Trốn Thoát Khỏi Thư Viện

chương 108: + 109: kỹ năng mới + thăng cấp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

~ THĂNG CẤP TUYỂN TẬP VĂN HỌC ~

Sau khi bạn nhỏ Việt Thanh Duệ ba tuổi được đưa đến trường mẫu giáo, môn học "Xưởng tế bào" khoa Sinh cũng thuận lợi qua môn, thông báo hệ thống quen thuộc đồng thời hiện lên trước mắt mọi người...

Nhóm nghiên cứu: C-

Chương trình học: Xưởng tế bào

Học phần:

Điểm môn học: điểm

Điểm tích lũy: ×= điểm

Điểm cộng nhóm nghiên cứu: Group C x, điểm tích lũy, nhận được điểm

Tỷ lệ trượt môn: %

Mọi người đều hài lòng với điểm tích lũy, môn học này yêu cầu người họ bắt tay nhau tạo ra một đứa bé, sinh nó, nuôi dưỡng nó, dù quá trình hơi vất vả nhưng so ra vẫn hơn chương trình học sinh tồn lúc trước, ít nhất không nguy hiểm đến tính mạng. Giờ nghĩ lại, khoảng thời gian trong thân thể em bé rất vui, mọi người cũng nhận được rất nhiều từ chương trình học này.

Thông báo "Sắp rời khỏi thế giới Xưởng tế bào, đếm ngược giây" xuất hiện trên khung nổi góc phải trên, mọi người nhanh chóng rời khỏi thế giới xưởng tế bào, quay lại thư viện quen thuộc.

Môn học kết thúc, họ khôi phục lại hình dáng của con người, có hai tay hai chân, cũng có thể thẳng lưng đi lại. Hơn mười ngày qua làm tế bào lăn qua lăn lại trong cơ thể em bé, cuối cùng giờ có thể đứng bằng chân, mọi người lại thấy không quen lắm.

Kha Thiếu Bân đi lại vài bước, không nhịn được nói: "Em bỗng nhiên nhớ ngày tháng biến thành khối cầu lăn tới lăn lui ghê?"

Lam Á Dung cũng nói: "Làm một tế bào dẹt trượt chỗ này chỗ nọ vui lắm, giờ lại phải đi bằng hai chân, phát hiện mình đi lại chậm ghê?"

Lâm Mạn La nói: "Đúng vậy, lăn với trượt thoải mái hơn nhiều."

Việt Tinh Văn vô cùng đồng cảm.

Mọi người không hẹn mà cùng vung vẩy chân tay, tìm lại quyền điều khiển thân thể.

Vừa đẩy cửa ra ngoài, họ bắt gặp nhóm nghiên cứu của các trường khác như Dụ Minh Vũ, Trần Mộc Vân, Trác Phong chủ động bước lên hỏi: "Kết quả thi sao rồi? Đều qua môn hết chứ?"

Dụ Minh Vũ khẽ day huyệt thái dương, nói: "Qua rồi. Không ngờ lại bắt tôi sinh con, quỳ với cái thư viện này luôn! Nhóm chúng tôi sinh được một bé trai, cũng đáng yêu lắm, mỗi tội da hơi đen!"

Bạn học phụ trách tạo da ho khan một tiếng: "Bất cẩn làm nhầm sắc tố melanin..."

Trần Mộc Vân nói: "Em bé nhóm chúng tôi là con gái, có một thành viên giỏi vẽ làm ngũ quan cho bé, cô nhóc này xinh từ trong trứng luôn, tôi cũng không nỡ xa cô bé."

Bạn nam bên cạnh cô ngại ngùng gãi đầu: "Cảm giác như tự mình sinh con vậy."

Mọi người: "..."

Tần Lãng đi tới, nói với Việt Tinh Văn: "Hướng dẫn môn này viết kiểu gì đây, Tinh Văn có ý tưởng gì không?"

Việt Tinh Văn dở khóc dở cười: "Em cũng không biết viết thế nào nữa, hay là để đàn anh Lưu với đàn anh Hứa viết nha?"

Lưu Chiếu Thanh và Hứa Diệc Thâm nhìn nhau, gật đầu: "Cũng được, lát nữa bọn anh viết tổng hợp kiến thức về sự phát triển của phôi thai, cả việc sinh nở nữa, coi như phổ cập kiến thức cho mọi người."

Trong môn này cụ thể phải làm gì, quả thật khó mà nói rõ được, chỉ cần nắm vững kiến thức về sự phát triển của phôi thai, tìm đúng vị trí các cơ quan, mạch máu, sau đó chú ý ngôi thai là có thể sinh em bé một cách thuận lợi. Quan trọng nằm ở phân công làm việc.

Trác Phong hỏi: "Phải rồi, qua khoa Sinh rồi, mai là thứ sáu mọi người đều nghỉ ngơi chứ?"

Dụ Minh Vũ dứt khoát nói: "Đương nhiên, một ngày thứ sáu cũng không đủ học khoa tiếp theo, vả lại thi cử liên tục mọi người đều mệt đến phát điên rồi, nghỉ ngơi một ngày vậy, nói không chừng cuối tuần còn có môn tự chọn chung."

