Đầu thu, Cẩm Đô cuối cùng cũng nghênh đón một việc lớn. Mặc dù ban đầu là Đậu Oản lên làm hoàng hậu sau lại trở thành Giai Du Phu Nhân, nhưng hôn lễ vẫn được tổ chức. Từ sáng sớm, trong cung ngoài cung đều tất bật làm việc, nghi thức đón dâu đã đến Đậu phủ trước, đợi đến chạng vạng liền bắt đầu lễ sắc phong cùng hôn lễ.
Lục cung tần ngự vẫn theo lẽ thường đi đến chỗ Chương Nhạc Phu Nhân thỉnh an sáng sớm, lúc trở về cung cũng không có ngủ tiếp, mà chủ động trang điểm sửa soạn quần áo, chờ sau lễ sắc phong sẽ vấn an Giai Du Phu Nhân.
Hoàng đế vẫn cho nàng ta ở Trường Thu cung như cũ, có thể thấy hoàng đế vẫn có ý định lập nàng làm hậu.
Ở Trinh Tin điện - Tễ Nhan cung, Tô Dư vừa ước lượng thời gian trong đầu, vừa nắm nghỉ ngơi trên giường, không hề có ý sửa soạn cho bản thân.
Hoạn quan Quách Hợp ở bên cạnh dè dặt đánh giá thần sắc nàng, mắt thấy đã là giờ Tỵ (), nếu bây giờ không chuẩn bị sẽ không kịp mất, nhưng nàng vẫn không có ý muốn động.
() Giờ Tỵ: Từ h - h sáng.
" Quý Tần nương nương..."_ Quách Hợp thử thăm dò một tiếng, thấy Tô Dư nhìn sang, liền khom người nhắc nhở _" Hôm nay là ngày Giai Du Phu Nhân tiến cung..."
" Đã biết."_ Tô Dư đáp một tiếng _" Không phải chỉ là một cái lễ thôi sao? Cần gì phải cố ý chuẩn bị."
Giọng điệu lãnh đạm, không chút gợn sóng. Quách Hợp cũng biết, gặp chuyện như vậy, trong lòng vị Tô Quý Tần này sao có thể thoải mái được. Nàng đã từng là hoàng đế chính thê, vậy mà hôm nay lại phải hướng người khác hành đại lễ. Mặc kệ bây giờ người nọ là hoàng hậu hay thiếp thất giống nàng, thì trong lòng nàng cũng khó tránh khỏi có chút không thoải mái. Hơn nữa tuy không sắc phong, nhưng hoàng đế vẫn để nàng ta ở lại Trường Thu cung, vẫn cho nàng ta dự lễ hợp cẩn, có thể thấy sau này nàng vẫn sẽ được làm hoàng hậu.
Cho dù là ai cũng biết Tô Dư bây giờ đang rất khó chịu.
Kỳ thật, Tô Dư lại đang nghĩ đến một chuyện khác. Hậu vị cũng được, Trường Thu cung cũng tốt, mặc dù đó vốn thuộc về nàng, nhưng nàng cũng rõ chính mình từ lâu đã không thể tranh được nữa. Những giấc mộng mơ hồ, không hoàn chỉnh kia đã cho nàng thấy rất rõ, trong mấy năm tới, nàng đều sẽ ở Trinh Tin điện này, Tiêu Phòng điện cùng Trường Thu cung đều không có bất cứ quan hệ nào với nàng.
Hôm nay nàng phá lệ quan tâm, chẳng qua là do giấc mộng kia thôi.
_______________________________________
Đã là giờ Tỵ canh ba, nàng cơ hồ muốn ngủ.
Lúc này rèm che bỗng vang lên một tiếng, Tô Dư lập tức mở mắt, thì thấy Chiết Chi đang mở rèm tiến vào, nhẹ nhàng thi lễ với nàng:" Nương nương thánh an. Người bên Huệ Tức cung đến mời....mời nương nương đi một chuyến."
Không để ý tới giữa lông mày Chiết Chi tràn đầy lo lắng, Tô Dư ngồi dậy khỏi giường, sửa sang lại búi tóc, sau đó liền đi theo người do Huệ Tức cung phái tới.
Ngồi trên bộ liễn, lặng im không nói, nhạt nhìn cảnh vật đi qua bên mình không ngừng thay đổi, tất cả đều giống trong mộng như đúc, nửa điểm bất đồng cũng tìm không ra.
