["Bùi Niệm." Cắn chặt răng nói ra cái tên này, đã từng yêu bao nhiêu, hiện tại liền hận bấy nhiêu.
Hắn muốn giết người này, nhưng lại không thể xuống tay, cứ liên tục nhớ đến người kia.
"Ngươi tốt nhất trong thời gian ngắn không nên xuất hiện trước mặt ta, bằng không ta thực sự không nhịn được muốn giết ngươi, như vậy liền chơi không vui nữa."]
- --------------------------------
Edit: Giản Mân
Trước kia xem qua tiểu thuyết về không gian, chỉ cần nghĩ muốn tiến vào liền vào không gian được, Bùi Niệm nghĩ chính mình thử xem sao.
Nghĩ như vậy, Bùi Niệm trong đầu thầm niệm muốn vào không gian, trong nháy mắt Bùi Niệm phát hiện mình thực sự tiến vào không gian rồi.
Sau đó lại yên lặng suy nghĩ đi ra ngoài, lần nữa phát hiện mình đã trở lại phòng khách.
Không biết không gian này có thể cho đồ vật vào được không, Bùi Niệm thử đem một túi đồ vật đặt trên bàn trà ở phòng khách, cầm trên tay rồi nghĩ muốn tiến vào không gian một lần nữa.
Nhì kho hàng trong không gian chính mình, trên tay xác thực có trọng lực truyền tới, Bùi Niệm biết không gian có thể mang đồ vật vào.
Đem túi đồ vật bỏ vào không gian, Bùi Niệm lặp đi lặp lại ra vào không gian vài lần, thẳng cho đến khi cảm giác một trận đau đầu kịch liệt, cả người có chút choáng váng, Bùi Niệm biết hôm nay đã tới cực hạn rồi.
Cảm thụ đau nhức truyền đến, Bùi Niệm trực tiếp ngã nằm trên sô pha, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tối hôm qua liên tục từ trong ác mộng tỉnh lại hai lần, cho dù đã rất mệt, Bùi Niệm một chút cũng không dám ngủ.
Đầu dần dần không còn đau nữa, Bùi Niệm liền đứng dậy chuẩn bị bắt đầu tự học nấu ăn.
Dựa theo hướng dẫn trên mạng, trước đem cơm nấu, Bùi Niệm bắt đầu thu thập đồ ăn muốn ăn tối nay.
Thật vất vả đem tất cả đồ ăn rửa sạch, sàn nhà cũng bị ướt đến rối tinh rối mù.
Bùi Niệm nghĩ bữa cơm này cũng chỉ mình cậu ăn, chẳng có ma nào nữa nên bất chấp nhà bếp có biến thành cái dạng gì cũng tiếp tục công cuộc nấu ăn.
Đầu tiên là thái rau củ, đồ còn chưa cắt được thì cậu đã đem ngón tay chính mình cắt đứt (>﹏<)
Nắm chặt ngón tay còn đang chảy máu, Bùi Niệm nghĩ phải chi mình có dị năng chữa khỏi thì tốt rồi.
Tuy rằng không trị được vết thương nặng, nhưng vết thương nhỏ như vậy cũng được rồi.
Bùi Niệm nghĩ như vậy theo bản năng giữ chặt ngón tay bị thương, nhìn bạch quang bao lấy ngón tay, đợi khi bạch quang hết thì ngón tay trở lại nguyên vẹn, không một vết xước.
Bùi Niệm không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Đời trước cậu không phải tự bạo sao?! Hơn nữa cậu trọng sinh lại trước mạt thế, vì cái gì dị năng vẫn còn, hơn nữa hình như còn lợi hại hơn trước khi trọng sinh?!
Lần này trọng sinh có quá nhiều sự việc cậu không nghĩ ra được, Bùi Niệm đã sớm quen, nếu nghĩ không ra dứt khoát liền không nghĩ, cậu vẫn là tiếp tục nấu cơm đi.
Phát hiện dị năng chữa khỏi của mình mạnh hơn, Bùi Niệm không có băn khoăn gì nữa tiếp tục nấu cơm, bị thương liền dùng dị năng chữa khỏi, dù sao trước kia cũng trải qua bao nhiêu đau khổ, một chút đau đớn nhỏ như này đối với cậu tính là cái gì.
Trời mới biết trước kia Bùi Niệm sợ nhất là đau, một chút đau xót cũng phải hành Triệu Tử Hiên một trận.
Lần nữa rửa lại rau củ được cắt thành hình dạng khác nhau, Bùi Niệm mới bắt đầu xào rau, nói thật, hắn không có hứng thứ ăn máu chính mình.
Đổ dầu vào theo hướng dẫn trên video, chờ dầu nóng mới đổ rau vào, không hề bất ngờ tay Bùi Niệm bị dầu bắn trúng, chỉ là Bùi Niệm mày cũng không cau tiếp tục xào rau.
Thấy rau củ giống như đã chín, Bùi Niệm liền đem đồ ăn đổ vào đĩa bày lên bàn, tiếp tục làm món khác.
