Trọng Sinh: Nữ Thần Nghịch Tập

chương 25: lễ tốt nghiệp (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Học sinh cao trung Lan Linh tuy dị biệt, nhưng rốt cuộc vẫn là thiếu niên nhiệt huyết, còn có điểm nổi loạn.

Trước kia Vân La bị Fujita Ryosuke cấm luyến, nam sinh trong trường tham lam mỹ mạo của Vân La, đồng thời đáy lòng cũng xem thường nàng.

Mà nữ sinh lại là điên cuồng ghen ghét, hận không thể rạch mặt Vân La. Người Nhật chính là điển hình bắt nạt kẻ yếu. Chỉ khi bạn đủ mạnh, bọn họ mới có thể tôn trọng bạn, nếu bạn khiêm tốn mềm yếu, bọn họ có thể cắn chết bạn.

Mà giờ phút này Vân La đã trở thành sao nữ siêu cấp của Nhật Bản, thân phận địa vị đề cao, làm học sinh trong trường vô pháp coi khinh nàng.

Vân La dưới sự bảo vệ Miyazaki tới cửa phòng học.

Lão sư của Vân La hôm nay ở đây, muốn phát bằng tốt nghiệp. Lão sư là một nam nhân trung niên, giờ phút này hắn vô thố cầm khăn giấy xoa mồ hôi lạnh trên trán. Vân La nghĩ nếu không có hôm nay phải phát bằng tốt nghiệp,lão sư sợ là không muốn tới.

Bọn học sinh đi ở hành lang cãi nhau ầm ĩ, có nhiều lần suýt nữa đụng vào người lão sư. Lão sư sốt ruột hoảng hốt trốn tránh, lại chọc đến một đám học sinh cười ha ha,

Nữ sinh phần lớn mặc kimono, trang điểm diễm lệ, tóc vấn lên, nhiều thêm tia nhu mị. Nhưng miệng đầy thô tục, ngả ngớn ánh mắt, lại trở lên trần tục.

Thấy Vân La, lão sư thực kích động, Vân La hiện tại tuyệt đối là kiêu ngạo của hắn.

Nét bất đắc dĩ trên mặt lão sư tan đi, thay vào gương mặt tươi cười nhiệt tình “Vân La tới rồi, tốt, tốt.”

“ Chào lão sư ” Vân La hơi hơi cúi đầu, hướng lão sư vấn an.

“Ai, tốt, tốt,” lão sư nhìn Vân La, ánh mắt mang theo một tia vui mừng. Sau đó nhìn đám học sinh cãi nhau ầm ĩ, gào to một tiếng “ Vào lớp đi, phải phát bằng tốt nghiệp.”

“Thiết, ồn ào!”

“Phiền toái.”

Bọn học sinh nghe được lão sư kêu gọi, một đám không tình nguyện đi vào lớp. Nếu là ngày thường, liền tính lão sư đem giọng nói kêu ách, bọn họ cũng sẽ không nhất định vào lớp. Chỉ là hôm nay có chút đặc thù, tuy rằng không để bụng thành tích, nhưng bằng tốt nghiệp vẫn muốn lấy.

Nhìn bọn học sinh không tình nguyện vào phòng học, hành lang chớp mắt trở nên quạnh quẽ.

“ Anh đi đi, tôi tự đi được,” Vân La nhìn về phía Miyazaki.

“Ân,” Miyazaki gật đầu “Chờ anh lấy bằng tốt nghiệp, lại đến tìm em.”

“ Được.”

Miyazaki rời đi, Vân La lại vào phòng học.

Vân La tiến vào, đang muốn về chỗ ngồi của mình, lại không thấy bàn học cùng ghế dựa của nàng.

Trước kia Vân La là học sinh học tập duy nhất trong phòng học, chỗ ngồi liền ở bàn đầu dưới mí mắt lão sư. Nhưng giờ phút này chỗ ngồi của nàng lại trống không……

Học sinh trong lớp đều tìm vị trí ngồi xuống, không có dư ghế dựa. Bọn họ sớm đã phát hiện, lúc này từng đôi mắt nhìn Vân La,

“Hì hì…”

“Hừ, xứng đáng, cho rằng chính mình là ai? Tiện nhân!”

“Mẹ nó, không biết cùng bao nhiêu người lên giường mới có được tiểu nhân vật kia, kỹ nữ.”

