Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử

chương 99

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Không sao đâu" Lâm tam đệ cười cười, đưa con thỏ cho cô: "Tỷ, cho ngươi, ta đi về trước đây".

"Cho gì mà cho, tự cầm về mà ăn" Lâm Thanh Hòa nhanh chóng cầm lấy tay hắn, nói.

"Đây là ta bắt cho tỷ vì năm nay đã cho vợ ta thịt để bồi bổ khi ở cữ" Lâm tam đệ nói.

"Cảm ơn làm chi" Lâm Thanh Hòa nói, sau đó lại nói: "Vào nhà trước đi đã".

Chu Thanh Bách đưa mấy anh em đại oa đi qua nhà cha mẹ Chu, không có ở nhà. Bây giờ trong nhà chỉ có cô và Phi ưng.

Phi ưng liếc nhìn Lâm tam đệ. Bởi vì Lâm Thanh Hòa dẫn vào nên nó cũng không có ý thù địch.

"Uống hết nhanh lên" Lâm Thanh Hòa rót một chén trà gừng táo tàu, nói.

Trà này trong nhà luôn luôn nấu, hiệu quả khá tốt. Lâm tam đệ uống xong cơ thể liền ấm lên.

"Trời rất lạnh sao ngươi không mặc thêm đồ nhiều một chút?" Lâm Thanh Hòa ở trong phòng lật tung tủ đồ, lôi ra chiếc áo len cũ của Chu Thanh Bách mua. Quả thực chiếc áo bây giờ đã cũ, hắn cũng không còn mặc nữa. Bởi vì năm trước Lâm Thanh Hòa đã đan cho hắn một chiếc áo mới tinh. Và bây giờ hắn đang mặc chiếc áo đó.

"Chiếc áo này của tỷ phu không mặc nữa, hắn đã đổi chiếc áo khác rồi. Có vẻ hơi to đối với ngươi, nhưng vẫn có thể mặc được, mau mặc vào" Lâm Thanh Hòa đưa chiếc áo len cho Lâm tam đệ, nói.

"Tỷ, không cần, đây là quần áo của tỷ phu mà" Lâm tam đệ vội vàng nói.

Hắn chỉ đến đây để cho con thỏ, không phải qua đây muốn cái gì đó.

"Cho ngươi thì ngươi cứ mặc vào. Hiện tại trong nhà chỉ có chút điều kiện này, nếu không ta cũng không sẵn lòng cho ngươi" Lâm Thanh Hòa nói.

Lâm tam đệ vẫn lắc đầu: "Không muốn không muốn, tỷ đừng lấy quần áo của tỷ phu cho ta, tỷ phu trở về sẽ tìm ngươi gây gổ mất".

"Trong nhà tỷ ngươi làm chủ, ta cũng nghe lời của tỷ ngươi" Lúc này Chu Thanh Bách dẫn mấy anh em đại oa trở vê, nói.

"Tỷ phu" Nhìn thấy hắn, Lâm tam đệ vội vã hô.

Chu Thanh Bách gật đầu, Chu Khải, Chu Toàn và Chu Bách thì kêu cậu. Lâm tam đệ cười cười.

"Áo len này từ năm trước đến giờ cũng không thấy ngươi mặc qua. Hay là cho đệ đệ ta nha?" Lâm Thanh Hòa hỏi hắn.

Chu Thanh Bách hỏi: "Có phải hơi cũ không?"

"Vậy phải xem tam đệ có chê cũ hay không" Lâm Thanh Hòa nhìn Lâm tam đệ, nói.

Lâm tam đệ lắc đầu: "Áo len tốt như vậy làm sao có thể chê cũ được

" Không thì nhanh thay đi "Lâm Thanh Hòa nói với Chu Khải:" Anh cả, mau dẫn cậu ba ngươi vào phòng thay đồ ".

" Cậu, đi theo ta "Chu Khải nói.

" Nghe tỷ của ngươi "Chu Thanh Bách cũng nhìn quần áo của Lâm tam đệ thật sự rất mỏng, nói.

Lúc này Lâm tam đệ mới đi theo Chu Khải mang áo len mặc vào, cảm giác cả người thấy nhẹ nhõm hẳn lên.

" Tối nay ở lại đây ăn cơm? "Lâm Thanh Hòa hỏi Lâm tam đệ.

Lâm tam đệ vội vàng lắc đầu:" Không được không được, ta ăn ở nhà ".

" Muốn về nhà ăn thì về nhà ăn. Mấy cái bánh bao này cho ngươi, mang trở về hâm nóng một chút là có thể ăn được "Lâm Thanh Hòa cầm lấy ba cái bánh bao lớn đưa cho Lâm tam đệ.

Đây là bánh ngày hôm trước làm cùng với Chu Thanh Bách và anh em đại oa.

Khi nào muốn ăn thì chỉ cần hấp lại, sau đó ăn cùng canh là được. Bánh màn thầu cũng không có thiếu, tất cả đều chuẩn bị sẵn, thời tiết này sẽ không sợ bị hư.

" Không cần "Lâm tam đệ lắc đầu.

" Bảo ngươi cầm thì ngươi cứ cầm "Lâm Thanh Hòa bọc giấy dầu kín đáo rồi đưa cho hắn.

