Khinh Doanh nhanh chóng chạy về làng Tuyết, nhưng vừa tới cổng làng thì đã có mấy nhân ảnh chặn cô lại. Khinh Doanh nhướn mày, hơn một tuần nay cô đều ở Động Hồ Li, không quen thêm ai mà muốn tìm đến cô, cũng khó bởi pháp bảo của cô còn che đi hết danh hiệu và cấp bậc nha!
Khinh Doanh nhanh chóng quan sát thì thấy đây đích thị là một đoàn người, dẫn đầu lá một Băng Tuyết kị sĩ, đứng phía sau hàng chục người đầy đủ mọi chức nghiệp, pháp sư, đạo tặc, thích khách, trọng kị sĩ, mẫn kị sĩ, pháp sư, nhạc sư,… đều có cả.
Khinh Doanh nhướng mày, tiến qua trái, muốn lách người mà đi. Nhưng bọn chúng tới là để chặn đường cô, cớ sao lại có thể dễ dàng bỏ qua. Băng Tuyết Kị kĩ kia tiến lên, đứng trước mặt Khinh Doanh. ID của hắn hệt như chức nghiệp, là một Băng Tuyết Kị sĩ.
“Tránh đường!”
Khinh Doanh nhân nhạt nói ra, tên kị sĩ Tuyết Tộc này vẫn nhất quyết không tránh đường, hắn ta quét mắt nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt rồi thong thả nói:
“Ta muốn mua bộ sáo trang của cô!”
Khinh Doanh nhàn nhạt nhìn thái độ kiêu ngạo của Băng Tuyết Kị Sĩ, tên này ngu sao, nếu như muốn bán cô đã đem nó đi đấu giá, tuyệt đối giá của bộ ‘Hồng Tụ Nghê Thường Y Vũ’ này lại kém! Ít nhất cũng rừ ~ vàng. Không nói đến chuyện giá vàng còn đang tăng lên!
Băng Tuyết Kị Sĩ nhìn thấy thái độ của cô như không bằng lòng nhường ra bộ trang bị cực phẩm này nên hắn giá lạnh nói:
“Chỉ là một Vũ Sư bé nhỏ, ta muốn mua cũng là phúc ba đời cho nhà ngươi rồi! Mau giao ra đây, vàng, nếu không ta sẽ cho cô quay về cấp!”
Khinh Doanh nhìn qua một đoàn lố nhố vừa mới cấp ~ kia, nhếch mép chế nhạo, muốn luôn bạch cô? Còn khuya! Kiếp trước còn ít người bao vây truy sát cô sao? Chỉ là mấy tên trẻ ranh như thế này mà cũng dám!
Khinh Doanh đang muốn giao ra Tuyết Liên Điện Hoa cho Đại Trưởng lão rồi còn đi vào thành thị, mấy tên này mà làm cô chậm chễ, người vào thành thị đầu tiên của Liên Minh Thiên sứ thì cô không chắc mình sẽ làm ra chuyện gì nữa!
Băng Tuyết Kị Sĩ kì lạ nhìn Vũ Sư kia, không thấy tên và cấp bậc của cô ta nha! Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, Vũ Sư này làm gì được hắn chứ? Hắn lạnh lùng nói:
“Ta cho cô biết, chúng ta chính là Kim đoàn khai hoang của Bách Lý thị công hội, Quang vinh đế quốc! Nếu như ngươi biết điều, mau giao bộ sáo trang kia ra, nếu không đừng nghĩ tại sao từ nay về sau lại bị truy sát!”
Một cung thủ ở đằng sau nói chen vào, Khinh Doanh nhàn nhạt nhìn ra, là Kim Đoàn của Bách Lý gia? Tại sao lại có mấy tên thiển cận như thế chứ? Khinh Doanh nhíu mày, thật sự muốn rat ay cho mỗi thằng một hit giết chết cả bọn!
