Tác giả: Hàn Môn Nha Đầu.
Editor: Cá.
Khi Tiêu Chiến chạy đến khoảng sân rộng trước office building, đem Tiên Ma Khoai thả ra ngoài.
Căn đen thui vui sướng mà lay động, hướng lên trên mà phóng tới, nhưng mà mới bay lên được một nửa, lại rụt về nằm xụi lơ trên mặt đất.
Tiêu Chiến cảm giác được cảm xúc của nó từ siêu cấp vui vẻ, biến thành ủy khuất huhuhu, mùi hương cũng càng thêm nồng đậm.
Không ai chú ý dây đằng trên cây đại thụ, màu xanh phỉ thuý loé sáng quanh thân nó rồi biến mất, phiến lá như móng vuốt của động vật cũng biến thành hình thoi, giống hệt như loại dây đằng có thể thấy được ở khắp nơi trong hiệp hội.
Tiên Ma Khoai có ý đồ dùng mùi hương để tiếp tục liên hệ cùng đồng bọn, nhưng mà đối phương chỉ có đáp trả một cậu: Đình chỉ hành vi câu thông ngu xuẩn của ngươi lại, đừng làm ta bị nhân loại phát hiện.
Loại đáp trả này rất nhỏ, rất khó bị nhân loại cùng linh thực phát hiện, trừ phi cùng đẳng cấp.
Vào lúc này Diệp Lỗi đem đèn đêm ngoài office building mở ra, khắp nơi sáng ngời lên.
Đèn mở, Tiêu Chiến nhịn không được hướng mắt nhìn lên, đỉnh cao nhất của cây đại thụ có những phiến lá hình thoi bay bay, nhìn thấy cũng không phải rất rõ ràng.
Chẳng lẽ Tiên Ma Khoai cho rằng tìm được đồng bọn, tới gần sau phát giác đã nhận sai?
Cũng không đúng, nếu thật là như vậy, vậy nên là vui vẻ đến thất vọng chứ không phải là ủy khuất rồi.
Đồng thời, bác sĩ Ni An bên cạnh buông tiếng thở dài: "Ai! Sao lại bật đèn."
Diệp Lỗi khó hiểu: "Quá tối."
Ni An vẻ mặt bất đắc dĩ: "Cố ý tới buổi tối, cũng không có thông tri trước, giờ xem ra uổng phí."
Tiêu Chiến nhéo căn đen thui an ủi nó, nghe vậy dò hỏi: "Đêm nay tới có chuyện cơ mật gì sao?"
Ni An gật đầu, thần sắc khó nén kích động, theo bản năng hạ giọng: " Chất lỏng màu đen của Tiên Ma Khoai đã nghiên cứu được công hiệu."
Tiêu Chiến tò mò, nhìn bộ dáng của bác sĩ Ni An, hẳn là rất hữu dụng: "Là cái gì?"
Ni An chỉ vào Tiên Ma Khoai: "Chúng ta đến văn phòng rồi nói, nó đây là muốn làm cái gì?"
Trong đầu Tiêu Chiến xuất hiện một gương mặt mơ hồ, cái miệng là một đường thẳng.
Cậu có chút ngoài ý muốn, Tiên Ma Khoai muốn giữ bí mật sao?
Tiêu Chiến quay sang nói với bác sĩ Ni An:
"Không biết, có lẽ là ở trong nhẫn không gian cùng trong nhà ngốc lâu rồi, cảm thấy nhàm chán."
Ni An trầm ngâm: " Linh thực cấp S chỉ số thông minh cùng học sinh tiểu học ngang nhau, xác thật không nên thường xuyên ở trong hoàn cảnh phong bế."
Tiêu Chiến phụ họa gật gật đầu, đem Tiên Ma Khoai thu vào nhẫn không gian, trở về ký túc xá lại thả nó ra, để nó ở trong phòng.
Mấy người Ni An đến phòng điều khiển, Diệp Lỗi biết bọn họ nói chuyện tương đối cơ mật, không có đi vào.
Ni An nhìn Tiêu Chiến, thần sắc nghiêm túc nói chính sự: "Theo nghiên cứu, cùng với thực nghiệm thành quả, chất lỏng màu đen của Tiên Ma Khoai có thể giải quyết tổn thương do vũ trụ ám vật chất tạo thành, thanh trừ hạt ký sinh tàn lưu trong miệng vết thương.
Trước mắt quân bộ có rất nhiều quan quân cùng binh lính vẫn luôn chịu loại tổn thương tra tấn này, một vị cao tầng trong đối chiến bị thương nghiêm trọng, nhiều năm qua hạt ký sinh không ngừng khuếch tán, hiện tại yêu cầu mau chóng làm phẫu thuật."