Chỉ có mình cậu dùng bữa, lượng đồ ăn như vậy là đủ rồi, chỉ mới hai món thôi cũng làm một người mới học như cậu tốn hai giờ đồng hồ liền.
Đặt đồ ăn lên trên bàn, chuẩn bị bát đũa, Bùi Niệm bắt đầu thưởng thức bữa ăn đầu tiên mình làm.
Cậu đã không có khả năng trở lại bên Triệu Tử Hiên, hy vọng này quá đỗi xa vời với cậu.
Cắn răng đem cơm nửa sống nửa chín cùng rau xào nuốt xuống, Bùi Niệm âm thầm nói chó chính mình, mặc kệ đồ ăn mình làm có bao nhiêu khó ăn, đều phải ăn hết, về sau chỉ có thể dựa vào chính mình.
Hơn nữa đây mới chỉ là lần đầu tiên, về sau sẽ nấu càng ngày càng tốt.
Cho nên không cần nghĩ đến chuyện trở lại bên Triệu Tử Hiên, ngươi chỉ biết hại chết hắn.
Nhịn xuống nước mắt ăn cơm, Bùi Niệm liền đứng dậy thu dọn tàn cục.
Mới làm hai món mà thôi nhưng nhìn phòng bếp giống như mới trải qua một trận chiến, Bùi Niệm không khỏi cười khỏi, bản thân đúng là vô dụng mà...!
Trước nay cậu chưa làm việc nhà, lại không thể không dọn nhà, cậu chỉ có thế chậm rì rì dọn dẹp phòng bếp.
Mất một giờ mới dọn xong, phòng bếp coi như miễn cưỡng giống như ban đầu.
Bất quá cho dù là như thế này, Bùi Niệm cũng cảm thấy so với chính mình trước kia khá hơn nhiều.
Trước kia Bùi Niệm từ nhỏ đến lớn đều là há miệng mở mồm, duỗi tay sai bảo, làm gì có chuyện chính mình đích thân nấu cơm, vệ sinh nhà cửa.
Cho dù là ở trong cái nhà bị người xa lánh kia, cậu cũng chẳng bao giờ phải làm việc nhà.
Càng đừng nói sau này đi theo Triệu Tử Hiên, hưởng thụ đãi ngộ cao cấp.
Quét dọn phòng bếp xong, tắm táp một chút, Bùi Niệm thực sự quá mệt mỏi, cho dù không muốn ngủ cũng không thể không nằm trên giường.
"Đại thiếu, Bùi thiếu hôm nay đi siêu thị mua một đống dụng cụ nấu ăn, buổi tối hôm nay không ra ngoài ăn cơm."
Tuy rằng Triệu Tử Hiên ra lệnh, muốn Triệu Lâm đi theo Bùi Niệm, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Bùi Niệm, nhưng lại không thể để Bùi Niệm phát hiện, bởi vậy Triệu Lâm không nhìn thấy Bùi Niệm tiến vào không gian.
"Loại việc nhỏ này không cần báo cáo cho ta biết." Nói xong, Triệu Tử Hiên liền trực tiếp cúp điện thoại.
Hiện tại hắn không muốn biết bất cứ điều gì về Bùi Niệm, sau khi trải qua phản bội của Bùi Niệm, tuy rằng hắn có dã tâm muốn giết Bùi Niệm, lại nhịn không được nghĩ đến mọi thứ về Bùi Niệm.
Rốt cuộc Bùi Niệm là người hắn nâng niu che chở suốt năm, cho dù hiện tại hận thấu xương, cũng không phải nói từ bỏ là tử bỏ được.
"Kỳ quái, Đại thiếu không phải vẫn luôn sủng Bùi thiếu sao?! Trước kia ăn ít liền bị ép ăn, bây giờ thì lại là chuyện nhỏ?!" Triệu Lâm nhỏ giọng nói thầm.
Từ khi Triệu Tử Hiên quen Bùi Niệm, Triệu Lâm liền được phát đến bên người Bùi Niệm, đến bây giờ đã hai năm rưỡi, Triệu Tử Hiện đối với Bùi Niệm để ý, Triệu Lâm là người biết rõ nội tình nhất.
Bởi vậy Triệu Tử Hiên chuyển biến thái độ, làm Triệu Lâm cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Lại lần nữa từ trong ác mộng tỉnh lại, Bùi Niệm đều đã quen, cầm lấy di động nhìn, mới hơn hai giờ sáng, Bùi Niệm từ bỏ ý niệm rời giường.
Cái giờ này, cậu muốn đi nơi nào cũng chẳng đi được.
Ngồi trong góc tường ôm đầu gối, Bùi Niệm không khỏi suy nghĩ, không biết hiện tại Triệu Tử Hiên đang làm gì?! Có hay không đi tìm hắn?!
Cậu nhớ rõ kiếp trước lúc này hắn cũng bỏ nhà đi, tìm một khách sạn ở gần biệt thự mà ở nên không đến hai ngày đã bị Triệu Tử Hiên bắt về.
Lần này cậu đi xa như vậy, Triệu Tử Hiên hẳn là không tìm được.