Kế hoạch của mọi người từ trước là một tuần hai khoa, tuần này họ đã hoàn thành khoa Kiến trúc trong hai ngày thứ hai, thứ ba, thứ tư thứ năm hoàn thành khoa Sinh, quả thật họ không cần vội vàng thi thêm ngày thứ sáu.

Việt Tinh Văn cũng nói: "Hay là mọi người đi thăng cấp kỹ năng đi, lỡ như môn chung cuối tuần là môn học sinh tồn như 'Chạy định hướng', nhiều kỹ năng một chút cũng thêm phần bảo đảm chúng ta sẽ qua môn."

Mọi người đều gật đầu tán thành.

Trác Phong nói: " tín chỉ Gen biến dị của khoa Sinh, với tín Xưởng tế bào nữa, cộng lại thì chúng ta cũng được kha khá điểm tích lũy đấy, đủ để thăng cấp kỹ năng, chiều nay mọi người thăng cấp kỹ năng, ngày mai nghỉ ngơi, cuối tuần gặp lại!"

Dụ Minh Vũ thở dài: "Biết vậy bọn anh đã chọn group C rồi, mỗi lần thi đều được nhân , lần điểm tích lũy." Anh dừng một lát, tò mò hỏi: "Nói xem, chắc khoa Sinh mấy đứa phải nhận được hơn một nghìn hai điểm tích lũy ấy nhỉ?"

Giang Bình Sách nói: " điểm."

Các bạn học từ các nhóm khác đều nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ: "Cao quá!" "Điểm cộng của group C đúng là ghê thật." "Điểm qua môn của họ cũng cao quá nhỉ? Lại nhân thêm với , nữa, phải cao gần gấp đôi chúng ta đó."

Việt Tinh Văn cười nói: "Group A và B cũng tốt mà, giảm thời gian CD kỹ năng và tăng tốc toàn đội của group A với tăng cường kỹ năng và bảo vệ toàn đội của group B đều là những thứ chúng tôi không có, mỗi nhóm một ưu thế thôi."

Mấy nhóm có tiến độ nhanh nhất lúc này đều đang ở đây, nhóm nghiên cứu A- của Dụ Minh Vũ đại học Kinh Đô, nhóm A- của Tần Lãng đại học Sư phạm, đều là người chơi hệ tốc độ; Nhóm của Trần Mộc Vân đại học Chính trị – Pháp luật là B-, ngoài ra có nhóm B- với các thành viên từ các trường nghệ thuật, thể thao; cùng với nhóm C- của Việt Tinh Văn.

Lời Việt Tinh Văn nói không phải khiêm tốn.

Lựa chọn những thầy hướng dẫn khác nhau sẽ có ưu thế khác nhau, nghiêm túc mà so thì chưa biết ai sẽ thắng ai.

Vì sau khi các nhóm chọn sẽ không thể thay đổi (Trừ khi giải tán lập lại nhóm), mọi người cũng không xoắn xuýt chuyện này, sau khi tạm biệt nhau ở trung tâm chọn môn liền ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

Lần này không cần viết hướng dẫn, sau khi về phòng Việt Tinh Văn liền đánh một giấc, đến lúc ngủ dậy, cậu phát hiện bài viết "Phổ cập Xưởng tế bào" của Lưu Chiếu Thanh và Hứa Diệc Thâm đã xuất hiện trên diễn đàn, trong đó viết cụ thể các giai đoạn phôi thai phát triển, và quá trình sinh nở.

Các bạn học vô cùng kinh ngạc: "Ở thư viện phải sinh con nữa hả?" "Chúng ta cũng được trải nghiệm phong phú quá ha!" "Cảm ơn bài phổ cập của hai anh, là một thằng con trai, em sẽ cố gắng tham gia vào quá trình sinh con." "Khoa Sinh này chơi lớn thật, sau khi về hiện thực tui có thể nói: Tui cũng là người từng đẻ con rồi!"

Các bạn học: "..."

Những sinh viên vẫn chưa thi môn này đều ngơ ngác, không ngờ thư viện lại chơi kiểu này. May nhờ Lưu Chiếu Thanh và Hứa Diệc Thâm đăng hướng dẫn, không thì họ biết sinh em bé kiểu gì đây?

Đến chiều, Việt Tinh Văn gửi tin nhắn trên kênh nhóm: "Mọi người thăng cấp kỹ năng đi, thăng cấp xong gửi cho Kha Thiếu thống kê."

Học khoa Sinh xong họ thu hoạch rất bội, hai môn "Gen biến dị" và "Xưởng tế bào" mang về cho họ điểm.

Việt Tinh Văn quay lại kho tài liệu tầng B quen thuộc, hỏi: "Người hướng dẫn có ở đây không? Tôi muốn thăng cấp kỹ năng."

