạng mục tuyên truyền gặp phải chút phiền toái nhỏ, lần trước Thích Khải Bình dùng cơm với chủ biên của một tòa soạn báo, vốn đã bàn bạc xong việc tuyên truyền quảng cáo, kết quả chủ biên kia đột nhiên thay đổi chủ ý, không chịu làm tuyên truyền cho cửa hàng đồ cổ!
Thích Khải Bình bọn họ dù sao cũng không phải dân địa phương tại thành phố S, trong giao tiếp cũng bị hạn chế, cũng đã dùng không ít biện pháp xử lý, vẫn không được, buộc lòng phải kéo dài thời gian đợi Đường Linh và Lưu Triển Bằng trở lại, quyết định giúp bọn họ!
“ Mảng tuyên truyền này cứ giao cho Lôi Tử, công việc tiệm bán đồ cổ nhờ các anh vẫn tiếp tục vất vả, đợi Lôi Tử bên này chốt lại, lập tức khai trương!”
Đường Linh ra hiệu bằng mắt với Lôi Tử, Lôi Tử lập tức hiểu ngay, cũng gật đầu đáp lại Đường Linh, để cô yên tâm!
Chuyện của “Dạ Ưng” ngay cả Lưu Triển Bằng cũng không biết đến, phải biết loại tổ chức thu thập tình báo này, càng nhiều người biết sẽ càng nguy hiểm, thử nghĩ xem có ai đó biết toàn bộ về anh, anh còn có thể sống an ổn không?
Tất nhiên sẽ không!
Cho nên “Dạ Ưng” càng ít người biết càng an toàn, Lưu Triển Bằng vẫn nghĩ Lôi Tử đi theo Phùng Tam đang quản lý “Đế Hào”, cũng không biết hắn còn mảng công việc khác phải làm!
“ Chú Lưu, chuyện Trân Bảo Trai làm triển lãm ngọc thạch không vội, sau này tôi có tính toán khác, lần trước nhờ chú liên lạc thế nào rồi?”
“ Vu Khánh Hỉ tôi đã qua gặp hắn, haiz! Người này dạo gần đây gầy đến nỗi thành da bọc xương, tinh thần cũng khá uể oải, xem ra cuộc sống ở trong tù nhất định là chịu không ít khổ sở!”. Lưu Triển Bằng có chút sầu não, trước kia Vu Khánh Hỉ đi theo Lưu Triển Bằng tranh đấu giành thiên hạ, một tay nghề chạm trổ không tệ, bây giờ…
Aiz!
Nếu không phải cô chủ nhỏ nói cho ông hay, ông còn không biết chuyện Vu Khánh Hỉ đã ngồi tù, gần đây mới được thả ra!
Đường Linh gật đầu, trước kia khối Cao Băng chủng Hoàng ương lục, chính là khối mao liệu Vu Khánh Hỉ bỏ lại sau khi hai chọn một! Nếu lúc đó hắn lựa chọn chính là khối Hoàng ương lục kia, có thể vận mệnh đã khác đi!
“ Chú Lưu, chú nói cho anh ta, chỉ cần thủ nghệ của anh ta không mất, muốn giành lấy cuộc sống mới, Trân Bảo Trai sẽ cho anh ta một cơ hội!”
Lúc trước khi tham gia tư đổ, Đường Linh nhìn trúng thủ nghệ tinh xảo của Vu Khánh Hỉ, mà lúc trước khối Hoàng ương lục cũng coi như gián tiếp đoạt được từ trong tay hắn, cho nên Đường Linh đồng ý dành cho hắn một cơ hội!
Lưu Triển Bằng nghe thấy mà vô cùng mừng rỡ, người từng đi tù trở ra rất khó sinh tồn, nếu như cô chủ nhỏ đồng ý cho Vu Khánh Hỉ trở về làm, đó là chuyện không thể tốt hơn! Ngay lập tức ông liền ôm lấy chuyện kêu Vu Khánh Hỉ quay lại làm!
Giao phó xong xuôi mọi chuyện, Đường Linh về nhà, cô rời nhà đi mấy ngày này, tuy đã nói dối người nhà rằng cô đến làm khách ở nhà Lưu Hân, cũng khó tránh khỏi người nhà cô vẫn sẽ lo lắng!
Vừa về đến nhà, liền cảm thấy bầu không khí không có chút đúng, sắc mặt cha mẹ đều không tốt, vẻ lo lắng đầy mặt, như gặp phải khó khăn gì đó!
