Trọng Sinh Chi Thâm Độ Dụ Hoặc

chương 32: kế hoạch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tuy Rendia chia cho hắn cung cấp một nửa số súng đạn, nhưng bởi vì thời gian cấp bách, muốn trong vòng ngày xuất ra một số lượng súng đạn lớn như vậy xác thực khiến Tả Dĩ Uyên bận rộn mấy ngày liền. thật vất vả đem toàn bộ hết thảy đều an bài thỏa đáng, xem lại thời gian thì cũng chỉ cách thời hạn giao hàng chỉ còn ngày.

“Boss, lần chuyển hàng này, chúng ta dùng đường nào?” đứng ở đối diện, Chris nhìn Tả Dĩ Uyên đang cúi đầu xem xét cái bản đồ đánh dấu mấy tuyến đường vận chuyển, mở miệng dò hỏi.

Nếu đơn thuần là muốn vận chuyển hàng nhanh nhất tới biên giới Nga, thì không thể nghi ngờ mà lựa chọn không vận là biện pháp tốt nhất. nhưng vấn đề là, nếu sử dụng không vận, phải sử dụng máy bay đại hình vận chuyển thì khả năng bại lộ lại rất lớn, hiện tại thế lực ngầm bên phía Rendia còn chưa bị lôi ra ánh sáng, lúc trước, trong tiệc sinh nhật người tập kích Tả Dĩ Uyên còn chưa bắt được. nói cách khác, kế hoạch vận chuyển lúc này của bọn họ rất có thể sẽ bị thế lực đối địch ngầm kia quấy nhiễu, mà bọn họ, không còn thời gian để lãng phí nữa.

“Dùng đường thủy.” cẩn thận cân nhắc một phen, Tả Dĩ Uyên mới dùng tay chỉ lên một đường mũi tên đỏ trên tấm bản đồ. Tuy đi đường thủy chậm một chút nhưng thực lực của Tả gia trên biển lại vô cùng lớn mạnh, so với không vận, ngược lại an toàn hơn vài phần.

“Hiện tại đang trong lúc thuận gió, nếu dùng đường này thì khoảng ngày hẳn là có thể tới nơi.”

Sở Cảnh liếc nhìn tuyến đường, trầm ngâm một tiếng, chậm rãi nói: “Chúng ta có thể dùng máy bay lớn để phân tán lực chú ý của bọn họ, còn lại dùng các thuyền lớn chở hàng, đợi qua vùng biển quốc tế, thì đổi sang dùng các loại ca nô nhỏ chạy gia tốc, chỉ cần nắm chắc thời gian, nói không chừng, ngày cũng có thể kịp.”

Tả Dĩ Uyên mỉm cười nhìn Sở Cảnh một cái, sau đó gật đầu ra hiệu với Chris: “Ý tôi chính là như vậy, Chris, cậu hiện tại lập tức đi chuẩn bị thuyền hàng, mặt khác chuẩn bị thêm ba chiếc máy bay, chi tiết cậu xem rồi lo liệu, tiếng gió gì đó, cũng có thể nhờ Rendia giúp đỡ một chút, tiếng sau chúng ta xuất phát.”

“Rõ, boss.” Tiếp nhận mệnh lệnh của Tả Dĩ Uyên, Chris gật đầu, lập tức xoay người chạy ra ngoài đi làm việc không dám chậm trễ.

Sở Cảnh đặt laptop để trên đùi mình, từ trong túi áo rút ra một con chip, cho vào máy tính, sau đó gõ một dãy số hiệu, màn hình máy tính liền hiện ra một không gian toàn dãy số liệu màu xanh đang chạy. cẩn thận chăm chú nhìn màn hình vài giây đồng hồ, sau đó lại nhanh chóng đánh một dãy số hiệu khác, cứ như vậy vài lần, màu không gian tư liệu đột nhiên chuyển sang màu vàng.

“Xong.” Sở Cảnh nghiêng đầu thấp giọng nói với Tả Dĩ Uyên.

“Huh? Tôi xem nào.” Tả Dĩ Uyên ngồi xuống bên cạnh Sở Cảnh, tiếp nhận máy tính Sở Cảnh đưa qua, gõ gõ mấy cái hiện ra bảng ‘đọc mã’ ô số liệu, cẩn thận xem xét.

“Đây là…thư từ qua lại giữa thành viên bí mật của gia tộc Prora với gia tộc Matada?” Sở Cảnh hỏi.

Tả Dĩ Uyên gật đầu, vừa đọc kỹ tư liệu trên màn hình máy tính vừa bớt thời gian trả lời Sở Cảnh một câu: “Em cũng biết đấy, ba năm trước, tôi đã từng hợp tác với Rendia cùng giải quyết toàn bộ gia tộc Matada, theo lý mà nói thì đã xử lý sạch sẽ rồi mới phải. Nhưng không hiểu sao, đối với cái gia tộc này vẫn có chút không yên lòng… dù sao gia tộc Matada cũng coi như một gia tộc hiển hách một thời, dễ dàng bị giải quyết như vậy, thực có chút không chân thật.”