Tiếng máy móc quen thuộc vang lên: "Chào mừng bạn Việt Tinh Văn. Nâng cấp sách kỹ năng 'Từ điển thành ngữ' từ cấp lên cần điểm tích lũy; nâng cấp sách kỹ năng 'Tuyển tập văn học kinh điển của tác giả hiện đại' từ cấp lên cần điểm tích lũy; cấp lên cần điểm tích lũy, xin hỏi bạn muốn nâng cấp cuốn sách nào?"

Việt Tinh Văn nghe những con số khác nhau, nhanh chóng nhẩm tính so sánh.

Hiện giờ số thành ngữ mở khóa được trong từ điển thành ngữ đã nhiều lắm rồi, bao gồm kỹ năng khống chế đơn "Ngũ Thể Đầu Địa", kỹ năng khống chế tập thể "Thất Thượng Bát Hạ", kỹ năng thoát khỏi khống chế và chạy trốn tập thể "Kim Thiền Thoát Xác", kỹ năng tăng tốc toàn đội "Nhanh Như Chớp Điện", còn có kỹ năng tấn công tập thể "Mưa Như Trút Nước" "Liệt Hỏa Liệu Nguyên" "Thủy Mạn Kim Sơn".

Thăng cấp thêm nữa cần rất nhiều điểm tích lũy, nhưng chỉ mở được thêm thành ngữ mới, cậu thấy không lãi cho lắm.

Các bạn học còn có những kỹ năng như dòng điện, nước cường toan, dây leo, kỹ năng tấn công của nhóm họ đã đủ rồi, nâng cấp tuyển tập văn học thì lãi hơn, điểm nâng lên hai cấp, chắc cũng phải mở khóa được ít nhất kỹ năng mới nhỉ?

Vả lại, phần lớn kỹ năng trong từ điển là kỹ năng khống chế và tấn công, kỹ năng trong cuốn tuyển tập văn học này thú vị hơn, ví dụ như tặng quýt, là "kỹ năng điều khiển" không thể phá giải.

Việt Tinh Văn không do dự nữa: "Tôi muốn thăng cấp 'Tuyển tập văn học kinh điển của tác giả hiện đại', nâng lên cấp ."

Hệ thống: "Hiện giờ 'Tuyển tập văn học kinh điển của tác giả hiện đại' là cấp , nâng lên cấp cần tổng cộng điểm tích lũy, xác nhận?"

Việt Tinh Văn gật đầu, nói: "Xác nhận."

Hệ thống: "Đã trừ điểm tích lũy, sách kỹ năng đang thăng cấp, vui lòng đợi."

Vừa dứt lời, "Tuyển tập văn học của tác giả hiện đại" bỗng nhiên bay khỏi tay cậu, bay lơ lửng ra giữa sảnh lớn, sau đó, một luồng sáng dịu mắt màu trắng chiếu từ trên không xuống, bao trùm cuốn sách kỹ năng dày cộp.

Vài giây sau, ánh sáng biến mất, giọng người hướng dẫn quen thuộc vang lên: "Chúc mừng, nâng cấp thành công sách kỹ năng."

Việt Tinh Văn nhận lại cuốn sách, cậu vội vàng mở ra, cúi đầu đọc kỹ càng...

[Tuyển tập văn học của các tác giả hiện đại]

Đơn vị xuất bản: Thư viện

Giới hạn sách kỹ năng: Sinh viên khoa Tiếng Trung

Cấp bậc sách kỹ năng: Cấp ba (Có thể thăng cấp bằng điểm tích lũy)

Những văn bản đã mở khóa...

Ngay ở trang đầu tiên vẫn là tản văn "Dáng lưng" của Chu Tự Thanh, phía sau là kỹ năng tương ứng, Việt Tinh Văn phát hiện sau khi từ điển thăng cấp, kỹ năng này cũng được thăng cấp theo...

Kỹ năng: Dáng lưng (↑Kỹ năng thăng cấp, đã tối đa)

Nói với mục tiêu chỉ định [Nâng cấp tối đa có thể chỉ định đồng thời mục tiêu]: "Bố đi mua quýt cho, con đứng yên đây đừng đi đâu hết", mục tiêu được chỉ định sẽ ở yên tại chỗ chờ bạn mua quýt, trừ phi bạn đưa quýt cho đối phương, nếu không đối phương chỉ có thể im lặng nhìn bóng lưng bạn, không thể cử động trong phút (Kỹ năng điều khiển, không thể giải trừ, thời gian bị điều khiển miễn dịch mọi tấn công).

Bạn nhận được [Ba] quả quýt.

Kỹ năng có giới hạn, mỗi chương trình học được dùng ba lần.

Hai mắt Việt Tinh Văn sáng lên – Lúc trước mỗi trường thi chỉ được dùng kỹ năng "Dáng lưng" một lần, chỉ định một mục tiêu, nhận được một quả quýt; Lúc này sau khi thăng cấp có thể dùng ba lần, mỗi lần ba mục tiêu, ba quả quýt, nói cách khác, mỗi trường thi cậu có thể nhận được chín quả quýt, khống chế chín người.

Từ một đến chín, kỹ năng được nâng cấp rõ rệt.

Việt Tinh Văn tiếp tục lật về sau với tâm trạng hưng phấn...