Thấy Đường Linh quay về, trên mặt thoáng hiện lên nụ cười, trong cuộc nói chuyện của cha mẹ, Đường Linh biết được, thì ra công xưởng nơi mẹ làm việc sắp tới sẽ có biến đổi lớn về nhân sự, Đường Linh suy nghĩ, đầu năm không phải là năm sẽ xuất hiện hàng loạt công chức thất nghiệp sao, mẹ cô cũng sẽ thất nghiệp vào năm này!
Nhớ tới chuyện mẹ cô sau khi bị thất nghiệp, bà nội Lý Hồng Cầm càng trắng trợn không kiêng dè, hễ tìm được cớ là quở trách mẹ cô ngay, mẹ cô ở nhà chịu không ít ủy khuất!
Quả nhiên, không cần biết niên đại nào, phụ nữ cũng không thể không có công ăn việc làm! Nếu như vậy, không bằng để mẹ cô tìm chút chuyện để làm, cũng là để có thể đứng thẳng lưng trong nhà.
Lại qua vài ngày, gần tới tết, Đường Linh quyết định mời nhóm quản lý cấp cao ở Trân Bảo Trai đi Đế Hào vui chơi xả stress, coi như tiệc liên hoan cuối năm của công ty!
Trân Bảo Trai tuy không chen nổi thứ hạng trong phạm vi cả nước, nhưng ở tỉnh Thanh lại là lão đại trong giới ngọc thạch, đại đa số người đều lấy chuyện có thể làm việc tại Trân Bảo Trai làm vinh quang!
Quản lý cấp cao của bộ phận chức năng cùng bộ phận kinh doanh của các khu vực đều đến đông đủ, khoảng chừng mấy chục người, các cửa hàng trưởng của các khu vực chiếm hơn phân nửa, Lưu Triển Bằng với thân phận tổng giám đốc là không thể nghi ngờ, Đường Linh chỉ đi theo bên cạnh Lưu Triển Bằng.
Kỳ thực cô vốn không cần phải tới, nhưng nhớ tới chuyện của cửa hàng trưởng Hứa lúc trước, cô cảm thấy cần phải đến quan sát một chút tố chất của toàn thể công nhân viên dưới quyền cô! Sau này Trân Bảo Trai muốn mở rộng, nhân viên quản lý cấp cao nhất định không thể buông lỏng!
Đế Hào không chỉ có giải trí, còn có hội trường tổ chức tiệc xa hoa lộng lẫy, hôm nay cán bộ quản lý cấp cao của Trân Bảo Trai họp mặt cuối năm tại sảnh yến hội của Đế Hào!
Cả gian đại sảnh bố trí vàng son lộng lẫy, xa hoa phóng khoáng, không khoảnh khắc nào không hiển lộ rõ vị trí đầu rồng của Trân Bảo Trai!
Trong bữa tiệc từ trước đến nay Đường Linh đều cùng Lưu Triển Bằng ngồi ở bàn chủ vị, ngoại trừ cửa hàng trưởng Hứa và mấy người bộ phận chức năng khác đều từng gặp qua Đường Linh, những người khác đều chưa từng gặp cô, cho nên đều đang suy đoán thân phận của Đường Linh, có người hoài nghi thiếu nữ này có thể là con gái của Lưu tổng!
Thân phận của Lưu Triển Bằng công bố ra ngoài là tổng giám đốc của Trân Bảo Trai, trước khi dùng bữa có phát biểu những lời cổ vũ công nhân viên, đám nhân viên quản lý cấp cao từng người một đều ngồi nghe rất nghiêm túc, Lưu Triển Bằng phát biểu xong liền tuyên bố nhập tiệc, tiết mục uống rượu xã giao không thể tránh được, Lưu Triển Bằng ngược lại cũng uống không ít!
Những nhân viên cấp cao này Đường Linh hôm nay cũng coi như gặp mặt được, cô nói nhỏ vào tai Lưu Triển Bằng vài câu, rồi rời khỏi phòng yến hội.
Vừa ra khỏi phòng yến hội, liền nhìn thấy vài nhân viên phục vụ vội vã đi lên lầu hai, Đế Hào tuyển chọn nhân viên rất khắt khe, bình thường sẽ không hoảng loạn như thế, xem ra lầu hai đã xảy ra chuyện rồi!