Tiêu Chiến hiểu rõ, trực tiếp hỏi: "Yêu cầu bao nhiêu chất lỏng?"
Ni An trả lời rất nhanh: "Càng nhiều càng tốt,"
Tiêu Chiến lấy chất lỏng màu đen cùng màu đỏ trong khoảng thời gian gần đây đã thu thập từ trong nhẫn không gian ra:"Đây là toàn bộ."
Xong cậu dò hỏi Vương Nhất Bác: "Loại dược phẩm này trên thị trường tính giá như thế nào?"
Vương Nhất Bác nghĩ nghĩ: "Không có thị trường, trước đó, chỉ có thể phòng ngừa khuếch tán, vô pháp trị tận gốc, dược ngăn khuếch tán tốt nhất cũng có giá rất cai, mỗi ml ít nhất một vạn tinh tệ."
Bốn vị quân nhân sắc mặt khẽ biến, một người muốn nói cái gì, bị một người khác giữ chặt.
Nghe xong Tiêu Chiến sợ ngây người, mỗi ngày sản lượng nguyên vật liệu của Tiên Ma Khoai là nhiều nhất, mỗi ngày không sai biệt lắm ml.
Cậu nghĩ nghĩ, dò hỏi Ni An: "Bác sĩ có đề xuất giá cả thích hợp không?"
Ni An trầm ngâm nói: " Nguyên vật liệu của Tiên Ma Khoai đối quân bộ mà nói, ý nghĩa trọng đại, có thể trị liệu tổn thương do ám vật chất vũ trụ tạo thành, có nghĩa là năng lực chiến đấu của tinh tế tăng lên.
Mỗi một quân nhân ưu tú, đều yêu cầu đế quốc tiêu phí thời gian tinh lực cùng tinh tệ.
Rất nhiều lãnh tướng ưu tú bị thương tật tra tấn, bọn họ khỏi hẳn đối quân bộ tới nói cũng là ý nghĩa trọng đại.
Lấy công hiệu mà nói, đắc như thế nào cũng là hợp lý, chỉ là quân bộ tính toán mua đứt sở hữu nguyên vật liệu, trường kỳ tích lũy, nếu quá đắc, sẽ là một con số thật lớn."
Quân nhân dẫn đầu nói: "Chỉ cần không cố định lên giá, quân bộ đều có thể tiếp thu, quân bộ hướng tư nhân hoặc là xí nghiệp mua vật tư, từ trước đến nay đều là giá thị trường, sẽ không chiếm tiện nghi."
Tiêu Chiến trầm ngâm một lát: "Vậy ấn theo giá của thuốc ức chế khuếch tán tốt nhất mà tính đi."
Bốn vị quân nhân đều sửng sốt, bọn họ nguyên bản lo lắng Tiêu Chiến sẽ lợi dụng tầm quan trọng sẽ nâng giá lên, không nghĩ tới lại lấy giá tiện nghi như vậy.
Ni An cũng có chút kinh ngạc: "Con xác định?"
Tiêu Chiến gật đầu cười cười: "Này xem như con cùng quân bộ hợp tác lần thứ hai rồi, Tiền thiếu tá trước đó đã cùng con ký hợp đồng thu mua ngưng lộ Thấu Cốt Thảo."
Vị quân nhân dẫn đầu kia trên gương mặt nghiêm túc lộ ra một tia cười: "Tiểu tử kia còn ở trước mặt ta khoe khoang đó.
Tôi là bộ trưởng bộ hậu cần Vương Khánh, hân hạnh được gặp mặt."
Tiêu Chiến vội vàng cúi đầu chào: "Thất lễ, Vương bộ trưởng."
Vương Khánh lắc đầu: "Không, là ta thất lễ, quá nóng vội, phía trước đều không có hảo hảo tự giới thiệu.
Ngươi định giới phi thường tiện nghi, cảm tạ ngươi khẳng khái."
Tiêu Chiến trịnh trọng nói: "Thân là công dân Đế Quốc, thân ở hoàn cảnh hoà bình, không thể quên công của quân bộ cường.
Cái giá này xem như một chút tâm ý đi, thực xin lỗi không thể tặng, bản nhân tôi xác thật rất nghèo, mỗi ngày Tiên Ma Khoai cũng tiêu phí cũng không ít."
Vương bộ trưởng vẻ mặt chính sắc: "Hoàn toàn không cần xin lỗi, cậu nhỏ tuổi nhưng có thể nghĩ như vậy, thật sự làm người khác kinh ngạc."
Vài vị quân nhân khác cũng phụ họa gật đầu.
Tiêu Chiến cười cười, cậu định giá như vậy hoàn toàn là bởi vì một vạn một ml đã phi thường cao, cậu còn hoàn toàn không cần tốn khí lực gì.