Lòng nàng càng ngày càng trầm xuống, hơi thấp thỏm lại có chút khoái ý khác thường. Nàng cảm thấy thật may mắn, vì mình có thể mơ thấy giấc mộng kia.
Con đường này là hướng Trường Thu cung đi. Ở trong giấc mộng kia, nàng cũng cảm giác được rõ ràng, chính mình lúc đó ngồi trên bộ liễn thấy con đường này nghi hoặc như thế nào.
Bởi vì không biết đang đi hướng nào, nên trong mộng cho dù nàng có nghi ngờ, nhưng cũng chỉ đành từng bước đi theo bố trí của Diệp Cảnh Thu.
Nếu như giấc mộng này là thật, lần này nàng nhất định có thể tránh được.
_______________________________________
Bỗ liễn vững vàng dừng lại trước cửa Trường Thu cung, Tô Dư giương mắt nhìn cung điện tĩnh lặng trước mặt, nhíu mày hỏi hoạn quan:" Không phải là Phu Nhân cho gọi sao, tại sao lại dừng trước cửa Trường Thu cung?"
Hoạn quan kia liền cung kính hành lễ, quy củ trả lời:" Thần cũng không rõ, chừng nào ngài gặp Phu Nhân liền biết."
Tất cả đều giống trong mộng.
Nàng cười nhẹ một tiếng, cất bước đi vào.
" Tô Quý Tần nương nương."_ Bỗng một cung nữ gọi tên nàng, Tô Dư liền quay đầu lại, hơi có chút nghi hoặc. Cung nữ chạy chậm đến trước mặt nàng, khẽ chào nói _" Nương nương quả thực ở chỗ này... Tề Mi đại trưởng công chúa vừa đến thăm nương nương, nghe được nương nương đang đến Trường Thu cung, liền lập tức sai nô tỳ đến gọi về."
"A?"_ Tô Dư giật mình, dư quang thoáng đảo qua thần sắc có chút hoảng loạn của hoạn quan mang nàng đến đây, sau đó nói với cung nữ kia _" Thật khéo... Chương Nhạc Phu Nhân cũng vừa truyền ta đến. Ngươi nếu không ngại liền về trước bẩm một tiếng, nói Tề Mi đại trưởng công chúa chờ một chút, chừng nào bản cung gặp xong Phu Nhân liền đến vấn an ngài."
Ý cười của cung nữ kia vẫn không giảm, tiếp tục hướng nàng khẽ chào, nhưng lúc này khẩu khí lại có chút khó xử:" Nương nương, rất không tốt nếu để Tề Mi đại trưởng công chúa chờ như vậy...không bằng nô tỳ đi nói với Phu Nhân một tiếng, còn ngài về trước vấn an đại trưởng công chúa..."
Mắt thấy hoạn quan bên cạnh có ý ngăn lại, Tô Dư liền không nhanh không chậm cúi đầu, cười yếu ớt nói:" Vậy đành làm phiền ngươi rồi."
_______________________________________
Lúc trở lại Tễ Nhan cung, Tề Mi đại trưởng công chúa đã ở chính điện đoan tọa đợi nàng. Tô Dư vừa bước vào cửa điện, liền cúi người hành đại lễ, hai tay cùng trán đều đặt trên mặt đất, nói:" Đại trưởng công chúa vạn phúc."
" Cái gì mà đại trưởng công chúa, gọi mợ đi."_ Tề Mi đại trưởng công chúa lộ vẻ bất mãn với cách xưng hô của nàng, quá cứng nhắc. Tô Dư trệ lại một chút rồi mới sửa lời:" Mợ vạn phúc."
Lúc này Tề Mi đại trưởng công chúa mới gật đầu:" Đến đây ngồi."
Tô Dư đứng người lên, cúi đầu ngồi xuống. Đại trưởng công chúa quan sát nàng một lát, cười nói:" Nhìn khí sắc hình như tốt lên một chút. Ngươi hôm nay có chuyện gì à?"
Tô Dư cười nhạt một tiếng. Nàng sau giấc mộng kia, đã lời ít ý nhiều nhờ Cung chính Trương thị cùng vị mợ này giúp mình vài việc, nhưng hoàn toàn không giải thích nguyên nhân với họ. Hôm nay đại trưởng công chúa hỏi tới, nàng chỉ cười nói:" Kế tiếp thế nào A Dư cũng không rõ, mợ cứ chờ một chút sẽ biết thôi."
