Trong một game otome 18+, tôi quyết giữ bản thân trong sạch cho đến cùng!

chương 10

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG 10: XÃ HỘI ĐEN XUẤT HIỆN

------:v :V :v------

Tôi cảm thấy mệt rã rời dù hôm nay chỉ đến trường tham gia lễ khai giảng và nhận lớp học mới…

Tôi vừa thở dài vừa bước từng bước nặng nhọc về nhà. Bạn không thể nào đoạt được mọi thứ mình muốn trong cuộc đời. Như tôi đây cứ sống giản đơn như thế vậy mà cuối cùng lại phải hồn siêu phách lạc thế này…

Nhân tiện thì nam chính cũng học cùng lớp với chúng tôi. Mà tôi cũng biết chắc là cậu ấy sẽ học cùng lớp với nữ chính rồi.

Nam chính ngồi kế bên nữ chính nhưng tôi không nghĩ cậu ấy có chút hứng thú gì với nữ chính cả. Nữ chính còn nở nụ cười sáng chói như ánh dương của mình nói ‘Cám ơn cậu đã giúp đỡ tớ sáng nay!’ với Tounouin-kun nhưng cậu ấy còn không thèm trả lời lại.

Ở trong game, Tounouin-kun lẽ ra phải dắt nữ chính tham quan vòng quanh thị trấn vì cô ấy chỉ vừa mới chuyển đến đây, nhưng sự thật là vào lúc tan trường cậu ấy lại vội vã đi về luôn.

Có lẽ nào nơi này chỉ trông giống với thế giới trong game thôi, chứ thực tế lại là một thế giới độc lập và không bị giới hạn theo rập khuôn trong game?

Nếu là vậy thì không cần gì phải sợ nữa rồi. [note13249]

Tounouin-kun chỉ là một nam sinh cấp ba bình thường, và nếu nhìn vào Kurekamiji-sensei, thầy ấy có vẻ cũng chỉ là một giáo viên bình thường nốt. Cả hai đều chẳng có tí biểu hiện nào của yandere cả, nhưng mà...

Trong khi tôi đang vừa nghĩ những chuyện đó vừa chậm rãi bước đi, đột nhiên một chiếc xe hơi lao tới từ phía sau. Tôi hốt hoảng đứng sững lại. Chiếc xe ấy chạy vụt qua tôi, rồi thắng gấp kèm theo một tiếng kééétttttttttt.

Đó là một chiếc xe sang trọng toàn màu đen, không có vết trầy xước cùng những cửa kính tối màu.

C-có chuyện chẳng lành rồi đây.

Cánh cửa từ ghế lái xe đột ngột mở, một người đàn ông mặc đồ đen sang trọng bước ra. Anh ta tuy vẻ ngoài mảnh khảnh nhưng bạn có thể nói phía trong bộ đồ đó là một cơ thể rất cơ bắp.

Mái tóc đen cắt ngắn và cùng cặp kính râm màu đen. Bầu không khí đe dọa toát ra từ cơ thể anh ta có thể khiến bạn run rẩy sợ hãi. Ngay sau đó, cánh cửa ghế hành khách mở ra và một thanh niên cũng vận đồ đen như thế bước ra ngoài. Người đó chắc chắn thuộc tầng lớp thượng lưu, và đúng như tôi nghĩ anh ta cũng đang đeo một cặp kính râm nốt.

Anh ấy bước ra khỏi ghế sau rồi chạy về phía tôi.

M-mình nên làm gì đây!?

Một bà già đang tản bộ gần đó vội vã rời đi sau khi nhìn thấy họ.

Mà thế cũng là lẽ đương nhiên, chẳng ai lại muốn dính dáng với mấy gã y đúc xã hội đen như thế này.

Mình cũng muốn chuồn đi quá!!!

Trong khi nghĩ thế, tôi vừa gồng mình lên vừa nhắm chặt mắt lại.

[Tiểu thư!]

Thanh niên mặc đồ đen bỗng dõng dạc gọi to.

[Tại sao tiểu thư lại đi bộ một mình vậy!? Shou-san đã dặn cô đứng ở trường đợi người đến rước rồi mà!?]

[X-x-xin lỗi mà—!!]

------oOo-------

.

.

.

.

.

Hết tết, lại bắt xe về Sài Gòn

Máy cũng đã sửa xong, quay lại dịch cho anh em thôi :V

Cơ mà lại phải chờ đến tết năm sau, nao lòng vcl :(

Truyện Chữ Hay