Vân La chậm rãi ngồi dậy, một bàn tay xoa xoa bụng, tuy còn chưa hiện rõ. Vòng eo vẫn tinh tế như cũ, nhưng biểu tình lại nhu hòa, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp.
Vân La rời giường, tiến vào nhà tắm, sau đó thay đổi một thân quần áo vân động màu hồng phấn, đầu tóc dài cột thành đuôi ngựa, trang điểm nhàn nhạt.
Cả người có vẻ phá lệ tinh thần, mặt mày tinh xảo, mang theo vài phần anh khí, như là tuyệt thế mỹ nhân từ trong tranh bước ra
Đồ thể dục phá lệ kén dáng, có người mặc có vẻ mập mạp. Nhưng Vân La dáng người cao gầy tinh tế, cho dù mặc đồ thể dục cũng giống như mặc lễ phục.
Vân La còn thu thập vài món đồ tắm rửa, ăn bữa sáng bảo mẫu làm, vừa vặn giờ.
"Leng keng!"
Bảo mẫu mở cửa, thấy là Miyazaki, vội khom lưng "Miyazaki thiếu gia."
"Ân," Miyazaki gật gật đầu, đối với Vân La đang ăn cơm cười nói: " Em từ từ ăn, đừng nóng vội, anh chờ em."
"Ân," Vân La với Miyazaki cười gật gật đầu, " Anh ăn sáng chưa?"
" Ăn rồi" Miyazaki ngồi trên sô pha, hai mắt vẫn luôn dừng trên người Vân La.
Vân La có chút chịu không nổi ánh mắt cực nóng của Miyazaki, uống xong ngụm sữa bò cuối cùng, đứng lên "Đi thôi!"
Miyazaki nhìn túi du lịch đặt một bên, tùy tay xách lên " Anh giúp em đeo."
" Được" Vân La cũng không khách khí, cùng hai bảo mẫu nói một tiếng, liền ra cửa.
Miyazaki là giám đốc công ty, vì phương tiện thiết yếu, cũng mua một chiếc xe thương vụ tương đối xa hoa.
Miyazaki mở cửa, đem túi du lịch đặt ở ghế sau, thuận tay đóng cửa, mở cửa ghế phụ, ý bảo Vân La ngồi vào.
Vân La nhìn ánh mắt chờ mong của Miyazaki, nhẫn tâm cự tuyệt "Không cần đâu". Vân La đi nhanh hai bước, tự mở cửa ghế sau, ngồi xuống.
Miyazaki nhìn bóng dáng Vân La, biểu tình cô đơn, nụ cười trên mặt cứng đờ, ánh mắt ảm đạm, thở dài. Miyazaki lần nữa đánh lên tinh thần, đóng cửa ghế phụ, ngồi vào ghế điều khiển, khởi động ô tô.
Bên trong xe không khí có chút xấu hổ, Vân La không dám đối diện cùng Miyazaki, chỉ có thể nhìn ngoài cửa. Nhìn cảnh sắc vụt qua thật nhanh, Vân La cũng dần dần bình tĩnh lại.
Nàng cùng Miyazaki tuyệt đối không thể, nàng không muốn cho hắn cơ hội, cũng không muốn thương tổn hắn, nhưng......
Miyazaki nhìn sườn mặt của Vân La, trong lòng khó chịu. Hắn biết nàng không thích hắn, nàng cũng cự tuyệt hắn rõ ràng. Nhưng hắn cảm thấy chỉ cần hắn nỗ lực, chỉ cần hắn đối tốt với nàng, nàng có lẽ sẽ thích hắn.
Nhưng hôm nay... Miyazaki có chút mê mang, hắn không muốn từ bỏ. Dù cho nàng không thích hắn, hắn cũng muốn ở bên cạnh nàng, chiếu cố nàng.
Ô tô thực mau tới nhà ga, Miyazaki điều chỉnh tốt tâm tình của mình. Miyazaki đối với Vân La cười cười " Được, xuống xe đi, công chúa!"