“Ha ha…”

Nam sinh còn tốt, chỉ ngồi ở một bên thờ ơ lạnh nhạt. Nhưng những nữ sinh kia lại mãn nhãn trào phúng, không hề cố kỵ chửi rủa.

“Ai, mọi người đều là đồng học, ít nói vài câu,” lời nói ác độc làm lão sư cũng nghe không lọt tai, nhịn không được nói hai câu.

“Lăn,” nữ học sinh lại căn bản không sợ lão sư, một cái âm trầm ánh mắt qua đi, đáng sợ tới mức lão sư run run. Đồng tình nhìn thoáng qua Vân La, không dám nói cái gì nữa.

Vân La trên mặt tươi cười liễm đi, khuôn mặt bình tĩnh, đôi mắt sâu thẳm. Đi đến chính mình chỗ ngồi, dùng mũi chân chỉa xuống đất “Ai làm?”

Hai mắt Vân La hắc bạch phân minh quét về phía những nữ sinh kia, mấy nữ sinh căn bản không chột dạ;

“Tao làm,” một nữ sinh dáng người cao gầy đứng lên, vẻ mặt bình thản “Tao làm, thế nào?”

Nữ sinh mặc kimono màu đỏ, trên đầu búi cao, lớn lên cũng coi như thanh tú, Vân La nhớ nàng tên Michiko.

“Vân La, mày tiện nhân này,” Michiko trào phúng nhìn Vân La “Fujita thiếu gia đã vứt bỏ mày, hiện tại Kumiko mới là bạn gái của Fujita thiếu gia, Fujita thiếu gia sẽ không giúp mày nữa.”

Kumiko? Nữ nhân này Vân La thật đúng là đã nghe qua, là con gái cấp cao trong Yamaguchi Gumi, cũng là học sinh cao trung Lan Linh, ở trong đám nữ sinh có nhân khí rất cao.

Fujita Ryosuke lúc này cùng Kumiko kết giao, chắc tình huống thực không ổn đi, muốn dùng liên hôn củng cố địa vị.

“Sớm xem mày không vừa mắt,” Michiko vung tay lên, tức khắc, lại có bảy tám nữ sinh đi theo đứng lên, trên mặt mang theo âm trắc trắc tươi cười, đồng thời hướng Vân La đi tới.

Phía trước có Miyazaki gia hỏa kia, các nàng không dám, nhưng giờ phút này Miyazaki không ở đây, bọn họ lại không cố kỵ.

“Ai nha, ai nha, đều là đồng học, đều là đồng học, các ngươi…” Lão sư cũng đã nhận ra không đúng. Nếu là mắng hai tiếng kia còn chưa tính, nhưng nếu là nhiều người như vậy đánh Vân La một trận, lão sư lòng có bất an, muốn khuyên can.

Nhưng mấy nữ sinh căn bản không xem lão sư ra gì, nơi nào chịu nghe lão sư. Trong chớp mắt liền đem Vân La vây ở giữa.

Michiko nhìn gương mặt làm người đố kỵ của Vân La, giọng căm hận nói: “Tiện nhân, tao lại muốn xem xem không có gương mặt này, mày còn có thể câu dẫn ai?”

Bàn tay Vân La âm thầm xoa xoa bụng nhỏ, may mắn trong cơ thể nàng có hai năm nội lực, đối phó cao thủ phần thắng không lớn, nhưng đối phó mấy nữ học sinh, nàng thật đúng là không sợ.

“ Bắt lấy nó cho tao,” Michiko phân phó hai nữ sinh, trong đó một người nữ sinh từng bị Vân La đánh qua. Lúc này đúng là thời điểm báo thù, lập tức liền tiến lên,

Móng tay dài sơn đỏ chót, bén nhọn như là một cây đao, bay thẳng đến trên mặt Vân La.

Vân La hừ lạnh một tiếng, không lưu tình chút nào, trực tiếp nhấc chân, một chân đem kia nữ sinh đá bay.

“Phanh!”

Nữ sinh kia trực tiếp bị Vân La đá ra xa mấy mét, đụng vào m tường mới dừng lại, ‘ a ’ nữ sinh kêu thảm thiết một tiếng, khóe miệng có một tia máu tươi tràn ra, lập tức mắt trợn trắng, hôn mê bất tỉnh.

“Này…”

Mọi người khiếp sợ nhìn Vân La, một chân đem một người hơn một trăm đá xa mấy mét, này… Sao có thể?

