Trọng Sinh Tại Đấu La Ta Có Ngũ Sinh Võ Hồn

chương 2: 2: đấu la đại lục

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Võ công ghi lại trên Huyền Thiên Bảo Lục chỉ có sáu loại, phân biệt là nội công tâm pháp Huyền Thiên Công, luyện tay phương pháp Huyền Ngọc Thủ.

Luyện nhãn phương pháp Tử Cực Ma Đồng.

"Cầm nã pháp" (phương pháp bắt) Khống Hạc Cầm Long, khinh thân phương pháp Quỷ Ảnh Mê Tung, cùng với ám khí sử dụng phương pháp, Ám Khí Bách Giải.

Năm loại trước là trụ cột.

Không có trụ cột vững chắc.

như thế nào có thể phát huy hết tinh túy của Đường Môn ám khí chứ?

Một tuổi đã bắt đầu tu luyện Huyền Thiên Công, bây giờ Đường Tam đã sắp sáu tuổi.

Hắn như trước vẫn tu luyện cơ sở.

Còn đối với Đường Phong, dù được Đường Tam gợi ý muốn dạy cho Huyền Thiên Bảo Lục thì vẫn như cũ mà cậu từ chối tu luyện.

Khác với Đường Tam, thì Đường Phong luôn rèn luyện cơ thể mình, cậu bắt đầu tu luyện từ năm tuổi, hằng ngày cậu luyện như Saitama, hít đất cái, squat cái, gập bụng cái, bật cóc cái, chạy km mỗi ngày.

Có thể nói nhờ luyện thể từ năm tuổi mà hiện tại cường độ cơ thể cậu có thể chất khỏe mạnh, chưa kể hằng ngày cậu còn tăng cường độ tập luyện lên đẩy cơ thể đến giới hạn.

Cộng với việc hằng ngày đi săn bắn thú rừng mà cậu cũng có kinh nghiệm khi đi rừng để săn bắt thú rừng về làm thức ăn cho cả nhà.

Nhà Đường Phong ở tại phía Tây Thánh Hồn thôn.

Ở vị trí đầu thôn, bốn gian phòng đất có thể nói đơn sơ nhất trong thôn.

Giữa căn nhà, có một mộc bài đường kính chừng một thước, mặt trên vẽ một cái đơn sơ "chuy tử" (chùy), chuy tử ở thế giới này, nghiễm nhiên đại biểu ý nghĩa chính là thợ rèn.Đúng vậy, Đường Hạo, cha của Đường Phong và Đường Tam chính là một thợ rèn.

Thợ rèn duy nhất trong thôn.

Ở thế giới này.

Thợ rèn có thể nói là một trong những nghề thấp hèn nhất.

Bởi vì đặc thù nguyên nhân nào đó, thế giới này đỉnh cấp vũ khí cũng không phải do thợ rèn làm ra.

Nhưng là, thợ rèn duy nhất trong thôn, vốn nhà hpj không nghèo khó như vậy.

Nhưng là, về điểm này, thu nhập ít ỏi hầu hết đều......!nếu bình thường không phải do Đường Phong săn bắt thú rừng thì cả nhà chắc đã lâm vào cảnh bữa đói bữa no.

Nghĩ đến đây Đường Phong không khỏi bất lực đường đường có phụ thân là Phong Hào Đấu La trẻ nhất trên toàn Đại Lục là trong những cường giả mạnh mẽ ở Đại Lục thế mà lại đi làm thợ rèn nếu để người khác mà biết được cũng không khỏi bất ngờ a.

Vừa vào đến cửa, Đường Phong liền nhanh chóng đưa phần rau rừng, nấm đưa co Đường Tam xử lý, còn cậu thì nhanh chóng làm thịt con thỏ, con cậu dùng để làm thịt thỏ roti, con cậu đem nướng còn con thì cậu đem làm thỏ xào sả ớt a.

Kinh nghiệm làm thêm ở quán nhậu từ kiếp trước được cậu áp dụng triệt để.

Sau khi nấu xong, Đường Phong nhanh chóng dọn ra, một bàn đồ ăn có thể nói là khá hoành tráng.

"Ba ba.

Ăn cơm thôi.

" Đường Tam kêu lên.

(Nghe giống đang gọi con ba ba nhỉJ)

Một lúc lâu sau, tấm màn cửa được nhấc lên, một thân ảnh cao lớn có chút lảo đảo bước ra.

Đó là một trung niên nam tử.

Nhìn qua ước chừng gần năm mươi tuổi.

Nhưng vóc người nhưng lại phi thường cao lớn khôi ngô, chỉ là trang phục hắn khiến người khác có chút coi thường.

Khoác trên người một tấm áo rách, thậm chí chỗ rách cũng không được vá lại, lộ ra phía dưới làn da màu cổ đồng, ngũ quan vốn coi như đoan chính lại bị phủ một tầng sáp vàng, "mắt nhắm mắt mở" (thụy nhãn mông lung), mái tóc rối như tổ chim, râu mép đã không biết bao lâu rồi không có sửa sang lại, ánh mắt ngốc trệ mà tăm tối, mặc dù đã qua một đêm, nhưng mùi rượu trên người hắn vẫn còn làm Đường Phong không khỏi nhíu nhíu mày.

Đây là Đường Hạo, cha của Đường Phong và Đường Tam ở thế giới này.

Từ nhỏ đến lớn.

Đường Tam không biết cái gì gọi là tình cha.

Đường Hạo đối với hắn, cho tới bây giờ đều là không để ý đến.

Ban đầu còn nấu cơm cho hắn ăn.

