Chương 29: MÌNH ĐANG BỊ ÉP… QUAN HỆ SAO?
.
.
.
------ (͠≖ ͜ʖ͠≖)(͠≖ ͜ʖ͠≖) ------
Tôi chỉ còn biết đứng như trời trồng. Kurekamiji-sensei nhoẻn miệng cười trong khi vẫn đang túm lấy đầu tôi.
Sensei, thầy mạnh tay quá! Thầy đang làm em đau đó!
[Sensei, đau đầu em]
Khi tôi vừa hét lên như thế, bỗng nhiên thầy ấy ép sát mặt vào tôi.
——Thôi chết mình rồi.
Lúc tôi nghĩ được đến đó cũng đã quá muộn.
Khi sensei cưỡng hôn, có thứ gì đó nóng và ướt át luồn sâu vào miệng tôi.
Cái lưỡi âm ấm của thầy như đang cố khai phá tận sâu vào trong.
Mỗi khi lưỡi thầy tìm đến đâu, chỗ đó liền trở nên tê dại.
Lưỡi của sensei ngày càng thô bạo hơn, nó quấn lấy lưỡi tôi và siết chặt đến mức khiến cho khắp cơ thể run rẩy không ngớt.
[……..Ngh]
Nước bọt của tôi bắt đầu chảy xuống thành dòng.
Tôi cố hết sức để thoát ra khỏi tình huống này nhưng không thể bởi vì khắp người đã bị khóa chặt: đôi tay thầy đang ôm chặt gáy tôi và đôi chân đang ép sát vào người tôi.
Nước bọt vẫn đang chảy ra ngày càng nhiều hơn.
Bị lưỡi của thầy khuấy đảo trong miệng một lúc lâu khiến tôi cảm thấy khó thở và suýt chút nữa thì bị nghẹn.
Nhìn thấy như thế, thầy ấy mới chịu buông lưỡi ra khỏi miệng tôi.
Cuối cùng cũng được để yên cho một lúc, tôi bất mãn và cố nuốt hết đống nước bọt đang tích đầy trong miệng.
Nước bọt hôm nay có cảm giác hơi là lạ, nó đặc và nhầy nhụa hơn bình thường, đột nhiên tôi rùng mình và run rẩy theo phản xạ. Sau đó là một cảm giác nóng ran chạy dọc khắp cơ thể trong khi gương mặt đột ngột đỏ bừng lên.
Trông thấy cảnh đó, sensei liền bật cười.
[Em nuốt hết rồi đấy hả? Là nước bọt của anh đấy.]
[Cái…]
Trong tôi bùng lên cái cảm giác xấu hổ cực độ trước giọng nói bông đùa của thầy ấy.
[Thầy, thầy vừa nói cái gì…]
[Rina này, hãy thuộc về anh đi.]
Thầy đột ngột ngắt lời rồi chậm rãi thì thầm vào tai tôi bằng một chất giọng cự kỳ quyến rũ.
Không hay rồi, tôi không thể chịu nổi được nữa……
Đợt tấn công thứ hai bắt đầu, lưỡi của thầy liếm láp tai tôi khiến tôi cảm thấy tê dại đến cực độ, đôi chân bỗng dưng mất hết sức lực, đầu gối buông thõng khiến cho cả cơ thể đổ gục xuống.
Sensei liền bắt lấy tôi, rồi ôm chặt tôi vào trong vòng tay của mình.
——Mình thấy không ổn chút nào.
Tôi cố gắng nâng người mình lên, nhưng chợt khựng lại khi trông thấy ánh nhìn chăm chăm như muốn ăn tươi nuốt sống của thầy.
[Em đừng tìm kiếm cuộc sống độc thân nữa. Chính anh sẽ đem lại hạnh phúc cho em có được không? Anh sẽ bảo vệ em khỏi bất kỳ gã đàn ông nào khác, và cũng sẽ không khiến em phải lo lắng về chuyện tiền bạc đâu.]
[Sensei…. Khoan đã, nhưng mà, chuyện đó…]
Tôi không thể né tránh ánh mắt nghiêm túc của thầy được.
Ôi trời, con tim đập loạn nhịp quá.
[Anh không muốn ngắm nhìn bất kỳ cô gái nào khác ngoài em. ——Ngay từ giây phút đầu tiên, anh chỉ nghĩ em là một cô học sinh khác người, nhưng ngày qua ngày anh chợt nhận ra mình không thể nào rời mắt khỏi em được. Em là một cô bé mỏng manh, ngây thơ, có phần hơi ngốc nghếch và cực kỳ bạo lực nữa.]
