Tĩnh Xu lại và thêm một ngụm cơm, lúc này mới về phòng ngủ đem hợp đồng lảya đưa mợ cả xem, trong lòng đang suy nghĩ tìm lý do nếu như bị nhìn nghề nghiệp luật sư này mợ cả đúng là có, bà không tra tên của công ty mà trực tiếp kiểm tra số hiệu của công ty, giống như số thẻ căn cước của cá nhân vậy.“Công ty, hợp đồng cũng không có vấn đề gì.” Mợ cả nói.“Vậy là tốt rồi, tôi liền tính toán trước đem 80 vạn đặt cọc trước.” Tĩnh ba đều thở ra một hơi, kế tiếp hai bên liền lâm vào một trận trầm mặc càng xấu cả Tô ích Phương liền nhìn thoáng qua Trương Trung Dũng đang uống rượu và Tô Mỹ Mỹ đang dùng cơm, “ Chúng tôi còn có chút tiền nhàn rỗi, cũng không cần dùng gấp, liền có thể cho mọi người mượn trước 30..”Cậu cả Tô Ích Dương nhìn thoáng qua uống rượu Trương Trung Dung, dùng bữa Tô Mỹ Mỹ, “Chúng tôi còn có điểm tiền nhàn rỗi, không nóng nảy còn, liền trước mượn 30...”Mợ cả Vương Phương dùng ánh mắt liếc cậu một cái, cậu bị doạ lập tức sửa miệng: “Trước mượn 20..”“Khụ khụ”.
Vương Phương ho khan hai cả đầy mặt đỏ bừng, lần này nhanh chóng nói: “Trước mượn 10 vạn, không vội trả lại, chờ chút thời gian đưa lại cũng được.” Sau đó liền lắc lắc Vương Phương, “Đem tiền chuyển cho Lan Chi đi.”“Trực tiếp chuyển cho Tĩnh Xu đi.
Anh chị cả, qua mấy ngày tiền về liền trả lại cho mấy người, tiền này chỉ là để cho chúng tôi đang cần khẩn cấp.” Tĩnh mẹ trong lòng hụt hẫng, bà cảm thấy chị cả … có điểm coi trọng tiền bạc khác với bọn ba lại đem ánh mắt nhìn phía dì kịch lớn rốt cuộc tới! Tĩnh Xu có chút kích động nhỏ, nhìn tiền của mợ cả được chuyển qua sau đó giả câm, giả điếc quan sát dì thể để lại mầm mống trong lòng Tĩnh mẹ hay không, liền phải xem vào lúc này, hy vọng dì nhỏ ngàn vạn lần đừng làm cho cô thất vọng.“Tiểu muội, Trung Dung hai người cho một ý kiến đi.” Cậu cả cảm thấy không thể cứ để tình cảnh xấu hổ như vậy tiếp Trung Dung kẹp lên miến cá rán ngừng ở giữa không trung, cười nói: “Tiểu mỹ nhà mọi người là người làm chủ trong nhà tôi.” Bỏ xong một câu này sau đó mới bỏ miếng cá rán vào trong Mỹ Mỹ trong lòng đem Trương Trung Dung mắng một trăm lần, sau đó bắt đầu tố khổ, gần nhất mua phòng nghèo như thế nào, con gái học ở học viện nghệ thuật học phí quý đắt như thế nào, nghèo nha, tóm lại trong lúc nhất thời không có mẹ nhớ tới em gái hồi mới vừa tới Ô Thành, không công việc, không có đối tượng liền cứ như vậy ở nhà của bà 4-5 năm, mà bà nửa câu nghèo không tiền cũng không có nói.
Sau đó bà còn giới thiệu công việc cho em gái, sau đó em gái mới tìm được Trương Trung Dung làm ở cơ quan chính phủ, gả chồng rồi mới dọn ra ngoài.‘ phi ’.Trương Trung Dung phun xương cá ra khỏi mồm, nhớ tới tiểu yêu tinh của mình mỗi lần đều đem hắn ép khô như cá rán, nhất thời miệng khô lưỡi khô, lại nghĩ tới em yêu nói rằng thích tiểu bảo mã (BMW)…“Chị cả, gần đây quả thật tiền bạc trong nhà có điểm khó khăn, cũng là do muốn mua một chiếc xe, nếu không chị đem tiểu bảo mã (BMW) bán cho chúng tôi đi?”.
Trương Trung Dung đột nhiên chen vào nVừa mới đem má trái giơ ra, bây giờ một câu của Trương Trung Dung đánh bạch bạch âm vang lên má phải của Tô Mỹ Mỹ.
Bà ta vừa kêu ngheo, kêu khổ, bây giờ Trương Trung Dung lại nói một câu như vậy.
Nhưng trong lòng của bà ta nghĩ, Trương Trung Dung đã có audi, vậy thì tiểu bảo mã kia chính là mua cho mình sao?Tô Mỹ Mỹ vẫn luôn hâm mộ Tô Lan Chi có tiểu bảo mã (BMW), hiện tại, xe muốn đổi chủ?“Cái kia tạm thời không bán.” Tĩnh ba luyến tiếc, “Cái xe kia tuy rằng đã mua ba năm nhưng mới chỉ đi nhiều nhất là 8000km, vẫn là xe mới, hơn nữa Lan Chi mọi người đều biết, bà ấy mặc kệ đồ vật đã dùng bao lâu đều dùng và bảo dưỡng rất cẩn thận, nên đồ vật luôn vẫn mới.”“Sớm hay muộn đến bán, tiện nghi nên để cho người nhà, chị, xe em thấy nên bán cho chúng em đi, em đời này đều chưa có xe riêng đâu!” Tô Mỹ Mỹ vui vẻ muốn bay lên Xu choáng váng, đoán trước dì nhỏ không cho vay tiền, nhưng không đoán trước được bọn họ người một nhà không biết xấu hổ như vậy, muốn chiếm tiện nghi với người trong nhà, hơn nữa mấu chốt chính là Tĩnh Xu không nghĩ muốn cùng bọn họ có dây dưa quan hệ về tiền bạc..