"Ha hả..." Thấy Miyazaki không tức giận, Vân La trên mặt cũng nhịn không được lộ ra tươi cười.
Miyazaki xuống xe trước, sau đó tự mình mở của xe cho Vân La. Một bàn tay tri kỷ đặt trên đỉnh đầu Vân La, cẩn thận che chở nàng xuống xe.
Miyazaki xách theo túi du lịch của mình cùng Vân La, chỉ chỉ cửa nhà ga cách đó không xa: "Bên kia."
Vân La nhìn về hướng Miyazaki chỉ. Quả nhiên, rất nhiều học sinh mặc đồng phục cao trung Lan Linh đứng bên kia, thỉnh thoảng cãi nhau ầm ĩ, không cố kị ánh mắt người chung quanh chút nào.
Miyazaki mang theo Vân La đi về hướng nhà ga, không ít học sinh ánh mắt tò mò ghim trên người bọn họ.
Thủ hạ Miyazaki thấy hai người, sôi nổi vây lại, đứng sau hai người.
Lúc này thủ hạ Miyazaki không còn là quỷ nghèo kiết hủ lậu trước kia, một đám tinh thần no đủ, tin tưởng mười phần.
Tập đoàn Thiên Tinh cho bọn họ tiền lương cùng tiền lương phong phú. Bọn họ đối với Miyazaki cùng Vân La tuyệt đối chân thành.
Ở cửa nhà ga, Vân La thế nhưng gặp được Takahashi Ryuu.
Lúc này Takahashi Ryuu cũng là một thân trang phục hưu nhàn, trên mặt tuấn mỹ treo nụ cười nhàn nhạt, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm Vân La trên dưới đánh giá.
Vân La bình đạm nhìn hắn một cái, sau đó quay đầu đi, không nói gì.
Không nghĩ, Takahashi Ryuu thế nhưng đi về hướng nàng.
Miyazaki vội che trước người Vân La, cảnh giác nhìn Takahashi Ryuu "Takahashi mày muốn làm gì?"
Takahashi Ryuu cũng dừng lại bước chân, hơi nhướng mày, nhỏ đến không thể phát hiện: "Không muốn làm gì hết."
"Vậy tránh ra," Miyazaki sắc mặt lạnh lùng, không hề có ý thoái nhượng.
"Miyazaki mày quản quá nhiều rồi" Takahashi Ryuu hừ cười một tiếng "Vân La cũng không phải yêu mày."
Miyazaki sắc mặt cứng đờ, sắc mặt càng thêm khó coi, nhấp chặt môi không nói một lời.
Thấy Miyazaki phản ứng như thế, Takahashi Ryuu trong lòng có chút hiểu rõ, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng, "Vân La, tôi muốn cùng cô nói chuyện."
Vân La suy ngẫm một lát, liền gật gật đầu " Được."
"Củ cải nhỏ," Miyazaki có chút khẩn trương " Em cùng hắn có cái gì để nói?"
"Không có việc gì," Vân La cười cười "Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, tôi lại muốn xem hắn có thể nói cái gì."
Miyazaki tất nhiên là biết, Fujita Ryosuke cùng Takahashi Ryuu là hai đại gia tộc từ trước đến nay rất bất hòa. Lúc này, Takahashi Ryuu tới tìm Vân La, có lẽ cùng Fujita gia có quan hệ.
Nghĩ vậy, Miyazaki thần sắc tuy không tốt. Nhưng cũng không ngăn trở nữa, chỉ là hai mắt cảnh giác trừng Takahashi Ryuu cũng.
Takahashi Ryuu cũng phất tay ngăn cản thủ hạ đi theo, cùng Vân La đi đến một góc hẻo lánh.
Không có Miyazaki ở bên, Takahashi Ryuu đôi mắt làm càn đánh giá Vân La, trong miệng ' tấm tắc ', làm như kinh ngạc cảm thán, lại như khó có thể tin: "Mấy ngày không thấy mỹ nhân nhi, thật là làm tôi mở rộng tầm mắt."
