Hôm sau, Thời Yến vừa tỉnh dậy, chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái sảng khoái, toàn thân nhẹ nhàng không ít, đồng thời, y phát hiện ngũ cảm của mình nhạy bén hơn bình thường, đặc biệt là nơi ánh mắt nhìn tới, không chỉ cả thế giới đều trở nên rõ ràng hơn, trong mơ hồ, Thời Yến dường như nhìn thấy trong không khí có một thứ gì đó vô hình đang lưu động, tựa hồ là linh khí trong thiên địa, đây là thứ y hồi trước tuyệt đối không nhìn thấy.
Sau đó, Thời Yến phát hiện linh lực trong người cũng chuyển biến thật lớn, y sửng sốt, không dám tin cảm ứng linh lực trong người, khi xác định linh lực dịch thể đó đã ngưng thành dạng rắn, hình thành một linh thể hình tròn trong người, Thời Yến điều động linh lực toàn thân, màu linh lực phóng ra ngoài đã là màu lục!
Y cư nhiên cứ thế bất tri bất giác bước qua lục cấp, đạt tới thanh cấp!
Thời Yến vui mừng như điên, liên tục kiểm tra linh lực trong người, xác định mình đã lên đến thanh cấp, Thời Yến túm Thần Quang vừa mới tỉnh giấc, hưng phấn chia sẻ.
Trên thực tế, khi Thời Yến ở Thời gia đã đột phá lục cấp, đến Bolorei cũng mấy tháng rồi, chiếu theo tốc độ thăng cấp của y lúc trước, bây giờ đột phá lục cấp cũng là chuyện trong dự liệu. Nhưng Thời Yến biết mình có thể đi tới bước này, trừ nghị lực bản thân ra, chủ yếu dựa vào ngoại vật. Bất luận y kiếp trước nay thiếu gia Thời gia kiếp này, đều không có thiên phú trở thành ngự linh sư, dựa vào linh thủy lên tới hoàng cấp, lại dưới sự trợ giúp của Thần Quang đột phá lục cấp. Thời Yến tự biết muốn đột phá thanh cấp chỉ sợ sẽ vô cùng khó khăn, vì thế cũng không vội, nhưng không ngờ, hiện nay y không chỉ đạt tới, còn với phương thức nhẹ nhàng như vậy.
Xem ra quả nhiên thủy linh khống hồn cực kỳ thích hợp với y, trong lòng Thời Yến nổi lên cảm kích với Thủy Liêm. Tuy giữa họ là giao dịch bình đẳng đôi bên được lợi, nhưng ích lợi Thủy Liêm mang tới cho y là thực chất.
Ngày thường ở học viện Bolorei, vì không để học viên lười biếng, trong khóa học trường thường xuyên tổ chức cho học sinh mài giũa. Sau khi Thời Yến đột phá thanh cấp, màu sắc linh lực thể hiện ra ngoài cũng biến thành màu lục, không quá mấy ngày, tin tức Thời Yến đột phá lục cấp liền lan truyền khắp trong số bạn học, ai quan hệ tốt với y cũng tới chúc mừng.
Mà cũng trong hôm nay Thời Yến nhận được một món quà thần bí.
Từ lúc tới Bolorei đến giờ, trước nay không ai gửi đồ cho Thời Yến, càng khỏi nói đến quà, Thời Yến tới tuổi này, chân chính nhận được quà chỉ có chiếc nhẫn linh khí lần trước Thời Huân cho y, vì thế đối với món quà này, Thời Yến vô cùng hiếu kỳ. Khi thấy phía trên ký tên Mộc Lam, Thời Yến lập tức nhớ tới ký ức gặp gỡ Mộc Lam ở rừng Ma Thú lúc trước. Mở bao ra, bên trong đặt một bức thư Mộc Lam tự tay viết, trừ chúc mừng Thời Yến lên đến lục cấp ra, Mộc Lam cũng nói cho Thời Yến biết, cải lão hoàn đồng mà y nhờ hắn làm lúc trước đã chế tác xong, trừ cải lão hoàn đồng ra, Mộc Lam còn gửi tặng Thời Yến một chút thuốc trị liệu ngoại thương, thuốc bổ sung linh lực, thậm chí còn có mấy viên thuốc giải độc, công hiệu cũng được viết hết lên trên. Đồng thời, Mộc Lam cũng cho Thời Yến biết chút ít chuyện về hắn, thì ra hắn đang học ở học viện Bilun.