Lúc này đột nhiên hệ thống có thông báo:
[Hệ Thống] Hỏa tộc pháp sư Liệt Hỏa Phần Thiên đã vinh dự trở thành người bước chân vào thành thị đầu tiên của Liên Minh Thiên Sứ, Mã Tát thành. Để vinh danh cho người chơi suất sắc nhất, người chơi được thưởng % kinh nghiệm thăng cấp, điểm may mắn thành thị trong Tát Mãn thành, hai loại tài liệu quý hiếm bất kì. Mong người chơi của Liên Minh Thiên sứ nhanh chóng bước chân vào thành thị để khám phá những lợi ích của thành thị cà cùng cống hiến cho Liên Minh Thiên Sứ, nâng cao thực lực để Liên Minh nhanh chóng đánh lại Liên Minh Tà Ác!.
Khinh Doanh vừa nghe xong thông báo, cơ hồ gân xanh trên trán giật mạnh từng hồi! Chết tiệt, các ngươi có biết % kinh nghiệm cho cấp đáng giá như thế nào không hả? Còn cả hai loại tài liệu hiếm nữa! có mười cái mạng của các ngươi cũng không đền nổi!
Khinh Doanh cơ hồ muốn điên, nhưng vì Bách cha, không thể để cho đoàn đội của tập đoàn tổn thất được! Vậy nên Khinh Doanh quyết định sẽ không giết chúng! Nhưng vậy không có nghĩa là cô không dạy dỗ chúng nha!
Sau phút, đoàn đội liếp sát quái để lấy Kim tiền (Kim Đoàn) kia cơ hồ muốn ngất! Họ đã trêu vào ma nữ nào thế này? Cả một đòa gần người, không thể toàn thủ, gần như bị đánh cho tơi bời, mỗi người còn đúng mấy giọt máu chống
trụ.
Khinh Doanh đi rồi, vẫn còn không quên nhắc nhở:
“Nói cho công hội nhà các ngươi thấy mặt Bỉ Ngạn Vong Ưu ta thì tránh xa ra!”
Nếu không cô không xác định là mình sẽ làm gì bọn chúng! Hai loại tài liệu quý hiếm, …. Chết tiệt, lần đầu tiên cô cảm thấy bất lực như thế này. Có thể giết nhưng lại không dám,…. Đây là, sự giằng buộc sao?
Thật phiền phức, nhưng không sao, phiền một chút,.. cũng không tệ lắm.
Giờ thì Băng tuyết Kị sĩ hối hận đến chết r, bạn gái của hắn là một chức nghiệp Vũ sư, không sao, hắn không thích con gái mạnh mẽ làm gì. Nhưng mà nghiệp Vũ sư yếu quá mức cơ mà hắn đang muốn tìm một món quà nhân ngày sinh nhật của nàng. Đúng lúc dẫn đoàn đội đi đánh quái, nhìn thấy bộ sáo trang đẹp như thế kia. Lại nghĩ, một Vũ Sư thì làm gì được cơ chứ? Chính vì thế,…. Hắn khóc ròng a~. Tại sao có một Vũ Sư biến thái như thế ở làng tuyết này thế mà hắn không biết a?
Khinh Doanh không quan tâm, bóng dáng nhỏ nhắn cao m của cô đi trong biển người hệt như người lùn, bị chen cho ép không thở nổi nhưng mà không hiểu sao mọi người nhìn thấy khí tràng của cô đều tránh ra.
Khinh Doanh lại bước tới nhà của Trưởng Làng, đi vào trong đám đông. Những người chơi này không có điểm tôn kính thành thị, cũng không có điểm chúc phúc của làng, rất nhanh đã bị đẩy ra, nhường chỗ cho Khinh Doanh. Cô tiến đến, nói:
“Trưởng làng làng Tuyết tôn kính, ta có việc muốn gặp đại trưởng lão Tuyết tộc! Ta đã hoàn thành nhiệm vụ của ngài ấy nhưng không biết gặp ngài ở đâu!”
“Ra là cô, Vũ Sư tôn kính, thật ngại quá, hội làng sắp sửa diễn ra nên cả làng đều quá bận rộn, ta không thể đưa cô đi được, nếu muốn, cô hãy tới căn nhà lớn nhất tìm Đại Trưởng lão!”
“Cảm ơn trưởng làng tôn kính! Ta xin cáo từ!”
Khinh Doanh thầm tính, ~ tuần nữa là hội làng được tổ chức rồi, đưa Tuyết Liên Điện hoa về tầm này chắc không tính là muộn, nhỉ?
