Khi Trình Cẩm Chi nhắm mắt lại, Dung Tự cũng tắt đèn trong xe. Nằm trên giường vẫn không ngủ được, bây giờ nằm trong xe, nhắm mắt lại Trình Cẩm Chi đã ngủ. Có lẽ do bệnh nghề nghiệp, gấp rút lên đường khó có thời gian nghỉ ngơi, một năm có không ít thời gian ở trong xe. Ngủ khá an ổn, thức dậy do Dung Tự gọi. Tay của Dung Tự rơi xuống vai nàng: "Cẩm Chi."
Màn hình điện thoại của Trình Cẩm Chi nhấp nháy liên tục, lúc ngủ nàng đặt điện thoại lên ghế ngồi. Sau khi Dung Tự thấy thì đánh thức nàng. Trình Cẩm Chi hơi hơi ngồi dậy, cầm điện thoại lên.
"Alo, cha... có chuyện gì vậy?" Trình Cẩm Chi dụi dụi đôi mắt nhập nhèm: "Con không có bỏ nhà đi, con bao lớn rồi mà còn bỏ nhà đi."
Trình Cẩm Chi giơ điện thoại lên, cử động cánh tay. Ngủ dậy người hơi ê, tại sao nàng phải chạy vào xe Dung Tự ngủ? Dung Tự cũng giỏi, chỗ nhỏ hẹp như thế mà Dung Tự cũng có thể ngủ lâu như vậy. Trình Cẩm Chi nghiêng đầu nhìn Dung Tự, Dung Tự cao hơn nàng nhiều như vậy, chắc là ngủ rúc lại. Lúc này Dung Tự cũng đưa tay qua, cô giúp Trình Cẩm Chi ấn vai. Dung Tự giúp nàng mát xa, nàng cũng không tự ấn tùm lum nữa. Dung Tự rất chuyên nghiệp.
"Dạ, con sẽ về, cha mẹ không cần lo lắng." Trình Cẩm Chi nói mấy câu rồi cúp điện thoại. Xem điện thoại, mấy cuộc gọi nhỡ, ngoại trừ cha, còn có mẹ. Mẹ gọi rất nhiều lần. Trình Cẩm Chi lướt lướt, còn thấy được cuộc gọi của DC. Giờ này, DC đang ngủ bù, chắc là bị cha mẹ nàng kêu dậy. Trình Cẩm Chi gửi tin nhắn cho DC.
"Em đang ngủ, mới thấy điện thoại của chị." Dung Tự ngượng ngùng nói.
"Em nằm ngủ trên tay lái?"
"Ừ." Dung Tự gật đầu: "Em chỉ định ngủ một lúc."
Trình Cẩm Chi đưa chăn cho Dung Tự: "Em nên nằm ngủ đi. Chị về nhà."
Sau khi xuống xe, nàng lại nghĩ bảo Dung Tự ngủ ở cửa nhà nàng làm gì? Có thể bảo Dung Tự đi về nhà ngủ mà? Lúc này Dung Tự hạ cửa sổ xe xuống, nháy mắt với nàng: "Ăn tối với nhau sao?"
"Đến giờ rồi nói." Đến lúc này, làm sao nàng còn tâm trạng ăn tối? Về đến nhà, cha mẹ lập tức đến đón, cha mẹ đã mặc quần áo chỉnh tề. Nếu Trình Cẩm Chi không nghe điện thoại, họ sẽ ra ngoài tìm.
"Cẩm Chi, con mặc đồ ngủ đi dạo à?" Cha Trình lên tiếng.
Lúc nãy cha gọi điện thoại, hỏi nàng đi làm gì. Nàng nói ở ngoài đi dạo. Trình Cẩm Chi vò vò mái tóc dài rối bời, không cần soi gương cũng biết bộ dạng của nàng bây giờ. Chẳng lẽ sau khi dậy, Dung Tự luôn nhìn nàng cười. Có gì đáng cười, đáng lẽ hôm qua nàng nên cắn mạnh hơn.
"Dạ... cha về khi nào?" Nàng nhớ cha nàng còn đang đi công tác.
"Là mẹ gọi cha con về." Sau khi nhìn thấy Trình Cẩm Chi, mẹ Trình thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Sau khi thở phào nhẹ nhõm, nét mặt của mẹ Trình hơi nao núng. Làm người phụ nữ mạnh mẽ, hiếm khi mẹ thể hiện khía cạnh yếu đuối như vậy: "Mẹ lo cho con."