Đường Linh nhấc chân đi theo, vừa lên lầu hai, liền nhìn thấy ngoài cửa một gian phòng VIP vây quanh không ít người, đang vụng trộm đánh giá, không dám tiến lên!
Đường Linh đang muốn tiến lên, lại nhìn thấy Lôi Tử hấp tấp chạy tới, nhìn thấy Đường Linh, hắn ngẩn người, biểu tình có chút quái dị đi tới bên cạnh Đường Linh!
“ Sao lại thế này?”.Giọng nói Đường Linh có chút trầm thấp.
Lôi Tử do dự một chút, mới đắn đo mở miệng nói,“ Có mấy người uống nhiều rồi gây sự, đánh một tên tiểu đội trưởng của đại đội hình cảnh, tôi vừa nghe được tin liền tức tốc qua đây, anh Ba cũng đã ở bên trong! Bất quá tên đội trưởng kia hẳn đã gọi người tới, phỏng chừng lập tức đến ngay!”
“ Biết nguyên nhân?”
“ Ách…”. Lôi Tử có chút xấu hổ nhìn Đường Linh,“ Hình như là vì một cô gái ngồi sofa!”
Bên trong “Đế Hào” quả thật có gái ngồi sofa, nhưng coi như tương đối sạch sẽ, chỉ ngồi sofa không ra sân khấu, nhưng nếu mấy em gái ngồi sofa đồng ý, sau khi tan việc, “Đế Hào” không quản họ, nói trắng ra,“Đế Hào” chỉ cho họ một sân khấu thôi!
Đường Linh gật đầu,“Người đội trưởng nào? Kẻ gây chuyện là ai?”. Nhìn thấy bộ dạng Lôi Tử ấp a ấp úng kia, trong lòng Đường Linh đã có suy đoán, chỉ là muốn xác nhận một chút!
Nhìn thấy cái nhìn minh mẫn của lão đại, Lôi Tử đã biết trong lòng lão đại đã sáng tỏ rồi, cũng không do dự nữa, lập tức nói,“Là đội trưởng phân đội Đông Thành, Ngô Quang Viễn!”
Trong mắt Đường Linh xẹt qua tinh quang, quả nhiên!
Cân nhắc một chút, phân phó nói,“ Gọi điện thoại cho cục trưởng phân cục Đông thành, kêu anh ta đến mà nhận người! Kẻ gây chuyện trước tiên nhốt lại, sau đó để cục trưởng dẫn đi cùng!”
“ Dạ! Lão đại!”. Lôi Tử nghiêm mặt nói,“Nhưng, lão đại, mấy tên gây chuyện hình như là thủ hạ của Lưu Học Dũng!”
Lưu Học Dũng lại là đầu lĩnh hắc đạo của thành phố S, đắc tội với hắn, phiền phức không nhỏ đâu!
Đường Linh cau mày, suy nghĩ hồi lâu, lông mày giãn ra, bên môi mang theo tiếu ý rõ rệt, “ Nhốt! Gần đây đúng là lúc tình hình đang gay cấn, lần trước tôi đã ám chỉ với ông ta, Lưu Học Dũng là người thông minh như vậy, tự nhiên sẽ phân phó người bên dưới an phận một chút, nói vậy chuyện ngày hôm nay, là có người khác sai khiến!”
Cách “đại ánTần Hạ” thời gian càng ngày càng gần, bây giờ là đầu năm , còn thời gian hơn một năm nữa,“đại ánTần Hạ ” Lưu Học Dũng bị tóm được coi là dây dẫn lửa, sau đó một năm chắc chắn sẽ không bình yên!
Vốn Đường Linh còn muốn tránh hiềm nghi, nhưng bây giờ liên luỵ đến Lưu Học Dũng, cô không thể như nguyện!
Đường Linh cùng Lôi Tử cùng đến phòng VIP, Lôi Tử phân phó nhân viên phục vụ mời khách nhân quay về phòng của mình, chỉ chốc lát sau trước cửa chỉ còn lại hai người bọn họ!
Đẩy cửa đi vào, khắp nơi trong phòng bừa bộn, bình rượu vỡ tan nát dưới đất, bên trong chướng khí mù mịt, Ngô Quang Viễn cùng mấy người cùng phe hắn ngồi xuống một bên, trên đầu chắc đã bị thương, bị chảy máu! Trong tay vẫn lôi kéo một cô gái với dáng dấp thanh tú!