Thần Quang thấy Thời Yến tươi cười mở quà, lòng đầy hiếu kỳ, bò lên thò đầu nhìn kỹ, lưỡi rắn thè thè, giống như đang cảm ứng khí vị gì đó.
Thời Yến thấy Thần Quang chạy tới góp vui, lo lắng Thần Quang không cẩn thận cọ đến, nếu không cẩn thận bị ngộ thương thì không tốt, cải lão hoàn đồng nhỏ lên da sẽ sinh ra đau đớn kịch liệt, điểm này cũng là Mộc Lam cho y biết, Thời Yến vội túm Thần Quang lại, bỏ hết số thuốc số cao đó vào nhẫn không gian.
Chớp mắt lại nửa học kỳ trôi qua, người năm sáu đã đến thời gian tốt nghiệp chính thức, lần này học viện không còn qua loa giao người cả học viện cho năm sáu nữa, kiểm tra các năm do giáo viên hướng dẫn từng năm phụ trách. Lần kiểm tra cuối kỳ này không khác mọi năm mấy. Trong nửa năm này, năm tư có không ít người đều đã lên đến đỉnh lục cấp, thậm chí còn có hai người đột phá lục cấp lên đến thanh cấp, trong đó một người chính là người đứng đầu cả năm học Long Xuyên.
Kiểm tra cuối kỳ lần này, hạng mục kiểm tra của người đã lên đến thanh cấp không mấy giống với học sinh bình thường. Một khi bọn họ thông qua, thì sẽ có cơ hội trực tiếp vào năm năm. Đáng tiếc Thời Yến nhìn từ bên ngoài vẫn là lục cấp không có cơ hội này, kiểm tra cuối kỳ của Bolorei trước giờ khá nghiêm khắc, nếu Thời Yến không đột phá thanh cấp, có thể còn phải chuẩn bị một phen, nhưng hiện nay y đã là ngự linh sư thanh cấp, kiểm tra chuẩn bị cho năm tư nếu không có gì bất ngờ, Thời Yến trên cơ bản có thể thuận lợi thông qua, vì thế Thời Yến không đặt trọng tâm trên kỳ kiểm tra, ngược lại học viện công bố chuyện cuối kỳ ba học viện sẽ trao đổi học sinh mài giũa mới khiến y chú ý!
Cái gọi là trao đổi học sinh mài giũa, nói trắng ra cũng chính là phá quán, mỗi năm các năm học sẽ luân phiên chọn ra học sinh trao đổi mài giũa với học viện khác. Năm nay đến phiên năm thứ năm, Bolorei chọn ra hai học sinh năm năm xuất sắc nhất tới Bilun và Alcle, mà Bilun và Alcle cũng sẽ phái một học sinh đến tranh đoạt hạng nhất trong kỳ thi cuối cùng với học sinh Bolorei.
Đây vốn là chuyện của năm thứ năm, những năm khác phụ trách vây xem là được, nhưng sau khi thấy học sinh trao đổi Alcle phái đến, nhìn rõ hình dáng người đó, Thời Yến không thể không xem trọng.
Nguyên nhân không vì gì khác, kiếp trước Thời Yến từng gặp người này! Lúc đó trong năm ngự linh sư thi bạo y, có người này!
Tên của gã là Nghiêm Băng Hậu, ngự linh sư đỉnh thanh cấp, từ việc gã có thể được Alcle phái đến làm học sinh trao đổi, chỉ sợ thực lực của gã ở học viện Alcle cũng ở hàng đầu.