“ Mày… làm thế nào?” Michiko hai mắt trừng to, không thể tin tưởng.

Mấy nữ sinh vốn đang vênh váo tự đắc, nắm chắc thắng lợi cũng theo bản năng lui về phía sau hai bước. Không dám lại tùy tiện tiến lên, hai tròng mắt kinh nghi bất định, đáy lòng còn sinh ra một chút sợ hãi.

Michiko nghĩ đến cong đạo của Kumiko, cắn răng, hung hăng nói: “Cùng nhau lên, đánh cho tao, đánh gần chết mới thôi!”

Mấy nữ sinh lẫn nhau nhìn thoáng qua, các nàng trong lòng đã có chút hối hận. Chính là nghĩ đến Kumiko, vài người chỉ có thể cắn răng tiến lên.

“A…”

Mấy nữ sinh đồng loạt ra tay, có người duỗi tay muốn bắt lấy Vân La, có muốn nắm lấy tóc Vân La, còn muốn đánh vào mặt Vân La …

Lộn xộn, nếu là người thường khẳng định không phải đối thủ của mấy người này, song quyền khó địch bốn tay,

Nhưng Vân La lại dẫn đầu ra tay, một quyền đánh vào hốc mắt một nữ sinh hốc mắt. Nữ sinh kia lập tức kêu thảm thiết một tiếng, một tay che lại đôi mắt ngồi xổm xuống, ai ai kêu to lên, nước mắt xuyên thấu qua ngón tay ào ào chả, nhìn rất là buồn cười.

“Phanh!” Vân La cúi người tránh thoát một người nữ sinh móng tay, một quyền đánh vào kia nữ sinh bụng, trực tiếp đánh kia nữ sinh sắc mặt đỏ lên, cong eo trạm không dậy nổi thân, cuộn tròn thân thể, chậm rãi nằm trên mặt đất kêu rên không ngừng.

Thái Cực Quyền, Bát Quái Quyền, Vịnh Xuân Quyền đều là những quyền pháp tinh hoa của Trung Hoa, hơn nữa Vân La có nội lực trong người, thực mau đem mấy nữ sinh đánh ngã trên mặt đất.

Cuối cùng, Vân La lấy tự thế bạch hạc tung cánh kết thúc, thật sự là đem bốn chữ 'bạo lực mỹ học' phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Vân La hành động sạch sẽ lưu loát làm mọi người kinh rớt cằm.

“ Mày…” Michiko đầy mặt kinh hãi, thân thể không ngừng run run, hai chân theo bản năng lui về phía sau hai bước.

Vân La đôi mắt phượng tà phi, hai tròng mắt lạnh lẽo âm u, hóa thành một mũi tên nhọn thẳng tắp bắn vào đáy lòng Michiko.

“A…” Michiko sợ hãi la lên một tiếng, xoay người, một tay nhấc lên một cái bàn học, liền ném về phía Vân La.

“Úc!”

Nam sinh trong lớp nhìn thấy cảnh này, nhịn không được kinh hô ra tiếng. Trên mặt là biểu tình xem kịch vui, động tác vừa rồi của Vân La đích xác kinh diễm bọn họ, nhưng, vậy thì thế nào?

Nhóm người này đều là xem kịch vui không chê lớn chuyện, bọn họ tuy có thương hương tiếc ngọc. Nhưng bất đắc dĩ Michiko đã cảnh cáo bọn họ, Kumiko cũng không phải người bọn họ có thể đắc tội.

Sắc đẹp tuy rằng quan trọng, nhưng bọn hắn cũng sẽ không vì Vân La mà đắc tội Kumiko.

Vân La khóe miệng nhếch lên, biểu tình lạnh nhạt, ánh mắt không có nửa điểm sợ hãi, nhấc chân, một cước đá bay.

“Phanh!”

“Rầm!”

Cái bàn bị Vân La một chân đá chia năm xẻ bảy, Vân La thế công không giảm. Một cái hư ảnh qua đi, chân hung hăng đá vào mặt Michiko.

“Răng rắc!”