Nhanh chóng cầu kiến Đại Trưởng lão, Khinh Doanh cúi người cung kính chào:
“Bỉ Ngạn Vong Ưu, tộc nhân Tuyết tộc, Vũ sư xin được gặp ngài, Đại Trưởng Lão Tuyết tộc!”
“Vào đi!”
Khinh Doanh bước vào căn nhà gỗ giờ đã được trang hoàng rất đẹp, đúng là gần tới ngày hội làng có khác. Đại trưởng lão nhìn cô rồi nhíu mày:
“Ngươi chưa từng tới chỗ Đạo Sư?”
Khinh Doanh nghe xong, mỉm cười tự tin, nói:
“Đại trưởng lão tôn kính! Ta là một vũ sư, là người đi sáng tạo những điệu múa mới chứ không phải kẻ đi múa lại những gì đã có, ta hoàn toàn tin rằng mình sẽ làm ra một tương lai mới!”
Đùa cô ư? ‘Luân Hồi’ có phần thưởng cao như thế cho những chiêu thức mới người chơi tự sáng tác rốt cục là vì sao? Đơn giản chính là tạo cho người chơi một thế giới xác thực, khác những trò chơi khác phầ nhiều cũng là ở chỗ này, phân ra trăm ngàn nghề nghiệp, còn có bao nghề nghiệp đặc thù bí ẩn, cao cấp nghề nghiệp cùng sách kĩ năng hiếm có, duy nhất cùng tự sáng tạo kĩ năng,… ‘Luân Hồi’ làm ra những cái này để làm gì? Dùng ngón chân nghĩ cũng đã rõ ràng nha!
Đại Trưởng Lão Tuyết tộc nghe xong cười từ ái, đúng là một đứa nhỏ thông minh, haha, hắn rất vừa lòng nha! Nhìn cả người cô một lượt, Đại Trưởng lão mới thong thả nói:
“Con đã lấy được nó?”
“Đúng vậy! Chính là nó”
Dứt lời, cô lấy từ trong túi ra một bông hoa băng màu xanh tím, chính là Tuyết Liên Điện hoa cần giao cho Đại Trưởng Lão. Đại trưởng lão nhìn thấy, vô cùng mừng, quả thực là một đứa trẻ tốt.
Đại Trưởng lão cười cười, cô cùng hiền từ cầm từ trong nhà ra quyển sách và một cái hộp gỗ, nói:
“Đây là phần thưởng con đáng được nhận. Nhưng hai quyển sách này, con chỉ được chọn một!”
Khinh Doanh xem qua hai quấn sách. Trời đất, là một cuốn sách kĩ năng hiếm có và một quấn nhập môn của Tuyết Vũ Đồ, nghề nghiệp đặc thù của Vũ Sư, vũ sư đại biểu cho Tuyết. Khinh Doanh nhìn, lại suy ngẫm một lượt, đưa tay nhận lấy cuốn sách kĩ năng cho Vũ Sư kia.
Thiên Ti Huyết Khảm
Kĩ năng đặc thù. Hạn chế học tập: Vũ sư.
Mô tả kĩ năng: Thiên Ti Huyết Khảm có thể dùng để đả thương địch nhân ở khoảng cách xa bằng vũ khí. Một khi trúng kĩ năng địch nhân sẽ xuất huyết đến chết. Khi chết sẽ % bạo rơi ra vật phẩm tốt nhất trong túi đồ. + bạo kích, + choáng váng trong s.
Sở dĩ không chọn nghề nghiệp đặc thù kia là vì Khinh Doanh cô biết rõ cách để đạt được đặc thù nghề nghiệp duy nhất. Huyết thú Vũ sư. Khinh Doanh cầm lấy cuốn sách, lui ra ngoài. Tạm thời gác lại xem trong hộp kia có những gì, cô muốn nhanh nhất chạy đến Tô Nhĩ thành.