Cậu trông thấy một đoạn văn rất quen thuộc, là một bài tùy bút ngắn của tác giả Lỗ Tấn, giở qua trang này, phía sau là mô tả về kỹ năng tương ứng.

[Một người đàn ông tầng dưới bệnh nặng sắp chết, nhà bên cạnh đang mở máy quay đĩa, đối diện là người mẹ đang chăm con. Tầng trên có tiếng cười ha hả của đôi người, còn có tiếng đánh mạt chược. Cô gái trên thuyền giữa sông khóc cho người mẹ đã mất. Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ – Lỗ Tấn "Tùy bút ngắn"

Kỹ năng: Đừng ầm ĩ (Cấp tối đa)

Đọc danh ngôn "Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ" của tác giả Lỗ Tấn, mọi tạp âm trong phạm vi mét vuông sẽ biến mất, trở thành thế giới tĩnh âm hoàn toàn. Đồng thời, hủy bỏ toàn bộ kỹ năng về âm thanh.

Liên tục giây.

Kỹ năng giới hạn, mỗi trường thi chỉ được dùng lần.]

Việt Tinh Văn: "..."

Lỗ Tấn thấy bọn họ ầm ĩ, vậy nên dùng kỹ năng này có thể khiến không gian trong phạm vi lớn tĩnh âm, mà trong thư viện có rất nhiều kỹ năng dùng đến nhạc cụ, phát ra âm thanh, tĩnh âm sẽ khiến toàn bộ kỹ năng phát ra tiếng đó mất hiệu lực!

Khi cả nhóm chiến đấu, đây là một kỹ năng khống chế vô cùng mạnh, nhất là khi đối đầu với Học viện Âm nhạc... Các bạn học học viện âm nhạc đụng phải môi trường tĩnh âm, có lẽ sẽ khóc mất!

Dùng trong chương trình học phá giải bí ẩn, có thể giúp mọi người đến gần kẻ tình nghi điều tra tìm bằng chứng mà không phát ra âm thanh? Trong chương trình học chạy trốn, họ cũng có thể xóa bỏ tiếng bước chân, tiếng hít thở, khiến kẻ địch đuổi theo họ không tìm được mục tiêu

Việt Tinh Văn suy nghĩ cẩn thận, cậu thấy phạm vi sử dụng kỹ năng này cũng rất rộng.

Kỹ năng khống chế không gian xung quanh, đây là lần đầu cậu được thấy.

Cậu lật tiếp trang sau, trang thứ ba là một đoạn văn rất quen thuộc, "Cố hương" của Lỗ Tấn.

[Tôi nghĩ bụng: đã gọi là hy vọng thì không thể nói đâu là thực, đâu là hư. Cũng giống như những con đường trên mặt đất; kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi. – Lỗ Tấn "Cố hương"

Kỹ năng: Đường (Cấp tối đa)

Đọc câu "Kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi." Trong văn bản, mở một con đường ở phương hướng được chỉ định (Có thể tự do thiết kế tuyến đường), đường sẽ tồn tại trong phút, độ dài không quá mét, không bị địa hình hạn chế, có thể mở đường trong nước, trên không trung, núi, rừng... Khi đi trên đường miễn dịch mọi tấn công.

Kỹ năng giới hạn: Mỗi lần thi chỉ được dùng lần (Có thể dùng trong chương trình học mê cung)]

Việt Tinh Văn: "..."

Kỹ năng này còn đỉnh hơn máy ủi của Chương Tiểu Niên nữa!

Đụng phải chướng ngại vật, máy ủi vẫn cần đào từ từ. Nhưng kỹ năng của Lỗ Tấn khi gặp tình huống "không có đường", có thể trực tiếp mở một con đường ngắn miễn dịch mọi tấn công, đi thẳng hay đi vòng còn được tự thiết kế!

Lật tiếp ra sau là dòng chữ quen thuộc "Muốn mở khóa thêm nhiều kỹ năng, có thể nâng cấp sách kỹ năng".

Việt Tinh Văn sờ tấm bìa cứng của cuốn "Tuyển tập văn học", lòng thầm vui mừng thu cuốn sách vào lòng bàn tay phải.

Lại có thêm hai kỹ năng mới.

Lần này cậu toàn mở khóa được kỹ năng văn bản của Lỗ Tấn, "Đừng ầm ĩ" khiến xung quanh tĩnh âm, vô hiệu các kỹ năng âm thanh khác; "Đường" có thể mở một con đường bất chấp địa hình, khi họ đụng phải vách núi có thể mở đường trên không, trước mặt là biển cũng có thể mở đường trong nước, hơn nữa còn miễn dịch mọi tấn công. Có kỹ năng của Lỗ Tấn, cậu còn có thể tùy ý mở đường ở nơi không có đường!

Hai kỹ năng đều rất mạnh.

Dù môn chung cuối tuần là dạng môn gì, thực lực của cậu đều đã tăng lên rất nhiều!

~ KỸ NĂNG MỚI CỦA ĐỒNG ĐỘI ~

Sau khi thăng cấp kỹ năng xong, Việt Tinh Văn vô cùng tò mò với tình hình thăng cấp kỹ năng của các đồng đội, chiều hôm đó vẫn được nghỉ, Việt Tinh Văn bèn tụ tập mọi người đến trung tâm nhóm nghiên cứu.

