Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, Đường Linh đi Trân Bảo Trai, bên trong Trân Bảo Trai chỉ có Lưu Triển Bằng cùng Lưu Đông, Lưu Đông chính là một trong ba người đi theo Lưu Triển Bằng, cũng chính là người vốn làm trong ngành kế toán, sau này mới đổi nghề thành kinh doanh tiệm bán đồ cổ!
Thích Khải Bình bởi vì đi theo Lưu Triển Bằng thời gian dài, nên cũng vô cùng hiểu rõ thành phố S, khoảng thời gian này Lưu Triển Bằng vẫn dẫn theo hắn chạy khắp nơi, dần dà Thích Khải Bình cũng có thể một mình chống đỡ một phương! Từ từ công chuyện của tiệm bán đồ cổ cũng chuyển giao cho hắn quản lý! Hiện tại Thích Khải Bình đang dùng cơm với một chủ biên tòa soạn báo, sẵn tiện bàn chuyện hạng mục tuyên truyền quảng cáo cửa tiệm đồ cổ!
Trải qua nhiều lần đắn đo, Đường Linh quyết định mở một cửa hàng đồ cổ tại chợ đồ cổ, sau đó sẽ thực thi kế hoạch thu mua!
Vốn đêm nay Lưu Triển Bằng muốn dẫn theo Lưu Đông, đi tiếp lãnh đạo của bộ Công thương trong thành phố, thế nhưng lãnh đạo có việc bận, hủy bỏ đột xuất, nếu không phải vậy dù Đường Linh có đến đây, cũng không thể gặp được!
“ Tại sao lại hủy bỏ đột xuất?”
Đường Linh tìm một chỗ ngồi xuống, giờ giấc này Trân Bảo Trai đã đóng cửa, chỉ có mấy người bọn họ ở đây, Lưu Triển Bằng cũng ngồi xuống, “Tôi cũng không rõ lắm, hình như là có hội nghị gấp trong thành phố!”
Đường Linh nhíu mày, lập tức gật đầu, “Chú Lưu, quãng thời gian trước chuyện chúng ta thâu tóm cửa hàng châu báu của Vương Bình, Vương Bình nơi đó đã xuất hiện tình trạng tiền vốn eo hẹp, xem dạng này chắc không kiên trì được bao lâu, gần đây nên chú ý nhiều một chút, để phòng hắn chó cùng dứt giậu!”
Lưu Triển Bằng gật đầu liên tục, Trân Bảo Trai cho tới nay đều đi theo đường lối tầng lớp cao, khách hàng đều là nhân sĩ thượng lưu, trước đây không lâu Đường Linh quyết định xây dựng một hạng mục châu báu tầng lớp thấp, cuối năm , mức sống của người dân từng bước được nâng cao, nhu cầu đối với châu báu cũng tăng gấp bội, lúc này xây dựng ra một hạng mục châu báu dành cho người có thu nhập hạng vừa, chính là thời cơ tốt!
Bởi vì lúc trước Trân Bảo Trai đi theo đường lối cao cấp, cho nên đối với những tiệm châu báu khác cũng không ảnh hưởng quá lớn, bây giờ muốn chiếm trước thị trường châu báu hạng thấp này, chuyện làm ăn của Vương Bình bị đứng mũi chịu sào!
“Đường tổng yên tâm, bên này sẽ cẩn thận! Ngoài sáng tôi không sợ, chỉ sợ Vương Bình kia am hiểu nhất chính là âm mưu!”
Lưu Triển Bằng biết rõ Vương Bình nham hiểm, chẳng qua hiện nay ông đã có một cô chủ nhỏ âm hiểm hại người không cần đền mạng rồi, sao còn sợ tên trình độ tiểu học Vương Bình kia nữa!
“Anh Lưu, tới mỗi cuối năm, thuế vụ công thương đều điều tra gắt gao, hiện tại hắn hẳn là đang nghĩ biện pháp gom góp tài chính, anh nói xem hôm nay lãnh đạo cục Công thương có phải bị Vương Bình mời đi rồi hay không?”
Lưu Đông là người trẻ tuổi, tính tình trầm ổn, nhưng rất minh mẫn, bằng không thì cũng sẽ không làm trong ngành nghề kế toán!
Đường Linh giương mắt nhìn Lưu Đông, trong mắt loé ra một tia tán thưởng, anh chàng này kinh doanh đồ cổ không được, những phương diện khác ngược lại khá ổn!
Cô quay đầu hướng về phía Lưu Triển Bằng nói, “Chú Lưu, chỉ cần Vương Bình hắn không đến gây sự, chỗ của hắn trước hết cứ để đó đi, nếu hắn không có mắt, nhất định phải đâm đầu vào con đường chết…”. Đường Linh gợi lên một nụ cười tàn khốc, “Vậy hãy để cho hắn một đi không trở lại!”
Lưu Triển Bằng đi theo Đường Linh lâu như vậy, đương nhiên từng chứng kiến thủ đoạn của cô, đắc tội với cô? Cho ngươi chết mà không biết lí do!
