Đi vào trong phòng, Khương Khả đợi nửa ngày cũng không thấy hệ thống phản ứng lại.
Khương Khả: "Sao vậy, không đổi được sao?"
[Có thể đổi được, mỗi viên biến đổi mắt . điểm hệ thống, nhưng xin nhắc lại, ký chủ vui lòng kiểm tra gói nhiệm vụ đặc biệt mà cậu đã nhận được.
】
Gói nhiệm vụ đặc biệt?
Khương Khả phản ứng một lúc mới nhớ có gói nhiệm vụ đặc biệt nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ và cứu con rắn Thanh Dao.
Khương Khả: "Được, vậy trước tiên mở gói quà ra."
[Gói nhiệm vụ đặc biệt đã được mở.
Chúc mừng ký chủ, nhận được một viên biến đổi cấp cao và một bình bổ trợ dị năng.
】
[Lưu ý: Sau khi uống thuốc biến đổi cao cấp có thể duy trì hình dạng con người trong giờ và không thể hủy bỏ giữa chừng.
Mong ký chủ sử dụng một cách thận trọng.
】
Khương Khả sửng sốt, thuốc biến đổi cao cấp có thể duy trì hình người trong giờ, dễ sử dụng hơn nhiều so với viên biến đổi sơ cấp chỉ có thể duy trì hình dạng người trong phút.
[Vậy ký chủ còn muốn đổi viên biến đổi sơ cấp không? 】
"Không cần," Khương Khả lắc lắc cái đuôi, lại đột nhiên nghĩ tới một chuyện khác, "Cửa hàng hệ thống có bán quần áo dành cho người không? Cái loại phù hợp với thẩm mỹ ở thế giới này, sao cho đẹp trai một chút."
【? ] Hệ thống bối rối, đột nhiên không hiểu ký chủ nhà mình muốn làm gì.
Khương Khả vỗ vỗ bảng hệ thống: "Trước kia thời gian biến đổi không nhiều, bây giờ có giờ, đương nhiên phải lên kế hoạch cẩn thận."
【Đúng.
] Sau một hồi im lặng, cuối cùng hệ thống cũng lên tiếng.
[Tìm kiếm quần áo của con người trong trung tâm thương mại...!Kiểm tra xong, bất kể nam nữ, mỗi bộ quần áo của con người đều có giá trị điểm hệ thống, bộ có trang sức kèm theo hết điểm.
Mời ký chủ tùy ý lựa chọn.
】
Không có gì ngoài ý muốn.
Tất cả các nhu thiết phẩm liên quan đến con người trong trung tâm thương mại của hệ thống vẫn rẻ như cho không.
Bởi vì cậu thực sự không biết thẩm mỹ của thế giới này, để tránh cho bản thân mặc sai, Khương Khả liền nhờ hệ thống lọc "Bộ quần áo hẹn hò", rồi chọn bộ quần áo được hệ thống đánh giá cao nhất cho mình."
Đồ bên trong rất đầy đủ, bao gồm quần áo, ba lô, mũ, thậm chí có cả não quang cầm tay đi kèm để phù hợp với trang phục.
Mặc dù thời đại khác nhau, nhưng quần áo ở đây cũng không khác mấy so với ở thế giới trước đây của Khương Khả, ít nhất ngắn tay vẫn là ngắn tay, quần dài vẫn là quần dài, thay đổi nhiều nhất chỉ là kỹ thuật cắt may nhìn khoa học hơn thôi.
Sau khi uống thuốc biến đổi cao cấp, mặc vào bộ quần áo vừa mua xong, Khương Khả nhìn vào trong gương, hài lòng gật đầu.
[Nhắc nhở: Mua "Quần áo đặc biệt dành cho Hẹn hò" được tặng kèm một quyển "Hướng dẫn hẹn hò cho người mới làm quen", vui lòng kiểm tra.
】
Nghe thấy nhắc nhở của hệ thống, Khương Khả đang chuẩn bị đeo món trang sức cuối cùng lên người liền dừng lại, hồi lâu không lên tiếng.
Được, tặng phẩm này đến rất kịp lúc.
…
Ngoài cửa.
Đợi phút vẫn chưa thấy mèo nhỏ ra khỏi phòng, Trạch Duy Á bối rối nhìn thời gian trên não, anh còn nghĩ rằng có chuyện gì đó đang xảy ra bên trong.
Vừa định đẩy cửa vào phòng, liền thấy cửa đột nhiên mở ra từ bên trong, một thiếu niên nhìn mới chỉ mười bảy mười tám tuổi từ trong phòng đi ra.
Thiếu niên mặc một chiếc áo khoác đơn giản bình thường, mang một chiếc ba lô màu đen, trên tay là một đống phụ kiện, đang mỉm cười, lông mày cong cong, giống như một học sinh vừa mới bước ra khỏi trường.