Giang Bình Sách đến tầng B mở một phòng tập trước, phòng tập cao hơn mét vô cùng rộng rãi, sáng sủa, xung quanh là những quả bóng rổ, cầu lông quen thuộc dùng làm đạo cụ luyện tập.

Ba giờ chiều, mọi người đã đến đông đủ.

Việt Tinh Văn nói: "Mọi người lần lượt thể hiện kỹ năng, Kha Thiếu phụ trách ghi chép."

Kha Thiếu Bân mở bảng kỹ năng nhóm trong laptop, trong bảng biểu này đã ghi lại cụ thể kỹ năng của mọi người sau lần thăng cấp trước, cậu chèn thêm một cột vào phía sau để ghi chép tình hình các kỹ năng sau khi thăng cấp.

Việt Tinh Văn bước lên một bước, cười nói: "Lần nào em cũng chốt sổ, lần này để em thể hiện trước vậy!"

Các đồng đội lập tức ăn ý lùi lại mấy mét, nhường không gian cho Việt Tinh Văn.

Việt Tinh Văn đứng giữa phòng, triệu hồi cuốn "Tuyển tập văn học", sau đó quay lại nói với mọi người: "Kỹ năng này của em hơi đặc biệt, đợi lúc em dùng kỹ năng thì mọi người dùng thử mấy kỹ năng có sẵn của mọi người xem có dùng được không nhé."

Các đồng đội đồng loạt gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

Sau đó Việt Tinh Văn thấp giọng nói: "Vui buồn của con người khác nhau, tôi chỉ thấy họ thật ầm ĩ."

Dứt lời, không gian xung quan bỗng trở nên yên tĩnh vô cùng, thậm chí cả tiếng hít thở cũng hoàn toàn biến mất.

Kha Thiếu Bân khó hiểu định hỏi cậu, lại phát hiện chỉ có miệng mình đang cử động, nhưng không phát ra chút âm thanh nào. Cậu gọi Tiểu Đồ ra, mệnh lệnh đưa ra cho Tiểu Đồ cũng hoàn toàn vô hiệu.

Tần Lộ đọc "Dùng Rượu Tước Binh Quyền", Lam Á Dung muốn dùng "Luật Hình Sự", đều mất hiệu lực.

Còn dao phẫu thuật của Lưu Chiếu Thanh, thước ê ke của Giang Bình Sách, dây leo của Lâm Mạn La, bình chưng của Tân Ngôn... – Những kỹ năng không cần dùng âm thanh lại vẫn sử dụng bình thường.

Mọi người không thể lên tiếng, bèn khó hiểu nhìn nhau.

Sau giây, Việt Tinh Văn mới giải thích cho các đồng đội: "Đây là kỹ năng của Lỗ Tấn, tĩnh âm trong phạm vi lớn. Xem ra em đoán không sai, mọi kỹ năng cần dùng đến âm thanh đều không thể sử dụng trong khu vực tĩnh âm này."

Kha Thiếu Bân chợt hiểu ra: "Bảo sao tớ ra lệnh cho Tiểu Đồ mà nó chả phản ứng gì hết, hóa ra là bị tắt tiếng!"

Tần Miểu nói: "Kỹ năng của khoa Sử bọn tôi đều cần đọc thành tiếng, kỹ năng khống chế tĩnh âm này của Tinh Văn có thể chặn lại mọi kỹ năng cần đọc thành tiếng, mạnh thật đấy."

Lam Á Dung khen ngợi: "Theo chị biết, phần lớn kỹ năng thuộc các ngành khoa học xã hội như pháp luật, ngoại ngữ, thương mại, lịch sử đều cần đọc kỹ năng để khởi động, khoa tiếng Trung là nền móng của các chuyên ngành xã hội này, nên kỹ năng này của Lỗ Tấn gần như có thể loại bỏ trên % kỹ năng của ngành xã hội, mạnh quá đi mất."

Giang Bình Sách nói: "Tương đương với tạo ra môi trường chân không trong giây?"

Lưu Chiếu Thanh phân tích: "Nhưng nó không ảnh hưởng nhiều đến các chuyên ngành tự nhiên, đạo cụ của ngành tự nhiên đều có thể dùng được, vậy nên mặc dù kỹ năng này mạnh, nhưng không đến mức quá bá đạo."

Đối phó với công cụ của ngành tự nhiên, "Dùng Rượu Tước Binh Quyền" của Tần Miểu có thể tước vũ khí trong nháy mắt, nhưng thời gian CD của kỹ năng này quá lâu, tiếng mới được dùng một lần.

Tần Miểu không nhịn được hỏi: "Tinh Văn, kỹ năng tĩnh âm của cậu CD mất bao lâu?"

Việt Tinh Văn nói: "Đương nhiên, đại chiêu thế này cũng nhiều hạn chế lắm, mỗi trường thi dùng nhiều nhất lần thôi."

