Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

chương 604: cảm giác làm thiên thần

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kết quả kiểm tra đo lường của Tôn Tứ Khổng chính là, nơi này hoàn cảnh tương tự như địa cầu, nhưng không khí trong lành và hàm lượng dưỡng khí thì cao hơn rất nhiều,

Tôn Tứ Khổng vô cùng hưng phấn, cầm kết quả báo lại với tôi, tôi biết chỉ có nhà khoa học chân chính mới hưng phấn như vậy!

Dù sao Tôn Tứ Khổng cũng đã tìm kiếm tinh cầu rất lâu rồi nhưng mà không có thành công! Có lẽ nơi đây là nơi họp với ý của hắn nhất!

Bởi tôi xuất hiện, Thủy Bối Sơn cũng không còn lo lẳng như trước nữa, trong mắt hắn, không gì tôi không làm được, chỉ cần tôi đáp ứng là xong việc!

Thủy Bối Sơn vô cùng nhiệt tình khoản đãi tôi và Tôn Tứ Khổng, Mấy ngày săn thú vừa rồi, bộ tộc A Kata cũng đã tích lũy được nhiều loại thú săn, cá khô,,, Bởi không cần chạy nạn, cho nên mấy thứ này đều được đem ra toàn bộ,

Tôn Tứ Khổng thì không có lời nào để nói cả, hắn chỉ vùi đầu vào ăn, mà khi ăn xong, lại bắt đầu nghiên cứu việc lũ xuất hiện, đồng thời vạch kế hoạch cho việc tiếp theo,

Vốn tôi cũng xấu hổ với cái danh hiệu thiên thần này, gọi như vậy thực sự là bất tiện!

Thể nhưng sau khi suy nghĩ cần thận lại, thì tôi cũng tạm để như vậy, bởi vì tôi cần xây dựng, kiến thiết lại tinh cầu này, Như vậy thì tôi rất cần sự ủng hộ của cư dân trẻn tinh cầu này!

Mà biện pháp tốt nhất chính là làm sao để bọn họ không nghi ngờ, không có bất kỳ nghi vấn gì cả!

Bởi vì Tôi là thần, nên sự xuất hiện và hành động của tôi không có gì là không hợp lý cả, mọi người sẽ chấp nhận và tiếp thu!

Nhưng mà, cái cảm giác như vậy thì cũng khó chịu, ai nấy đều nơm nớp với tôi sẽ rất không thoải mái, tôi cười nói: "Thủy Bối Sơn tộc trưởng, các người không cần câu nệ như vậy, cùng nhau ngồi ăn đi!

"Không sao, thiên thần, người cứ ăn trước đi, chúng tôi sao có thể cùng ăn với người được!" Thủy Bối Sơn kinh sợ nói.

Tôi cũng không có nói cái gì nữa, nếu hẳn nguyện ý, vậy thì tôi cũng không nói cái gì. Nhưng mà Thủy Linh Nhi lại khác. Nhìn nàng không dám ăn, tôi không đành lòng được.

Tôi cầm một khối thịt dê đưa cho Thủy Linh Nhi nói: "Nếu bọn họ không ăn, vậy thì chúng ta ăn đi." Câu nói này của tôi, đã coi nàng thành người của mình.

Thủy Linh Nhi ngại ngùng nhìn Thủy Bối Sơn ở bên, ăn cũng không phải, mà không ăn cũng không phải, nhưng do nàng đói cho nên cũng rất thèm.

"Thủy Linh Nhi, con đã trở thành nữ nhân của thiên thần, bối phận khác chúng ta, con cứ ăn đi!" Thủy Bối Sơn lập tức mở miệng nói.

Thủy Linh Nhi nghe xong, lập tức mừng rỡ ăn thịt dê!

Thủy Linh Nhi vốn có mặc cảm với tôi vì nàng nghĩ, tôi là thiên thần, thân phận của mình không xứng, nhưng khi tôi nói hai chữ ''chúng ta" thì cảm giác đã đỡ hơn rất nhiều.

"Nếu như ngươi không ăn, vậy thì chúng ta thương lượng một chút về vần đề lũ!" Khi tôi ăn xong, nói.