Đại trưởng công chúa nghe vậy liền cười một tiếng:" Còn muốn đánh đố mợ nữa à?"
Lại trôi qua một lúc lâu, Tô Dư cùng đại trưởng công chúa đều đang uống trà nói chuyện với nhau, bộ dạng nhàn hạ vô cùng. Cả hai đều không đề cập đến an bài ngày hôm nay, thì Quách Hợp vội vã chạy vào điện, quỳ xuống nói:" Bẩm đại trưởng công chúa, người của Thành Thu điện đến nói...có một cung nữ vừa phá hoại lễ phục của Giai Du Phu Nhân nhưng không chịu nhận tội, nói mình là.......... người bên cạnh ngài."
Tô Dư cười một tiếng, liếc nhanh dò xét đại trưởng công chúa:" Ân...bọn ta đến ngay."
Đại trưởng công chúa quay lại cười nói với nàng:" Giỏi thật, dám đem người bên cạnh mợ ngươi ra tính kế à?"
Tô Dư cười làm lành giải thích:" Ban đầu cũng không định như thế...nhưng chính nàng muốn tiến điện nói một tiếng a, A Dư muốn ngăn cũng không được."
_______________________________________
Hai người cùng rời khỏi Tễ Nhan cung, một đường đi thẳng đến Thành Thư điện. Vừa rồi xảy ra chuyện gì ở Trường Thu cung, Tô Dư đại khái cũng đoán được , phần, còn Tề Mi đại trưởng công chúa cho dù không biết cụ thể nhưng nàng nửa điểm cũng không sợ. Bộ liễn đến trước cửa Thành Thư điện, Tô Dư lạnh lùng nhìn lên, ngăn không được một tiếng cười khẽ.
Chương Nhạc Phu Nhân, ngược lại tới rất nhanh.
Khi bước vào cửa đại điện, Chương Nhạc Phu Nhân cũng vừa vặn đi tới, nhìn thấy đại trưởng công chúa sắc mặt liền có chút trắng, cúi đầu khẽ chào:" Đại trưởng công chúa vạn an..."
" Phu Nhân."_ Tô Dư quy củ khom người. Hai tay vẫn đỡ lấy Tề Mi đại trưởng công chúa, hoàn toàn không có ỳ hành lễ với Chương Nhạc Phu Nhân.
Nhưng bây giờ Diệp Cảnh Thu nào có tâm tư tóm lấy sai lầm của Tô Dư, chuyện ở Trường Thu cung nàng ta dĩ nhiên nghe thấy. Nguyên là bố trí để vu oan Tô Dư, ai ngờ nửa đường lại nảy ra một cung nữ bên cạnh đại trưởng công chúa.
Đã an bài ổn thỏa khiến người của Cung chính tư không biết chuyện này, thậm chí còn an bài người giữ lại, trực tiếp áp giải đến Thành Thư điện tra hỏi. Nhưng bây giờ nàng ta không thể nói với hoàng đế đại trưởng công chúa vì ghen ghét mà phá hỏng lễ phục của Giai Du Phu Nhân được -- nếu dùng lý do này trên người Tô Dư thì hoàn toàn hợp lí, nhưng dùng trên người đại trưởng công chúa thì tuyệt không có khả năng.
Hết thảy đều loạn sáo lên, lúc nhìn thấy Tề Mi đại trưởng công chúa thì Diệp Cảnh Thu trong đầu hoàn toàn rối loạn, không biết nên giải thích cái gì.
Ba người cùng nhau vào điện, cúi đầu hành lễ:" Bệ hạ thánh an."
" Cô."_ Hoàng đế hướng Tề Mi đại trưởng công chúa khẽ chào, không nhịn được nhìn về phía Tô Dư đứng bên cạnh nàng. Hắn nhớ rõ đời trước hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì, lúc nhớ đến liền cảm thấy Tô Dư đại để không thể làm ra chuyện này, cho nên liền bố trí an bài giúp nàng. Lại không ngờ đến hôm nay hoàn toàn không giống với đời trước.
