Thân phận người Hoa của Vân La đích xác mang đến phiền toái nhất định. Fans trên mạng đều khuyên Vân La nhập quốc tịch Nhật Bản, Vân La đều ngó lơ, không thèm để ý!
Album Vân La bán rất chạy, vượt qua một trăm vạn bản, đánh vỡ ký lục, trang web âm nhạc có ba danh khúc tất cả đều trong album của nàng.
Top mười ca khúc nổi tiếng có bảy bài là ca khúc của nàng, chân chính càn quét các bảng âm nhạc.
Đồng thời, mỗi kì tạp chí manga anime đều bán ra trên một trăm vạn.
Ngắn ngủn hai tháng, tài sản của Vân La đã tích luỹ tới một con số khủng, hơn trăm triệu!
Buổi tối
Vân La mặc một thân đồ thể dục màu trắng, mang theo một cái khẩu trang đen, một cái mũ lưỡi trai, lên xe buýt công cộng trở về nhà cha dượng.
Tuy rằng giá trị con người lên đến chục tỷ yên Nhật, nhưng Vân La không có bằng lái xe, cũng không có xe. Lần này Vân La tới cũng không có người bồi, nàng hiện tại còn không muốn bại lộ thực lực của chính mình.
Lúc này Vân La nhân khí đang tăng, nếu không che giấu sợ là sẽ bị người nhận ra. Đến lúc đó muốn thoát thân chỉ sợ không dễ.
Tới cửa, Vân La nhìn thấy có vài thành viên Yamaguchi Gumi mặc tây trang đen đang đứng ở trong sân, vẻ mặt cảnh giác.
Vân La nhíu mày, mấy cái hắc y nhân này nàng biết. Đây là thủ hạ Fujita Ryosuke, là vệ sĩ chuyên môn bảo hộ Fujita Ryosuke.
Fujita Ryosuke cũng ở đây?
Những người đó nhìn thấy Vân La, đối với Vân La hơi hơi khom lưng, nhìn chằm chằm Vân La.
Trước kia bọn họ chỉ cảm thấy trước mắt nữ hài này xinh đẹp, nhưng cũng chỉ là đồ trong tay thiếu gia.
Nhưng lúc này khí chất trên người nữ hài tử đã thay đổi.
Vân La dưới ánh mắt đánh giá của bảo tiêu đi vào nhà.
Mới vừa vào, Vân La liền thấy Fujita Ryosuke ngồi trong phòng khách.
Lúc này trên bàn phòng khách bày đầy các loại đồ ăn. Trương Yến cùng Ida Kamini chính vẻ mặt lấy lòng cùng Fujita Ryosuke nói chuyện.
Tiếng Vân La vào cửa, hấp dẫn ba người chú ý.
Trương Yến vừa thấy Vân La, mặt mày một dựng, muốn há mồm mắng to, rồi lại nghẹn trở về. Bởi vì nàng phát hiện, Fujita Ryosuke đang dùng lạnh băng ánh mắt trừng mắt nàng.
Trương Yến ngượng ngùng đứng lên, hướng Vân La đi qua, muốn giữ chặt cánh tay Vân La, lại bị Vân La không lưu tình chút nào ném ra.
“Ai nha, con đứa nhỏ này, còn giận mẹ sao?” Trương Yến một bộ mẹ đều là muốn tốt cho con biểu tình thương tâm:“ Mẹ chính là mẹ con, mẹ ngày đó mắng con, bởi vì quá lo lắng con.”
“Đúng vậy, Vân La, mẹ con rất yêu con.” Ida Kamini cũng đi theo nói: “ Con vẫn là hài tử, phải nghe lời người lớn.”
“Vân La,” Fujita Ryosuke đứng lên, vẻ mặt kinh hỉ, ánh mắt cực nóng nhìn chằm chằm Vân La.
Vân La cười lạnh, lấy khẩu trang xuống, lộ ra khuôn mặt tuyệt mỹ, làm Fujita Ryosuke cùng Ida Kamini đều ngẩn ngơ.
Dùng nội công đan dược, một ít tạp chất trong cơ thể bất tri bất giác bị bài xuất ra ngoài. Vân La da thịt bóng loáng tinh tế, trắng nõn hận không thể làm người cắn một ngụm.
“La La mau ngồi,” Trương Yến hôm nay thái độ nhiệt tình quá mức. Vân La cũng không chút khách khí trực tiếp ngồi bên cạnh, lại bất động trước mắt đồ ăn. Ba người còn lại cũng đều ngồi xuống, Fujita Ryosuke dựa gần Vân La, tâm thần đều bị Vân La hấp dẫn. Không ngừng vì Vân La chia thức ăn, căn bản không nhìn hai người Trương Yến.