"Xin thiên thần giáo huấn!" Thủy Bối Sơn vội vàng nói.

"Lần này ta chuẩn bị xây dựng bộ tộc A Kata thành bộ tộc lớn mạnh nhất trẻn tinh cầu này!" Tôi chỉ vào Tôn Tứ Khổng nói: "Người này là thần kiến thiết, sẽ giúp các ngươi xây dựng!"

"Thiên thần, việc này là thực sao, vậy thì quá tốt rồi!" Thủy Bối Sơn nghe xong vui vẻ nói: "Cứ như vậy, chúng ta sẽ không còn sợ bộ tộc hắc ám!"

"Đương nhiên, chỉ cần có ta ở đây, hắc hay bạch đều phải đứng sang một bên!" Tôi nói: "Còn về vấn đề lũ, ta định xây dựng ở chân núi một cái hồ, như vậy chúng ta có thể nuôi cá, tôm ăn!"

"Dạ!" Thủy Bối Sơn đối với lời của tôi nói không hiểu, chỉ cần bộ tộc của hắn mạnh lên là được!

"Hiện tại thần kiến thiết còn phải nghiên cứu một số vần đề, đêm nay có thể khởi công!" Tôi nói: "Căn cứ theo dự đoán của hẳn, thì sang mai lũ có thể bộc phát!"

"A!" Thủy Bối Sơn nghe xong cả kinh, lũ có thể bộc phát vào sáng mai, hắn khẩn trương hỏi: "Chỉ có một đêm như vậy, có thể làm xong không? Có cần chúng ta hỗ trợ không?"

"Không cần!" Tôi nói

"Đúng vậy! Có thiên thần ở đây, chúng ta cần gì phải lo lắng!" Thủy Bối Sơn cảm giác mình đã quá lo lắng.

Sau khi Tôn Tứ Khổng ghi lại tọa độ, tôi sử dụng Thuấn Di, mang hắn lại căn cứ trẻn Thái Bình Dương.

Sau khi chuẩn bị xong thiết bị, Tôn Tứ Khống vào phi thuyền trước, tôi và Từ Khánh Vĩ lên sau!

Đây là lần đầu tiên tôi cưỡi phi thuyền vũ trụ, còn Tôn Tứ Khổng và Từ Khánh Vĩ đã ngồi nhiều lần, nên không có gì xa lạ với nó cả!

Sau khi nhập tọa độ của hành tinh kia, phi thuyền bắt đầu di chuyển.

Trong bầu trời đêm, phi thuyền lấp lánh ánh sáng, chậm rãi rời đi! Bởi vì đây là đảo tư nhân, đồng thời sử dụng các biện pháp che chắn, lên vệ tinh không thể nào thấy được.

Khi phi thuyền Tới bầu khí quyển, Tôn Tứ Khổng mới nhấn nút "Không Gian Khiêu Dược", lúc này, bên ngoài phi thuyền biến thành màu đen kịt.

Nhưng điều này cũng tương tự như chúng tôi dùng Thuấn Di!

Trải qua hơn phút, tôi có chút kỳ quái Nhìn Tôn Tứ Khổng hỏi: "Sao lại chậm như vậy, đáng nhẽ phải tới rồi chứ, có vấn đề gì không?"

"Chậm?" Tôn Tứ Khổng cười khổ nói: "Đây là tốc độ nhanh nhất hiện nay rồi!"

"Ý của ông là, tốc độ của phi thuyền không bằng tôi?" Tôi kỳ quái hỏi.

"Đâu chỉ không bằng, mà còn kém cả trăm lần!" Tôn Tứ Khổng lắc đầu nói: "Chúng ta phải mất h mới tới được hành tinh kia!"

"Bốn giờ!" Tôi có chút buồn bực, thậm chí muốn Thuấn Di tới trước. Nguồn:

"Đúng, nhưng mà chúng ta đã cách địa cầu rất xa rồi!" Tôn Tứ Khổng nói.

Không có cách nào, tôi Tôn Tứ Khổng, Từ Khánh Vĩ nhân cơ hội này nghĩ ngơi

một chút.

Dù sao phi thuyền có hệ thống tự động lái, không cần chúng tôi can thiệp.

Truyện Chữ Hay