Trước khi đi, Đại trưởng lão còn rất vui vẻ gọi Khinh Doanh lại và dặn dò, nhớ tới ngày hội làng nhất định phải về. Khinh Doanh nhớ kĩ, cô vẫn biết nhiệm vụ này không phải là nhiệm vụ thường mà là Liên hoàn nhiệm vụ nếu không nhiệm vụ này cô hoàn thành xong thì phần thưởng đâu chỉ đơn giản như vậy. Phần thưởng sau khi liên hoàn nhiệm vụ này phải cực kì phong phú nha!
Thành Tô Nhĩ là một trong tam đại thành thị của Bắc Đại Lục. Ngoài ra Bắc Đại Lục còn có hơn trung và hơn tiểu thành thị. Thành Tô Nhĩ là thành thị nổi danh phồn hoa nhấ Bắc Đại lục, trái với Lâm Lang thành là thiên đường của những liệp giả (Thợ săn) và lính đánh thuê; Bác Thạc thành, địa bàn của những công hội lớn nhất thì Tô Nhĩ Thành lại là nơi tụ họp nhiều trùm kinh thương và luyện dược sư tài ba.
Lý do mà Khinh Doanh tới nơi này cũng là đây, chẳng có gì, cô có ý định chính là trở thành trùm thương mại của Bắc Đại Lục, tòa thành thị nói như không liên kết gì nhưng thực tế lại rất gần nhau, được gọi là Tam giác vàng của Bắc Đại lục!
Lại nói, còn cả một nhiệm vụ của Thần y Y Nhĩ Cách Lâm, nếu có thể hoàn thành thì cái lô luyện dược kia sẽ thuộc về cô a~.
Khinh Doanh nhìn qua thủ vệ thành, tháo chiếc mặt nạ ra, để bọn họ kiểm tra cấp bậc, nhìn thấy cấp , % của cô thì nhanh chóng lui ra. Lúc sau, lại có một binh lính treo trên đầu chức vụ Bách phu trưởng chạy tới, cúi đầu nói:
“Vũ sư Tuyết tộc tôn kính, ngài chính là người đầu tiên đặt chân vào thành thị của Bắc Đại Lục, Thành chủ đại nhân ban thưởng cho ngài a~.”
Khinh Doanh nhàn nhạt cầm, vì cô có điểm tôn kính của thành thị bất kì nên người ở nơi này sẽ không làm khó cô. Cấp bậc chạy lên %. Không tồi, còn gì nữa đây a? Khinh Doanh tươi cười nhìn qua, là một chiếc lông đuôi của Thánh thú Huyết Vũ Kì Lân?
Được rồi, đây chính là thứ cô đang cần a! Rất tốt, đúng người đúng việc. Khinh Doanh nhàn nhạt nói với Bách Phu Trưởng:
“Ta muốn mua bất động sản thành thị, phải tới đâu mới được?”
Bách Phu Trưởng cúi đầu:
“Chuyện này, xin đi theo ta,…”
Bách Phu Trưởng dẫn cô tới một nơi gọi là ‘Công hội Liên Minh thương thành’. Khinh Doanh đi vào hỏi thăm, trưởng quầy nhìn qua số liệu của cô, cung kính cúi đầu, nói:
“Vũ Sư Tuyết tộc tôn kính, ngài đang có điểm tôn kính thành thị, sẽ được chiết khấu % tất cả bất động sản ngài có thể mua trong Thương thành Liên Minh, đại thành thị, trung thành thị và tiểu thành thị. Đây là danh sách giá cả của tất cả bất động sản, đã trừ triết khấu, mời ngài xem qua.
Trong hơn hai tháng này, ngày ngày sát quái cao cấp, làm mọi điều, nhặt kim tệ, bạc rồi đi bán trang bị, lấy kim, bán nào thảo dược, khoáng mỏ,… số tiền trong tài khoản của cô phải nói là cực dày, nếu so với Lý Lam Lăng còn nhiều hơn đại thần tài phú này không biết bao nhiêu lần.
Khinh Doanh tính toán, thời gian này ‘Luân Hồi’ đã mở ra chương trình chuyển tiền của Liên Minh thành Kim trong ‘Luân Hồi’. Giá kim rất được, về sau, máy chủ còn hạn chế rớt kim hơn thời gian này nhiều nên kim sẽ vô cùng đắt đỏ. Hiện nay cô sở hữu hơn vạn kim.