"Không có gì, con lên lầu." Trình Cẩm Chi tránh ánh mắt của mẹ.
"Cẩm Chi." Thay vào đó, cha Trình kéo tay Trình Cẩm Chi lại: "Mẹ con rất lo cho con."
Cha Trình nhấn mạnh một lần nữa. Có thể thấy, cha Trình vẫn có tính bảo vệ mẹ Trình. Từ nhỏ đến lớn, họ cũng rất cưng chiều đứa con gái duy nhất, chưa từng để nàng bị khổ gì cả. Nàng thích diễn xuất, không thích kinh doanh, đều tùy nàng. Tình thương của vợ chưa bao giờ ít hơn ông, nếu không thì cũng không vì Cẩm Chi mà duy trì hôn nhân với ông.
"Mẹ, làm mẹ lo." Trình Cẩm Chi cúi mắt xuống, không nhìn mẹ mình. Nàng không biết phải đối mặt với mẹ mình như thế nào, dù là đời trước, nàng cũng không gặp phải cảnh mẹ nàng và người thứ ba ôm hôn. Nếu dựa theo sự phát triển của đời trước, mẹ sẽ cắt đứt quan hệ với thư kí, trở về với gia đình và hòa thuận với cha. Nhưng đây thực sự là những gì nàng muốn sao?
"Không sao, con không sao là tốt rồi." Mẹ Trình nói: "Con đi lên ngủ đi. Buổi trưa muốn ăn gì không? Mẹ nấu cho con."
Bây giờ cha mẹ nàng đều ở đây, nàng nghĩ nàng cần nói chuyện với cha mẹ. Dung Tự cũng nói nàng cần nói chuyện với cha mẹ. Cha mẹ luôn thuận theo nàng, nàng nói gì thì là cái đó. Có thể cũng vì vậy, Trình Cẩm Chi lại có phần không đành lòng. Cha mẹ không nợ nàng bất cứ điều gì, thay vào đó cha mẹ luôn rất thương nàng. Thương như vậy dựa trên một gia đình hoàn chỉnh. Trình Cẩm Chi thừa nhận rằng mình đã bị dạy hư: "Thôi, cha mẹ đi làm đi. Con ngủ một lúc, phải đi chạy show rồi."
"Nhanh vậy? Không nghỉ ngơi vài ngày nữa sao?"
"Dạ, chạy xong show trong thời gian này, con phải vào đoàn phim "Chiến hỏa " rồi."
"Ừ ừ, con đi nghỉ ngơi đi." Cha mẹ Trình nhìn nhau, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, để Trình Cẩm Chi đi nghỉ ngơi. Cuối cùng còn nói với Trình Cẩm Chi, lúc rảnh sẽ đến đoàn phim thăm nàng.
Sau khi cha mẹ ra ngoài, Trình Cẩm Chi cũng gọi điện thoại cho DC. Ngủ một giấc, ra ngoài thấy ngay xe của Dung Tự. Không ngờ Dung Tự còn ở đây: "DC, dừng lại."
Đến khi xe dừng hẳn, Dung Tự cũng từ trong xe xuống. Trong tay còn cầm một cái hộp giữ nhiệt. Cô gõ cửa sổ của Trình Cẩm Chi một cái, đưa hộp giữ nhiệt cho Trình Cẩm Chi: "Vậy cũng là ăn cơm tối với nhau rồi."
Trình Cẩm Chi mở miệng, nhận hộp giữ nhiệt mới nhớ đến chuyện sáng sớm, Dung Tự nói ăn cơm tối với nàng. Ngủ một giấc, nàng đã quên trả lời Dung Tự: "Ừ, lần sau mời em ăn cơm."
"Ừ." Dung Tự mỉm cười: "Chị ăn chậm thôi, bây giờ cách show của chị còn rất sớm."
Nghe Dung Tự nói xong, Trình Cẩm Chi lại liếc nhìn DC. DC vô tội giơ tay lên, dường như muốn nói không phải do hắn tiết lộ bí mật.
"Em xem weibo." Dung Tự nói.