Một bên khác vài tên đến gây chuyện bị Phùng Tam sai người trấn áp ở một bên khác, trong miệng còn đang hùng hổ!
“ Mẹ mày! Con mẹ chúng mày không muốn lăn lộn giang hồ nữa phải không! Đắc tội Thanh bang chúng tao, ngày mai liền cho chúng mày đều thấy quan tài!”
“ Con mẹ mày Phùng Tam! Đừng tưởng thằng chó như mày mở được Đế Hào thì coi như giỏi giang! Lúc trước mày không phải cũng từng chui qua phía dưới đũng quần ông mày đây! Nói cho mày biết, đắc tội Thanh bang chúng tao rồi, sẽ cho chúng mày chết cũng không biết lý do!”
Mấy thằng đến gây chuyện chửi bới, Phùng Tam nghe xong sắc mặt trầm lại! Chuyện nhục nhã năm xưa là nút thắt trong lòng hắn! Tuy rằng những năm này phong quang vô hạn, nhưng trong lòng luôn không thể bằng phẳng!
Lôi Tử nghe chưa hết đã kích động đi tới hung hăng đạp thằng kia mấy phát, đạp xong như chưa hết hận, cầm bình rượu bên cạnh lên, giơ lên đầu đập xuống!
Đường Linh không ngăn cản, cô biết khúc mắc của Phùng Tam cùng Lôi Tử, trước kia Lôi Tử tuổi còn nhỏ đi theo Phùng Tam, Phùng Tam làm người rất trượng nghĩa, vẫn luôn chiếu cố Lôi Tử, thời điểm vừa ra ngoài lăn lộn, Lôi Tử bởi vì đắc tội người ta, có người muốn chặt tay hắn, ban đầu là Phùng Tam giúp đỡ giải quyết, đánh đổi thành phải chui qua đũng quần người ta!
Từ đó về sau, Lôi Tử thay đổi hẳn, ngoài miệng xưa nay đều văng tục không ngừng, cũng không còn ngây ngô như năm đó, cực kì bảo vệ Phùng Tam, trước kia càng là bởi vì Phùng Tam, mấy lần mạo phạm Đường Linh, tuy rằng lúc dó hắn cũng cực kỳ không thích Đường Linh, thế nhưng khi Phùng Tam quyết định đi theo Đường Linh, hắn cũng không phản đối, đi theo Phùng Tam đầu nhập dưới môn hạ của Đường Linh!
Sau đó tiếp xúc nhiều với Đường Linh, mới thay đổi cách nhìn trước đây, hắn đối với Phùng Tam là cảm kích, mà đối với Đường Linh ngoài cảm kích ra, còn thêm sự kính phục sâu sắc nữa!
Người bị đánh kia, cũng mạnh miệng, vẫn la hét òm sòm,“Đồ chó! Đánh chết ông mày đi, mày con mẹ mày cũng từng chui qua đũng quần ông đây! Mẹ! Đánh! Đến đây! Mày có gan đánh, có giỏi thì đánh chết tao đi thằng chó!”
Phùng Tam thấy Lôi Tử có chút điên cuồng, liền vội vàng kéo Lôi Tử lại, sợ đánh chết người thật, nếu là người khác thì cũng không đáng bận tâm, nhưng người của Thanh bang chết rồi, sợ là sẽ gây phiền toái cho lão đại!
“ Lôi Tử, thiến!”
Cái gì?
Cả phòng dồn chú ý quay phắt về phía Đường Linh, ngay cả kẻ lưu manh vẫn đang hùng hổ chửi bậy kia, lúc này đều im bặt! Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Đường Linh, cảm giác sởn tóc gáy!
Lôi Tử phản ứng lại, vẻ mặt kích động, từ bên hông rút ra một thanh chủy thủ ngắn, đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, nhắm vào giữa háng thằng đó hung hăng đâm một nhát!
Gọn gàng nhanh chóng!
“ A!”
Tiếng gào thét thống khổ chấn động đến mức màng tai đau nhói, tiếng kêu thê thảm kia chạm thẳng tới đáy lòng, đám đàn ông ở đây đều theo bản năng khép hai chân lại, cô gái sofa kia thì thét chói tai nép sát vào trong lòng Ngô Quang Viễn, rét run không dám thò đầu ra!