“Mà sự thật, gần đây mới gây ra phiền toái, các anh cho rằng đây là do thế lực còn sót lại của gia tộc Matada làm?” Sở Cảnh tiếp lời.

“Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng đại khái phỏng đoán như vậy, cũng là khả năng có xác suất lớn nhất. A Cảnh, em cũng biết kẻ thù của tôi mặc dù nhiều nhưng dám chính diện trực tiếp đối kháng với tôi và gia tộc Prora, lại không có mấy.” Tả Dĩ Uyên nhíu mày: “Hơn nữa, Rendia gần đây ngoài ý muốn chiếm được mấy con chip này… loại thủ pháp mã hóa như vậy, tuy rằng có hơi phức tạp, nhưng chỉ cần nghiêm túc xem xét sẽ phát hiện, đây quả thực cực kì giống với phương thức gia tộc Matada hay dùng. Hơn nữa, em xem, sự thật chứng minh, chúng ta hẳn không đoán sai.”

Sở Cảnh lên tiếng, nghiêng đầu nhìn lướt qua đống văn tự trên màn hình hỏi: “Vậy, hiện tại kết quả thế nào?”

Tả Dĩ Uyên khép laptop lại, lắc lắc đầu: “Thư từ qua lại giữa bọn họ thực kín kẽ, không có nói rõ tên đối phương, nhưng mà điều tra địa chỉ IP hẳn vẫn có thể tra ra… tôi phải đưa bức thư được mã hóa này đưa cho Rendia đã, nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, hẳn là trước khi chúng ta về nước, bên kia sẽ có kết quả.”

Sở Cảnh nhếch môi một cái: “Có gan đắc tội với Tả và cả gia tộc Prora, người như vậy, ngược lại khiến tôi cảm thấy thực thú vị.”

Tả Dĩ Uyên nghe vậy, mỉm cười, trong mắt lại lộ ra tia lãnh ý.

Sở Cảnh nhìn con ngươi Tả Dĩ Uyên mang theo lãnh ý, lập tức liền hiểu được người nọ nếu rơi vào tay Tả Dĩ Uyên thì sẽ bết bát ra sao. Khẽ cong cong khóe môi, từ trên ghế sa lông đứng dậy, nói: “Tả, phỏng chừng Chris chưa trở lại ngay, vậy tôi đi tắm rửa thay quần áo trước, nhé?”

Tả Dĩ Uyên gật đầu cười nói: “Nhanh lên nhé, khi đi ra tôi có món quà tặng cho em.”

“Quà?” Sở Cảnh nghiêng đầu hỏi: “Là cái gì vậy?”

Tả Dĩ Uyên lại không trực tiếp đáp lời, chỉ thần bí nháy mắt: “Chờ tới khi em quay ra tôi sẽ nói cho em biết.”

“Tả, anh luôn biết cách kích thích khẩu vị của người khác.” Sở Cảnh bất đắc dĩ, ngữ khí mang theo chút oán giận, nhưng nụ cười ở khóe môi vẫn thể hiện rõ tâm tình cậu lúc này đang rất tốt. không nhanh không chậm đi lên trước phòng ngủ của mình, vừa vươn tay vặn nắm cửa, nhưng chính lúc đó, Tả Dĩ Uyên lại thấy Sở Cảnh đột nhiên quay đầu lại, cho mình một nụ cười, mang theo chút hương vị trêu tức.

“Được rồi, Tả thân mến…” Sở Cảnh tận lực nói chậm lại, ái muội nháy mắt với hắn, nói: “Tôi cũng sẽ không để anh đợi lâu đâu. Tôi cam đoan, động tác của tôi rất nhanh….. đúng rồi, ngày hôm qua tôi đã nhờ quản gia thay chai sữa tắm trong phòng tôi, hình như… cùng loại anh dùng, có mùi dâu.” Nói xong, lưu loát đẩy cửa bước vào, sau đó xoay người đóng kín cửa phòng lại.

Hắn đây xem như… bị đùa giỡn? Tả Dĩ Uyên buồn cười nhìn về phía phòng ngủ của Sở Cảnh. một lúc lâu, lại nhẹ nhàng hít sâu một hơi, loại này đối với Sở Cảnh mà nói, hẳn là một trò đùa bình thường đi? nhưng mà, nếu đó chỉ là một trò đùa đơn giản bình thường vậy thì ý nghĩa kì quái của mình lúc này đến tột cùng là chuyện gì đây?

Giống… mùi hương của mình sao? Tả Dĩ Uyên vừa nghĩ vậy, toàn thân bỗng dưng giống như bị thiêu đốt. vươn tay đan vào tóc mình khẽ lắc lắc đầu cố đem suy nghĩ này văng ra ngoài.

Điên rồi, thật sự là điên rồi.

Hết chương

Truyện Chữ Hay