Trúng Độc

chương 26-1: vụng trộm [h]

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương -

Lúc anh ba bước ra khỏi phòng tắm, đương nhiên chẳng nghĩ rằng người gặp đầu tiên là ta.

“Thành? Còn chưa ngủ sao?”

Ta mỉm cười bước tới, “Còn sớm mà.”

Vươn tay ra, đem ly thủy tinh trong suốt để trước mặt hắn. “Anh ba vất vả rồi, uống một ly sữa nóng rồi ngủ sớm đi nha.”

Hắn không chút nghi ngờ, tiện tay tiếp nhận, dứt khoác ngửa đầu, đem ly sữa uống hết sạch sẽ.

Ta đứng đó, dùng nụ cười khác thường ngày, yếu ớt cùng lạnh nhạt nhìn anh ba – người thân khiêm tình địch của ta.

Một tiếng sau, ta bắt đầu lục đục mò sang phòng bên kia…

Máy điều hòa mở tương đối chừng mực, nên cả gian phòng không có chút lạnh lẽo nào, chỉ có một cỗ hương khí vừa quen thuộc lại xa lạ tràn ngập.

Ta im lặng đứng đó ba giây, để mắt thích ứng được trong đêm tối, xong liền hướng tới chiếc giường lớn màu thủy lam đặt trong phòng.

Ánh trăng yếu ớt chiếu vào góc phòng, người nào yếu tim nhìn cảnh này chắc sẽ chết khiếp.

Anh ba ngủ thật say, còn phát ra tiếng ngáy nhỏ.

Kiệt nằm đó, biểu tình điềm đạm, ngủ hình như rất sâu --- làm cho người ta kinh ngạc suy nghĩ, có phải cô làm chuyện cũng sẽ như thế, nghiêm trang đến bức người.

Ta đứng bên giường, lẳng lặng nhìn ngắm cô thật lâu, sau đó như dự tính cuối thấp người xuống.

Ta hôn hai gò má nàng, tay phải theo sau, tham lam luồng vào nơi cơ thể nàng được bao bọc.

Chạm vào váy ngủ, cảm giác thật vi diệu, giống như hồi còn nhỏ, lại cũng giống với lúc trưởng thành, cơ thể nóng bỏng cùng tinh thần mềm yếu. Ta lần tay vào trong váy ngủ thăm dò, mặc khác, ánh mắt nóng rực nhìn ánh trăng phủ lên gương mặt đáng yêu kia…

Môi rải dọc theo má, một đường xuống tới cổ, ta nhợt nhạt hôn nhẹ, rồi xuống dần phía dưới, cắn lấy lớp áo cản trở, kéo ra, liếm láp khe ngực nàng, ôn nhuận làm nhiệt độ cơ thể tăng dần.

Nàng vẫn luôn ngủ say, không chút nào hay biết. Tuy nói cả cơ thể không hề nhúc nhích, nhưng ngẫu nhiên chơi đùa với nó vẫn rất vui nha.

Ta khẽ cười ra tiếng, tay phải chuẩn xác phủ lên ngực nàng --- thì ra lúc ngủ, nàng cũng không cởi nội y. Ta bây giờ mới biết. Lúc ở biệt thự ngoài biển, ta chẳng có cơ hội nào để xác nhận chuyện này, bởi vì ta không cho phép nàng mặc đồ lúc ngủ…

Đem nút thắc nội y mở, toàn bộ bàn tay linh hoạt tiến vào lớp áo ngủ hở ra. Ta bóp lấy vật mềm mại kia, nhẹ nhàng xoa. Lúc này nàng bắt đầu phản ứng – nhíu mày, mí mắt rung rung vài cái. Ta run lên, trong bóng tối, kích thích tăng lên gấp bội, tiếng tim đập dồn dập thực rõ ràng.

“Ah~---” Cổ họng nàng vô thức phát ra thanh âm ái muội, bắt đầu có dấu hiệu động tình.

Mới đầu còn khống chế được lực đạo, lúc sau vì phản ứng không tự chủ của nàng, động tác nhỏ dần dần mất đi khống chế mạnh lên. Ta dùng lực mạnh mà xoa bóp, cúi đầu, há miệng, đem nhũ hoa bị kích thích không ngừng đã cứng dần, dựng đứng lên ngậm lấy.

Nàng cũng ưỡn người, nâng cơ thể lên, làm cho ta ngậm lấy càng sâu. Đây hoàn toàn là phản ứng theo bản năng. Ta ngẩng đầu, quan sát biểu tình mờ mịt của nàng, nàng nửa tỉnh nửa mê, ta nghĩ – nàng đang nằm mơ sao?

Thân thể thành thực như vậy, sao tâm trí lại không nói gương theo một chút chứ?

Ta biết, ta không có tư cách chất vấn nàng, bởi chính bản thân ta cũng chưa xác định được. Tuy ta đã nói yêu Kiệt rồi, vậy ‘yêu’ kia là cái gì? Là muốn giữ lấy cơ thể cùng lí trí của nàng sao? Vậy cực hạn của chiếm giữ là gì?

Nháy mắt suy nghĩ, làm tâm tình ta bị bịt kín một tầng sương mù. Ta lấy tay gãi đầu, lại phát hiện mình đang dụi mắt. Không xong rồi….

“Kiệt….” Ta leo lên giường, nằm lên người nàng, đến bên tai thì thào, sau đó ngậm lấy vành tai mượt mà tựa châu ngọc kia, dùng đầu lưỡi thong thả liếm vào trong.

Lúc chiều vừa gội đầu, tóc nàng tản ra từng trận hương thơm ngát mê người. Đó là mùi hương mà ta đã lâu chưa thân cận, là hương vị ta muốn độc chiếm. Nàng mấp máy tránh né, mi nhíu lại càng sâu. “Uhm~---“

Tay trái nhịn không được, vén chăn lên chạm vào đùi nàng, đầu ngón tay nhẹ nhành vuốt, cảm nhận từng tất thịt tinh tế trên người nàng. Tim ta sắp nhảy ra ngoài rồi, ta nhanh chóng cắn lấy môi nàng, lực đạo tay tăng lên…

Cuối cùng nàng cũng mở bừng mắt, tỉnh lại. “A!!”

TBC

P/S: Có ai bị hụt hẫng không? Cắt ngay khúc nảy là nhân từ lắm rồi đó.

Truyện Chữ Hay