Đường Linh không thể trở về nhà quá muộn, ngồi trong chốc lát, bàn giao với Lưu Triển Bằng vài câu, liền rời đi, trước khi rời đi, Lưu Triển Bằng mới nhớ tới nói với Đường Linh, trước khi hết năm, chỗ giao hội huyện Đằng Việt là nơi giáp giữa Trung Quốc và Miến Điện, có một buổi đấu giá ngọc thạch quy mô trong nước!
Đường Linh kêu Lưu Triển Bằng đặt vé máy bay, chuẩn bị trước năm mới đi một chuyến đến huyện Đằng Việt, hy vọng có thể tìm về nguồn nguyên liệu ngọc thạch!
Nghỉ đông được có mấy ngày, Mã Văn Đào lại tìm đến lớp học thêm, sau khi vào cửa, Đường Linh và Dương Phong đang nghiên cứu công tác tuyên truyền “giáo dục Hoa Đà” giai đoạn đầu, Dương Phong trông thấy Mã Văn Đào vẫn còn có chút e ngại, tuy rằng lần trước thấy Mã Văn Đào rời đi với vẻ mặt vui sướng, tuy vậy anh vẫn thấy e ngại!
Thấy Đường Linh cùng Mã Văn Đào có việc muốn nói, Dương Phong liền thức thời tránh mặt, nhường không gian để cho hai người.
“Đề án tôi đã soạn xong rồi, giấy hành nghề sư phạm của mấy giao viên kia cũng đã làm xong, còn giấy cấp phép mở trường học thì phải đợi cơ sở vật chất phần cứng của em được xây dựng toàn diện xong, bên trên mới có thể phê duyệt!”. Hiệu suất làm việc của Mã Văn Đào cũng mau chóng, không mất thời gian bao lâu, Đường Linh giao phó những chuyện này hắn đều hoàn thành hết!
Đường Linh gật đầu, “Trưởng khoa Mã, hiệu suất làm việc của thầy quả nhiên nhanh chóng, ‘ giáo dục Hoa Đà ‘ việc này làm xong, em đoán chừng trưởng khoa Mã cũng sắp được lên chức!”
Trưởng khoa Mã nghe thấy vậy, trên mặt cũng vậy lộ ra nét vui mừng! Nếu việc này làm tốt, dùng tư cách và sự từng trải của hắn, thêm vào công lao “giáo dục Hoa Đà”, thăng chức là chuyện tất nhiên!
“Trưởng khoa Mã, bộ ngành Công thương thầy có người quen trong đó không?”. Không có người không dễ xử lí công việc, Đường Linh biết rõ điểm ấy, bây giờ chỉ có thể ra tay từ chỗ trưởng khoa Mã này!
“Bộ ngành Công thương?”, trưởng khoa Mã trầm ngâm một chút, “Tôi thật ra có một bạn học làm việc tại bộ ngành công thương, cũng là trưởng khoa, nhưng anh bạn đó không dễ nói chuyện à!”
“Không sao, chỉ cần trưởng khoa Mã làm trung gian nối liên lạc giúp là được, chuyện còn lại trưởng khoa Mã xin đừng bận tâm!”. Có “Dạ Ưng” ở đây, người không dễ nói chuyện cũng sẽ biến thành dễ nói chuyện!
“Vậy được, ta liên lạc trước, bất quá, đến thời điểm đó tôi chỉ đơn thuần cùng ‘ bạn học ‘ ăn cơm, chuyện giữa các người, tôi cũng không nhúng tay vào! Cũng không biết các ngươi đã nói những gì!”. Trưởng khoa Mã là lão làng trong quan trường, tự nhiên đoán được Đường Linh đang muốn làm gì!
Đường Linh chỉ cười gật đầu, trong mắt xẹt qua vẻ giảo hoạt, bây giờ muốn giũ sạch bản thân? Có phải hơi trễ rồi hay không? Từ trước đến giờ chỉ có cô giũ bỏ người ta, nếu cô không muốn giũ bỏ, thì dù có giũ thế nào cũng không dứt ra nổi đâu!
Ngày tháng trôi qua nhanh chóng, không tới mấy ngày đã đến ngày phải đi Đằng Việt, Đường Linh nói với người nhà rằng Lưu Hân mời cô đến nhà Lưu Hân ở chơi mấy ngày, người trong nhà đồng ý, một mực dặn dò Đường Linh đại loại như phải hiểu quy củ, đi làm khách nhà người ta phải biết lễ phép! Đường Linh đều cười gật đầu tán đồng, người nhà cũng biết cô hiểu chuyện, nên cũng không nói gì thêm nữa!
Đường Linh thừa dịp cha mẹ không chú ý, nhét cuốn sổ hộ khẩu đang đặt ở dưới đáy tủ vào trong túi áo mình, sau đó ngồi cùng chuyến bay với Lưu Triển Bằng đi Đằng Việt!