Người khác có lẽ không biết, nhưng thân là hoàng đế ngầm Yamaguchi Gumi Nhật Bản, lại có mạng lưới tình báo người khác khó có thể so sánh.
Takahashi không nghĩ tới tiểu nữ hài trước mắt này, ngắn ngủi mấy tháng liền thoát khỏi vận mệnh bi thảm ăn nhờ ở đậu. Còn có thể tuyệt địa phản kích, liền trở thành người cầm quyền phía sau màn của một đại tập đoàn, càng là một nữ minh tinh chạm bỏng tay.
Tập đoàn Thiên Tinh tuy vô pháp so sánh với Yamaguchi Gumi. Một năm lơi nhuận của Yamaguchi-gumi liền cao tới trăm triệu đôla, Yamaguchi Gumi tự nhiên không đem tập đoàn Thiên Tinh để trong mắt.
Nhưng ai cũng vô pháp phủ nhận tập đoàn Thiên Tinh tiềm lực rất lớn. Không nói giá trị con người của Vân La, chỉ nói bảy bản manga anime quốc dân, chính là một con gà đẻ trứng vàng, cha hắn cũng thực thèm thuồng.
Nữ hài tử trước mắt này thật sự không đơn giản. Nghĩ đến cha dặn dò, Takahashi Ryuu cũng trực tiếp mở miệng.
"Vân La, gả cho tôi đi!"
"Ngạch... Cái gì?" Vân La nháy mắt ngơ người, đồng tử phóng đại, trên mặt kinh ngạc không chút nào che giấu " Anh nói cái gì?"
Nhìn đến Vân La luôn luôn bình tĩnh thong dong, ít có lộ ra sắc thái kinh ngạc. Trên tuyệt mỹ khuôn mặt nhỏ, đôi mắt phượng mê mang, làm người trìu mến. Takahashi Ryuu không nhịn được cười khẽ ra tiếng, lại nói "Gả cho tôi!"
"Ha hả..." Vân La cười lạnh hai tiếng, trên mặt kinh ngạc thối lui, có chút không cho là đúng. Trừ phi nàng điên rồi, mới có thể muốn gả cho hắn.
Vân La ánh mắt hơi mang trào phúng nhìn Takahashi Ryuu, Takahashi Ryuu cũng thu liễm ý cười, ánh mắt lạnh lùng: "Như thế nào? Gả cho tôi ủy khuất em?"
Đương nhiên ủy khuất, Vân La không phải ngốc tử, Takahashi gia là gia tộc quyền thế trong Yamaguchi Gumi, không biết có bao nhiêu nữ hài tử muốn xếp hàng gả cho hắn.
Nhưng trong đó, lại không bao gồm Vân La nàng, nàng thật vất vả mới thoát khỏi bị Fujita Ryosuke tên cặn bã kia khống chế vận mệnh. Đầu óc nàng có bệnh mới chịu đáp ứng gả cho Takahashi Ryuu.
Takahashi Ryuu cũng làm người phong lưu, tính tình lương bạc, không tốt hơn Fujita Ryosuke bao nhiêu, gả cho hắn? Đùa cái gì vậy!
Tự mình sáng tạo công ty Thiên Tinh, người khác có lẽ không biết. Nhưng Takahashi gia nhất định có thể điều tra ra, trước kia Takahashi buông lời đùa giỡn nàng, bất quá xuất phát từ tính tình phong lưu của hắn. Nhưng Vân La nhìn ra được, Takahashi có lòng xem thường nàng.
Có lẽ không xem thường nàng, mà là xem thường nữ nhân.
Một người nam nhân như vậy đột nhiên nói muốn nàng gả cho hắn, là bởi vì yêu nàng sao?
Đừng nói giỡn, Vân La cũng không cho rằng dựa vào một gương mặt xinh đẹp, là có thể làm mọi nam nhân đều yêu nàng.