Dù thời gian CD của kỹ năng mạnh đều rất lâu, không thì lại mạnh quá rồi. Mỗi trường thi dùng lần, hạn chế thế này vẫn có thể chấp nhận được. Kha Thiếu Bân vừa nhanh tay ghi chép lại, vừa hỏi: "Tinh Văn còn kỹ năng khác nữa không? Thăng cấp cái mua quýt chưa?"

Việt Tinh Văn nói: "Được mua ba quả."

Quả nhiên Tiểu Kha vẫn quan tâm đến ăn nhất.

Việt Tinh Văn nói tiếp: "Tớ còn học một kỹ năng nữa, là 'Đường' của Lỗ Tấn."

Cậu nhanh chóng đọc "Trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi", đồng thời chỉ sang một hướng, quả nhiên, một con đường rộng rãi xuất hiện ở phía trước, tựa như một dải lụa lơ lửng giữa không trung.

Việt Tinh Văn nói: "Kỹ năng mở đường, hẳn là sẽ dùng đến nhiều trong chương trình chạy trốn hoặc mê cung."

Chương Tiểu Niên khen ngợi: "Hay quá, vậy em không cần học xây cầu nữa rồi!"

Việt Tinh Văn thể hiện kỹ năng xong, bèn nhìn sang các bạn học xung quanh: "Mọi người lần lượt lên đi."

Trác Phong nói: "Mọi người nhắm mắt lại." Sau đó anh giơ tay, một quả cầu ánh sáng xuất hiện trong tay anh: "Anh nâng lực hút lên cấp tối đa, có thể điều khiển cho vật bay lên, rơi xuống, còn học thêm ánh sáng sơ cấp, quả cầu ánh sáng có thể gây mù trong phạm vi nhất định, kéo dài giây. Sau này anh định nâng cấp ánh sáng lên tối đa, sau đó đổi nam châm."

Kha Thiếu Bân nhanh tay ghi lại.

Lâm Mạn La nói: "Ngoài triệu hồi dây leo và cây xanh để lọc không khí, chị còn học thêm trồng bãi cỏ nữa."

Việt Tinh Văn khó hiểu nói: "Trồng cỏ làm gì ạ?"

Lâm Mạn La nói: "Phần mô tả kỹ năng viết bãi cỏ có tác dụng làm đẹp môi trường, đồng đội trong phạm vi bãi cỏ sẽ được xóa bỏ mọi trạng thái tiêu cực, những vết thương ngoài da cũng sẽ được chữa lành."

Hai mắt Kha Thiếu Bân sáng lên: "Bãi cỏ trị liệu ạ? Giống Assistant trong game có thể lọc sạch phạm vi, thêm máu toàn đội phải không!"

Lâm Mạn La gật đầu: "Cũng gần vậy."

Lưu Chiếu Thanh nói: "Băng gạc của anh phải điều trị từng người một, khá cồng kềnh, sau này có Mạn La rồi, nếu có nhiều người bị thương thì trực tiếp trồng cỏ, chữa cho cả nhóm luôn?"

Một nhóm mười hai người, chỉ có một Assistant như đàn anh Lưu đúng là điều trị không xuể, có "bãi cỏ" này của chị Mạn La thì sự sống của mọi người sẽ càng thêm đảm bảo.

Việt Tinh Văn nhìn sang Lưu Chiếu Thanh: "Đàn anh đổi công cụ gì của khoa Y thế?"

Lưu Chiếu Thanh nói: "Kim khâu dùng trong phẫu thuật và chỉ khâu ngoại khoa, dùng kỹ năng này cũng hay lắm, có thể khâu da của hai người vào nhau, nối liền hai người lại."

Mọi người: "..."

Bác sĩ này đáng sợ quá, không ngờ lại muốn khâu hai người vào nhau!

Hứa Diệc Thâm híp mắt nói: "Anh nâng cấp kỹ năng biến thành tế bào lên tối đa, có thể biến cả nhóm thành tế bào luôn, mọi người có thể nhớ lại cảm giác trong Xưởng tế bào bất cứ lúc nào, cứ lăn mà đi thôi."

Dứt lời, anh liền dùng kỹ năng biến thành tế bào, các bạn học xung quanh cũng lập tức biến thành quả cầu lớn cỡ cherry.

Mấy bé cầu em nhìn anh, anh nhìn em, ai nấy đều âm thầm bất lực – Rốt cuộc nhóm họ là thứ nhóm kỳ cục gì vậy!

Hứa Diệc Thâm thu hồi kỹ năng, nói: "Mọi người có thể làm quen thử, sau này gặp phải nguy hiểm, chúng ta biến thành tế bào tập thể để chạy trốn cũng là một cách hay."

Việt Tinh Văn bất lực đỡ trán: "Ngoài nâng cấp kỹ năng tế bào, anh có học thêm gì không?"

Hứa Diệc Thâm giơ tay phải, một kết cấu xoắn ốc kép quen thuộc xuất hiện trong tay anh, tựa như hai chiếc lò xo quấn vào nhau. Kha Thiếu Bân ngẩn ngơ, nói: "Đây là... DNA ạ?"