Nhưng theo thời gian trôi đi, lúc Đường Tam bắt đầu chủ động nấu cơm, Đường Hạo càng cái gì cũng mặc kệ, trong nhà nghèo khó như thế, thậm chí ngay cả bàn ghế cũng không có.

Ăn cơm cũng là vấn đề, nguyên nhân chủ yếu là Đường Hạo đem hầu hết tiền công làm thợ rèn đều mua rượu để uống.

Đường Phong thì khá bất mãn với Đường Hạo dù gì cũng là PHĐL thế mà lại ra nông nỗi này.

Nên có không ít lần Đường Phong thể hiện sự bất mãn của mình, bất quá Đường Hạo cũng không nói gì nhiều chỉ là uống rượu mà thôi, nên về sau mỗi lần ăn cơm Đường Phong luôn để Đường Tam gọi.

Rất nhanh, đồ ăn trên bàn có sáu, bảy phần đều tiến vào bụng Đường Hạo, thở dài một hơi, mắt mở to ra vài phần, nhìn về phía Đường Tam.

"Có công việc ngươi trước hết cứ tiếp nhận.

Xế chiều ta sẽ làm.

Ta đi ngủ tiếp một hồi.

"

Thói quen của Đường Hạo rất có quy luật, buổi sáng đều là ngủ.

Xế chiều "đánh tạo" (rèn) một ít nông cụ kiếm ít thu nhập, buổi tối uống rượu.

"Được, ba ba." Đường Tam gật đầu.

Đường Hạo đứng lên.

Ăn không ít thân thể hẵn rốt cục đã không hề lay động.

Hướng nhà trong đi đến.

"Ba ba." Đường Tam đột nhiên kêu một tiếng.

Đường Hạo đứng lại, quay đầu nhìn về phía hắn.

Cặp lông mày rõ ràng có vài phần không kiên nhẫn.

Đường Tam chỉ vào một khối sắt có tầng nhàn nhạt ô quang trong góc nói: "Khối sắt có thể cho con dùng hay không?" Kiếp trước hắn là Đường Môn ngoại môn đệ tử xuất sắc nhất, đối với chế tạo các loại ám khí cực kỳ quen thuộc.

Đương nhiên, khi đó các loại tài liệu đều là tùy Đường Môn cung cấp.

Mà lúc tới thế giới này, hắn mặc dù tu luyện cũng đã vài năm.

Nhưng thực lực còn xa mới đủ, đồng thời, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện buông bỏ chế tạo ám khí mà chính mình am hiểu nhất.

Hắn bây giờ đã bắt đầu thử "đoán tạo" (chế tạo) một ít ám khí.

Nhưng tài liệu lại thành đại vấn đề.

Kim loại mà Đường Hạo đánh tạo nông cụ đều là người trong thôn đưa tới.

Đều là sắt thường rất nhiều tạp chất, rất khó chế tạo ra ám khí tốt.

Lúc này khối sắt mà Đường Tam chỉ là ngày hôm qua vừa mới đưa tới.

Làm Đường Tam kinh ngạc địa là, khối sắt này chứa một lượng nhất định thiết mẫu, dùng để chế tạo ám khí sẽ khá thích hợp.

Đường Hạo mục quang chuyển qua khối sắt.

"Di, nơi này có thiết tinh?" Đi qua cúi đầu nhìn khối sắt một chút, rồi quay đầu nhìn về phía Đường Tam: "Ngươi sau này muốn làm một thợ rèn sao?"

Đường Tam gật đầu, nghề nghiệp thợ rèn này không thể nghi ngờ là thích hợp nhất để hắn rèn ám khí, "Ba ba, ngươi lớn tuổi rồi, qua vài năm nữa, chờ ta lớn một chút, ngươi sẽ dạy ta đánh tạo công cụ, để ta làm thay công việc của ngươi nghen."Trước kia công việc hắn làm đều là rèn ám khí tinh vi nhất, ngược lại những loại đơn giản nhất thì lại không biết.

Đường Hạo thoáng có chút thất thần, thì thào nói: "Thợ rèn, tựa hồ cũng rất tốt."Kéo qua một cái ghế cũ, hắn trực tiếp ngồi xuống trước mặt khối sắt nọ rồi nói: "Tiểu Tam, ngươi nói cho ta biết, thợ rèn như thế nào mới là thợ rèn tốt nhất."

Đường Tam suy nghĩ một chút, nói: "Thợ rèn có thể làm ra thần khí, hẳn là thợ rèn tốt nhất."Hắn từng nghe người trong thôn nói qua, ở thế giới này có thần khí tồn tại, mặc dù hắn không biết thần khí rốt cuộc là cái gì.

Nhưng có một chữ thần hẳn là rất tốt.

Đường Hạo trong mắt hiện lên một tia đùa cợt, "Thần khí? Tiểu Tam cũng biết đến thần khí.

Vậy ngươi nói cho ta biết, thần khí dùng cái gì để làm ra? "

Đường Tam không chút nghĩ ngợi, nói thẳng: "Đương nhiên chỉ dùng tài liệu tốt nhất."

Đường Phong lắc lắc đầu "Tiểu Tam à, nếu đệ muốn làm một thợ rèn hợp cách, nhớ kỹ ta nói, dùng cao đẳng tài liệu rèn thần khí, đó không phải là thợ rèn tốt nhất, nhiều nhất chỉ là một "hợp thành giả" (người lắp ráp).

Dùng sắt thường làm ra thần khí, mới là "Tượng Thần" (thợ thần – cái này trong Tinh Thần Biến cũng có nói qua rùiJ)."

Lần này Đường Hạo không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Đường Phong, "Không tồi, chính xác chính là như thế a."

Truyện Chữ Hay