Dù Green là con nhà giàu, Nick là hoàng tộc, nhưng bọn họ cũng bị kinh sợ bởi giá trị chế tạo chiếc xe mà họ đang ngồi lên. Ba mươi chiếc xe ma năng hạng sang là một gia tài khổng lồ, đủ để ít nhất mua được một nửa trang viên gia tộc Tea, hoặc mua được toàn bộ các quán trà của gia tộc Tea trong thủ đô Sala. (Xe của nhà Friede có thể được tính là loại hạng sang, còn xe nhà Tia Han mua và đang sử dụng chỉ là hạng cơ bản, giá trị chỉ bằng % các xe ma năng hạng sang mà thôi)
Nick chép miệng:
- Đúng là cậu không ngại tiêu tiền của phù thủy Marie, thảo nào cậu chướng mắt giải thưởng Xuân Chiến Sala! Nhưng kể cả phù thủy Marie rất giàu có, cũng không đến mức tùy tiện cho cậu phung phí với tộc độ như thế này mới phải?
Yue nhìn nhìn Nick:
- Đúng vậy, như mình đã nói trước đây, việc thành lập Rance là bước đệm để mình và Ron học hỏi rèn luyện bản thân, để sau khi đạt yêu cầu, mình sẽ phụ giúp cô Marie trong công việc của cô ý. Chiếc Diêm Vương này không chỉ là một chiếc xe đi du lịch. Sau này nó sẽ là xe chuyên dụng làm công vụ của mình, hoặc là cô Marie nếu cần. Các vị phù thủy về mặt lý thuyết đều có khả năng sử dụng xe này giống mình. Hehe, nếu mình cải tiến xe tốt, không cẩn thận thì mềnh đem các bản hoàn thiện của Diêm Vương đi bán cho các vị phù thủy, có khi còn kiếm lời được nữa! Chị Sierria, liệu cô Kaoru có sẵn lòng chi tiền mua một chiếc Diêm Vương không?
- Chị không biết, dù là học trò của phù thủy Kaoru và thậm chí có vẻ được ưu ái hơn các học trò khác, nhưng quan hệ giữa chị và phù thủy Kaoru có vẻ không giống em và phù thủy Marie lắm, không được thân mật gần gũi như vậy. Chị luôn tôn trọng và ngưỡng vọng phù thủy Kaoru, coi việc được truyền đạt và chỉ bảo về ma pháp huyền bí là vinh dự lớn lao vô giá. Nhưng nếu Diêm Vương quả thật tiện lợi và hiệu quả, chị nghĩ phù thủy Kaoru thầy của chị sẽ không ngại mua sắm một chiếc chuyên dụng. Đương nhiên nếu giá cả phải chăng hơn thì có lẽ câu trả lời sẽ là chắc chắn.
- Hehe, giá cả sẽ không rẻ hơn, thậm chí có thể đắt hơn nữa tùy yêu cầu và tình huống. Mỗi chiếc xe loại đặc biệt này em sẽ làm theo đơn yêu cầu riêng về thiết kế cho từng vị phù thủy theo ý thích của họ. Không chỉ nội thất và trang thiết bị, kể cả động cơ và truyền động cũng có thể theo yêu cầu, không nhất thiết phải dùng phép thuật lôi sét để vận hành. Có thể là hệ hỏa, hệ chấn động, tùy. Nói chung chỉ cần vị phù thủy nào đó không keo kiệt, thì họ sẽ có được chiếc xe đúng theo mong muốn, phù hợp nhất với bản thân họ.
- Anh Yue có tạo nghệ ma pháp thật tuyệt vời! – Nars, vốn im lặng suốt từ lúc lên xe, lần đầu tiên lên tiếng cảm thán.
- ?
- Em dùng sentry quan sát lưu động ma năng tự nhiên từ nãy đến giờ, và nhận thấy anh điều phối ma năng cực kỳ ổn định theo chu kỳ, hơn nữa rất tinh tế. Anh khống chế phép thuật tạo một khu vực từ trường chỉ gói gọn trong một khu vực nhỏ là khoang động cơ và truyền động điều khiển, trong khi không hề gây nhiễu đến các thiết bị xung quanh. Đây là điều rất khó làm, khi đặc thù của phép thuật hệ lôi sét là nó sẽ bị ảnh hưởng mạnh bởi môi trường kim loại dày đặc phân bố không đồng đều. Và toàn bộ xe Diêm Vương hầu hết là kim loại! – Nars hâm mộ nói ra quan sát của mình.
- Thực tế thì chuyện này cũng không khó làm đối với anh. Nhưng lý do cũng có chút đặc thù. Cách anh hiểu về ma pháp, ma năng và cách anh thi triển phép thuật đều có chỗ khác biệt nếu đem so với thông thường. Cho nên nếu đem bộ chuẩn thông thường phân chia ma pháp sư, ma đạo sư vào người anh để đánh giá thì sẽ không ăn khớp.
