Chương
Mấy tên học trò đứng bên cạnh nhìn người đàn ông trung niên hói đầu với ánh mắt ghen tị, thầm oán trách bản thân không nhanh mồm nhanh miệng.
“Đừng khiến cho tôi mất mặt”.
Sư Tử Hà Đông cũng dần dần bình tĩnh lại, chậm rãi thốt ra mấy chữ.
“Đã hiểu, Sư Gia yên tâm đi”.
Người đàn ông trung niên hói đầu hiểu rõ ý của Sư Gia, nói với chiếc xe hơi bên cạnh: “Báo Đen, còn không mau đến chào hỏi Sư Gia!”
Cùng với giọng nói vang lên, chiếc xe bên cạnh bắt đầu hơi lay động.
Bụp!
Mấy giây sau, một bóng đen nhảy ra từ trên nóc xe, giống như một viên đạn pháo, xuyên thẳng qua nóc xe, thân hình biến thành một bóng đen, trong nháy mắt đã yên vị bên cạnh người đàn ông trung niên hói đầu.
Trong mắt Sư Tử Hà Đông hiện lên vẻ ngạc nhiên, đánh giá người này từ trên xuống dưới.
Người này đúng như tên gọi, làn da ngăm đen, vóc dáng to lớn, vẻ mặt dữ tợn, toát ra khí chất nhanh nhẹn và tàn nhẫn.
Mà cách hắn xuất hiện cũng thực sự khiến cho những người bên cạnh phải chấn động.
Bọn họ khó có thể tượng tưởng, một người xuyên thẳng qua nóc xe đi ra sẽ phải có sức bật khủng khiếp như thế nào mới có thể làm được?
“Bản lĩnh không tệ”.
Sư Tử Hà Đông gật đầu khen ngợi.
Người đàn ông hói đầu vui đến mức không khép miệng được: “Báo Đen, còn không mau cảm ơn Sư Gia”.
Nhưng người đàn ông gọi là Báo Đen lại nghiêng đầu sang một bên, dửng dưng nói: “Ông ta chỉ nói sự thật, bản lĩnh của tôi vốn dĩ không tồi, tại sao tôi phải cảm ơn?”
“Láo xược! Còn không mau quỳ xuống xin lỗi Sư Gia!”
Người đàn ông hói đầu toát ra mồ hôi lạnh, vội vàng giải thích: “Sư Gia bớt giận, tính cách tên thuộc hạ này của tôi khá…”
“Không có gì, chuyện nhỏ thôi”.
Sư Tử Hà Đông không những không tức giận mà còn nở nụ cười đầy tán thưởng trên môi, nhìn Báo Đen rồi cười nói: “Tôi rất thích sự liều lĩnh của cậu, trái lại khá giống tôi, chỉ những người có bản lĩnh mới có tư cách kiêu ngạo!”
“Sư Gia, tôi thấy ông quá lời rồi”.
Khóe miệng Báo Đen nhếch lên một nụ cười xấu xa: “Còn gì muốn nói thì đợi tôi giải quyết xong mọi chuyện rồi từ từ nói”.
Sau khi nói xong, Báo Đen quay đầu, chậm rãi đi về phía Diệp Vĩnh Khang.
“Sư Gia, mong ông bớt giận, tính cách của Báo Đen là thế, trở về tôi sẽ dạy bảo cậu ta thật tốt…”
Người đàn ông trung niên hói đầu vội vàng xin lỗi.
“Cậu mới cần phải dạy dỗ!”
Sư Tử Hà Đông hung hăng trợn mắt nhìn đối phương: “Ít nhất cậu ta biết dùng hành động để nói chuyện, không ở đây lải nhải giống cậu!”
“Vâng, Sư Gia dạy bảo đúng ạ”.