" Tỷ, Tết năm nay tỷ có về ăn Tết không? "Lâm tam đệ hỏi cô.

" Không về, ta đã nói rồi, ta đoạn tuyệt với đám người vong ân bội nghĩa đó "Lâm Thanh Hòa xua tay, nói.

Lâm tam đệ liền bất lực, không nói cái gì về chuyện đó nữa, vì vậy nói:" Năm nay ta và vợ ta qua đây có được không? ".

" Mùng một, mùng hai đều rảnh "Lâm Thanh Hòa nói.

" Mùng một chúng ta qua đây "Lâm tam đệ nói.

" Được "Lâm Thanh Hòa đồng ý.

Sau đó Lâm tam đệ cầm bánh bao đi về.

Vợ Lâm tam đệ hỏi hắn:" Hôm nay ngươi đi ra ngoài làm gì với trời lạnh như thế này vậy? ".

" Ta đi bắt thỏ "Lâm tam đệ cười, nói.

" Bắt được chưa? "Vợ Lâm tam đệ hỏi.

" Bắt được, đưa cho tam tỷ rồi "Lâm tam đệ nói.

Vợ Lâm tam đệ sửng sốt một chút, nhưng cũng không nói gì.

Năm nay chuyện cô ở cữ khi sinh con, cô cảm thấy có lẽ cả đời này cô đều sẽ nhớ mãi.

Nếu không phải nhờ Lâm tam tỷ thì cô thật sự không có trứng gà để mà ăn, chỉ vì cô sinh con gái!

Cho nên năm nay nhà cô liền tách ra ở riêng.

Thời gian qua ở chung không dễ dàng gì. Căn bản nhà cô không có được chia bao nhiêu lương thực, cho dù là có đi chăng nữa thì cô cũng nhất định muốn tách ra!

Cô đã chịu đủ rồi. Nhà mình mình làm chủ, thích ăn sao thì ăn, ai dám nói nhảm một câu?

" Ngươi xem đi là gì? "Lâm tam đệ lấy ra ba cái bánh bao lớn từ trong lòng, cười nói.

" Ở đâu ra đấy? "Hai mắt vợ hắn sáng lên, nói.

" Tam tỷ cho "Lâm tam đệ cười một cái, nói.

Đáp án này không có gì đáng ngạc nhiên, vợ hắn thở dài:" Không ngờ dì ba thậm chí ngay cả nhà mẹ để cũng không nhìn nhận, thế mà có thể nhận thức đứa em trai này ".

Lần trước cô ở cữ, dì ba cũng vì nét mặt của Lâm tam đệ mới đem trứng và sườn heo cho.

Trong lòng cô biết rõ điều này. Nếu không chỉ có chính mình thì đừng hòng mơ dì ba sẽ đem cô để trong mắt. Bởi vì lúc trước cô không hề giúp đỡ, hay nói giúp dì ba dù chỉ một câu.

" Tam tỷ vẫn đối với ta rất tốt "Lâm tam đệ thành thật nói, sau đó vén áo của mình lên, nói:" Ngươi xem, áo len này là của tỷ phu cho ".

" Thật sao? "Vợ tam đệ nhị không được đưa tay sờ sờ, chiếc áo len này giữ ấm rất tốt.

Mặc dù Chu Thanh Bách đã thay chiếc áo len này. Thế nhưng nó không có xấu hay hỏng ở chỗ nào cả. Bởi vì Lâm Thanh Hòa đã đan cho hắn chiếc áo khác, cho nên hắn mới không mặc nữa.

" Lúc tam tỷ cho ta, tỷ phu cũng nhìn thấy, tỷ phu để cho ta mặc "Lâm tam đệ nói, còn nói đầu năm muốn qua làm khách.

" Năm nay cũng không có ý định trở về à? "Vợ Lâm tam đệ sững sờ, nói.

" Tam tỷ vẫn chưa nguôi giận đâu "Lâm tam đệ nói.

Vợ tam đệ tự hỏi trong lòng, một năm trôi qua rồi còn chưa nguôi giận sao. Đây thật sự là không muốn lui tới với nhà mẹ đẻ nữa rồi, nhưng cũng không nói ra:" Năm nay ta đưa Ngọc Nhi và Hương Nhi qua nhà dì ấy chúc tết nhé!".

Cô cũng đã nhìn ra, nhà lão Lâm gia cũng chỉ có mỗi người dì ba này là quan tâm đến gia đình nhỏ của mình. Dù là vì chồng của mình mới như vậy, thế nhưng mối quan hệ này không thể chặt đứt.

Lâm tam đệ gật đầu đồng ý.

Buổi tối, hai vợ chồng đem ba cái bánh bao lớn này hâm nóng lại, chia cho hai đứa con gái cùng ăn.

Con gái út còn nhỏ, đút cho bé ăn nửa cái đã liền no rồi.

Con gái lớn một mình ăn hết một cái.

Còn dư lại thì Lâm tam đệ cùng vợ hắn ăn. Đương nhiên ăn không đủ no nhưng ít nhất cũng đủ lót dạ. Cuộc sống của những ngày mùa đông cũng không có gì làm, đều thắt lưng buộc bụng sống qua ngày.

Nhất là nhà hắn vừa mớ ra ở riêng, căn bản chẳng được chia bao nhiêu lương thực.

Truyện Chữ Hay