Do là ngự linh sư bên ngoài tới, không quá một ngày, tư liệu của học sinh trao đổi Alcle và Bilun nhanh chóng truyền khắp cả trường. Thời Yến cũng như nguyện được biết lai lịch của Nghiêm Băng Hậu, thậm chí khi y cố ý nghe ngóng, thông tin biết được còn tỉ mỉ hơn cả tư liệu.
Nghiêm Băng Hậu vốn là nhánh xa của người Thủy gia, có mấy phần quan hệ thân thích với Lạc Khắc, nhưng vào mấy chục năm trước, tổ phụ của Nghiêm Băng Hậu làm ra chuyện tàn sát huyết thống nuốt trọn tài sản thậm chí vu oan giá họa, sau khi chân tướng được làm rõ, thậm chí còn hung hãn tàn sát một nhà người điều tra ra chân tướng, chuyện này dẫn đến cả Thủy gia thịnh nộ, gia tộc Nghiêm Băng Hậu bị đuổi ra khỏi Thủy gia, tước đoạt họ hệ ‘Băng’ của Thủy tộc, từ đó gia tộc Nghiêm Băng Hậu đổi thành họ Nghiêm.
Do có lai lịch không rực rỡ như thế, mãi đến đời cha của Nghiêm Băng Hậu cũng chịu đủ kỳ thị, đến đời của Nghiêm Băng Hậu tình huống cuối cùng cũng chuyển biến tốt hơn, đám Nghiêm Băng Hậu và Lạc Khắc trở thành hổ bằng cẩu hữu, cùng làm không ít chuyện tàn hại mạng người, nhưng họ đều rất có chừng mực, phần lớn chỉ giết chết người bình thường, hơn nữa còn làm cùng với mấy người bạn, trong đó có dính đến người của Thủy tộc, Thổ tộc…, còn có một vài ngự linh sư bình dân, vì thế mãi đến hôm nay vẫn bình yên vô sự.
Vốn lần này Nghiêm Băng Hậu đến đại biểu cho Alcle, ngay từ lúc gã bước vào học viện Bolorei, Bolorei đã phải bảo vệ an toàn cho gã, sau khi kiểm tra là kỳ nghỉ, hành trình về gia tộc của Nghiêm Băng Hậu cũng sẽ do Bolorei an bài. Nhà Nghiêm Băng Hậu từ lúc bị Thủy gia trục xuất đã vào sống trong khu vực của Hỏa tộc thủy hỏa bất dung với Thủy tộc. Hỏa Viêm quốc mà Hỏa tộc khống chế nằm ở phần tây đại lục, bất luận là với học viện Bolorei hay Thời gia, đều có một khoảng cách rất dài.
Tuy lúc này Thời Yến có lòng báo thù, nhưng biết rõ trong thời gian ngắn y không cách nào động thủ với Nghiêm Băng Hậu, nhưng nếu y đã biết tư liệu về đối phương, địch sáng ta tối, bản thân Thời Yến đã chiếm ưu thế, báo thù chỉ là chuyện sớm muộn.
Thời Yến đè nén nỗi hận trong lòng, sau khi chuyên tâm thông qua kiểm tra, liền chú ý đến cuộc tỷ thí mài giữa của học sinh trao đổi năm năm.
Lúc trước thời gian Thời Yến trải qua với năm ngự linh sư quá ngắn, bọn họ dùng các thủ đoạn giày vò một người bình thường, không sử dụng toàn lực, lúc này ở một bên quan sát Nghiêm Băng Hậu cùng ngự linh sư năm năm của Bolorei mài giũa, Thời Yến cũng từ khía cạnh nhìn vào thực lực của Nghiêm Băng Hậu.