“Xin lỗi, vừa rồi phải thay quần áo mất một lúc,” Khương Khả xấu hổ gãi gãi chiếc mũ trên đầu, “Cái kia, bây giờ có thể đi rồi."
“Được” Trạch Duy Á gật đầu, cũng không biết mình đang nói cái gì nữa.
Trên thực tế, quân đội viễn chinh hàng năm có một lượng lớn binh lính trẻ tuổi gia nhập, nhưng với vị trí hiện tại của hắn, căn bản không cần giải quyết bất cứ công việc gì liên quan đến tân binh.
Những tân binh có thể đi đến trước mặt anh hoặc có bối cảnh thâm hậu hoặc năng lực xuất sắc, nhưng tất cả những người lính trẻ đó không giống như người thanh niên trước mặt anh.
Cậu sạch sẽ và trong veo, trên má còn có chút ửng đỏ, đôi môi hơi cong, ánh mắt nhìn anh trong suốt và tươi sáng.
Trạch Duy Á mất tự nhiên ho một tiếng: "...!Lần này biến thân có thể kéo dài bao lâu, cũng chỉ có nửa giờ như lần trước sao?"
“Không phải, lần này có thể kéo dài hai mươi bốn giờ.” Thấy đối phương không có ý tức giận, Khương Khả vội vàng chạy tới, “Ừm, quần áo của tôi có xấu không, đây là lần đầu tiên tôi mặc của nơi này, … Đúng rồi, hôm nay chúng ta đi đâu, đi cửa hàng, hay khu vui chơi.
"
Hoặc rạp chiếu phim cũng có thể.
Khương Khả thực ra rất tò mò không biết rạp chiếu phim trên thế giới này trông như thế nào, có giống như những trên mạng nói không.
Khi xem phim, khán giả có thể tham gia gần hết, và có cảm giác như thể đang nhập vai.
"Cũng không," Trạch Duy Á giúp cậu đội thẳng chiếc mũ trên đầu.
"Khi đến nơi em sẽ biết."
…
Thực sự là tới nơi sẽ biết.
Nhìn tòa nhà nguy nga trước mặt, Khương Khả ngay cả thở dài cũng không còn sức.
[Đã đến nơi.
Đây là Căn cứ Huấn luyện của Lực lượng Viễn chinh ở Thủ đô tinh.
Nó có lịch sử lâu đời và đầy đủ cơ sở vật chất.
Nơi đây có trại huấn luyện cơ giáp lớn nhất Thủ đô tinh, có một phòng thí nghiệm trực thuộc dẫn đầu trình độ công nghệ của toàn bộ đế quốc...!Chúc ký chủ vui vẻ.
】
Khương Khả:...
Có lẽ là nhìn thấy vẻ mặt của Khương Khả có gì đó không ổn, Trạch Duy Á sờ sờ đỉnh đầu của cậu: "Sao vậy, khó chịu sao? Lúc trước em cho tôi cơ giáp.
Vì vậy tôi nghĩ em cũng quan tâm đến phương diện này."
Khương Khả: "..." Cậu đưa cho anh cơ giáp vì cậu rút thưởng được cơ giáp, nếu như rút được cái ấy ấy, thì chẳng lẽ cậu cũng phải thích cái ấy ấy sao?
Mua sắm, trung tâm thương mại, rạp chiếu phim...!đều tan biến.
【 Điểm yêu thích 】 Hệ thống ở một bên âm thầm nhắc nhở.
Khương Khả hít sâu một hơi, khóe miệng cong lên: "Đúng vậy, đúng vậy, tôi cực kỳ thích cơ giáp, bây giờ chúng ta đi qua đi."
"Được," Trạch Duy Á cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
"Vừa vặn gần đây có một cơ giáp đang cần thử nghiệm, nếu có cơ hội, cho em lên thử một chút."
Thử một chút.
Thử cái gì cơ? Thử cơ giáp sao?
Hai mắt Khương Khả sáng lên, lập tức đem tất cả trầm mặc vứt ra sau đầu: "Ý của anh là, tôi có thể tự mình điều khiển cơ giáp sao?"
"Đúng," Trạch Duy Á gật đầu, cảm thấy buồn cười trước phản ứng của cậu, "Bất quá cả quá trình em phải nghe theo tôi, không thể tự mình làm bậy."
Khương Khả: Đảm bảo tuyệt đối sẽ không xằng bậy ⊙w⊙.
…
Bên ngoài phòng thí nghiệm, sau khi hoàn thành một tổ thí nghiệm, đoàn trưởng Jomon vừa mới tắt màn hình theo dõi, liền nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh nói chuyện.
Jomon cau mày, trực tiếp đem đồ vật trong tay vứt ra ngoài: "Đang nói cái gì thì lớn tiếng một chút, lén lút như vậy là đang làm ám hiệu sao?"
“Vâng, chúng tôi xin lỗi.” Người lính nhanh chóng xin lỗi.