Trong lòng Ngô Quang Viễn khiếp sợ dị thường, Đây… Đây không phải là…
Đường Linh?
Con bé tại sao lại ở đây?
Nhìn thấy máu trên chủy thủ, tên côn đồ đang đau lăn lộn trên đất, trong lòng Lôi Tử đủ mùi vị lẫn lộn, Phùng Tam giữ chặt Lôi Tử, con mắt đỏ ngầu, hắn biết thằng đệ này của hắn trong lòng giống như hắn đều có khúc mắc, bây giờ Đường Linh cho bọn hắn cơ hội! Cái nút thắt này đến đây chấm dứt!
Chuyện nhục nhã chui qua háng người ta? Ngươi không có háng, nhục nhã chính là ngươi!
Kẻ từng khiến ta phải chịu nhục nhã, ta sẽ khiến cho kẻ đó không có háng để mà chui qua!
Tàn nhẫn! Thật ác độc!
Trong lòng Phùng Tam chua xót nhìn Đường Linh, trước kia bởi một lần kích động quyết định đi theo Đường Linh, đó lại là quyết định sáng suốt nhất hắn đã làm trong kiếp này! Lão đại của hắn tuy rằng ngoài miệng không nói, trong lòng lại vô cùng có tính tự bênh người của mình! Bây giờ thành phố S thế lực hỗn loạn, lão đại vẫn liều lĩnh cuốn vào hắc đạo nguy hiểm lựa chọn che chở thuộc hạ, đi theo một người như vậy, sao không phục, sao không tự hào!
Tên lưu manh bị Lôi Tử thiến kia, lúc này đã ngất đi, mấy người bên cạnh trông thấy đồng bọn trong nháy mắt thành hoạn quan, sợ đến nỗi đều ngậm miệng lại, không dám nói lời nào, chỉ sợ mình sẽ là đối tượng tiếp theo! Bọn chúng không sợ bị người ta chém, nhưng lại sợ không thể tiếp tục làm đàn ông!
“ Lôi Tử, đi làm rõ, Thanh bang tới cửa gây sự, là ý của anh Hai, hay là ý tứ của chính bọn nó!”. Lưu Học Dũng mặc dù là lão đại Thanh bang, lại chỉ xưng mình là “Nhị ca”, người giang hồ đều hiếu kỳ, cũng không ai dám hỏi!
Vài tên lưu manh biến sắc, bên trên đã cảnh báo xuống gần đây phải khiêm tốn, không thể gây sự, nếu để cho bên trên biết được, chẳng phải sẽ va vào họng súng sao?
Tìm hai người kéo tên lưu manh bị thiến kia xuống, trong chốc lát, cửa phòng bị một lực mạnh đá văng!
“ Ầm!”
Dùng sức quá mạnh, cánh cửa phòng lắc lư rung chuyển mấy lần mới dừng lại!
“ Đội trưởng Ngô!”
Người mới tới đi thẳng đến chỗ Ngô Quang Viễn, phía sau theo không ít người mặc cảnh phục, trong tay cầm gậy điện, nhìn khí thế hùng hổ!
Mấy tên hình cảnh ngồi trên đất lúc trước hiện tại nhìn thấy người tới, tức khắc trong lòng thấy có chỗ dựa, hậu thuẫn của bọn hắn đã đến! Dám động đến nhóm người phân cục, thì phải gánh nổi hậu quả!
“ Ai chịu trách nhiệm ở đây?”. Một hình cảnh với thể trạng cường tráng lạnh lùng nói!
Phùng Tam liếc mắt nhìn Đường Linh, sau đó tiến lên một bước, đối diện người hỏi,“ Tôi là người phụ trách Đế Hào, Phùng Tam!”
“ Được! Anh, còn những người ở trong phòng này nữa, đều theo tôi trở về cục, lại dám đánh đập nhân viên cảnh vụ, ai cho các ngươi lá gan đó hả!”. Người hình cảnh đó chỉ tay, dáng vẻ làm quan nhất loạt ra lệnh!
Nhìn lướt qua tình huống trong phòng, phát hiện có hai người là con gái, một người đang rúc sâu trong lòng đội trưởng Ngô, một người khác lẳng lặng đứng ở một bên, giống như những chuyện này đều không có quan gì đến cô!
Ai cũng biết, bên trong sàn giải trí các cô gái sofa đều là quân chủ lực, vì thế rất tự nhiên coi Đường Linh là loại gái đó!