“La La, con làm minh tinh, sao không nói cho mẹ?” Trương Yến ngữ khí oán trách “ Con tuổi nhỏ như vậy, giới giải trí loạn như vậy, con còn không bị người khi dễ?”
Vân La không đáp, Trương Yến miệng lại không ngừng “Vừa lúc Fujita thiếu gia ở đây, còn không mau lấy lòng Fujita thiếu gia một chút, để Fujita thiếu gia che chở con.”
“Ha hả,” Fujita nhìn Vân La, nghiêm túc nói: “Liền tính Vân La không nói, tôi cũng sẽ không để cho người khác khi dễ Vân La.”
Đối mặt với Fujita, Vân La mặt vô biểu tình. Trương Yến lại vẻ mặt khoa trương biểu tình, thụ sủng nhược kinh nói: “Vân La con đúng là hài tử không hiểu chuyện hài, còn không mau hướng Fujita thiếu gia nói cảm ơn!”
“Nói đi, các người hôm nay gọi tôi tới rốt cuộc có chuyện gì?” Vân La lạnh lùng nhìn quét ba người phòng trong, thần sắc trước sau lạnh nhạt.
Trương Yến cùng Ida Kamini sắc mặt giận dữ cuồn cuộn. Nếu không phải Fujita Ryosuke ở đây, bọn họ đã sớm hung hăng giáo huấn Vân La một trận.
Cái nha đầu thúi không biết trời cao đất dày này. Cho rằng làm một cái minh tinh nhỏ nhỏ, cánh liền biến cứng?
Mơ thật đẹp!
Fujita Ryosuke hôm nay đủ kiên nhẫn, đối mặt với Vân La lạnh nhạt cũng không tức giận.
Vân La lại tâm sinh cảnh giác!
“ Nha đầu thúi, dám nói chuyện như thế?” Trương Yến liếc Vân La một cái, sau đó lấy ra một lọ rượu vang đỏ, rót vào ly cho bốn người.
“Tới Vân La, kính Fujita thiếu gia một ly,” Trương Yến ý bảo Vân La hướng Fujita kính rượu.
Vân La coi như nhìn không thấy, Trương Yến hít sâu mấy hơi, mới áp lửa giận trong lòng xuống.
“ La La nhà chúng ta có tiền đồ, thế nhưng thành đại minh tinh. Về sau phải hảo hảo hiếu thuận mẹ. Tới, mẹ kính con một ly,” Trương Yến hướng Vân La nâng chén.
“Ha ha ha...” Vân La trong miệng đột nhiên phát ra âm thanh tựa khóc tựa cười, rõ ràng là tiếng cười, nhưng nước mắt lại chậm rãi từ khóe mắt chảy xuống. Trong mắt là hận ý bi thương cùng căm thù đến tận xương tuỷ, làm ba người đều ngẩn ngơ.
“Trương Yến, tôi có phải con gái của bà hay không, trong lòng bà rõ nhất,”
Vân La thanh âm tuy nhẹ, lại làm sắc mặt ba người đều thay đổi.
Fujita Ryosuke cùng Ida Kamini ánh mắt đồng thời đầu hướng Trương Yến.
Trương Yến hai mắt khiếp sợ, ngay sau đó vội cười ha ha che giấu chính mình thất thố: “Vân La con đứa nhỏ này còn chưa uống rượu đã say rồi. Mẹ đương nhiên là mẹ của con a, con nói như vậy, sẽ làm mẹ thương tâm.”
“Thương tâm? Bà cũng sẽ thương tâm?” Vân La lớn tiếng chất vấn “ Bà động một chút là đánh chửi, há mồm tiện nhân, ngậm miệng nha đầu thúi. Tôi cho dù có nỗ lực cũng không chiếm được một phân thừa nhận của bà. Trên thế giới sao có thể có người mẹ nhẫn tâm như vậy. Bởi vì bà căn bản không phải mẹ ruột của tôi.”
“ Được rồi, Vân La, không cần nói nữa,” Trương Yến rốt cuộc bất chấp Fujita Ryosuke ở đây, sắc mặt rất khó xem “ Mẹ thừa nhận trước kia đối với con không tốt, đó chỉ là mẹ quá yêu con. Vân La không cần náo loạn, mẹ về sau sẽ đối tốt với con.”
“Ha ha ha... Bà còn không thừa nhận?” Vân La hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trương Yến “ Là bà chính miệng nói, bà say rượu liền chính miệng nói. Bà nói, bà sợ con gái bà chịu khổ. Thấy tôi gia thế tốt, liền ở bệnh viện trộm đem con gái bà đổi với tôi.”
Vân La nói long trời lở đất, trực tiếp làm Trương Yến sợ tới mức la lên một tiếng “Chuyện này không có khả năng, tôi như thế nào...”
Trương Yến hai mắt kinh hãi nhìn chằm chằm Vân La, “ Tôi.. Tôi...”