Công ty Thiên Tinh tương lai tiềm lực vô cùng mới là mục đích Takahashi Ryuu đi, có lẽ còn chỉ là nguyên nhân này .....
"Đúng vậy, tôi cảm thấy ủy khuất," Vân La không sợ chút nào, đôi mắt phượng sáng ngời thẳng tắp nhìn chằm chằm Takahashi Ryuu:" Vân La tôi không muốn tự chà đạp mình, để cho người khác quản tôi, lợi dụng tôi, còn coi thường tôi, tôi không muốn!"
" Cô?" Takahashi Ryuu cũng khí sắc mặt đỏ lên "Vân La tôi thừa nhận cô không đơn giản, có vài phần bản lĩnh, nhưng nếu Takahashi gia tôi muốn động cô, động đến công ty Thiên Tinh, không ai ngăn được."
" Anh thử xem?" Vân La mắt phượng tà phi, mặt đẹp che kín sương lạnh, nghiêm nghị không sợ "Takahashi, không cần xem tôi như nữ nhân ngu ngốc cái gì cũng đều không hiểu. Lúc này Yamaguchi Gumi nội loạn không ngừng, nếu anh dám đụng đến tôi, động công ty Thiên Tinh. Tôi liền bất cứ giá nào cũng làm cho anh cùng gia tộc của anh không có chỗ tốt gì."
Takahashi Ryuu cũng lạnh lùng nhìn Vân La, không nói một lời. Qua một hồi lâu, Takahashi Ryuu cũng trên mặt hàn ý đột nhiên rút đi, ánh mắt trong trẻo "Vân La, tôi thật sự hứng thú với cô, nếu cô thật sự gả cho tôi, tôi sẽ đối tốt với cô."
"Hừ," Vân La hừ nhẹ một tiếng, "Tôi sẽ không gả cho anh," cự tuyệt dứt khoát lưu loát.
Takahashi Ryuu thấy Vân La lại lần nữa cự tuyệt. Lần này thật không tức giận, nhún vai, thần sắc trịnh trọng nói: "Vân La, nếu cô muốn diệt trừ Fujita Ryosuke, tôi giúp cô."
"Ha ha..." Vân La trào phúng nhìn Fujita Ryosuke " Tôi muốn diệt trừ Fujita Ryosuke không sai, chẳng lẽ anh không muốn? Muốn tôi thấy cảm kích, cảm thấy thiếu nhân tình của anh?"
Takahashi Ryuu bị Vân La nhìn thấu tâm tư, chỉ cười hai tiếng. Trên mặt không chột dạ cùng áy náy chút nào, cười nói: "Không tồi, Takahashi gia chúng tôi cũng muốn diệt trừ Fujita gia, không biết cô có hứng thú hợp tác hay không?"
Vân La bất động thanh sắc nói: " Sao anh biết tôi có năng lực giúp anh?"
"Ha hả..." Takahashi Ryuu tán thưởng nhìn nữ hài trước mắt, thân thể lại đột nhiên tới gần Vân La, hạ giọng nói: "Bằng công ty Thiên Tinh của cô, còn có Miyazaki cứu người cầm quyền Matsushita gia. Chỉ cần chúng ta hợp tác, nhất định có thể trừ bỏ Fujita gia."
Vân La bất động thanh sắc, trong lòng lại nhấc lên trận kinh phong hãi lãng.
Matsushita Taro đúng là vị cấp cao Yamaguchi Gumi Vân La kêu Miyazaki cứu.
Nàng vốn tưởng rằng chuyện này làm bí mật, không nghĩ tới thế nhưng bị Takahashi gia phát hiện, Takahashi gia thật là không đơn giản.
Bất quá, liền tính Takahashi gia biết thì sao. Qua một đoạn thời gian nàng liền phải rời Nhật Bản, chỉ cần trừ bỏ Fujita gia, đại nguy hiểm cũng không đến trên người nàng.
Vân La cẩn thận tự hỏi lợi và hại, sau đó gật đầu " Được, tôi đáp ứng anh!"