La Tố cùng Uy Nặc tới nhà ăn công nhân, dựa theo lời Uy Nặc thì nơi này ít người hơn, có thể an tâm nói chuyện, La Tố từ chối cho ý kiến, cậu chọn một phần ăn nhiều rau, sau đó ngồi xuống đối diện Uy Nặc.
“Ăn chay?” Uy Nặc có chút bất ngờ: “Rất ít thú nhân ăn chay.”
La Tố không trả lời vấn đề này, trực tiếp hỏi: “Con cự lang cấp S kia bị ai kí khế ước?”
“Trò quả nhiên rất để ý.” Uy Nặc chọn món mì sốt, vì thế anh vừa xoay dĩa ăn, vừa nói: “Tôi cũng mới nhận được tin, nghe nói là một thú nhân thực lực không tồi của học viện khế thú.”
“Thầy quen?” La Tố nhướng mi, nếu Uy Nặc không biết thú nhân kia, hẳn sẽ không cố ý nhắc tới chuyện này với cậu.
“Xem là vậy đi.” Uy Nặc bất động thanh sắc nuốt nước miếng nói: “Trò rất để ý con khế ước thú kia? Vì cái gì?”
“Không có thú nhân nào không hứng thú với một con khế ước thú cấp S cả.” La Tố nói ra đáp án thông dụng nhất.
Uy Nặc biết La Tố không nói thật, bất quá anh cũng không để ý: “Nếu trò có hứng thú, tôi có thể giới thiệu chủ nhân của nó cho trò quen.”
Động tác của La Tố thoáng dừng một chút, có chút khác thường, cho dù con khế ước thú cấp S kia từng tiếp xúc với cậu, nhưng Uy Nặc cũng đâu cần thiết phải giới thiệu chủ nhân của nó cho cậu, hoàn toàn không hợp lẽ thường.
“Vì cái gì?” La Tố nhíu mày.
“Cảm giác của trò quả thật rất nhạy bén.” Uy Nặc nhếch khóe miệng: “Nghe nói con khế ước thú cấp S kia thực thích trò, vì thế chủ nhân của nó hi vọng trò có thể chiếu cố khế ước thú của cậu ta nhiều một chút.”
La Tố lại càng nhíu mày chặt hơn: “Nếu đã kí khế ước, khế ước thú không phải luôn theo bên người chủ nhân sao?”
“A………. đó chỉ là khế ước thú bình thường, còn đám khế ước thú cấp S tính tình rất bướng.” Uy Nặc đem đáp án đã sớm chuẩn bị nói ra: “Vì thế khế ước thú cấp S phần lớn đều được chọn phương thức nuôi thả.”
“Nuôi thả……..” La Tố nhẹ nhàng hạ mi mắt, tuy lời Uy Nặc nghe có vẻ rất hợp tình hợp lý, nhưng dựa theo cảm xúc cậu biết Uy Nặc nhất định che dấu chuyện gì đó, bất quá tạm thời cậu không có hứng thú muốn biết.
“Gặp mặt thì không cần thiết, nếu con cự lang đó còn sinh hoạt trong rừng nhân tạo, em sẽ chiếu cố nó.” La Tố suy nghĩ một hồi nói.
“Vậy thì tốt quá.” Uy Nặc đã dùng xong phần cơm trưa, hắn dùng khăn lau miệng nói:” Tôi về phòng thí nghiệm trước, buổi chiều lên lớp gặp.”
“Ân.” La Tố đều đều lên tiếng.
Sau khi Uy Nặc rời đi, La Tố bắt đầu suy tư nội dung câu chuyện khi nãy, bất quá cậu quả thực có chút tình cảm đặc biệt với con cự lang kia, tạm thời chỉ có thể chờ đợi động tác tiếp theo của Uy Nặc, dù sao tin tức trước mắt cũng quá ít, cậu không thể suy đoán ra mục đích chân chính của Uy Nặc.