Không thể không thừa nhận, Nghiêm Băng Hậu có thể được Alcle tuyển làm học sinh trao đổi phái ra, thực lực quả thật mạnh mẽ, ít nhất so với Lạc Khắc lúc trước không biết gấp bao nhiêu lần, có đối tượng báo thù cường đại như thế chặn ngay trước mặt, niềm vui vừa đột phá thanh cấp thoáng cái tan đi không ít.
Thời Yến đang chuyên tâm chuyên chí chú ý cuộc tỷ thí, không để ý bên cạnh có người chậm rãi lại gần, đột nhiên, Thần Quang bay ra khỏi cổ áo Thời Yến, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Thủy Liêm đang chuẩn bị lại gần Thời Yến.
Thủy Liêm bị Thần Quang nhìn như thế, lập tức toàn thân rét run, hắn vất vả lắm mới được giải thoát khỏi giày vò của đám già từ phía nhà trường, lúc trước hắn đáp ứng Thời Yến giúp y tra tin tức của hai người, hôm nay vừa lúc gặp được, vốn muốn dọa Thời Yến một chút, thuận tiện cho y biết tin tức hắn tra được, kết quả toàn bị Thần Quang phá hoại.
Thời Yến còn đang chyên tâm quan sát tỷ thí, tỉ mỉ nghiên cứu thế mạnh và thế yếu của Nghiêm Băng Hậu, động tác của Thần Quang rất nhẹ, không khiến Thời Yến chú ý.
Thủy Liêm thấy Thời Yến căn bản không chú ý đến mình, người bên cạnh thấy hắn đi tới, đều tự động nhường ra một khoảng cách, thậm chí có không ít người còn âm thầm nhìn trộm xem hắn làm gì.
Tại nơi đông người thế này, vậy mà bị một con ma thú uy hiếp, dù Thủy Liêm cực kỳ kiêng kỵ Thần Quang, nhưng lúc này cũng không thể lựa chọn lùi bước, ngược lại phải tiến lên. Hắn nhẹ điều động linh lực của mình, lại lần nữa tiếp cận Thời Yến.
Thủy Liêm là ngự linh sư lam cấp, hắn muốn lặng lẽ tấn công Thời Yến, thật sự dễ dàng vô cùng, Thần Quang là thượng cổ yêu thú hóa thành, ngay cả ngự linh sư lam cấp cũng có thể giết chết, tuy hiện tại đang ở kỳ suy yếu, nhưng nếu muốn để Thời Yến không phát hiện len lén động thủ, đồng dạng cũng không khó.
Nếu bình thường, Thời Yến nhất định có thể cảm giác được dị thường của Thần Quang có cảm ứng tâm linh cùng mình, nhưng lúc này Thời Yến đặt hết tâm trí vào cuộc chiến của Nghiêm Băng Hậu, không hề phát hiện dị thường.
Toàn thân Thủy Liêm tỏa ra ánh lam dịu nhẹ, hai mắt cũng bất tri bất giác biến thành màu lam, ánh lam giao nhau, tô điểm cho gương mặt vốn đã tuyệt mỹ càng thêm hoàn mỹ, mà Thần Quang cũng chậm rãi dựng thẳng người, lúc nó dần tiến vào trạng thái công kích, linh lực quanh người Thủy Liêm dường như cũng bị Thần Quang ảnh hưởng.
Thủy Liêm sử dụng kỹ năng thiên phú tiêu hao linh lực cực kỳ lợi hại, lên đến lam cấp, đã có thể không chút chướng ngại rút linh lực từ xung quanh lấy ra sử dụng, nhưng do bị Thần Quang ảnh hưởng, không chỉ linh lực trong người sinh ra dao động, linh lực ngoại giới cũng ảnh hưởng đến phát huy của Thủy Liêm.
Một người một rắn đều không có dự định động thủ, chỉ muốn dùng uy áp và tinh thần lực áp chế đối phương, nhìn như kéo dài, thực tế chỉ tiến hành không đến một phút, cuối cùng kết thúc với Thủy Liêm toàn bại, nhưng may mà chỉ là đọ sức về uy áp tinh thần, Thủy Liêm tuy bại, nhưng ngoài mặt lại không nhìn ra chút nào.
