Trọng Sinh Tại Đấu La Ta Có Ngũ Sinh Võ Hồn

chương 13: 13: lên đường đến nặc đinh học viện p1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một bên khác Đường Phong sử dụng thẻ triệu hoán, triệu hoán được PHĐL là Đường Thiết PHĐL cấp võ hồn Hạo Thiên Chùy hồn hoàn hoàn tử hắc đỏ là một tộc nhân thất lạc của Hạo Thiên Tông do hệ thống tạo thành.

"Lão nô Đường Thiết tham kiến thiếu chủ."

"Ngươi đứng dậy đi, từ nay về sau cứ theo ta là được ta không bạc đãi thúc đâu, còn nữa về sau ta sẽ gọi ngươi là Thiết thúc, còn thúc cứ gọi ta sao cũng được."

Lúc này Đường Phong cùng Đường Thiết quay về nhà, ở trong nhà lúc này có Đường Hạo cùng Đường Tam đang ở.

"Ba ba ta đa về."

"Đây là ai vậy??"

"Đây là Thiết thúc, thúc ấy họ tên đầy đủ là Đường Thiết là một tộc nhân thất lạc của Hạo Thiên Tông, là PHĐL cấp võ hồn Hạo Thiên Chùy, ta quen thúc ấy trong một là đi săn phát hiện thúc ấy bị thương nên chữa trị sơ sơ cho thúc ấy, nay thúc ấy quay lại báo ân thôi ạ."

Vừa nghe Đường Phong nói, Đường Thiết bên cạnh hiểu ý cũng khai triển võ hồn của mình ra hoàn tử hắc đỏ của mình ra như minh chứng cho Đường Hạo thấy, một bên Đường Hạo thấy đối phương võ hồn liền thả lỏng cảnh giác dù sao cũng là tộc nhân của Hạo Thiên Tông.

"Thì ra từng là đồng môn, thế thì dễ nói chuyện rồi hahaha."

Lúc này cả Đường Hạo cùng Đường Thiết chén chú chén anh, nói chuyện rất vui vẻ, Đường Tam một bên cũng kinh ngạc bất quá hắn cũng không nói gì.

Hôm sau cả Đường Phong và Đường Tam lên đường theo lão Kiệt Khắc đi đến Nặc Đinh học viện.

Đi ở trên đường, Đường Tam yên lặng đi theo lão Kiệt Khắc, thỉnh thoảng lại quay đầu hướng thôn trang nhìn lại.

"Tiểu Tam, không muốn rời xa thôn hay không muốn rời xa lão tửu quỷ ba ngươi?" Kiệt Khắc sờ đầu Đường Tam mỉm cười hỏi.

"Cả hai đều có một chút." Đường Tam thấp giọng trả lời.

Kiệt Khắc mỉm cười nói:"So sánh ngươi và ca ca ngươi cùng mấy đứa cháu ta, người các ngươi cái đứa nhỏ này hiểu chuyện hơn chúng nhiều lắm, nếu ngươi là cháu ta thì có phải tốt bao nhiêu.

Đường Hạo cái tên tửu quỷ thật sự là may mắn.

Đừng nghĩ nhiều, bên ngoài thiên địa rộng lớn, tới học viện ngươi sẽ quen biết rất nhiều bằng hữu, còn học được nhiều tri thức.

Chờ ngươi có phong hàm hồn sư, quốc gia mỗi tháng đều phát cho ngươi tiền bổ trợ, đến lúc đó cuộc sống gia đình ngươi cũng có thể tốt hơn một chút."

Đường Tam dù sao đây cũng là lần thứ hai làm người, nghe lão Kiệt Khắc nói tâm tình cũng đã từ từ khôi phục bình thường, trong lòng đối với khát vọng thế giới bên ngoài cũng khó nhịn nổi, hỏi:"Kiệt Khắc gia gia, ngài có thể nói cho ta chuyện học viện được không? Đó cuối cùng là địa phương nào?"

Kiệt Khắc mỉm cười nói:"Học viện đương nhiên là địa phương để học tập, mặc dù ta cũng chưa tới đó, nhưng đại để cũng có chút rõ ràng.

Thôn chúng ta hàng năm cũng có một danh ngạch học viên tham gia, nhưng đã qua nhiều năm không có học viên đi học tập.

Điều kiện ưu đãi của học viên cũng có rất nhiều như miễn trừ học phí cùng trụ phòng phí chỉ cần bỏ tiền ra ăn là đủ rồi.

Ngươi có thể tại học viện làm một chút công việc đơn giản để đổi lấy thức ăn, tỷ như dọn dẹp phòng học hay đại loại như vậy.

Tổng thể mà nói học viên tại học viện gần như là miễn phí, chứ nếu phải đóng tiền học phí chúng ta loại cùng nhân(người nghèo) làm sao chịu nổi gánh nặng đó.

Đường Tam nói: "Ba ba nói đợi ta tới học viện rồi tìm một lò rèn rồi làm công."

"Ngươi?" Tới lò rèn làm công? Nói chuyện buồn cười! Ta xem Đường Hạo thật là điên rồi." Lão Kiệt Khắc tức giận nói: "Ngươi được bao nhiêu tuổi, còn chưa cao bằng chiếc chú tạo chuy.