DC cũng vội chớp mắt, bây giờ sếp rất nổi tiếng, nhiều người dựa vào lịch trình của sếp để kiếm sống. Khi có bất kỳ tin tức nào, nó sẽ được phân phối khắp trên mạng. Mặc dù công ty cũng đã làm quan hệ công chúng, nhưng ảnh hưởng quá nhỏ. Chỉ có thể đợi làn sóng của sếp trôi qua. Trên tiền đề là đảm bảo an toàn cá nhân của sếp.
"Ừ, cám ơn." Đến khi lái xe ra ngoài, Trình Cẩm Chi lục lọi weibo. Thậm chí chính nàng cũng không biết lịch trình của tuần sau, thì đã có ai đó giúp nàng thông báo trước: "Tôi phải đi cắt băng khánh thành khi nào?"
"Sếp, sếp đừng tin những điều này. Nửa thật nửa giả, họ cũng chỉ gặp may thôi."
Đối với lần tấn công lần trước, Trình Cẩm Chi nghĩ lại vẫn còn rùng mình: "DC, an ninh không có vấn đề chứ?"
"Không có vấn đề, các hoạt động bây giờ tôi đều khảo sát trước." Nói, DC nhìn hộp giữ nhiệt trong tay Trình Cẩm Chi: "Sếp, sếp với cô Dung..."
"Thế nào?"
"Quay lại với nhau rồi?"
Trình Cẩm Chi vuốt nhẹ hộp giữ nhiệt trong tay, nàng hơi giơ tay lên, vuốt ve bụng ngón tay. Đầu ngón tay có mùi nước hoa của Dung Tự. Mùi nước hoa trên người đối phương không nồng, chỉ hơi quanh quẩn ở chóp mũi của nàng. Không ngửi kĩ sẽ không ngửi thấy.
Vào giữa tháng tư, Trình Cẩm Chi cũng vào đoàn phim. Đây là lần đầu tiên Trình Cẩm Chi tham gia vào một đoàn phim tiếng tăm như vậy. Không chỉ các diễn viên là những tên tuổi lớn, mà ngay cả các chuyên viên phụ trách ánh sáng cũng là nhân tài kiệt xuất trong ngành. Nghe nói chuyên viên phụ trách ánh sáng còn có một công ty tư nhân. Vào đoàn phim một tuần, Trình Cẩm Chi vẫn ở trong trạng thái khá mơ hồ. Một mặt là phải làm quen với môi trường ngôn ngữ, họ không chỉ nói tiếng Anh, có đôi lúc còn nói tiếng Âu - Mỹ. Mặt khác là phải làm quen với môi trường quay của họ. Tuy rằng việc quay phim đều na ná nhau, nhưng dù sao điện ảnh và truyền hình bên đây cũng phát triển lâu hơn một chút, nhiều khía cạnh đã tốt nay còn tốt hơn. Nhóm đạo diễn cũng khá khách khí với nàng, một tuần đầu, nói để nàng tìm cảm giác, không để nàng quay gì. Bước vào trạng thái cũng nhờ Beata, Beata giới thiệu cho nàng rất nhiều thứ. Sau khi làm quen, Beata trò chuyện với nàng về Dung Tự. Trình Cẩm Chi không nghĩ rằng Beata sẽ nói về Dung Tự với nàng.
"Cô và Dung thân lắm à?" Beata hỏi.
Đầu tiên nghe tên Dung Tự, Trình Cẩm Chi vẫn chưa phản ứng được. Hiện tại, nàng bị ảnh hưởng bởi môi trường tiếng Anh, còn tưởng Beata giới thiệu nhân vật làm phim nào đó cho nàng: "Cũng thân, sao vậy?"
Beata cười cười: "Cô ấy nhờ tôi chăm sóc cô. Cô ấy rất hiếm khi nhờ tôi giúp đỡ."
"A? Quan hệ của cô và em ấy tốt lắm à?"
"Lần trước cô ấy còn giới thiệu cô với tôi." Beata nói: "Đoàn phim cân nhắc một vài ngôi sao châu Á, sau khi cô ấy biết, cô ấy nhắc đến cô. Tôi cũng thấy cô là ứng viên phù hợp, nói với đạo diễn, ngay lúc đạo diễn cân nhắc cô. Đội ngũ thảo luận, phải mất một thời gian mới xác định vai của cô. Đoàn phim không muốn trễ nải cô, nhưng lại chưa từng thử ngôi sao châu Á, không có chắc chắn."