- Oh, hóa ra là em đi theo con đường riêng để tiếp cận ma pháp. Điều này là do phù thủy Marie đề xuất, hay là em tự lựa chọn?
- Là lựa chọn của em ạ.
- Haha, em không những giỏi giang, mà còn rất dũng cảm nữa. Hàng thế kỷ rồi hầu như chẳng còn ai cố gắng tìm tòi cách tiếp cận ma pháp mới nữa.
- Thực tế là thiên phú ma pháp của em khá xoàng xĩnh. Nếu theo con đường chuyên tu thông dụng thì sẽ chẳng đến đâu cả chỉ phí thời gian. Cho nên em mới tự tìm con đường riêng. May mắn là được cô Marie ủng hộ, và cuối cùng đã đạt thành công bước đầu.
- Nếu anh thành công trên con đường của mình, anh sẽ truyền bá hiểu biết của mình cho hậu thế chứ? – Nars hỏi ngay.
- Uh, đương nhiên! Tại sao lại không? Không gì vui sướng bằng nhìn thấy con đường mình chỉ ra được mọi người đi theo và ủng hộ. Đó là cảm giác thành tựu to lớn! Trong suốt những năm qua, trong quá trình học tập và nghiên cứu mày mò cùng cô Marie và cả cô Camila nữa, anh đã không ngừng tổng kết và hệ thống những kiến thức và giả thiết thu nhặt được lại thành các tập bút ký. Khi nào cảm thấy hệ thống tương đối hoàn thiện và có khả năng vận dụng, chúng sẽ được công bố. Hiện tại có ít nhất bốn người đang nghiệm chứng chúng, gồm anh, Ron, cô Maria và cô Camila!
- Hm, xem ra cậu cũng có tham vọng mở rộng thành viên tham gia nghiệm chứng những tri thức mới đó, thông qua việc thành lập Rance! Đúng không Yue? – Nick nhanh chóng liên hệ điều vừa nghe và phán đoán ý đồ của Yue
- Trước mắt thì chưa, cô Marie và cô Camila đều dặn mình phải cẩn thận khi muốn truyền đạt lại mớ lý thuyết mà mình đang hoàn thiện, bởi vì nó còn xa mới đạt đến độ hoàn chỉnh và an toàn mà hệ thống tri thức ma pháp mà elf truyền lại cho con người trong Giáo điển. Nếu tùy tiện đọc lung tung có thể làm cho người đọc bị mất phương hướng trong việc tu tập ma pháp. Ít nhất phải có trình độ kiến thức và nhận thức về bản chất ma pháp vững vàng cỡ ma đạo sư thì mới nên đọc nó. Không thì cần rất cẩn trọng.
- Uhm, xem ra là chị có một vé đọc sách rồi nhỉ. – Sierria cười vui vẻ.
- Vâng! – Yue khẳng định.
- À, mà chúng ta hiện đang đi đâu vậy anh Ron? – Green đột nhiên hỏi
- Lộ trình theo anh và Yue bàn bạc trước là chúng ta đi thẳng đến thủ đô Venize của cộng hòa Frei, tìm nhận một số nhiệm vụ mạo hiểm và thu thập đặc sản từ các công hội đánh thuê, sau đó đi xuống Rừng Nâu, bắt đầu cùng nhau thử phối hợp sinh hoạt trong khu vực cấm địa và quen thuộc lẫn nhau, từ từ di chuyển ngược lên phía Bắc và đến chân núi Spike thì quay về thủ đô Tan. Sở dĩ chọn lộ trình này là vì anh khá quen thuộc khu vực cấm địa của Rừng Nâu dọc biên giới Frei-Tan, cho nên trong quá trình chúng ta làm quen phối hợp sinh hoạt với nhau anh có thể đảm bảo chúng ta sẽ không gặp tình huống nguy hiểm ngoài khả năng xử lý. Ở chân núi Spike có thôn Tuktuk, đó cũng chính là nơi anh sinh ra và gia đình Yue lúc nhỏ sống tại đó trước khi đi thủ đô Tan. Sau khi quay lại thủ đô Tan chúng ta sẽ quay lại Sala, sau đó bắt đầu một hành trình dài ngày thẳng xuống Biển Nam. Sau đó nữa thì chúng ta sẽ đi đến khu phía Tây đại lục Grundig nếu còn thời gian và tình huống cho phép.
- Lúc trước anh hay đi làm nhiệm vụ ở khu vực cấm địa dọc biên giới Frei-Tan à? – Nars tò mò
- Không, nhưng khi rời thôn Tuktuk, anh đi bộ xuyên qua khu vực đó.