Đường Linh tuy rằng đã lên cao trung năm ba, thân cao đã cm, chỉ là dáng vẻ quá thanh thuần, vừa nhìn liền biết ngay còn vị thành niên, cảnh sát đó coi như đã tìm được nguyên cớ, một ngón tay chỉ Đường Linh, nhíu mày nói,“ Cô chính là gái sofa ở đây? Thiếu nữ sofa vị thành niên, lá gan mấy người thật đúng là lớn! Dẫn đi!”
Nói một câu với mấy nhân viên đằng sau, bọn họ đi lên muốn bắt Đường Linh, Phùng Tam thấy chúng làm càn như thế sắc mặt phát lạnh, trực tiếp xông tới, đối mặt cùng vài tên hình cảnh kia!
Tình cảnh giống như chỉ cần nhúc nhích một cái liền bạo động!
Ngô Quang Viễn sớm đã được người khác đỡ lên, ngồi trên ghế sofa, thần sắc trên mặt bất định, tâm tư chuyển động, hướng về phía đồng đội hô,“ Lâm Tử, dừng tay!”
Lâm Tử chính là tên cảnh sát vừa rồi muốn dẫn Đường Linh về cục, hắn quay đầu lại nhìn về phía Ngô Quang Viễn, hơi nghi hoặc một chút! Đội trưởng Ngô tại sao lại bảo hắn dừng tay?
Kỳ thực Ngô Quang Viễn cũng suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng mới quyết định hô lên!
Bây giờ tình cảnh có chút phức tạp, bị cháu gái mình nhìn thấy hắn tới nơi này, lại vì một cô gái sofa đánh nhau với người ta, nếu sự việc truyền đến tai vợ hắn ở nhà, vậy thì phiền toái!
Hắn không phải không nghĩ tới để Đường Linh bị chụp mũ làm loại gái sofa thanh danh ô uế, dựa theo tình huống vừa rồi để thấy, thân phận cháu gái nhỏ này của hắn không đơn giản như vậy, hắn vẫn không dám manh động!
Nếu thật sự đem đứa cháu gái này mang tới cục cảnh sát, chuyện hôm nay chỉ sợ không thể che đậy! Kỳ thực hắn hoàn toàn có thể nói hôm nay tới đây để chấp hành nhiệm vụ, có lẽ do bị Đường Linh vừa mới ra lệnh cho Lôi tử làm giật mình, lúc này nơi đũng quần hắn vẫn thấy hơi mát lạnh, cho nên trước mắt việc này, vẫn không nên kéo con bé vào!
“ Không có liên quan đến cô bé đó, cô ta đi ngang qua!”. Ngô Quang Viễn nói xong đều cảm thấy khóe miệng co rút, đi ngang qua? Phỏng chừng không ai tin!
Trong bụng Đường Linh thấy thật mắc cười, cô vậy mà thành đứa nhỏ đi mua xì dầu!
Lâm Tử sững sờ, khóe miệng run rẩy, hướng về đám người sau lưng phất tay một cái, sau đó hướng về phía Ngô Quang Viễn hỏi,“Đội trưởng Ngô, trừ cô bé này ra, những người khác đều mang về?”
“ Mang về!”
Vốn Đường Linh cũng chẳng liên quan đến chuyện này, thả cô và mấy anh em chỗ này cũng không vấn đề, nhưng đám cảnh sát này lại không tha bất kì ai ở đây! Tuy rằng gây chuyện là đám người Thanh bang, nhưng thời điểm Phùng Tam tới can ngăn, hai bên cũng có động thủ đánh nhau!
Lâm Tử nhận được chỉ thị, đưa mắt ra hiệu vưới đám hình cảnh phía sau, mấy người đó lập tức chuyển động, xông về phía Phùng Tam giơ gậy điện lên đánh liền!
Đám người Phùng Tam phản ứng cũng mau, nhưng chịu thiệt ở gậy điện trên tay bọ họ, vừa mới đánh nhau một trận, trên người ai nấy cũng có chút vết thương hiện lại bị ăn vài gậy, nhưng không một người nào kêu đau, ai cũng là một thân hảo hán!
Nhưng dù sao người ta có chuẩn bị mà đến, rất nhanh đám người Phùng Tam rơi vào thế yếu, trong đôi mắt đen sâu của Đường Linh nổi lên khí tức nguy hiểm, sáu năm qua cô chưa từng lười biếng qua một lần, thân thủ của cô mặc dù không tệ, nhưng đối mặt với nhiều người như vậy, nếu cô động thủ, sẽ không chiếm được nửa phần tiện nghi!