Có cái lò rèn nào chịu thu một cái người làm công như ngươi, càng huống làm thợ rèn cũng không thu được bao nhiêu, ngươi chỉ cần tại học viện học tâp tốt là đủ rồi."

"Bất quá nếu như ngươi tại học viện có thành tựu, thì nói với tửu quỷ ba ngươi để dành cho ngươi chút tiền.

Sau này tới trung cấp hồn sư học viện không có danh ngạch học viên, vậy phải tốn không ít tiền mới có thể đi học mà tiền bổ trở còn xa xa không đủ."

Bởi vì Đường Tam thân là Tiên Thiên mã hồn lực, trong mắt lão Kiệt Khắc đã đưa hắn trở thành hồn sư.

Đường Tam nghi hoặc nhìn lão Kiệt Khắc nói:"Còn có trung cấp hồn sư học viện hay sao? Cùng sơ cấp hồn sư học viện có gì khác nhau? Đều là học viện hẳn là cùng dạy tri thức về hồn sư đúng không?"

Lão Kiệt Khắc rất có kiên nhẫn giải thích: "Đương nhiên không giống, sơ cấp hồn sư học viện dạy chỉ có một chút trụ cột cùng một chút văn hoá phải học tập.

Hài tử sau khi tiếp nhận vũ hồn giác tỉnh đã là đệ tử của học viện, học trong sau năm.

Đợi sau khi tới mười hai tuổi nếu không có tiền đồ thì cũng chỉ là một hồn sư bình thường, nhưng nếu tiềm lực không tồi đại bộ phận đều lựa chọn vào trung cấp hồn sư học viện tiến tu(học nâng cao), học tới mười tám tuổi.

Trung cấp hồn sư học viện dạy một ít chi thức cao thâm hơn một chút, nhưng khó khăn trong học tập gia tăng rất lớn.

Nếu không thể đạt được yêu cầu của học viện sẽ không có cách nào thuận lợi tốt nghiệp, điểm này hoàn toàn khác biệt với sơ cấp hồn sư học viện.

Đường Tam nói:"Có sơ cấp cùng trung cấp, vậy nhất định có cao cấp?"

Lão Kiệt Khắc gật đầu, trong mắt toát ra vài phần hâm mộ:" Cao cấp hồn sư học viện ngươi không cần suy nghĩ, đấy không phải là nơi mà ai cũng có thể tuỳ tiện đi vào.

Tại đại lục của chúng ta cũng chỉ có hai sở cao cấp hồn sư học viện, số lượng đệ tử được chiêu thu hằng năm cũng không vượt qua một trăm người, quả thật ít ỏi.

Phàm là đệ tử cao cấp hồn sư học viện tốt nghiệp, bất luận là quốc gia hay chính là Vũ hồn điện đều muốn tranh đoạt, trực tiếp được tứ dư phong hào quý tộc."

"Quý tộc? Được ưu đãi tốt như vậy." Đường Tam kinh ngạc hỏi.

Lão Kiệt Khắc nói:" Đó là đương nhiên.

Hồn sư là chức nghiệp rất cao quý, cao cấp hồn sư đều là nhân tài, cho nên bình dân chúng ta muốn một bước đăng thiên, trở thành cao cấp hồn sư hiển nhiên là biện pháp tốt nhất, chỉ có điều xuất thân bình dân thì có bao nhiêu người bản thân có thể sở hữu vũ hồn tốt đây? Cho dù có nhưng không có một đại gia tộc phụ trợ, cũng rất khó có thể từ cao cấp hồn sừ học viện tốt nghiệp." "Khảo thí(kiểm tra) tốt nghiệp là việc của mình, tại sao phải nhờ người hỗ trợ?" Đường Tam có chút không rõ.

Lão Kiệt Khắc thở dài một tiếng nói:"Đây chính là chênh lệch giữa bình dân và quý tộc.

Tốt nghiệp sơ cấp hồn sư học viện yêu cầu rất đơn giản, chỉ cần vũ hồn có thể đạt tới mười cấp, tại học viện sư phụ trợ giúp đưa đi thu được một cái hồn hoàn, thành công tiến vào xưng hào hồn sư là xong.

Cái này cũng không quá khó khăn, chỉ cần tại thời điểm giác tỉnh sở hữu vũ hồn lực thì hài tử nào cũng có thể làm được, từ hồn sĩ thăng cấp lên hồn sư, mười cấp hồn lực rất dễ dàng tăng lên."

"Nhưng từ trung cấp học viện lại không giống, muốn từ đây tốt nghiệp, vũ hồn cần phải đạt tới hai mươi cấp, hơn nữa cần phải thu cái hồn hoàn lần thứ hai thì tự nhiên có thể đạt được xưng hào đại hồn sư.

Từ mười cấp tới hai mươi cấp có rất nhiều hồn sư cả đời không thể đạt tới.

