Trong nháy mắt nhanh như chớp, thậm chí không nhìn rõ Kinh Dao động thủ, những kẻ kia đều đã ngã không thể đứng dậy.
Vừa rồi “Hàn đại gia” còn diệu võ dương oai hiện tại quỳ gối dưới chân ta. Nga a a a….
Hình dáng của”Hàn đại gia” ta không lời nào có thể tả. Ta xoa xoa tay, lão nương không cho ngươi chút giáo huấn ngươi còn tưởng ta dễ ăn.
-“Bộ dáng của ngươi thật đúng là kém, hoàn toàn phá hư hình tượng lưu manh trong lòng ta”
-“Ngươi…”
-“Không phục a! Hôm nay ta liền miễn phí giúp ngươi chỉnh dung, cam đoan đến lúc đó ngay cả cha ngươi cũng không nhận ra ngươi”
“Bá” Lấy ra thanh kiềm, tại trên mặt của hắn quệt mấy phát, vài vết máu hiện ra. Hắc, kiếm này thật là tốt.
-“Ngươi biết không? Bị thanh kiếm này cắt qua chính là ngươi đã tu luyện phúc khí ba đời.” Không nói?
Ta cười sáng lạn. Lại động, lại một vết máu hiện ra.
-‘Ngươi biết không? Ta ghét nhất bị người khác quấy rầy lúc ăn” Yêu! Vẫn là không kêu. Giả khốc sao –“Trái, phải, trái, phải…”
-“Dừng tay, ngươi điên nữ nhân này. Ngươi có biết đại gia ta là ai không?” Ác hung hăng trừng mắt ta, ai nha! Người ta thật sợ nha!
-“Cha ngươi gọi là Hàn Sanh Liễu, ngươi còn có cái muội muội gọi Hàn Tú Nga. Các ngươi được xưng là Tam hại của Hàn Châu”
-“Ngươi như thế nào biết? Biết còn dám đụng ta?” Hiển nhiên hắn lắp bắp kinh hãi.
Ta cười lại càng sáng lạn.
-“Này cũng không khó, bởi vì các ngươi bộ dáng giống nhua khó coi”, Ta đưa kiếm xuống hạ thể của hắn hung hăng huơ một đường, chỉ thấy khuôn mặt của hắn uốn éo, méo mó, đau đến lăn lộn trên mặt đất.
-“Kinh Dao!”
-“Chủ tử”
-“Đem sắc quỷ có mười bảy phòng thê thiếp mang về quỷ ốc, quỷ ốc của chúng ta cái quỷ gì đều có, chính là thiếu một cái sắc quỷ” Nghe đến đó sắc mặt của hắn thay đổi.
-“Ngươi chính là điên nữ nhân” Sắc mặt hoảng sợ.
-“Không! Ta không đi, ta không đi, ngươi buông ta ra…”
-“Tốt lắm, ngươi cuối cùng cũng biết sợ hãi.”
-‘Ta không đi!”
-“Không làm chuyện trái lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa a!”
-“Ngươi muốn làm cái gì, ngươi này điên nữ nhân, ngươi muốn đối ta làm cái gì?”
-“Ta nha! Đem ngươi cởi quang, tắm một cái. Sau đó trói ngươi vào một cái giàn, phía dưới có đốt lửa to, không ngừng lẩm bẩm. Sau đó dùng đao đâm tại trên thân thể ngươi không ngừng. Nga! Như vậy ngươi sẽ ươi không ngừng. Nga! Như vậy ngươi sẽ dễ dàng chín.”
-“A…ngươi là kẻ điên.”
-“Sai!” Ta cười mị mắt –“Cái này gọi là biến thái”
-“Sau đó xoát muối, dầu thơm, mật ong cho ngươi. Không ngừng lẩm nhẩm, chỉ trong chốc lát mọi người sẽ ngửi được một mùi thơm, bởi vì thịt của ngươi đã chín thục. Nhưng là ngươi còn chưa chết, ta sẽ làm ngươi nếm thử chút hương vị của chính mình. Ngươi muốn ăn nơi đây, hay nơi đây, nơi đây…?”
Thiết…không phải đâu! Nhanh như vậy liền hôn mê. Còn gì Tam hại, không phải là một kẻ nhát gan, một chút cũng không thú vị.
Ta xác định, ta mới là dựng phụ a! Nhưng vì sao Tiểu Lục một bộ muốn ói, Kinh Dao cũng là sắc mặt trắng bệch? ( Ta cũng không thấy Mịch tỷ giống dựng phụ ở chỗ nào, trừ cái bụng to ra)
Ba ngày trước, từ Vọng Hương lâu đi ra ta liền nhìn trúng tòa nhà này. Toàn cảnh điêu lương, lại hoang vu bỏ hoang, sau khi nghe ngóng mới biết được là nghe nói nó có quỷ. Một cổ hào trạch hoa lệ chỉ trong một buổi tối liền thanh hoang vu. Nguyên lại tất cả đều là nữ tử bị cái Hàn súc sinh kia chà đạp mà không cam tâm chờ trả thù. Phụ tử Hàn gia háo sắc này cùng với Hàn Tú Nga điêu ngoa được xưng là tam hại của Hàn Châu. Huynh muội hai người ỷ vào có chỗ dựa là cha mình, hoành hành bá đạo, không chuyện ác nào không làm. Nghe nói Hàn Sanh Liễu này hắc bạch đều ăn thông, cho nên không ai dám đắc tội hắn. Hôm nay gặp ta ác phách này,gọi là Hàn Tú Nhân, trong nhà có tất cả mười bảy người vợ, hoang dâm không thể nào nói.
Chẳng qua thế nhưng dám động rơi bánh bao của bổn vương phi chỉ có thể có một đường —chết! Dựng phụ là không thể chạm nha!