Thủy Liêm nhanh chóng thu hồi tinh thần lực, có chút chán nản nhìn chằm chằm Thần Quang thấp giọng nói: “Với kỹ năng thiên phú của tao cũng không cách nào nhìn thấu mày, mày rốt cuộc có lai lịch thế nào…”
Thần Quang không để ý tới hắn, sau khi thành công uy hiếp Thủy Liêm, nó chậm rãi bò về, cuộn lại thành cục trong áo khoác của Thời Yến, lười biếng tiếp tục ngủ.
Mài giũa trên đài cuối cùng tiến vào hồi kết, học sinh Bolorei bất luận là cá thể hay chỉnh thể, chung quy vẫn cao hơn Alcle một đoạn, cuối cùng kết thúc với thất bại của Nghiêm Băng Hậu. Đương nhiên, Thời Yến tự nhiên sẽ không vì thế mà xem nhẹ Nghiêm Băng Hậu. Khi y cuối cùng hoàn hồn khỏi cuộc tỷ thí đó, phát hiện Thủy Liêm đứng bên cạnh mình, vẻ mặt ai oán nhìn mình.
“Tôi đã tra được tin tức hai người cậu muốn tìm….” Cùng Thời Yến ra khỏi sân đấu, Thủy Liêm cho Thời Yến biết hết những gì mình tìm hiểu được, thấy Thời Yến vô cảm lắng nghe, nhìn không ra chút dao động nào, vốn muốn hỏi y chuyện về bạch xà, nhưng nghĩ đến tính cách của Thời Yến, tất nhiên sẽ không nói ra, Thủy Liêm đành sờ mũi, quay người định bỏ đi.
“Thuật thủy linh khống hồn rất thích hợp với tôi, cảm ơn anh.” Trước khi đi, Thủy Liêm nghe Thời Yến thấp giọng nói thế, cười cười, đi về.
Thời Ân đứng ở xa nhìn hai người không biết nói gì, Thủy Liêm cuối cùng còn mỉm cười đi về, ánh mắt Thời Ân không tự giác trầm xuống. Hắn thích Thủy Liêm là chuyện mọi người đều biết, trên thực tế đối với Thủy Liêm đó hắn cũng không có bao nhiêu si cuồng, nguyên nhân chủ yếu khiến hắn không bận tâm hết thảy theo đuổi Thủy Liêm là vì thân phận thiếu chủ Thủy gia của Thủy Liêm, Thủy gia tuy không hiện rõ tài năng như Hỏa tộc, nhưng nhiều năm nay thế lực tương đương Hỏa tộc, có thể thấy nội tình cường đại thế nào.
Tên Thời Yến trước nay không được hắn đặt trong mắt, không chỉ được Thời Huân xem trọng, hiện tại quan hệ với Thủy Liêm cũng cực kỳ thân mật, cộng thêm gia chủ Thời gia nghe nói có dấu hiệu tỉnh lại… xem ra lần này về Thời gia, hắn nhất định phải làm vài thứ.
Thời Yến và Thủy Liêm tách ra rồi, trong đầu y đầy tin tức về hai người mà Thủy Liêm vừa nói, vì thế sau khi đến ký túc xá, Bát Hỉ đã trở về y cũng không nhận ra.
Mấy tháng nay Bát Hỉ không ở trong học viện, thấy Thời Yến cũng không cần nó mấy, liền chạy ra ngoài chơi.
Nó ở Thời gia nhiều năm như thế, mỗi giờ mỗi khắc đều tràn đầy ước muốn với bên ngoài, vất vả lắm mới được ra, bảo nó ở lâu tại một nơi quả thật chính là thống khổ cực điểm, thế là Thời Yến cũng không bó buộc nó, có Thần Quang bên người, an toàn của Thời Yến được bảo đảm cực lớn, Bát Hỉ cũng yên tâm đi chơi.