Huống chi vừa nãy Phùng Tam đứng ra nói bản thân hắn là đương gia của Đế Hào, không muốn tiết lộ thân phận của Đường Linh, thành phố S bây giờ tình hình lúc nào cũng có thể tức nước vỡ bờ, nhiều thế lực đan xen, để cho cô một con nhóc chưa thành niên xuất đầu tọa trấn, Đế Hào thật khó tiếp tục kinh doanh!
Nhìn xem tình thế hốn loạn trước mặt, khóe miệng Đường Linh gợi ra một độ cong quái dị!
Tốt lắm!
Động đến người của tôi, các người phải trả giá thật lớn!
Giơ tay nhìn đồng hồ, :, người nên đến chắc cũng sắp đến rồi!
“ Ầm!”
Cửa phòng lại lần nữa bị đá văng, bị liên tiếp đạp hai lần, cửa vẫn hết sức vững chắc, có thể thấy phần cứng của Đế Hào được làm tốt bao nhiêu!
“ Tất cả dừng tay cho ta!”
Tình cảnh quá hỗn loạn, căn bản không người nghe thấy, do ngũ quan nhạy bén, Đường Linh đương nhiên nghe được!
Tròng mắt màu đen xẹt qua tinh quang, khóe môi giương lên!
Đến rồi!
“ Tất cả dừng tay cho tôi!”
Người vừa tới liền gào lên một tiếng! Mọi người đang đánh đấm khí thế ngất trời, nào ai nghe thấy!
Sắc mặt người đàn ông đó rất khó coi, nhìn lướt qua gian phòng, cầm lên một bình rượu, ném về phía chiếc TV màn hình lớn!
Xoảng!
Tất cả mọi người bỗng như bị đứng hình, quay người tới chỗ phát ra tiếng vang cực lớn kia, màn hình bị đập hiện ra một lỗ thủng, dễ thấy khí lực dùng đến lớn bao nhiêu!
“ Đánh a! Sao không đánh tiếp?”. Người đàn ông lạnh lùng quát!
“ Cục trưởng Thẩm?”
Lâm Tử ngẩn người nhìn cục trưởng Thẩm, trong tay hắn vẫn cầm gậy điện, trên mặt cũng bị thương, một thân cảnh phục xốc xếch, mấy người còn lại cũng gần giống thế!
Đợi đám cảnh sát phản ứng lại, lập tức đứng thẳng người, hướng về phía cục trưởng Thẩm kính chào một cách tiêu chuẩn! Đám cảnh sát quèn như bọn họ, ngày thường nào có cơ hội nhìn thấy cục trưởng, đối với vị cục trưởng này bọn họ nảy sinh cảm giác vừa kính trọng vừa sợ hãi!
“ Hừ! Các người còn biết bản thân là cảnh sát! Tự nhìn lại đi, dáng vẻ hiện tại thế nào! Xứng đáng với bộ cảnh phục này!”
Cục trưởng Thẩm nhận được điện thoại của Lôi Tử gọi tới, vội vàng phân phó người trong cục rồi chạy tới đây ngay, nào biết vừa bước vào phòng, thấy tình huống người chấp hành luật pháp lại đang ra tay đánh người! Đây nếu như bị truyền ra ngoài ngày mai hắn còn được mặc vào bộ cảnh phục này hay không!
Cũng may người của Đế Hào trực tiếp liên lạc với hắn, nếu không thật không biết phải thu thập tàn cục ra sao!
“ Đội trưởng Ngô, chuyện gì thế này? Tiểu phân đội của mấy anh sao lại chạy hết tới đây?”. Phó cục Từ lạnh lùng hỏi, hắn đi theo cục trưởng Thẩm từ xưa đến nay, vẫn chưa từng thấy ông ta nổi giận lớn như vậy!
“ Chuyện này…”
Ngô Quang Viễn đã sớm mất hồn, chuyện này vậy mà kinh động đến phó cục và cục trưởng, chuyện hắn gây ra cũng không nhỏ à! Vốn cho rằng bọn họ là nhân viên cảnh vụ, tới đây trực tiếp mang người đi, rồi tùy tiện đổ cho một tội trạng nào đó, trước đây bên trong cục đều làm như thế, coi như quy củ cũ! Lại không nghĩ rằng đưa tới sự chú ý của cục trưởng!
