Chương
Sư Tử Hà Đông ung dung thong thả châm thuốc, nhìn đối phương cười híp mắt nói: “Vừa nãy cách xa quá, tôi chưa nghe rõ cậu nói gì, cậu nói lại lần nữa đi!”
“Sư Gia, tôi…”
“Đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn nghe lại lần nữa, đừng vội, từ từ nói”.
Sư Tử Hà Đông nhíu mày hệt như một con sư tử liếm mép nhìn chằm chằm con mồi.
“Tôi vừa nói, chuyện này không thể bốc đồng, nếu chúng ta thật sự làm như vậy, sẽ làm kinh động đến Cục tác chiến và Cục tuần tra”.
Người đó run rẩy thuật lại đại khái một lượt những gì vừa nói.
“À, cậu nói không sai, vậy đến lúc Cục tác chiến và Cục tuần tra đến, chúng ta sẽ có kết quả gì?”
Sư Tử Hà Đông tiếp tục cười híp mắt hỏi.
Chân người đó run lên cầm cập, nhưng vẫn trả lời: “Sư Gia, chắc chắn chúng ta không thể đánh bại Cục tác chiến và Cục tuần tra, gây ra chuyện lớn như vậy, đến lúc đó không ai trong chúng ta thoát được, đều sẽ tiêu đời, Sư Gia, lời tôi nói đều là lời thật lòng thật dạ!”
Người đó quỳ phịch xuống đất, cả người run lẩy bẩy.
“Cậu đừng căng thẳng, tôi cũng nói với cậu một câu thật lòng”.
Sư Tử Hà Đông cúi đầu nhìn người đó, cười nghiền ngẫm nói: “Tôi có cách đến lúc đó có thể khiến cậu không phải gánh chịu hậu quả”.
Người đó hơi sửng sốt: “Cách gì ạ?”
“Cách này…”
Sư Tử Hà Đông mỉm cười, sau đó đột nhiên giơ bàn tay lên, đập mạnh vào đỉnh đầu người đó vang lên tiếng bốp nặng nề!
Chỉ nghe ‘bùm’ một tiếng, cảnh tượng ấy khiến cho mấy tên ông trùm trên giang hồ suýt nôn ra ngay tại chỗ.
“Biện pháp chính là, nếu giờ mày chết rồi thì đến lúc đó chẳng phải không cần gánh hậu quả nữa sao?”
Sư Tử Hà Đông tỏ ra vô cùng thản nhiên, như thể ông ta chỉ vừa đập vỡ một quả dưa hấu vậy.
Sau đó ông ta ngẩng đầu, híp mắt liếc nhìn mọi người, nhẹ giọng nói: “Cho Giang Bắc máu chảy thành sông, báo thù cho Tiểu Mai và Tiểu Chí, chúng mày còn ai có ý kiến gì về chuyện này không? Ai cũng có thể thoải mái mở lời”.
Phịch!
Đám người sợ tới mức vội vàng quỳ xuống đất: “Khiến Giang Bắc máu chảy thành sông, khiến Giang Bắc máu chảy thành sông, kể cả Sư Gia không ra tay, chúng tôi cũng sẽ làm như vậy!”
Dưới sự uy hiếp của cảnh tượng vừa rồi, còn ai dám mở mồm nói nhảm nữa?
“Được rồi, bây giờ mọi người nghe lệnh của tôi, tiến về Giang Bắc, tiêu diệt Diệp Vĩnh Khang, tắm Giang Bắc trong máu!”
Tin tức về cuộc tiến quân của Sư Tử Hà Đông đến Giang Bắc đã sớm lan truyền trên khắp Giang Hồ.
Bởi vì vị trí địa lý nơi ông ta sống rất đặc biệt, từ nơi xuất phát đến Giang Bắc cần lần lượt đi qua thành phố An Dương, thành phố Tây Hải và thành phố Đông Hải.
Vốn dĩ Giang Hồ đều có luật lệ, các thế lực đều có địa bàn riêng, nước sông không phạm nước giếng.
Nếu một thế lực tiến vào phạm vi ảnh hưởng của đối phương trên diện rộng, trừ khi đối phương cho phép, nếu không đó là hành động vô cùng bất kính, nhất định sẽ bị phản kích và bao vây bởi thế lực địa phương.
Tuy nhiên, quy tắc này là ngoại lệ đối với Sư Tử Hà Đông.