Dùng cơm xong, La Tố trở về phòng thí nghiệm, chương trình học buổi chiều là quan sát khế ước thú khu vực -, bởi vì Tạp Kì Ận cùng La Tố đều là kì cựu của hệ dưỡng khế ước thú nên cũng không phạm mấy lỗi vặt vãnh, vì thế quá trình tương đối thuận lợi, Uy Nặc cho tan lớp sớm.
La Tố không quên chuyện bọn Hải Nhân Tư nhờ, nên trước lúc rời đi cố ý hỏi Uy Nặc, Uy Nặc thực sảng khoái đồng ý, bất quá phải sau lễ thần thú mới được, đối với kết quả này, La Tố đã rất hài lòng.
Buổi tối, La Tố báo tin tức này cho Hải Nhân Tư cùng Phân Địch, hai người thiếu chút nữa đã ôm chầm lấy La Tố mà khóc rống lên, nhất là Hải Nhân Tư, cậu ta toàn toàn tiếp thu lời giáo huấn hôm qua, la lớn: “Bạn thân, cậu thật là anh ruột của mình a! Từ hôm nay lão tử liền theo cậu lăn lộn!”
Tiểu Hoàng cùng Kim đản đản hoàn toàn không thể hiểu nổi biểu tình vừa khóc vừa cười của Hải Nhân Tư cùng Phân Địch, vì thế cả hai ngẩng đầu đứng thẳng, tò mò quan sát hai người, còn không ngừng châu đầu lại thảo luận, bộ dáng hệt như quần chúng nhiều chuyện đang vây xem.
Đoạn thời gian kế tiếp, La Tố cùng Tạp Kì Ân thuận lợi thông qua kì khảo hạch thứ ba, có thể xem là thành viên chính thức của hệ dưỡng khế ước thú. Rừng nhân tạo tổng cộng có khu, trước mắt bọn họ đã đi tới khu , quyền hạn tiến vào rừng nhân tạo của La Tố cùng Tạp Kì Ân cũng được nâng cao tới khu .
La Tố cũng không lãng phí thiên phú mang tới từ kiếp trước, trừ bỏ dùng lực tinh thần để tôi luyện Tiểu Hoàng, cậu còn thường xuyên trao đổi với nhóm khế ước thú từ khu trở xuống, thông qua quá trình rèn luyện chăm chỉ, cậu đã có thể phát ra những chỉ lệnh đơn giản với nhóm khế ước thú từ khu trở xuống, có thể nói chỉ cần tiến vào rừng nhân tạo, cậu có đủ tự tin đánh bại phần lớn thú nhân khác.
La Tố còn một mình xâm nhập khu -, đương nhiên cậu không phải tiến vào mà không chuẩn bị gì, khu - đã bắt đầu là khu vực nguy hiểm trung cấp, cậu dựa theo phương pháp kiếp trước để tăng cường cơ thể một chút, bất quá phần lớn tinh lực vẫn dồn vào người Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng là khế ước thú hệ thổ, vì không có kí khế ước nên chỉ có chút năng lực tạo hình đơn giản, nhưng mà năng lực này không có lực công kích lớn, chỉ có thể tạo ra một ít công cụ đơn giản, bất quá lực tinh thần của La Tố còn một công năng, chính là tiến hóa, kiếp trước nhóm động vật chiến đấu cùng cậu được gọi là thú sinh hóa cũng vì nguyên nhân này.
Tiểu Hoàng trường kì tiếp xúc với lực tinh thần của La Tố đã thông minh hơn hẳn nhóm la mật khâu bình thường, còn có một chút trí tuệ đơn giản của nhân loại, đồng thời năng lực tạo hình của nó cũng được cường hóa, trừ bỏ tốc độ nhanh chóng còn có thể chế tạo gai nhọn bên ngoài vật phẩm, nó còn có chiêu nê hóa toàn thân, nói đơn giản là cho dù đánh không lại, ít ra tánh mạng cũng không cần lo, nhưng năng lực này có một khuyết điểm là chỉ có thể liên tục tiêu hao lực tinh thần của La Tố mới có thể sử dụng.