Đến nỗi câu nói trước đó cũng là lời trong lòng, muốn biểu hiện một chút lưu cái ân tình cũng tốt.
Sau khi thương lượng giá cả xong, hai bên trực tiếp ký kết hợp đồng.
Trước mắt hai loại chất lỏng tổng cộng ml, tài khoản cá nhân của Tiêu Chiến trong nháy mắt nhiều thêm một ngàn vạn, cậu có điểm kích động, nhưng vẫn còn giữ được bình tĩnh.
Khi ở hiện đại, cậu cũng coi như là kẻ có tiền, cậu biết rõ, tiền có nhiều đến đâu cũng chỉ là một con số.
Mấy người Ni An nhìn Tiêu Chiến ánh mắt đều mang theo tán thưởng, mới thành niên, đã ổn trọng như vậy, rất khó có được.
Vương bộ trưởng chỉ vào quân nhân bên cạnh: "Vài vị này là bộ đội đặc chủng, ý nghĩa của Tiên Ma Khoai rất trọng đại, bọn họ về sau sẽ bảo đảm an toàn cho cậu cùng Tiên Ma Khoai."
Quá khoa trương đi!!!!
Tiêu Chiến xua tay: "Không cần, Tiên Ma Khoai không cần bảo hộ."
"Vậy an toàn của cậu thì sao?" Vương bộ trưởng chần chờ.
Linh thực sư cùng linh thực cấp A ở chung đã không quá dễ dàng, nên càng không cần nói đến cấp S, vạn nhất Tiêu Chiến xảy ra chuyện, Tiên Ma Khoai lại ẩn nấp đi mất, muốn tìm liền rất khó khăn, càng không cần nghĩ thuận lợi thu được chất lỏng.
Tiên Chiến giải thích: "Có Tiên Ma Khoai ở bên cạnh, tôi sẽ rất an toàn, các người hẳn đã chứng kiến qua chất lỏng ăn mòn của nó mạnh cỡ nào đi? Không cần lo lắng."
Vương bộ trưởng thấy cậu bài xích, gật gật đầu: "Vậy không an bài cảnh vệ tùy thân tuỳ thân cho cậu nữa, nhưng cậu có muốn dọn đến quân khu không? Ở cùng Tiên Ma Khoai?"
Tiêu Chiến lắc đầu: "Tôi hy vọng cùng quân bộ hợp tác, sẽ không ảnh hưởng tới sinh hoạt hằng ngày."
Vương bộ trưởng lập tức minh bạch ý tứ của cậu, cũng thực lý giải, dù sao cũng là Omega trẻ tuổi, không thích hoàn cảnh nghiêm túc là chuyện bình thường:"Được rồi, có việc có thể tùy thời cùng tôi liên hệ."
Tiêu Chiến gật gật đầu: "Được."
Sau khi năm người Ni An rời đi, Tiêu Chiến đi xem Tiên Ma Khoai, đóa hoa màu đỏ của nó nằm liệt, căn đen thui cũng buông thòng xuống, thoạt nhìn thực uể oải.
Vừa thấy Tiêu Chiến đến, căn đen thui lập tức cuốn lấy cổ tay của cậu, trong đầu cậu xuất hiện hình ảnh khoảng sân rộng trước office building, đồng thời căn cần còn ý đồ lôi kéo cậu ra cửa.
"Ngươi muốn đi nơi đó?"
Căn đen thui gật gật đầu.
"Ngươi phát hiện bạn của mình thật sao?"
Cánh hoa của Tiên Ma Khoai nhẹ nhàng nâng lên, căn đen thui rối rắm đến quấn lại với nhau, không biết đáp án rõ ràng để trả lời.
Đây vẫn là lần đầu tiên nó tránh mà không đáp, trong lòng Tiêu Chiến hiện lên mấy cái phỏng đoán, không có tiếp tục truy vấn: "Ngươi từ từ, ta đi hỏi một chút, nếu muốn đi nơi đó cũng phải theo dõi tình hình trước rồi mới đi qua."
Căn đen thui dựng thẳng, giống như là ngẩn ngơ, tiếp theo lại mềm mại rơi xuống trên mặt đất, thu về trong thân, cánh hoa khép lại bày ra bộ dáng buồn ngủ.
Nhanh như vậy liền thay đổi chủ ý?
Tiêu Chiến cười cười: "Không đi sao?"
Tiên Ma Khoai vươn một cái căn đen thui ra gật gật.
Tiêu Chiến lúc này mới an tâm được đôi chút "Ngủ ngon."
