Chị dâu hai Dương Tuyết Lệ thấy mẹ chồng khóc, cũng từ trong phòng bếp đi ra"Mẹ, mẹ đừng khóc! Mẹ khóc, chú ba không phải càng khó chịu hơn sao.""Em ăn cơm chưa? Chị nấu cho em bát mì sợi? "Dương Tuyết Lệ hỏi, nàng cũng nghe nói Lâm Thanh Đường ở nhà chính là một kẻ lười biếng, chỉ sợ sẽ không nấu cơm cho Cố Trưng."Chị, không làm phiền chị, em ăn rồi! "Cố Trưng dứt lời, đưa giỏ và thùng nước trong tay qua"Chị dâu, đây là...!cá nấm vàng buổi sáng vợ em đi biển bắt còn có một ít cua, bảo em đưa tới cho mẹ để bồi bổ thân thể.""Con bé bắt? "Mẹ Cố, Lâm Mai Phân vừa nghe, trực tiếp trợn tròn hai mắt, trong mắt lộ vẻ không tin."Ừ, cũng là cô ấy bảo con đưa tới.
"Cố Trưng gật gật Mai Phân biết tính tình đứa con trai này, hơn nữa cô dâu bị đổi, mới ở ngày hôm qua, lão tam không có khả năng nhanh như vậy liền giúp Lâm Thanh Đường nói chuyện."Thật đúng là con bé đi bắt a? "Dương Tuyết Lệ cũng mở to hai mắt, rất không tưởng tượng Trưng gật gật đầu, "Chị dâu hai, cá này giao cho chị, buổi chiều em còn phải đi làm không ở đây lâu đâu.""Mấy ngày hôm trước anh hai em lên núi đào non nửa đoạn nhân sâm, trong chốc lát chị lấy ra cùng cá này hầm cho mẹ ăn bồi bổ thân thể!"Chuyện của Lâm Thanh Đường, Dương Tuyết Lệ chỉ nghe ngược lại gặp qua Lâm Thanh Đường vài lần, chỉ là Lâm Thanh Đường luôn đem mặt chôn rất thấp, nhìn có chút nhát gan."Lão Tam.
"Lâm Mai Phân đột nhiên lên tiếng."Mẹ, làm sao vậy?""Con trở về nói với vợ con, mẹ đến nhà các con ở một thời gian ngắn, ngày mai sẽ đến.
"Lâm Mai Phân suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tự mình nhìn chằm chằm Lâm Thanh sáng ở trong nhà biết được con dâu từ Lâm Trân Châu biến thành Lâm Thanh Đường, đã nghĩ muốn đi tìm Dương Đại Nữu hỏi cho rõ ràng, nhưng bởi vì thân thể này là thật sự kém, lúc này mới bị con dâu thứ ngăn nữa, Cố Trưng là người có bản lĩnh, cũng sẽ không để cho mình chịu ấm ứcSau đó, Dương Tuyết Lệ cũng đi hỏi thăm một chút, biết được Lâm Thanh Đường tự mình giải quyết chuyện này, bọn họ đối với Lâm Thanh Đường có một tia thay đổi, đặc biệt là lúc Lâm Thanh Đường đem hai trăm khối sính lễ Cố Trưng cho Lâm Trân Châu lấy giận trong lòng Lâm Mai Phân cũng tiêu tan một ít."Được! Con......bọn con dọn dẹp một chút, ngày mai tới đón người!"Cố Trưng để lại một câu, nhanh chóng cầm đi thùng nước Dương Tuyết Lệ đưa đó nghĩ đến giỏ nho kia, hắn nghĩ một lát lấy ra một chùm đưa cho Dương Tuyết Lệ"Chị dâu, đây là Lan Hoa thẩm cho nàng, chị cầm ăn."Dương Tuyết Lệ có chút ngoài ý muốn, Trương Lan Hoa là ai, các nàng có thể không biết?"Chú ba, bây giờ chị càng tò mò về người vợ này của chú!"Cố Trưng không trả lời, nhưng thật ra anh cũng rất tò mò về Lâm Thanh Đường, tò mò rốt cuộc cô là người như thế nào?Rõ ràng trước kia lúc ở nhà mẹ đẻ, thanh danh không tốt, bị truyền đi vừa lười vừa tham ăn, nhưng hôm nay gần nửa ngày, cái nhìn của anh đối với Lâm Thanh Đường cũng có chút thay Cố Trưng về, Dương Tuyết Lệ đem nho cầm đi rửa sạch sẽ, bưng ra đặt ở Lâm Mai Phân bên cạnh ghế"Mẹ, bác sĩ đều nói hoa quả ăn rất tốt, dinh dưỡng nhiều, con vừa mới nếm thử một quả, rất ngọt, người ăn nhiều một chút!"Dương Tuyết Lệ thấy mẹ chồng cau mày, khuyên nhủ an ủi"Mẹ, mẹ cũng đừng quá lo lắng, Lan Hoa thẩm là ai mẹ không phải là không rõ ràng lắm sao, thẩm có thể đem nho cho em dâu, có thể thấy được em dâu không khả năng giống như người trong thôn truyền như vậy.
Bắt hải sản còn nghĩ tới người, có thể thấy là một người có hiếu.
Sao mẹ không quan sát một thời gian, nếu có thể cùng chú ba sống tốt, theo con thấy cũng không phải là chuyện xấu!"Dương Tuyết Lệ thấy chân mày bà chưa thả lỏng, lại hạ giọng"Mẹ, con thấy Lâm Trân Châu kia chưa chắc tốt hơn bao nhiêu, mỗi lần nhìn thấy, nàng mặc đều là quần áo mới, nông dân như chúng ta, ai lại mỗi ngày mặc quần áo mới?"Dương Tuyết Lệ cũng đau lòng bà mẹ chồng này, mấy năm trước sau khi cha chồng qua đời, bà phải nuôi dưỡng ba đứa con trai lớn lên, đồng thời còn phải trả nợ, thân thể vốn khỏe mạnh chịu vất vả thành bộ dáng như bây Mai Phân nghe lời nói của Dương Tuyết Lệ, sắc mặt ngược lại là thật sự tốt hơn không ít, cũng đi theo gật gật đầu"Con nói đúng, hiện tại quan sát một chút!""Đúng vậy! Người yên tâm đi, người ăn nho trước, con đi giết cá hầm canh.".