Hơn nữa sau khi đạt tới hai mươi cấp muốn thu được hồn hoàn phải dựa vào thực lực bản thân đi liệp sát hồn thú thu được hồn hoàn, đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Nếu xuất thân từ gia đình quý tộc có đông đảo vũ sĩ bồi đồng(đi cùng), nguy hiểm tự nhiên nhỏ hơn nhiều, mà chúng ta xuất thân từ bình dân hồn sư, chỉ có thể dựa vào chính bản thân thôi."

"Điều kiện tốt nghiệp cao cấp hồn sư học viện lại càng thêm hà khắc, chỉ có thông qua ba mươi cấp bình cảnh, thu được cái hồn hoàn thứ ba, mới có thể từ xưng hào đại hồn sư có thể thăng lên xưng hào hồn tôn.

Nghe nói cấp ba mươi là một đạo cánh cửa, trong quá khứ những quý tộc là cường đại hồn sư cũng rất khó đột phá, hơn nữa ba mươi cấp muốn thu hồn hoàn cũng bị hạn chế, chi tiết cụ thể ngươi tại học viện hẳn là sẽ được hội học.

Dù sao đệ tử cao cấp hồn sư học viện chính thức số lượng được tốt nghiệp còn không đạt tới một phần ba."

Nghe xong Lão Kiệt Khắc nói, Đường Tam đối với Đấu La đại lục cùng hồn sư giáo dục cũng có chút trụ cột.

"Kiệt Khắc gia gia, ngài chẳng phải đã nói qua, xưng hào hồn sư chỉ cần trên mười cấp đúng không? Cao cấp học viện hồn sư đệ tử tốt nghiệp được gọi là hồn tôn, vậy sau đó muốn thu được xưng hào thì làm thế nào chứ?

Lão Kiệt Khắc cười khổ nói:" Ta làm sao biết, siêu việt xưng hào hồn tôn đều là những đại nhân vật, giống như thôn của chúng ta đã từng xuất hiện quá vị hồn thánh, lúc trước cũng chính là quốc gia trực tiếp cung dưỡng.

Ta nghe người ta nói qua, hồn sư tu luyện tới phía sau càng lúc càng khó, càng nguy hiểm, chính thức có thể đạt tới phong hào Đấu La cao nhất tồn tại, có thể có mấy người chứ? Thậm chí có thể nói Thiên Đấu đế quốc chúng ta cùng Tinh La đế quốc có hay không nhân vật như vậy tồn tại ta cũng không dám khẳng định."

Lão Kiệt Khắc đối với hồn sư cũng chỉ hiểu được chút ít mà thôi, cho nên giải thích cũng không rõ ràng.

Đường Tam hiểu được những tri thức này bản thân cũng chỉ có thể chậm rãi lục lọi trong học viện, nhất là về hồn thú, hồn hoàn gì gì đó.

Từ Thánh hồn thôn tới Nặc Đinh thành cũng không xa, hai người đi bộ chỉ mất nửa ngày thời gian, trên đường đơn giản ăn chút lương khô, tới buổi chiều xa xa đã có thể chứng kiến thành tường.

Mặc dù Nặc Đinh thành cũng không tính là thành thị lớn, nhưng bởi vì cách biên giới Thiên Đấu đế quốc rất gần cho nên thành tường kiến tạo cũng rất dày.

Đường Tam cùng lão Kiệt Khắc giống người đi đường khác sau khi tiếp nhận kiểm tra xong trực tiếp tiến vào trong thành.

"Tiểu tam a! Đợi gia gia đưa ngươi tới học viện ta sẽ quay trở về, ngươi một mình tại học viện cần phải nghe lời sư phụ nói, ngàn vạn lần không nên tự tiện rời học viện.

Đợi sau khi chấm dứt học kỳ gia gia quay lại đón ngươi, khi đó không sai biệt lắm cũng qua một năm."

Đường Tam dù sao cũng là lần đầu tiên rời nhà, trong lòng cũng có chút bối rối, hạ ý thức nói: "Kiệt Khắc gia gia, ngài tại sao lại rời đi nhanh như vậy?"

Lão Kiệt Khắc cười khổ nói:" Lữ quán không phải là nơi những người nghèo khổ như chúng ta có thể ở lại.

Ngươi nhất định không được phụ kỳ vọng ta, đợi gia gia lần sau gặp ngươi, hy vọng ngươi đã thành hồn sư, như vậy Thánh Hồn thôn chúng ta cũng vì ngươi mà tự hào."

Một bên khác không khỏi cười khổ Đường Phong, ông cháu này nói chuyện với nhau mà quên sự tồn tại của cậu, nhưng hắn cũng không nề hà gì vì dù sao mấy kiến thức này hắn cũng biết rõ dù sao cũng đọc tiểu thuyết Đấu La Đại Lục - chục lần rồi, nên dù đã qua thời gian nhưng hắn vẫn nhớ rõ từng chi tiết chỉ là hắn không có biết chắc là có hiệu ứng cánh bướm khi hắn xuất hiện không nữa, bất quá hắn cảm thấy có hiệu ứng cánh bướm thì vui hơn dẫu sao đã biết hết thì cũng chán lắm không có tính khiêu chiến

Truyện Chữ Hay