"Không có gì, chỉ là chúng tôi vừa nghe nói Nguyên soái mang một thiếu niên rất xinh đẹp tới, cho nên chúng tôi đều đang thảo luận xem người đó là ai."
“Thiếu niên xinh đẹp?” Lông mày của Jomon càng nhăn thêm.
Hai người lính liếc nhau, sau đó do dự hồi lâu.
"Chắc là người thân của nguyên soái ở Thủ đô tinh.
Hiện tại đang ở phòng huấn luyện cơ giáp.
Hẳn là muốn đưa cậu ta tới xem cơ giáp mới.
"
Người thân? Jomon kinh ngạc.
Làm sao có thể là họ hàng được? Gần như tất cả người thân quen của Nguyên Soái cậu đều đã gặp.
Vì cha mất sớm nên Nguyên soái gần như không quá thân cận với họ hàng.
Ngày thường lui tới nhiều nhất là họ hàng bên mẹ, mà trong số đó chỉ có Khải Lạc Cách là nhỏ tuổi nhất, năm nay cũng đã tuổi, căn bản không thể là thiếu niên được.
Không phải thân thích, thì càng không phải bạn bè, cho nên rốt cuộc là ai mới có thể khiến Nguyên Soái tự thân đưa tới căn cứ huấn luyện của quân đội viễn chinh mà không hề cố kỵ.
Tâm tư Jomon xoay vài vòng, đột nhiên có một dự cảm xấu.
“Giúp tôi kiểm tra vị trí của Nguyên Soái, xem ngài ấy đang ở chỗ nào.” Jomon nhìn người lính đã nói trước đó.
“Được,” người lính không dám phản bác, nhanh chóng bật màn hình giám sát bên cạnh lên, “Tìm thấy rồi, họ đang ở tầng , phòng thí nghiệm cơ giáp.
Đó là phòng thứ tư, ngay sau cầu thang.
"
“Tôi biết rồi.” Jomon không chần chừ nữa, cầm lấy đồ vật trong tay xoay người rời đi.
…
Dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy cơ giáp nhưng Khương Khả vẫn vô cùng thích thú khi chứng kiến cảnh tượng hàng chục cơ giáp xếp ngay ngắn như thế này.
"Anh thật sự cho tôi lên thử sao? Tôi chưa lái cơ giáp bao giờ lỡ làm hỏng thì sao."
"Nó sẽ không hỏng", Trạch Duy Á nói, "Cơ giáp quân sự có chức năng điều chỉnh tự động.
Nếu em làm sai, sẽ không thể khởi động, cho nên không phải lo sẽ làm hỏng cơ giáp đâu."
Nhìn thấy Jomon từ bên ngoài đi vào, Trạch Duy Á gật đầu với hắn: "Đến vừa đúng lúc, giúp tôi mở chiếc cơ giáp D màu đỏ, tiện thể mở giúp tôi phòng huấn luyện cơ giáp cơ bản."
Jomon siết chặt đồ vật trong tay, không nghe rõ Trạch Duy Á vừa nói gì, chỉ tập trung toàn bộ sự chú ý vào người thanh niên phía sau Trạch Duy Á.
Hai người lính kia nói đúng, đây quả thực là một chàng trai vô cùng xinh đẹp và sạch sẽ.
Jomon hít một hơi thật sâu, buộc mình phải nhìn đi chỗ khác: "Nguyên Soái, hẳn là cậu ấy chưa bao giờ tiếp với cơ giáp nhỉ.
Để một người mới thực hiện liên kết tinh thần với cơ giáp cấp D là quá nguy hiểm.
Tôi nghĩ vì sự an toàn của cậu ấy, Nguyên soái nên cẩn thận suy xét lại."
Trạch Duy Á cau mày, như thể anh đang thực sự xem xét lại đề nghị này.
Nhìn thấy cơ hội điều khiển cơ giáp sắp bay đi, Khương Khả nóng lòng: “Ai nói tôi không thể điều khiển cơ giáp, anh mang một cái cơ giáp tới, tôi điều khiển cho anh xem.
"
Bỏ qua vẻ mặt kinh ngạc của Jomon, Khương Khả trực tiếp gọi hệ thống.
Khương Khả: Tôi nhớ trong trung tâm mua sắm của hệ thống có sách hướng dẫn điều khiển cơ giáp, nhanh lấy ra cho tôi xem một chút.
[Tìm kiếm bắt đầu...!Sau khi tìm kiếm, có hai cuốn sách phù hợp cho ký chủ sử dụng, "Điều khiển Cơ giáp: Tay mới chỉ nam" và "Điều khiển cơ giáp: Tiến giai đối chiến", trong đó "Tay mới chỉ nam" trị giá . điểm hệ thống.
và "Tiến giai đối chiến" trị giá . điểm hệ thống.
】
Khương Khả:...!Được rồi, liền hai cuốn này đi..