“A…”

Michiko kêu thảm thiết một tiếng, thân thể bay ngược ra xa mấy mét, hung hăng ngã trên mặt đất. Xương mũi nháy mắt bị đá gãy, máu tươi giàn giụa…

“A… Hỗn đản, hỗn đản, Vân La mày tiện nhân này, tiện nhân…”

Michiko đau ôm đầu kêu thảm thiết, thanh âm nghẹn ngào, như là một con dã thú bị thương. Miệng không ngừng mắng, đôi mắt như là tên độc, hung tợn nhìn chằm chằm Vân La, phảng phất tùy thời có thể nhào lên, hung hăng cắn xé Vân La một ngụm.

“Hừ,” Vân La trên cao nhìn xuống, ánh mắt khinh miệt nhìn Michiko “Ngu xuẩn!”

“Vân La, mày, tiện nhân này đừng đắc ý, mày đắc tội Kumiko, Kumiko sẽ không bỏ qua cho mày, mày, tiện nhân đáng chết,” Michiko khàn cả giọng, bộ dạng hung ác nghiến răng nghiến lợi làm biểu tình của cô ta có vẻ phá lệ dữ tợn.

“ Tôi chờ,” Vân La nhẹ giọng mạn ngữ, không có chút nào hoảng loạn “ Tôi không biết tôi có thể chết hay không, nhưng tôi xác định, cô khẳng định…” Vân La ngữ khí bỗng nhiên chuyển lãnh “Muốn xui xẻo.”

Vân La đi bước một tới gần Michiko, nhìn Vân La đi bước một tới gần mình. Michiko trong lòng có chút bất an, ngoài mạnh trong yếu hô lớn: “ Mày muốn làm gì?”

Michiko sâu trong đáy mắt trào ra sợ hãi làm Vân La khẽ cười một tiếng. Tiếng cười thanh thúy, dường như chuông gió chọc người say lòng, “ Cô cho rằng tôi muốn làm gì? Ha ha ha……”

Michiko nghe ra trào phúng trong giọng nói của Vân La. Trong lòng càng thêm tức giận, lại không dám nói gì thêm, chỉ là đôi trong mắt đỏ bừng gắt gao nhìn chằm chằm Vân La.

Nếu không phải sợ ô uế tay, tổn hại thanh danh, Vân La tuyệt đối làm cho Michiko muốn sống không được muốn chết không xong.

Bất quá, Michiko như vậy không khỏi cũng quá ngây thơ rồi. Sau này, nàng nhất định phải đưa Michiko một phần ‘ đại lễ ’.

Vân La lướt qua Michiko, tùy tay xách một cái ghế, ngồi lên trên, sống lưng thẳng thắn, tuy thân hình gầy ốm. Nhưng lại cho người ta một loại khí thế nghiêm nghị không thể xâm phạm.

“Oa nga! Khốc!”

“Quá soái!”

Các nam sinh đem ánh mắt dừng lại trên người Vân La, ánh mắt cực nóng, giống như sói đói, hận không thể đem Vân La nuốt vào trong bụng.

Vân La vờ như không nghe thấy, trong lòng chán ngấy, mấy kẻ tự cho là đúng, căn bản không đáng để nàng chú ý.

Lão sư nhìn mấy nữ sinh trên mặt đất kêu rên không thôi, trong lòng cũng có một tia sảng khoái.

Thấy Vân La không còn nhìn chằm chằm Michiko, nữ sinh còn lại trong lớp nơm nớp lo sợ đem Michiko cùng mấy nữ sinh nâng dậy tới, bay nhanh ra khỏi phòng học, không cần nghĩ cũng biết là đi cáo trạng.

“ Được rồi, chúng ta tiếp tục phát bằng tốt nghiệp,” bằng tốt nghiệp đã đặt ở trên bàn. Lão sư đem bằng tốt nghiệp từng tấm phát ra, vốn dĩ muốn nói hai câu cổ vũ,

Nhưng nghĩ sau khi học sinh tốt nghiệp, không sai biệt lắm đều sẽ tiến vào Yamaguchi Gumi. Tuy nói xã hội đen ở Nhật Bản là hợp pháp, nhưng lão sư cũng không thể cổ vũ học sinh của mình làm xã hội đen đi?

Cuối cùng, lão sư vẫn là không nói gì, máy móc đem bằng tốt nghiệp đã phát xuống, cuối cùng mới nói: “ Mong mọi người chớ quên, một giờ sau đến lễ đường trường học, tham gia lễ tốt nghiệp.”

“Nga…”

“Phiền…”

Bọn học sinh hữu khí vô lực ứng hòa hai câu, trung niên lão sư đối với Vân La gật gật đầu, sau đó lập tức chạy lấy người.