Hứa Diệc Thâm gật đầu, "Phải, vũ khí tấn công của khoa Sinh chính là xoắn ốc DNA. Anh có thể để DNA xoắn vào mục tiêu chỉ định, sau đó vặn mục tiêu thành cái bánh quẩy."

Mọi người: "..."

Khoa Sinh mấy anh dữ dội thật!

Tân Ngôn nói: "Lần này tôi đổi điểm lấy phốt pho trắng, có thể phối hợp với đèn cồn, rưới lên đốt cháy mục tiêu chỉ định."

Phốt pho trắng là chất hóa học dễ cháy nhất, độ là đã có thể tự cháy, Tân Ngôn có thể rải phốt pho trắng lên mục tiêu, sau đó dùng đèn cồn châm lửa, vì phốt pho trắng mà cậu ta đổi được có thể dùng vô hạn, ngọn lửa của khoa Hóa có thể thiêu hủy một tòa nhà!

Kha Thiếu Bân nhỏ giọng nói: "Sao khoa Hóa cứ như phần tử phá hoại vậy? Ăn mòn, chưng cất, đốt cháy, đáng sợ quá."

Tân Ngon quay đầu hỏi: "Còn muốn ăn cháo nữa không?"

Kha Thiếu Bân lập tức lật mặt: "Tớ thấy kỹ năng của khoa Hóa ngầu bá cháy luôn."

Mọi người: "..."

Bạn học Kha vẫn chẳng có chút liêm sỉ nào, người có thể vì múi quýt mà gọi Việt Tinh Văn là bố, mọi người cũng lười so đo với cậu. Thấy các bạn học đồng loạt nhìn mình, Kha Thiếu Bân đỏ mặt, khẽ ho một tiếng, nói: "Tiểu Đồ nhà tớ cũng học được kỹ năng mới, nó biết bay rồi."

Giữa ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai chiếc cánh mọc ra sau lưng Tiểu Đồ, lập tức bay vút lên.

Tiểu Đồ bay giữa không trung, dù là mở nhạc hút boss, tìm đồng đội hay phóng laser, sức chiến đấu của nó đều được nâng lên một bậc. Kha Thiếu Bân mừng rỡ nói: "Ban đầu tớ cứ nghĩ Tiểu Đồ chỉ là người máy thôi, ai dè còn là máy bay không người lái."

Mọi người: "..."

Mỗi lần luyện tập kỹ năng đều thay đổi tam quan của mọi người.

Chương Tiểu Niên nói nhỏ: "Em, em học đào hầm, có thể xây lô cốt dưới đất cho mọi người trốn vào trong."

So ra thì kỹ năng mới của khoa Kiến trúc bình thường hơn nhiều.

Tần Lộ giơ tay phải, bỗng nhiên, một luồng khí lạnh ập tới, cô nói: Lần này tôi dùng điểm tích lũy nâng cấp kỹ năng khí hậu của khoa Địa lý, học được chiêu khí lạnh Siberia, khí lạnh thổi về một phương hướng nhất định, có thể giảm nhiệt độ nhanh chóng trong một phạm vi nhất định, đồng thời đông cứng mục tiêu giây."

Khí lạnh Siberia? Lưu Chiếu Thanh chà chà da gà da vịt trên cánh tay, nói: "Anh nhớ mấy mùa đông kinh khủng bị không khí lạnh chi phối ở phương bắc ghê! Chỗ bọn anh không khí lạnh thổi qua cái là tuyết rơi."

Kha Thiếu Bân hắt xì một cái, nói: "Mau thu lại đi, tớ sắp chết cóng rồi!"

Tần Lộ lập tức thu tay phải, bổ sung: "Đại chiêu, thời gian CD cũng là tiếng."

Kha Thiếu Bân xoa xoa ngón tay bị cóng đến đỏ lên, nhanh chóng ghi lại số liệu.

Sắc mặt Tần Miểu lạnh lùng, "Lần này tôi học thêm kỹ năng triều Đường, Văn Thành hòa thân, cử một thành viên nhóm chúng ta đóng vai công chúa Văn Thành, bước vào phạm vi của quân địch, hòa thân, hai bên ngừng chiến phút."

Mọi người: "..."

Đánh mệt quá hoặc đánh không lại thì cử một người đi hòa thân, thế cũng được à?! Có điều trong lịch sử, các triều đại cử người đi hòa thân để ngừng chiến là chuyện nhiều không đếm xuể, khoa Lịch sử có kỹ năng này cũng là chuyện dễ hiểu.

Việt Tinh Văn dở khóc dở cười hỏi: "Người được cử đi thì sao? Đưa dê vào miệng hổ?"

Tần Miểu nói: "Người được cử đi sẽ miễn dịch mọi tấn công, khi thời gian hòa thân kết thúc sẽ lập tức quay lại cạnh đồng đội."

Việt Tinh Văn thở phào: "Vậy còn được."

Lưu Chiếu Thanh cười nói: "Nếu kỹ năng này không giới hạn giới tính, anh có thể đóng giả công chúa đi hòa thân!"