Những bất động sản này lại cũng không rẻ, Khinh Doanh quan sát giá một chút, nhếch miệng nói:
“Ta muốn mua nhà đấu giá ở trung tâm Tô Nhĩ thành, tòa đấu thú trường ở Lâm Lang thành và những cửa hiệu ở gần nơi trung tâm đặt các đại công hội!”
Trưởng quầy khẽ nhấc mắt kính, vô cùng ngạc nhiên, người này lại có nhiều tài phú như vậy? Hắn nhìn qua giá đã chiết khấu, thong thả nói:
“Vũ Sư Tuyết tộc tôn quý, ngài thật vô cùng hào phóng, Nhà đấu giá Y Lăng giá vạn kim, đấu thú trường ở thành Lâm Lang giá vạn kim, ngoài ra, những mảnh đất tốt nhất ở gần các Đại công hội như Công hội Ma pháp sư, công hội Đạo tặc,… cũng có mảnh đất, giá cả tất cả của mảnh đất này là vạn ngàn kim. Tổng hết thảy là vạn ngàn kim. Giá đã triết khấu, mời ngài thanh toán.”
Khinh Doanh cười cười, nhẹ giọng nói:
“Còn một chuyện, ta muốn mua trọn con đường Lam Tầm, tất cả chính là vậy, đưa hợp đồng đây ta kí!”
“Ngài chắc chắn chứ? Con phố này gồm mảnh đất, dù sao đi nữa giá cả cũng là vạn kim đó!”
Khinh Doanh gật đầu, kí tên vào hợp đồng thanh toán, vậy là tài khoản của cô chỉ còn xui xẻo vạn ngàn kim. Trong chốc lát, cô lại trở thành người ngèo rồi!
Khinh Doanh ra khỏi Thương Thành công hội, tìm đường đi tới phố nô lệ. Người quản lí ở đây là một lão già bụng phệ, áo quần lượt là, mặt bóng bẩy mỡ, nhìn rất đáng khinh.
Hắn ta vừa nhìn thấy Khinh Doanh, vội vàng đi tới, cười chảy mỡ:
“Ai da, lại có người đi tới mua nô lệ ư? Nói đi, Vũ Sư tôn quý, ngài muốn nô lệ như thế nào? Ta đều có cả!”
Khinh Doanh không để ý tới hắn ta, bước vào con phố. Nơi này khá là sầm uất, có vô số nô lệ bị nhốt ở trong cũi sắt hoặc cũi gỗ. Nhìn qua một lát, Khinh Doanh quay qua lão bụng phệ:
“Đưa tới cho ta nô lệ, Tuyết tộc, Tinh Linh tộc, Dong Hỏa tộc, Phong Linh Tộc, Thủy Nam tộc,… đủ mọi chủng loại. Có thuộc tính thương lượng, thiên phú dẻo dai, mặt mũi tuyệt đối dễ nhìn!”
Lão già bụng phệ nghe thấy vậy, cười khà khà, nói cô ngồi đợi một lát rồi đi mất. Tầm phút sau, hắn quay lại, đằng sau là hàng dài những nô lệ trẻ tuổi tầm ~ tuổi, xung quanh còn rất nhiều lính đánh thuê nhìn ngó trông coi.
Khinh Doanh nhìn qua một lượt, gật đầu. Lão chủ bụng phệ cười xun xoe:
“Ha ha, được rồi, nếu ngài hài lòng thì, tất cả, vạn kim, ngài xem….”
Khinh Doanh nheo mắt, ánh sáng từ ánh mắt và mặt nạ tỏa ra vô cùng lạnh lùng:
“Ngươi đùa ta ư? vạn kim? Ngươi nghĩ mấy nô lệ của ngươi là chân bảo ư? Theo giá thị trường, một nô lệ chỉ có giá từ ~ kim, tất cả chỗ nô lệ này, giá không thể vượt qua trăm kim được!”
Mắt tên bụng phệ lóe lên tia sáng ranh mãnh:
“Hóa ra là người trong nghề cả, ta cũng không lừa ngài làm gì, dược rồi, tên nô lệ phẩm chất tuyệt hảo, mỗi tên kim, tổng cộng kim, giá cuối rồi đó!”