Mọi người lập tức quay đầu chăm chú nhìn Ron.
- Một mình? – Sierria trợn mắt hỏi.
- Vâng.
- Trong bao lâu?
- Ba tháng ạ.
- ... thảo nào em tự tin vậy. Xem ra năng lực thực chiến của em thật sự mạnh mẽ. Trong quân đội Sala hiện tại cũng rất ít có sĩ quan tự tin có năng lực tồn tại một mình suốt ba tháng trong cấm địa Rừng Nâu được.
- Có thể tại vì quân đội Sala chú trọng đầu tư tác chiến theo đội hình, và chiến trường giả định luôn là trong khu vực nội bộ lãnh địa con người kiểm soát. Dù sao theo em cũng không nhiều thợ săn hay nhà mạo hiểm xuất sắc gia nhập quân đội Sala và đạt được địa vị cao. – Yue phân tích lý do.
- Đó là nguyên nhân chủ yếu. Nhưng điều đó không che lấp sự thật là năng lực của Ron rất mạnh.
- Đó là đương nhiên! Hehe! Đội trưởng Rance mà lị, sao xoàng được! – Yue khoái chí cười, như thể lời khen là dành cho hắn vậy.
Cả nhóm vừa ngồi xe vừa nói chuyện rôm rả suốt cuộc hành trình. Do khởi hành từ sớm và chạy thẳng một mạch với tốc độ đều đặn hơn sáu mươi cây số mỗi giờ, đến gần trưa Diêm Vương đã chạy đến bờ sông Sense, ranh giới tự nhiên phân chia lãnh thổ Sala với bờ bên kia là nước Cộng hòa Frei.
Với nguồn tài chính khổng lồ của mình, vương quốc Sala đã xây nên một công trình phòng thủ khổng lồ, là hệ thống bờ tường đá bao bọc toàn bộ biên giới lãnh thổ của mình. Quy mô của bức tường đá rất lớn, khi mà két cấu chủ yếu là đất đá cứng với bề ngang trung bình của nó hơn sáu mét, cao mười mét, cứ cách một cây số là có một trạm kiểm soát liên lạc, bên trên, bên trong và bên bờ dưới của bức tường cũng được xây dựng kết cấu sàn, hầm và hào quân sự, cho phép triển khai quân đội với độ tập trung cao dọc theo bờ tường nhanh chóng. Cách mỗi năm mươi cây số có một tòa thành lũy kiêm cửa khẩu dọc bức tường, là nơi đóng quân thường trực và kiểm soát hải quan của vương quốc Sala. Bản thân hệ thống tường đá bảo vệ biên giới này là niềm tự hào của hoàng tộc Sala, được đánh giá là kỳ quan kiến trúc quân sự của cả nhân loại bởi quy mô của nó.
Bản thân Yue có thể điều khiển Hắc Vô Thường vác Diêm Vương bay qua bức tường, nhưng hiện trong Diêm Vương đang ngồi một vị hoàng tộc Sala, một vị phó tiểu đoàn đặc nhiệm quân đội Sala, đương nhiên hắn không cần làm như vậy. Bọn họ có thể đường hoàng mà đi qua hải quan Sala.
Diêm Vương chạy đến cửa khẩu gần nhất, là Thành Hai Ba. Các thành lũy cửa khẩu dọc tường biên giới Sala được đặt tên theo số hiệu. Mỗi thành lũy có quy mô tương đương một thị trấn, nhưng có rất ít dân cư sinh sống, bởi đa phần diện tích đều là doanh trại quân đội, phần khác là khu vực cho các nhân viên chính phủ và hải quan. Khu vực dân thường tập trung bên ngoài khuôn viên thành lũy, chủ yếu là các khách sạn cho khách lữ hành chờ xét duyệt công văn giấy tờ thông quan, nhà hàng quán rượu cho những người dừng chân ngắn khi đi qua thành, với giá cả tương đối vừa phải.
Thành Hai Ba cũng thuộc loại sầm uất vì tuyến đường thông qua nó có thể nối liền thủ đô Venize và Sala. Lưu lượng người đi qua đây tương đối lớn. Do là thời điểm gần trưa nên những đoàn xe vận tải của thương nhân có chút ùn tắc, xếp thành hàng dài khoảng một trăm mét, dù cổng cửa khẩu có tới sáu làn đường lớn. Diêm Vương nếu thông khẩu sẽ được tính là xe vận tải, phải xếp hàng chung cùng với đám xe vận tải thương nhân đang chờ đợi đến lượt. Nhưng có Nick và Sierria thì bọn họ không mất công chờ đợi. Sierria dùng thân phận sĩ quan của mình đi xác minh với lực lượng quân đội Sala, và nhanh chóng được thu xếp cho thông quan bằng đường chuyên dụng của quân đội.