Lâm Tử cũng là người có tâm tư nhạy bén, hướng về phía phó cục Từ và cục trưởng Thẩm chào một tiếng, nghiêm túc đáp,“ Thưa cục trưởng Thẩm, phó cục Từ, chúng tôi tới đây để phá án!”
Lý do thường dùng nhất, cũng tiện dụng nhất!
“ Phá án?”. Cục trưởng Thẩm hừ lạnh một tiếng,“ Phá án nào?”
Lâm Tử xấu hổ một chút, thường ngày nói như vậy đều để lừa gạt cho qua, trước mắt sao lại không dùng được! Tâm tư chuyển động, liếc về hai cô gái ở đây, lập tức nói,“ Thưa cục trưởng, đội chúng ta nghi ngờ Đế Hào ép buộc thiếu nữ vị thành niên làm gái sofa, hôm nay đến ngầm điều tra!”
Trưởng cục Thẩm xong tức giận phát hỏa, dĩ nhiên lừa gạt đến trên đầu hắn!
Ngô Quang Viễn nghe xong trong lòng hồi hộp một tiếng, tìn cảnh hỗn loạn, không biết sao hắn luôn cảm thấy sự việc giống như bị lệch khỏi quỹ đạo! Tại sao việc này có quan hệ với Đường Linh, tình huống lại trở lên khác?
“ Hừ!” cục trưởng Thẩm cười gằn một tiếng, “Điều tra ngầm? Ai ra lệnh?”
“ Chuyện này…”
Ánh mắt Lâm Tử né tránh, cúi đầu, hắn thật sự không gạt nổi ai được nữa, bên trong cục phá án đều có truyền đạt nhiệm vụ xuống dưới, hơn nữa trước khi làm nhiệm vụ cũng có ghi chép lại, trước mắt căn bản là không có nhiệm vụ!
“Cục trưởng Thẩm, việc hôm nay tất cả do tôi gây nên, nhóm anh em cũng vì chuyện của tôi mới ra tay, ngài muốn phạt thì xin phạt một mình tôi, không liên quan đến các anh em trong đội!”
Ngô Quang Viễn chống cạnh ghế sofa, có chút như đứng không vững, xuất ngôn mấy câu vô cùng hào khí, vết thương trên đầu khiến người ta không đành lòng, khoang mắt ẩn chứa nước mắt, như kiểu lập tức sẽ trào ra, rồi lại bị đè nén xuống!
Nhòm người Lâm Tử vùa nghe xong, tức khắc lộ ra vẻ mặt cảm kích nhìn Ngô Quang Viễn, thần sắc mỗi người đều kích động, Lâm Tử không kiềm chế được lại nói, “ Cục trưởng! Hôm nay đội trưởng Ngô là người bị hại, thân là nhân viên cảnh vụ lại bị một đám lưu manh đánh, mấy người chúng tôi thấy quá đáng mới ra tay, ngài cũng không thể phạt đội trưởng Ngô a!”
“ Đúng! Cục trưởng Thẩm! Đội trưởng Ngô không kêu chúng tôi đánh nhau, là chúng tôi thực sự thấy ngứa mắt! Nói như thế nào chúng ta cũng là cảnh sát! Sao có thể bị một đám lưu manh đánh đập!”
“ Đúng vậy! Đúng vậy!”
Giọng nói Ngô Quang Viễn nóng nảy, cộng thêm có Lâm Tử dẫn đầu cầu xin, kéo theo cảm xúc của mấy cảnh sát khác!
Cục trưởng Thẩm cau mày, không biết đang suy nghĩ cái gì, cục phó Từ đánh giá cục trưởng, thử mở miệng nói, “ Thưa cục trưởng, bọn họ nói cũng không phải không có đạo lý, đánh đập nhân viên cảnh vụ đúng là phạm pháp, quả thực không thể khuyến khích loại hành vi này!”
Đây chính là quan trường, mặc kệ có lỗi hay không có lỗi, đầu tiên phải bảo vệ luôn là người trong nhà!
“ Ồ! Thực sự là buồn cười!”
Đường Linh vẫn dựa lên cạnh tường, hai tay khoanh trước ngực, khóe miệng nhếch lên mỉa mai, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng cực kỳ gây chú ý!