Lúc này Bát Hỉ cuối cùng cũng chịu về, vừa về đã lập tức phát hiện không bình thường.
“Chủ nhân… trên người cậu có mùi gì…”
Thấy Bát Hỉ vừa về đã sáp lại ngửi tới lui trên người, Thời Yến cũng cúi đầu ngửi thử, không cảm thấy có gì khác thường. Ngay lúc này, Thần Quang đột nhiên thò đầu ra khỏi áo Thời Yến, Bát Hỉ vừa thấy Thần Quang, động tác nhảy tới nhảy lui trên người Thời Yến lập tức khựng lại. Ánh mắt một thỏ một rắn chạm nhau giữa không trung, râu Bát Hỉ run lên, rất nhanh, Bát Hỉ lập tức nhảy ra, thành thật ngồi xổm một bên.
Ban đầu Bát Hỉ đối diện Thần Quang vô cùng sợ hãi, nhưng sau một đoạn thời gian ở chung, Bát Hỉ cũng chậm rãi buông lỏng, nhưng một khi Thần Quang có biểu thị đặc biệt, Bát Hỉ sẽ lập tức trở nên an phận.
Thời Yến cũng phát giác được khác thường của một thỏ một rắn, đưa tay sờ đầu Thần Quang, phát hiện không biết từ lúc nào, Thần Quang lại lớn lên không ít, tựa hồ trong mấy tháng ủ rũ này, tuy trạng thái tinh thần hạ thấp, nhưng thân thể lại trưởng thành với tốc độ cực nhanh.
Thời Yến nghĩ thế, tâm chợt động, xách Thần Quang lên tỉ mỉ quan sát thân thể nó một chút. Một con bạch xà vô cùng xinh đẹp, vảy toàn thân không có một chút tạp màu, còn phiếm ánh sáng nhu hòa. Đôi mắt thuần màu đen, con ngươi tựa hồ sẽ biến đổi theo cảm xúc của nó. Bị Thời Yến nhìn, Thần Quang thè thè lưỡi, đảo qua tay y, mềm mại, rất thân thiết. Thời Yến nghiêng mắt nhìn một chút, với hình thể của Thần Quang hiện tại, còn thô hơn cả dây thắt lưng của y, khỏi phải nhắc đến vòng tay nữa.
Đột nhiên, Thời Yến chú ý thấy một chỗ khác thường, trên đuôi Thần Quang, đại khái ở vị trí bụng, tựa hồ mọc ra một đường màu đen, bị ẩn dưới lớp vảy, chỉ có khi nó nhúc nhích cơ thể mới sẽ loáng thoáng thấy được.
Trên thân rắn màu trắng đột nhiên xuất hiện màu đen, lẽ nào sau này bên trong sẽ biến thành vảy đen?
Thời Yến nhíu mày, đưa tay sờ chỗ ẩn mật đó, đột nhiên, Thần Quang vốn thành thành thật thật tùy ý Thời Yến bày bố quẫy mạnh vài cái giữa không trung.
Thời Yến ngẩng đầu nhìn, thấy Thần Quang tựa hồ không có vẻ không vui, còn tưởng vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, vì thế lại đưa tay sờ một chút, lần này Thần Quang càng quẫy lợi hại hơn, toàn thân hất mạnh, cái đuôi trực tiếp treo lên người Thời Yến, chậm rãi quấn lấy eo Thời Yến, Thần Quang tì lên người Thời Yến, không cho y quậy nữa.
Thời Yến mơ hồ cảm thấy được Thần Quang có chút nóng nảy, còn tưởng nơi đó có thể sắp mọc ra vảy mới cho nên không thể chạm, cũng không nghĩ nhiều, tùy ý nó luôn.
Bát Hỉ ở bên cạnh che mắt lại thảm không nỡ nhìn, thấy Thần Quang chậm rãi quay đầu sang trừng nó, Bát Hỉ lập tức thành thật cuộn lại thành một cục càng tròn.