…..Ủa? Thầy đang khen em đó hả?
[Sense—i. Thầy đang coi em như là con ngốc phải không?]
Tôi liền bĩu môi như con nít khiến cho Sensei phì cười.
[Anh đang khen em dễ thương mà, ngốc ạ.]
Một nụ hôn nhẹ nhàng khẽ chạm lên trán tôi.
[Nếu em không ghét anh, thì hãy trở thành cô gái của anh đi. Anh sẽ không khiến em phải hối hận đâu.]
Vẻ mặt tươi cười của thầy ấy trông thật gợi tình, thật hấp dẫn quá đi.
——AAAHH—, không hay chút nào. Thôi đành chịu vậy, mình hoàn toàn đánh mất bản thân rồi.
Bị thầy cưỡng hôn không khiến tôi cảm thấy ghét chút nào, ngược lại tôi còn cảm thấy phấn khích nữa cơ.
Đối với một kẻ suốt ngày chỉ dán mắt vào mấy cuộc tình 3D trong kiếp trước là tôi đây, đương nhiên một chàng trai bằng xương bằng thịt như thầy ấy phải khiến cho tôi muốn rụng tim ra luôn rồi.
Tôi chỉ còn biết thừa nhận cảm xúc thật trong lòng thôi… rằng tôi rất thích sensei.
Nói ra được những lời đó là một vấn đề rất lớn đối với tôi….
[Sensei này, thầy biết đấy…]
Tôi rụt rè nhìn lên để thăm dò biểu hiện của thầy ấy.
[Hm?]
Tông giọng của thầy ngọt ngào quá! Cả ánh nhìn đó cũng ngọt ngào nữa! Làm cho tôi sởn hết cả da cà lên rồi.
Không ổn, mình sắp bị cuốn theo nhịp độ của thầy rồi.
[Umm…. Thầy thấy đấy. Biết được cảm xúc của thầy…. làm em… cảm thấy vui lắm. Nhưng mà, umm, em chỉ mới 15 tuổi mà thôi……]
[Thì sao.]
Với vẻ mặt không mấy quan tâm, lần này thầy đặt một nụ hôn lên má tôi.
Dừng lại đi mà~! Em đang cố nói chuyện với thầy đó!
[Thầy biết đấy, chuyện đó….. Mình có thể đợi cho đến khi em lớn hơn được không?]
[“Chuyện đó”?]
Trong khi hỏi như thế, vẻ mặt sensei có phần không được tươi tỉnh cho lắm.
Sensei, chắc thầy cũng đoán ra được mà phải không…..
[Thì “chuyện đó” là “chuyện đó” đó.]
[…….. ‘Sex’ ấy hả?]
Gya–, sao lại nói thẳng ra như thế?
Đấy là tôi đang la hét ở trong lòng, còn thực tế tôi xấu hổ đến mức lúng túng quay đi chỗ khác rồi chỉ khẽ gật đầu mà thôi.
Khi quay lại nhìn, tôi thấy sensei đang cau mày lại.
[……..Rina này, đã đến nước này rồi. Em cũng thích anh mà đúng không?]
[…………………………………. Vâng.]
Gya—! Xấu hổ quá đi! Tính luôn cả kiếp trước thì đây là lần đầu tiên mình thổ lộ đó!
Đôi mắt tôi cứ ngó đi đâu đâu vì xấu hổ, trong khi sensei lại đang nở nụ cười thật tươi.
[Tuyệt quá!]
Không giấu giếm chút gì, khuôn mặt của thầy thực sự đang ánh lên một nỗi niềm rất hạnh phúc.
Không như vẻ mặt chín chắn và thẳng thắn thường thấy, vẻ mặt rạng rỡ của thầy vào lúc này khiến con tim tôi như thắt lại.
Không ổn rồi, thầy dễ thương quá đi, tôi bắt đầu nghĩ như vậy đấy.
Tôi vô thức đảo mắt sang chỗ khác.
[Thôi được rồi, cho dù em có không muốn làm, thì anh cũng không bao giờ để em thoát được đâu mà.]
…….Hở?
Khi quay lại nhìn, gương mặt lại đang tố cáo rằng thầy đang có âm mưu nào đó.
Ơ? Mình vừa làm gì sai à?
Trông thấy tôi lúng túng như thế, sensei lại một lần nữa mỉm cười.
Ngay sau đó, thầy nâng cằm tôi lên, rồi đặt lên đôi môi tôi một nụ hôn—— mình đang được hôn kìa.
Đó là một nụ hôn lịch thiệp và mềm mại.