Có thể nói….. nếu La Tố tiếp tục dùng lực tinh thần để tôi luyện Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng có thể phá được gông cùm về gen của la mật khâu, tiến hóa thành một loại khế ước mới, bất quá La Tố không làm vậy, bởi vì cậu không thể cam đoan sau khi tiến hóa Tiểu Hoàng có thể bảo trì bộ dáng la mật khâu hay không, cậu muốn mình có một cuộc sống an bình với nhóm khế ước thú, vì thế không muốn lộ thực lực, để mất đi hết thảy hiện tại.
La Tố tiến vào khu vực khá thuận lợi, bên trong rừng nhân tạo có trang bị thiết bị giám thị, vì thế cậu cố gắng không để Tiểu Hoàng sử dụng các năng lực không phù hợp với la mật khâu, cũng may nhờ có lực tinh thần nên nhóm khế ước thú ở khu cũng không phát ra địch ý với La Tố, ngược lại còn rất thân cận.
Cuối cùng La Tố tự mình khai phá khu vực, từ - cậu đại khái đã quen thuộc, hơn nữa còn kết nối với nhóm khê ước thú nơi này, cậu không hi vọng hành động này có thể giấu Uy Nặc, bởi vì thiết bị giám sát đã ghi chép lại hết thảy, chính là cậu biết Uy Nặc sẽ không để ý, vì Uy Nặc biết cậu có năng lực cảm nhận khế ước thú, vì thế ngẫu nhiên biểu hiện chút thiên phú cũng là bình thường.
La Tố phỏng đoán không sai, Uy Nặc ngoài trừ trêu chọc cậu vài câu cũng không nói thêm gì, có thể thấy Uy Nặc không chỉ không phản đối hành vi của cậu, ngược lại còn có thái độ hứng thú chờ xem kịch vui.
Chương trình học của La Tố hiện tại đã không cần chuẩn bị thức ăn cho nhóm la mật khâu nữa, bất quá dù sao bọn nó cũng là thân nhân của Tiểu Hoàng, hơn nữa ở chung lâu ngày La Tố ít nhiều cũng có cảm tình với bọn họ, vì thế trừ bỏ những ngày chương trình học quá bận rộn, cậu sẽ dành chút thời gian đi một lần.
Trong khoảng thời gian này, số lần La Tố gặp được cự lang giảm rất nhiều, có thể là do cự lang đã bị kí khế ước đi, bất quá cự lang cũng giống La Tố, bất luận bận thế nào thì thứ mỗi tuần chắc chắn sẽ nằm giữa rừng la mật khâu, lẳng lặng chờ đợi La Tố tới.
Theo số lần uy thực, La Tố cũng phát hiện quy luật này, vì thế tuy một người một thú không hề ước hẹn, nhưng cứ thứ lại xuất hiện ở rừng nhân tạo.
Hôm nay cự lang như bình thường tới rừng nhân tạo phơi nắng, nhóm la mật khâu như bình thường thích thú leo lên cơ thể cự lang, có thể là vì lần trước cự lang bất thình lình biến mất ngay trước mặt bọn nó, nên lần này nhóm la mật khâu càng bám dính hơn nữa, sợ cự lang lại biến mất ~~
Còn cự lang thì đồ sộ nằm yên bất động, chăm chú nhìn về phương hướng La Tố thường xuất hiện, đôi ngươi xám tro tràn ngập chuyên chú.
Mặt cỏ phát ra âm thanh sàn sạt, lỗ tai cự lang khẽ run, tư thế oai hùng cao ngất đứng bật dậy, đôi mắt chăm chăm nhìn người đang vạch bụi cỏ đi tới.