“Phanh!”

Lão sư mới vừa đi, cửa phòng học đã bị người từ bên ngoài thô lỗ đá văng, nghênh diện đi vào đúng là Fujita Ryosuke.

Bất quá lúc này Fujita Ryosuke trên khuỷu tay lại treo một thiếu nữ dáng người nhỏ xinh đầy đặn kiều tiếu. Thiếu nữ nhuộm một đầu tóc vàng, trang điểm cầu kì, kiều tiếu lộ ra vài phần ngang ngược.

Phía sau hai người còn có một đám nam nữ đi theo, đều là thủ hạ của hai người.

Thấy Fujita Ryosuke, phần lớn nam sinh trong lớp đều thu liễm kiệt ngạo trên mặt, ngoan ngoãn cúi đầu khom lưng “Fujita thiếu gia.”

“Ân.” Fujita Ryosuke tùy ý đáp lại một câu, liền đem ánh mắt hướng về phía Vân La.

Vân La nhàn nhạt nhìn lại Fujita Ryosuke, vẻ mặt suy sút, mắt đen nhánh, ánh mắt tối tăm, cùng khí phách hăng hái trước kia như hai người khác nhau.

Fujita Ryosuke nhìn thấy Vân La, ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời. Ngay sau đó nghĩ đến cái gì, lại hung tợn trừng mắt Vân La, ánh mắt cũng càng thêm hung ác nham hiểm.

Vân La lại không để ý phản ứng hắn, quay đầu nhìn về phía nữ sinh bên cạnh Fujita Ryosuke, nữ sinh này đúng là Akimoto Kumiko.

Akimoto Kumiko giờ phút này dùng vẻ mặt khiêu khích nhìn Vân La. Hai bên tuy không kết giao lẫn nhau, nhưng đều biết đối phương là ai.

Vân La từng nghe qua, Akimoto Kumiko này cùng Fujita Ryosuke thanh mai trúc mã. Chẳng qua sau khi lớn lên, Fujita Ryosuke tương đối hoa tâm, cũng càng thích Vân La lớn lên xinh đẹp,

Đối với Akimoto Kumiko lạnh nhạt, mà Akimoto Kumiko lại đối Fujita Ryosuke si tâm bất hối, thường xuyên bám đuôi Fujita Ryosuke.

Trước kia Vân La nếu không có Fujita Ryosuke che chở, sớm bị Akimoto Kumiko ghen ghét choáng váng đầu óc, cô ta căn bản sẽ không bỏ qua Vân La, sớm xuống tay diệt trừ.

Giờ phút này, Fujita gia cùng Akimoto gia liên hôn, Fujita Ryosuke thành hôn phu của Akimoto Kumiko. Akimoto Kumiko càng dung không được cái đinh trong mắt cái gai trong thịt là Vân La.

Cô muốn đem mặt của tiện nhân Vân La này làm hỏng, xem nàng làm sao câu dẫn nam nhân?

Liền tính Vân La thành siêu sao Nhật Bản thì như thế nào, Akimoto Kumiko căn bản coi thường Vân La. Nữ minh tinh phần lớn đều là cấm luyến trong tay phú hào, ngay cả cha cô ta, đều từng bao dưỡng qua không ít tiểu minh tinh.

Cùng so sánh với Yamaguchi Gumi khổng lồ, một tiểu minh tinh tính là gì? Tiểu minh tinh còn dám chọc xã hội đen?

Nhưng làm Akimoto Kumiko không nghĩ tới chính là Vân La có thể khó đối phó như thế, đem người cô ta phái đi đánh tới mặt mũi bầm dập. Quả thực chính là đánh vào mặt Akimoto Kumiko cô ta, không thể tha thứ!

Akimoto Kumiko thấy Fujita Ryosuke nhìn Vân La, ánh mắt chưa từng dời đi quá nửa phân, trong lòng ghen ghét phát cuồng,

Thân thể uốn éo, trực tiếp chôn vào trong ngực Fujita Ryosuke, mũi chân nhón, đôi tay vòng lấy cổ Fujita Ryosuke, trực tiếp đem môi dám trên môi Fujita Ryosuke.

Sau đó còn thị uy nhìn Vân La liếc mắt một cái, trực tiếp vươn đầu lưỡi màu đỏ tươi đi vào trong miệng Fujita Ryosuke......

Truyện Chữ Hay