Khinh Doanh gật đầu, khá là hài lòng, nói với lão mập:
“Cho người đưa chúng tới phố Lam Tầm, ta sẽ tới đó sau, thiếu tên nào, ngươi biết rõ rồi đó!”
Nói xong, Khinh Doanh phóng khoáng rời đi. Lại một lần nữa, Khinh Doanh tới cổng thành Tô Nhĩ, cô cười cười nói với thủ thành:
“Xin chào, ta có chuyện muốn nhờ huynh đệ ở đây nha!”
“Vũ sư tôn quý, có chuyện gì giúp được, xin ngài cứ nói!”
Khinh Doanh hài lòng, có điểm tôn kính thành thị có khác, tuy là chỉ điểm nhưng kiếm được tuyệt không dễ dàng, đều làm cho người ta chầy da chóc thịt ra đó!
“Chuyện là thế này. Ta đang muốn mở vài cửa hiệu, cần tìm người chơi chức nghiệp sinh hoạt. Huynh đệ đứng ở nơi này, khi có người vào thành, hỏi giúp ta một tiếng, nếu phải, nói họ tìm tới phố Lam Tầm giúp ta. Nếu họ còn không biết, làm phiền huynh đài,…”
“Chuyện này,…” Mấy thủ thành nhìn nhau khó xử.
Khinh Doanh rất biết điều, lấy ra kim đưa cho bách phu trưởng ở gần đó, nói qua nói lại một lát, được sự thỏa thuận của binh lính gác cổng thành. Trước khi đi, Khinh Doanh còn gắng dặn lại:
“Mấy huynh đệ chú ý dùm ta một tiểu Mục sư tên Lý Lam Lăng, nhớ phải đưa cô ấy tới tận nơi, nói là Bỉ Ngạn Vong Ưu tìm gặp. Được rồi, cảm tạ mấy huynh đệ, ta đi trước!”
Vừa đi khỏi, ánh mắt từ thân thiết chuyển ngay sang băng giá. Nhanh chóng đi đến khu phố Lam Tầm. Nhìn qua một lượt, chọn vào chủ nhân của khu đất, lựa chọn kiến tạo. khu đất, Khinh Doanh chỉ để khu trống, còn lại khu dựng lên cửa hàng.
Ba trong số đó Khinh Doanh đề biển ‘Long Nha đế dược’ rồi đi vào. Mấy khu còn lại Khinh Doanh dự định hoặc để cho thuê hoặc là để xây dựng điếm khách khác. Còn ‘Long Nha đế dược’ là nơi cô bày bán dược liệu.
Sắp xếp cho nô lệ, phân phó họ tới trông coi, giúp việc trong cửa hàng, tuy là chưa mở cửa nhưng cũng cần lau dọn. Thêm vào đó, đấu thú trường cùng nhà đấu giá, cửa hàng khác cũng rất cần nhiều nô lệ.
Ba cửa hàng này, Khinh Doanh để riêng một cái là nơi để chế dược, sắm sửa lô đỉnh bình thường, hỏa lò,… thảo dược. Tất cả mất một ngày trời. Khinh Doanh nhìn quanh, thật vô cùng hài lòng. Chỉ tầm hơn một tuần nữa sẽ ít nhất có hơn người chơi tiến vào thành thị.
Dược của hệ thống quá mắc, đây chính là lợi thế cho cô nha! Còn dược ấy hả? Độc dược thì có cô là cao cấp độc dược sư còn Lý Lam Lăng cũng đã nhảy lên trung cấp dược sư từ lâu. Bao nhiêu thuốc chế ra, không có chỗ để, nàng ấy toàn để nhờ vào Dược chi giới chỉ của cô.
Nào là Hồi Dược Tề, Hồi Huyết tề, kháng độc tề sơ cấp,… vô cùng nhiều nha! Khinh Doanh đưa cho nô lệ mới mua về đặt lên giá hàng. Dạo này chưa có nhiều người vào thành thị nên buôn bán sẽ khó khăn một chút, nhưng không sao, cứ để đó, cho đỡ chật Dược chi giới chỉ!