Fujita Ryosuke cùng Ida Kamini cũng bị biến cố bất thình lình dọa ngốc. Hai người đối với Vân La tin tám chín phần.
Trên thế giới không có người mẹ không yêu con, hành động của Trương Yến đích xác không giống như một người mẹ hay làm.
“Trương Yến, tôi hôm nay tới, chính là muốn cùng bà ân đoạn nghĩa tuyệt. Bà về sau không còn là mẹ của tôi, tôi và bà không còn quan hệ,” Vân La thanh âm lạnh băng.
Trong lòng lại cười lạnh, đây chỉ là bước đầu tiên. Nếu chỉ là như thế, cũng quá tiện nghi Trương Yến, thù của nàng, nàng muốn từng bước một báo!
Vân La nói xong, đột nhiên đứng lên, liền muốn lập tức. Không nghĩ rằng, đại não một trận choáng váng, trực tiếp làm nàng xụi lơ trên ghế.
Vân La kinh hãi, loại cảm giác này? Loại cảm giác này......?
Đây là xuân dược, loại cảm giác này sẽ không sai, sao lại như vậy?
Đời trước rõ ràng không phải lúc này, Vân La gắt gao cắn môi, duy trì lý trí, không cần, nàng đời này tuyệt không muốn lặp lại kết cục đời trước, tuyệt không muốn!
Nhưng nàng rõ ràng không có uống rượu vang Trương Yến rót, như thế nào vẫn trúng dược, rốt cuộc nơi nào xảy ra vấn đề?
Chẳng lẽ này dược căn bản không hạ trong rượu, mà là... trong không khí?
Vân La đại não vẫn là hôn mê, toàn thân vô lực, nội lực cũng vô pháp dùng.
Nhưng một tia lý trí cuối cùng lại nói cho nàng: Không được, không thể lưu lại nơi này.
“Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, giúp giúp ta,” Vân La ở trong thức hải lớn tiếng gọi Tiểu Bạch.
“Xin lỗi, La La,” Tiểu Bạch trong giọng nói tràn đầy xin lỗi “ Năng lượng của ta không đủ, may cho ngươi giá trị khí vận đã tăng đến rồi.”
“?” Vân La buồn bực, nếu nàng biết đám người Trương Yến sẽ động thủ vào hôm nay, nàng tuyệt không sẽ động đến giá trị khí vận kia
“ có thể đổi giải dược sao?” Vân La ôm một tia may mắn.
“Không thể,” Tiểu Bạch thanh âm lộ ra một mạt lo lắng lạnh nhạt.
“ Vậy có thể đổi cái gì?” Vân La trong thanh âm có một tia nôn nóng. Nàng có thể cảm giác được thân thể phản ứng, cùng đầu óc hôn mê.
Tiểu Bạch suy nghĩ một chút, “La La ngươi có thể đổi lấy một cái bùa may mắn.”
“ Bùa may mắn ?”
“Đúng vậy, có lẽ có thể giúp ngươi chạy thoát khốn cảnh hiện tại.”
“ Được.” Vân La đã không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đáp ứng.
“La La ngươi phải nhớ kỹ,” Tiểu Bạch thanh âm đột nhiên trịnh trọng:" Thời gian của bùa may mắn chỉ có nửa giờ.”
“ Được!”
Thấy Vân La sắc mặt đã hồng, ghé vào trên bàn, toàn thân vô lực. Trương Yến trong mắt có rõ ràng ác độc cùng kɦoáı ƈảʍ trả thù.
Cho rằng không uống rượu bà ta rót, liền không có việc gì?
Hừ, quả nhiên vẫn là tiện nha đầu đơn thuần.
Trương Yến cùng Ida Kamini ái muội liếc nhau, đối với Fujita Ryosuke cười nói: “Fujita thiếu gia, Vân La giao cho ngài, ngài phải hảo hảo đối đãi nó.”
“ Tôi sẽ,” Fujita cũng không có quay đầu nhìn Trương Yến cùng Ida Kamini. Dùng ánh mắt mê say nhìn chằm chằm vào Vân La.
Trương Yến cùng Ida Kamini cười rời đại sảnh, lên lầu.
Trong đại sảnh chỉ còn lại Fujita Ryosuke cùng Vân La.
“Vân La, anh đợi em đã lâu, anh sẽ đối xử tốt với em.” Fujita Ryosuke tiếng nói trầm thấp khàn khàn, ánh mắt cực nóng. Đôi bàn tay to khó dằn nổi cởϊ áσ khoác của mình, rồi sau đó, duỗi tay muốn bế Vân La lên.
Lại không nghĩ rằng, Vân La đột nhiên mở mắt ra, vươn đôi tay nhìn như nhu nhược hung hăng đẩy Fujita Ryosuke ra.