"Tôi và Dung quen ở concert, tôi là fan nhạc của em trai cô ấy." Beata nói.
Thì ra là thế, không ngờ Beata lại mê Dung Trạm. Cũng không phải nói là khẩu vị nặng, nhưng ấn tượng Dung Trạm cho nàng vẫn luôn là một thằng ngu ngốc chưa dứt sữa.
Beata nhìn nhóm đạo diễn cách đó không xa, lại nhìn Trình Cẩm Chi: "Trình, cô thực sự đã cho chúng tôi một bất ngờ lớn. Diễn xuất của cô vượt quá mong đợi của chúng tôi."
Đương nhiên, Trình Cẩm Chi biết họ đang cổ vũ nàng. So với diễn xuất của những người khác, nàng cảm thấy mình có phần căng thẳng. Không phải ở trong môi trường tiếng mẹ đẻ, cảm thấy diễn khá mất tự nhiên, có lẽ quá chú ý đến phản hồi từ những người khác. Khi nàng diễn, những người khác đều vô cảm, có lẽ đã thấy nhiều nên quen. Dù có diễn xuất sắc hơn, cũng không khơi nổi gợn sóng trong lòng họ. Mặt khác có lẽ là lý do văn hóa, nhiều người coi đây là một công việc. Đi làm để hoàn thành nghĩa vụ, tan tầm thì ra về. Đừng nói là cổ vũ, không khen theo nghĩa chê đã là tốt rồi. Hai tuần sau khi vào đoàn phim, cuối cùng Trình Cẩm Chi đã có thể tiến hành kế hoạch quay phim với tâm trạng bình thường. Điều này cũng rất tốt, ít nhất là khi ăn, không cần phải lo người khác sẽ chụp ảnh. Không cần phải thời thời khắc khắc chú ý đến hình tượng. Trong đoàn phim, những người có tiếng tăm hơn nàng, nhặt đại cũng được một đống lớn.
So sánh với đời trước, điều Trình Cẩm Chi cảm khái nhất là núi cao có núi cao hơn. Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, đời trước lấy một giải Ngọc Lan, coi như rất kinh thiên động địa rồi. Đời này, may mắn nhận được đề cử Case, sự nghiệp diễn xuất vừa mới bắt đầu. "Chiến hỏa " dự kiến sẽ được phát hành trong năm sau, quay một năm, sau đó bước vào giai đoạn hậu kì chế tác vào tháng bảy năm tới. Đây đã là lần nhanh nhất trong series "Chiến hỏa". "Chiến hỏa " làm suốt năm năm, và là bộ ăn khách nhất trong series. Theo kí ức đời trước của Trình Cẩm Chi, thành tích của "Chiến hỏa " rất bình thường, nó cũng được đề cử cho một số hạng mục giải thưởng lớn của Case, nhưng không lấy được một bức tượng vàng nào. Thành tích doanh thu phòng vé cũng rất bình thường, các fan phim tranh cãi, tranh luận đùn đẩy. Đổ lên diễn viên chính, rồi lại đổ lên hậu kì chế tác. Các trang web lớn cũng đăng bài viết độc quyền "kết quả bất ngờ của "Chiến hỏa", một bước đột phá cứng nhắc và giả tạo của các bộ phim theo phong cách Hollywood". Nhưng sau đó "Chiến hỏa " đã quét sạch thị trường điện ảnh và truyền hình toàn cầu. Sau "Chiến hỏa " "Chiến hỏa " được xách lên, nói là bộ có tư duy triết học lớn nhất trong series "Chiến hỏa". Không biết nàng diễn, sẽ dẫn đến hiệu ứng hồ điệp gì. Trình Cẩm Chi đã nghĩ đến khả năng những người hâm mộ toàn cầu sẽ đổ lỗi cho nàng vì doanh thu phòng vé sa sút.
Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân: Bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn.
Vào cuối tháng Bảy, khi Trình Cẩm Chi dần bước vào giai đoạn tuyệt vời, trong nước gọi điện thoại qua, làm nàng lảo đảo từ phim trường bò trở về.
"Cẩm Chi, con về nhanh. Nội... nội sắp không được nữa rồi."