Tìm không được cũng tốt, cậu chỉ cần một mình ở chỗ này nhớ hắn là được rồi.
Chỉ là Bùi Niệm luôn mong nhớ muốn gặp Triệu Tử Hiên, cậu nghĩ muốn nói với Triệu Tử Hiên, cậu hối hận từ trước đến nay đều đối xử không tốt với Triệu Tử Hiên.
Tuy rằng Triệu Tử Hiên buộc cậu cùng mình ở bên nhau, nhưng đều chưa từng ép buộc cậu ở phương diện kia.
Cậu nhớ kiếp trước cho dù chạy trốn cũng bị bắt lại, cậu liền tự mình đưa đến cửa.
Dù sao nếu đã vô pháp thoát khỏi Triệu Tử Hiên, dứt khoát thuận theo, trong lòng thầm nghĩ Triệu Tử Hiên chơi chán rồi liền sẽ đem cậu vứt bỏ thôi.
Không nghĩ tới sau đó, Triệu Tử Hiên luôn canh chừng cậu, cậu căn bản không thoát được Triệu Tử Hiên, thẳng đến khi hắn làm chuyện ngu ngốc, tự tay đem Triệu Tử Hiên vào viện nghiên cứu.
Hiện tại nghĩ lại, cũng không biết Triệu Tử Hiên làm thế nào mà nhịn được, cùng cậu chung chăn gối hai năm mà vẫn luôn không đè cậu ra ăn.
Lại một lần nữa tỉnh lại từ trong ác mộng, Bùi niệm vẫn duy trì tư thế ôm đầu gối ở trong góc tường.
Lau nước mắt ở khóe mắt, nhìn thời gian, đã bốn rưỡi, Bùi Niệm nghĩ thói quen đúng là việc thực đáng sợ.
Bốn lần từ trong ác mộng tỉnh lại, cậu đã sớm quen.
Dù sao ngủ tiếp cũng không có khả năng, Bùi Niệm dứt khoát đứng dạy, tính toán đi rèn luyện kỹ năng nấu ăn.
Đồ ăn thừa ngày hôm qua cậu đã đổ sạch sau khi thu dọn phòng bếp, bởi vậy hiện tại liền làm lại lần nữa sẽ tốt hơn.
Thay đồ, rửa mặt, Bùi Niệm liền chạy đến phòng bếp, lấy đồ ăn hắn hôm qua cậu cố ý mua nhiều từ trong tủ lạnh ra, bắt tay vào làm.
Bận rộn hai giờ đồng hồ, đem thành quả bưng lên bàn, nếm thử liền phát hiện so với hôm qua tiến bộ không ít, chí ít cơm cũng chín, tuy rằng có chút khô, đồ ăn cũng không nát, mặc dù có hơi mặn.
Bất quá Bùi Niệm tin tưởng chính mình sẽ càng ngày càng làm tốt hơn.
Đem bát đũa rửa sạch, quét dọn phòng bếp sạch sẽ, Bùi Niệm cầm chìa khóa lại đi siêu thị.
Lần này cậu tính toán đến siêu thị mua nhiều nguyên liệu nấu ăn, bỏ vào không gian, xem xem có giữ đồ ăn tươi được hay không, nếu có thể, cậu liền đi đến các siêu thị khác mau nhiều thêm.
Rốt cuộc cùng có nơi chứa vật tư, vẫn là mua nhiều đồ dự trữ mới được.
Bùi Niệm bên này lặp đi lặp lại hành động đi siêu thị mua đồ, bên kia Triệu Tử Hiên cũng phát hiện người mình có chỗ khác thường.
Nhìn không gian có thể chưa đồ vật trước mặt mình, cho dù Triệu Tử Hiên luôn luôn gặp biến không đổi sắc mặt cũng có điểm bị dọa sợ.
Kiếp trước tuy rằng hắn là tam hệ dị năng, nhưng lại không có dị năng không gian.
Không nghĩ tới lần này trọng sinh lại có nhiều thêm một cái không gian, còn xuất hiện trước mạt thế.
Bất quá có thêm không gian là chuyện tốt, có thể thu thập không ít vật tư trước.
Kiếp trước hắn bị viện nghiên cứu theo dõi, chính là bởi vì hắn là cường giả tam hệ dị năng đỉnh cấp, nếu không phải dựa vào Bùi Niệm ở bên cạnh hắn, căn cứ kinh đó cho dù phát ra bao nhiêu người cũng không thể nào bắt được hắn.
Chỉ là hắn thua trên tay người tên Bùi Niệm, rơi vào kết cục như vậy.
Thế nhưng đã trải qua một đời, hắn tự nhiên biết cách che giấu.
"Bùi Niệm." Cắn chặt răng nói ra cái tên này, đã từng yêu bao nhiêu, hiện tại liền hận bấy nhiêu.
Hắn muốn giết người này, nhưng lại không thể xuống tay, cứ liên tục nhớ đến người kia.
"Ngươi tốt nhất trong thời gian ngắn không nên xuất hiện trước mặt ta, bằng không ta thực sự không nhịn được muốn giết ngươi, như vậy liền chơi không vui nữa.".