Rời khỏi phòng, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác cùng nhau đi lên lầu, cậu không về phòng của mình, mà là đi đến phòng của Vương Nhất Bác, trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Nhưng khi vừa mới hướng phòng ngủ đi rồi hai bước, Vương Nhất Bác đã giữ chặt cậu lại: " A Chiến."
"Làm sao vậy?"
"Em......! em muốn ở lại đây sao? Tôi sợ mình khống chế không được, chuyện kia làm nhiều không tốt, thân thể của em còn chưa phục hồi."
"Em muốn cho anh thử hương phẩn trước đó đã làm thôi mà, xem xem có thể cải thiện chất lượng giấc ngủ hay không." Tiêu Chiến chớp chớp mắt, lấy ra một cái bình nhỏ phun dung dịch vào trong không khí xung quanh phòng ngủ.
Sắc mặt của Vương Nhất Bác hiện lên một tia xấu hổ.
Đôu mắt Tiêu Chiến cong cong, vừa đi vừa ngửi mùi hương phẩm thơm nức: "Vốn dĩ không định ở lại, nhưng khi anh nhắc nhở em đã nghĩ ra một biện pháp xúc tiến giấc ngủ, hôm nay em muốn ở lại đây nha."
Vương Nhất Bác đứng ở tại chỗ, tầm mắt di chuyển theo từng bước đi của cậu, ánh mắt hơi thâm trầm.
Sau khi đem mỗi chỗ đều phun qua một lần, đặc biệt chú trọng đầu giường, xác định trong không khí tất cả đều là mùi hương thư hoãn, Tiêu Chiến mới đem cái chai bỏ vào nhẫn không gian.
Cậu thấy Vương Nhất Bác không nhúc nhích, nhịn không được khẽ cười một tiếng, đi đến trước mặt hắn, giơ tay ôm lấy cổ của đối phương, ngón tay ở sau gáy sờ soạng.
Vương Nhất Bác nhanh chóng bắt lấy tay của cậu: " A Chiến!"
"Công bằng mà nói, anh cho em nhận."
"Em có biết mình đang làm gì không?"
"Biết."
"Tôi đi tắm rửa trước."
Vẻ mặt của Vương Nhất Bác mang suy tư trầm mặc một lát, buông ra tay cậu ra.
"......!Anh vừa mới suy nghĩ cái gì?"
"Những việc cần chú ý khi ở cùng một Omega."
Khóe miệng Tiêu Chiến cong cong, nhìn chằm chằm ngũ quan soái khí con người rắn rỏi của Vương Nhất Bác, cậu yêu chết cái loại tính cách thật thành này của hắn.
"Có những việc gì cần chú ý?"
Tốc độ bước chân hướng về phòng tắm của Vương Nhất Bác càng nhanh, tựa hồ như muốn trốn tránh vấn đề này.
"Không thể nói cho em biết sao? Hừm, vậy em cũng nên lên mạng tra xem những việc cần chú ý khi ở cùng một Alpha mới được."
"Em không cần tìm hiểu, chúng ta cũng không cần chú ý việc gì."
Việc nên chú ý nhất cũng đã không chú ý rồi, còn tra cái gì nữa.
Chỉ là vừa mới làm qua, nếu em ấy còn tiếp tục chủ động như vậy, hắn sợ mình lại kìm lòng không được mà đè em ấy ra ăn sạch sẽ thêm một lần nữa!
Cảm giác kia quá tuyệt vời!
"Phải không? Vậy anh cần chú ý cái gì chứ?"
"Omega ốm yếu mềm mại, tâm tư tỉ mỉ, cần chú ý vệ sinh, tránh khiến cho đối phương phản cảm, mỗi thời khắc đều phải chú ý phản ứng của Omega, tận tâm che chở, cần......"
"Ta đã biết, anh đi tắm rửa đi."
Tầm mắt của Vương Nhất Bác đảo qua gương mặt nhiễm hồng của Tiêu Chiến, trong mắt hiện lên ý cười.
Thiếu niên tuy rằng biểu hiện thật sự lớn mật, nhưng bản chất lại rất đơn thuần, vừa đáng yêu vừa làm người khác dễ mềm lòng.
Chờ Vương Nhất Bác đi vào phòng tắm rồi, Tiêu Chiến mới xoay người chạy ra ngoài, trực tiếp vọt tới phòng của cậu, cầm áo tắm chạy vào phòng tắm.
Dù cho thể chất của Omega dễ dàng trong việc quan hệ đi chăng nữa, vừa mới bị khai trai xong mông vẫn còn rất ê ẩm nha.
Chỉ là muốn chọc ghẹo Vương Nhất Bác một chút, không ngờ hắn lại nghiêm túc như vậy.
Cậu không muốn ngày mai đi đường phải đổi tướng đâu!.