Có phần ấm áp và nhẹ nhàng nữa.
Khác hẳn với lần cưỡng hôn đầy gượng ép vào lúc nãy, nụ hôn này làm tôi quên mất đi sự thiếu kiên nhẫn của mình, và vô thức khiến cho tôi say đắm.
Thầy khẽ liếm môi tôi, thật là nhột khi lưỡi của thầy tách đôi bờ môi của tôi ra.
Lưỡi của thầy trượt vào bên trong không chút chậm trễ và lại một lần nữa khai phá miệng tôi.
Thầy quấn lấy lưỡi tôi và nhẹ nhàng chơi đùa với hàm răng của tôi, cho đến khi tôi bắt đầu cảm thấy đau nhói.
Đáng lẽ tôi nên cảm thấy sợ hãi như thể sắp bị ăn thịt mới phải, nhưng cơ thể lại đang càng ngày càng trở nên nóng hơn.
——Tại sao chuyện lại thành ra như thế này?
Tôi không dám tin trước những phản ứng từ cơ thể mình nữa rồi.
Phản ứng đó xảy ra là do những đặc tính vốn có của con game? Hay chỉ đơn giản là vì tôi thích thầy đây?
Đột nhiên, bàn tay to lớn của thầy luồn xuống sâu bên dưới, vuốt ve đôi chân của tôi, và sau đó lần mò lên chỗ kín.
Chỗ đó ngay lập tức nóng ran lên, và tôi nhận ra nó đang ngày càng ẩm ướt hơn trước những đợt xoa bóp từ bàn tay của sensei, đến nước này tôi chỉ còn biết xấu hổ đến mức muốn chết đi cho rồi.
…….Khoan đã, làm thế này nguy hiểm quá!
[Se……. sensei, dừn… dừng lại… đi.]
Tôi nắm lấy bàn tay thầy ấy và cố gắng năn nỉ trong tuyệt vọng.
[Lời hứa ban nãy đó! Thầy đã hứa rồi mà phải không? Thầy sẽ đợi cho đến khi em trở thành người lớn mà.]
Tôi thì cố mà năn nỉ, trong khi thầy thì lại ép sát mặt lại gần và cười toe toét.
[Không–, anh đã hứa cái gì đâu.]
Ể—!?Nuốt lời như thế mà cũng chấp nhận được à!?
[Không được! Đã bảo là không được mà!]
Tôi bắt đầu vùng vẫy và hét toáng lên, thầy lúc này mới chịu buông tha cho tôi và giả bộ làm vẻ mặt ra chiều suy tư lắm.
[Hmmm—, vậy là phải đợi cho đến khi em trở thành người lớn phải không?]
[Vâng! Và cho đến lúc đó, em chỉ muốn chúng ta có mối quan hệ trong sáng mà thôi!]
[….Thôi được rồi, đành vậy.]
[Thầy nghiêm túc đấy ạ!? Thầy thực sự cảm thấy ổn à!? ——–Quả nhiên là sensei chững chạc của em! Em yêu sensei nhiều lắm!]
Ở trong cái thế giới đầy rẫy những hiểm nguy này, tìm được người có thể chấp nhận cái yêu cầu đó không phải dễ đâu!
Đúng là người mà tôi đem lòng yêu! Ánh hào quang nhân từ mà thầy đang phát ra thật sáng chói quá đi!
Đột nhiên thầy bật cười khi thấy tôi đang vui mừng rạng rỡ như thế.
[Đợi cho đến khi em trở thành người lớn ấy hả? Được thôi, được thôi………………………… hoặc là anh có thể biến em thành người lớn ngay lúc này cũng được nhỉ.]
Ánh mắt thầy đang nhìn tôi như thể một dã thú đang nhắm thẳng vào con mồi của mình. Nhưng trái với vẻ mặt tươi cười đó, ánh mắt của thầy lại không cười chút nào.
Chờ đã thầy ơi, cách hiểu về [người lớn] của chúng ta có hơi khác nhau đó!!!!
------ ( ͡º ͜ʖ ͡º )( ͡º ͜ʖ ͡º )( ͡º ͜ʖ ͡º ) ------
.
.
.
.
Úi chà diễn biến bắt đầu lôi cuốn hơn rồi nè :V
Từ chap sau trở đi sẽ coi như là bài kiểm tra cho tui sau bao nhiêu năm tháng miệt mài trau dồi hentai, anh em nhớ chấm điểm nhiệt tình vào nhé ( ಠ ͜ʖಠ) ( ಠ ͜ʖಠ)