Mọi người nhìn đàn anh Lưu cao cm – Công chúa thế này cũng hơi "uy mãnh" quá nhỉ?

Chỉ còn Giang Bình Sách và Lam Á Dung chưa thể hiện kỹ năng.

Việt Tinh Văn nhìn sang Giang Bình Sách, người sau vươn tay phải, không biết đang viết phương trình gì.

Sau đó, đồng đội xung quanh hắn bỗng xếp thành ba hàng, hàng đầu hai người, hàng thứ hai bốn người, hàng thứ ba sáu người, ngay ngắn thẳng hàng.

Mọi người khó hiểu nhìn nhau, Giang Bình Sách giải thích: "Tôi đổi kỹ năng dãy số, vừa rồi viết cấp số cộng."

Việt Tinh Văn lập tức hiểu ra, "Cậu viết công thức dãy số khiến mục tiêu xếp hàng theo công thức phải không?"

Giang Bình Sách gật đầu: "Ừ, giới hạn mục tiêu, chỉ cần tôi viết được công thức đủ cho tất cả mục tiêu xếp hàng theo quy luật, có thể khống chế quần thể trong chớp mắt."

Mọi người: "..."

Đỉnh quá rồi đó! Quả nhiên là kỹ năng dành cho học sinh giỏi!

Hệ tọa độ xyz trước đó của Giang Bình Sách có thể khống chế quỹ đạo di chuyển của mục tiêu. Hiện giờ, hắn có thể khiến mục tiêu quần thể phải xếp hàng trong giây lát, kỹ năng điều khiển quần thể này phối hợp với kỹ năng tấn công quần thể của đồng đội khác, sẽ là một vũ khí sắc bén khi chiến đấu.

Trác Phong nói: "Bình Sách xếp hàng như vậy, anh dùng mạch điện nối tiếp nữa, không phải có thể thiêu cháy cả đám luôn sao?"

Việt Tinh Văn kích động nói: "Mưa của em phối hợp với nước cường toan của Tân Ngôn cũng có thể hòa tan cả vùng luôn!"

Dưới tình hình hỗn loạn, sợ nhất là mục tiêu phân tán khắp nơi.

Nhưng có kỹ năng dãy số của Giang Bình Sách, tụ tập mục tiêu lại một chỗ, khiến mục tiêu phải xếp hàng đứng ngay ngắn...

Với quân địch thì đây là chính là chiêu thức hủy diệt!

Có điều khi mục tiêu quá đông đảo cũng thử thách khả năng tính toán của người dùng, Giang Bình Sách phải tính một công thức cho đúng số mục tiêu, bao quát mọi mục tiêu thì kỹ năng mới có hiệu lực.

Lam Á Dung nói: "Kỹ năng kiểu này có cho không chị cũng không biết dùng."

Lâm Mạn La: "Cộng một."

Tần Miểu: "Cộng hai."

Lưu Chiếu Thanh cười ha ha, nói: "May mà hồi trước không học toán, anh phát hiện kỹ năng khoa Toán mạnh đấy, nhưng nếu không phải học bá thì rất khó dùng được. Tính công thức hết nửa ngày, tính xong là ngủm luôn!"

Giang Bình Sách nói: "Không biết tính cũng có thể đổi mấy đạo cụ hình học, ví dụ như thước ê ke, thước kẻ, compas gì đó làm vũ khí." Khoa Toán vẫn cho mấy học sinh kém một con đường sống, đạo cụ hình học đơn giản mà thô bạo.

Cuối cùng chỉ còn Lam Á Dung chưa thể hiện kỹ năng.

Việt Tinh Văn cười hỏi cô: "Chị Lam, lần này có luật gì vậy?"

Lam Á Dung nói: "Chị nâng cấp 'Luật hôn nhân', học thêm một kỹ năng cực vui luôn."

Kha Thiếu Bân tò mò hỏi: "Lần này vẫn bê cục Dân chính tới đây nữa ạ?"

Lam Á Dung híp mắt cười: "Đúng rồi. Lần trước không phải đăng ký kết hôn sao? Kỹ năng lần này là đăng ký ly hôn."

Việt Tinh Văn bất lực đỡ trán: "Đăng ký ly hôn đúng là cần cục Dân chính thật."

Lam Á Dung nghiêm túc nói: "Vợ chồng chia tài sản, đưa hai người vào cục Dân chính đăng ký ly hôn, sau đó chia tài sản chung. Tài sản lớn nhất ở thư viện là kỹ năng. Vậy nên chị có thể chỉ định hai mục tiêu, đến cục Dân chính đổi kỹ năng."

Cô nhìn sang Tần Miểu, híp mắt nói: "Ví dụ như kỹ năng của Miểu Miểu đang CD, chị tóm một người vẫn chưa tung đại chiêu ra đến cục Dân chính chia tài sản với em, đổi kỹ năng của người đó cho em dùng."

Mọi người: "..."

Vậy cũng mất nết quá đó! Ép người ta đến cục Dân chính kết hôn, còn ép người ta chia tài sản?

Họ đúng là nhóm phản diện phải không?

Truyện Chữ Hay