La Tố từ xa đã thấy bóng dáng cự lang, không có biện pháp a, thân hình kia quả thực rất dễ hấp dẫn sự chú ý, trước tiên cậu uy thực cho nhóm la mật khâu, sau đó mới chơi đùa với cự lang một chốc, kì thực gọi là ‘chơi đùa’ cũng chỉ là xoa đầu cự lang hay là giúp nó chải lông mà thôi, không biết vì sao, La Tố cảm thấy cự lang rất thích như vậy.
“Muốn ăn không?” Bởi vì đã tiếp xúc với khế ước thú hình lang nên La Tố có làm một ít thức ăn nhóm khế ước thú hình lang thích, đưa tới trước mặt cự lang.
Cự lang vẫn duy trì phong thái sừng sững bất động, chỉ có cái đầu hơi cúi thấp, nhìn số thức ăn gia súc trước mặt, lâm vào trầm mặc.
“Không thích?” La Tố suy đoán ý nghĩ cự lang, nếu là khế ước thú cấp S, có lẽ thích ăn thịt hơn đi? La Tố lấy phần sandwich trong bao ra, đưa tới trước mặt cự lang.
Đôi ngươi xám tro nhìn chằm chằm miếng sandwich, thật lâu vẫn không hành động gì, nó ngẩng đầu, nhìn biểu tình mong chờ trên mặt cậu, sau đó….. cự lang dùng móng vuốt xiên miếng sandwich bỏ vào miệng, hai lỗ tai dựng thẳng trên đầu nó không ngừng run run.
Quả nhiên là thích ăn thịt sao? La Tố ghi nhớ điều này vào đầu, sau đó lại đưa tay xoa xoa lớp lông mềm mại của cự lang, cự lang tuy rất muốn tiếp tục bảo trì bộ dáng uy vũ của mình, bất quá có lẽ vì thủ pháp xoa xoa của La Tố quá cao minh, vì thế cự lang đồng học không thể chống cự lại, đôi lang mâu thoải mái híp lại.
Lúc La Tố chuẩn bị rời đi, cự lang từ sau đại thụ ngậm ra một chiếc huy chương, dùng mủi đẩy đến trước mặt La Tố.
“Cho tao sao?” La Tố tò mò, khế ước thú trước mặt cư nhiên tặng đồ cho cậu.
Cự lang gật gật đầu, La Tố tiếp nhận huy chương, sờ sờ đầu cự lang: “Cám ơn.”
La Tố mang theo Tiểu Hoàng ly khai, cự lang thủy chung chăm chú nhìn bóng dáng dần biến mất của La Tố, sau đó cúi đầu phát ra tiếng kêu ‘Ngao ô——’.
Đó là lí do vì sao người ta nói tiếng kêu của loài sói rất ủy khuất…….
La Tố trở lại kí túc xá xong mới bắt đầu nghiên cứu huy chương cự lang tặng mình, huy chương có hình ngôi sao cánh, trên đó có hình lang, chính giữa còn có một dòng chữ.
【Chiến sĩ vinh quang vĩnh viễn ở cạnh bạn 】
Chiến sĩ vinh quang? La Tố hơi nhíu mày, cậu mở màn hình vi tính, tra tư liệu về huy chương này, rất nhanh hình ảnh giống hệt chiếc huy chương trong tay cậu xuất hiện, bên dưới còn một dòng giải thích.
Huân chương chiến sĩ vinh quang vĩnh viễn, huân chương cấp A, được cấp cho các thú nhân có cống hiến lớn cho quân đội.
Cấp bậc quang vinh: A
Mức độ khó để đạt được: A
Đánh giá: không cần hoài nghi, có được nó bạn chính là anh hùng, cả bộ tộc thú nhân vì bạn mà kiêu ngạo!
La Tố cúi đầu, một lần nữa nhìn huân chương trong tay, đây…… hẳn là của chủ nhân con cự lang kia đi? Có chút khó giải quyết, là cự lang tự chủ trương lấy thứ này tới, hay vị chủ nhân kia bảo nó mang tới? Mặc kệ là thế nào, cậu cũng phải trả lại chiếc huân chương này.