Đời trước là Tô Dư hủy lễ phục của Đậu Oản, đời này lại là cô của mình hủy lễ phục của Đậu Oản, từ hai đời có thể nghĩ ra được, đây rõ ràng là có người sắp đặt từ trước, nhưng người bị tính kế lại bất đồng.
Hoàng đế nhất thời chưa động thanh sắc, chỉ nhìn cung nữ đang quỳ rạp trên đất, lạnh lùng nói:" Ngay trước mặt đại trưởng công chúa, ngươi tự nói đi."
Đại trưởng công chúa cũng mặt lạnh nhìn sang:" Chuyện gì xảy ra?"
" Đại trưởng công chúa...không phải là nô tỳ..."_ Cung nữ kia hoảng loạn dập đầu nói _" Nô tỳ chỉ muốn Quý Tần nương nương nhanh chóng trở về gặp đại trưởng công chúa, nhưng như vậy thì không thể gặp Chương Nhạc Phu Nhân được..vì vậy liền muốn tiến điện nói thay Quý Tần nương nương một tiếng để nương nương có thể sớm trở về. Nhưng vừa vào điện...lại không thấy Phu Nhân đâu, đang cảm thấy kỳ quái, thì đi ra cửa liền bị Cung chính tư giữ lại. Nói là..nói là nô tỳ phá hủy lễ phục của Giai Du Phu Nhân."
Mặc dù bối rối nhưng lời nói lại khiến người nghe hiểu rõ sự tình. Hoàng đế nhíu mày nhìn về phía đại trưởng công chúa:" Nàng thật sự là người bên cạnh cô?"
" Ân"_ Tề Mi đại trưởng công chúa nhẹ gật đầu _" Bất quá bản cung tuyệt đối không có dạy nàng làm chuyện như vậy."
" Tất nhiên..."_ Hoàng đế cười tiếng.
" Đại trưởng công chúa tất nhiên sẽ không làm chuyện này."_ Chương Nhạc Phu Nhân mở miệng, mang theo chút trầm ngâm tự định giá, thong thả nói_"Bất quá thần thiếp nghe nói... cung nữ này trước cửa Trường Thu cung....có nói vài câu với Tô Quý Tần. Không những vậy...dường như còn tỏ ra rất quen thuộc."
Nàng quả nhiên sẽ áp đặt việc này lên đầu mình. Tô Dư nhẹ mỉm cười, im lặng hạ bái nói:" Bệ hạ, thần thiếp đã cùng cung nữ này gặp qua vài lần, cho nên nếu nói là quen biết thần thiếp cũng không phủ nhận. Nhưng thần thiếp thực sự không dám sai sử người bên cạnh đại trưởng công chúa làm chuyện này."
Nói xong liền rất bình tĩnh. Không phải vì nàng cảm thấy nếu nàng bình tĩnh thì hoàng đế sẽ tin nàng, mà là nàng đang chờ Chương Nhạc Phu Nhân lên tiếng.
" Nếu không phải bị ngươi sai sử, như thế nào nàng lại làm ra chuyện này?"_ Chương Nhạc Phu Nhân ngang ngược nói.
" Nhưng nàng như thế nào biết trước được hôm nay sẽ đi Trường Thu cung chuyển lời thay thần thiếp?"_ Tô Dư ngồi thẳng lên, nghiêng đầu nhìn về phía Chương Nhạc Phu Nhân, mang theo một chút nghiêm nghị cùng một tia cười lạnh, từng câu từng chữ hỏi _" Mà thần thiếp thì như thế nào biết rõ.. hôm nay Phu Nhân ngài sẽ truyền thần thiếp đi Trường Thu cung?"
Ở trong mộng, nàng cũng nói những lời này, nhưng lại vì hoàng đế chất vấn mà bối rối cực kỳ. Lúc này nàng cũng nói giống trong mộng không sai một chữ, so với trong mộng còn sẵng giọng hơn rất nhiều. Hoàng đế có thể sẽ đồng dạng trong mộng không nghe những lời này của nàng, nhưng không thể không tin các việc kế tiếp được.
Trong mộng nàng bởi vì sự kiện này mà bị hoàng đế tát một cái, hôm nay nàng muốn nhìn Chương Nhạc Phu Nhân bê đá đập chân mình.
" Bệ hạ."_ Bỗng một hoạn quan xuất hiện trước cửa điện, mọi người đều quay đầu nhìn lại, hoạn quan kia liền bẩm _" Có Cung chính cầu kiến."