Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử

chương 74

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hiện tại vẫn là mùa của các loại rau dại, trừ những thứ đó ra thì không còn gì ăn ngon nữa. Trong sách viết thời kỳ giáp hạt có lẽ chính là thời gian này rồi.

Buổi tối ăn mì đúng theo yêu cầu của Chu Toàn.

Dưa chua cắt miếng, thịt bằm xào chín bằng dầu, sau đó luộc vắt mì bỏ vào tô, thêm một quả trứng gà trần nước sôi.

Tô mì này thật sự rất thơm.

Ít nhất bốn nam nhân trong nhà không nghi ngờ gì về tay nghề nấu nướng của cô.

Ăn uống no đủ xong, Lâm Thanh Hòa bắt đứa lớn Chu Khải rửa chén.

Từ bây giờ trời đã bắt đầu bớt lạnh, những công việc này đều để Chu Khải làm. Ban đầu Chu Khải còn có chút hiềm khích nhưng cũng đã quen dần.

Chu Toàn cũng không còn nhàn rỗi, dọn dẹp phòng quét sân nhà, những thứ này đều là công việc thuộc về hắn.

Bé út Chu Bách vẫn còn nhỏ, cho nên miễn đừng làm loạn là được, tạm thời không trông cậy nổi.

Làm xong việc, Lâm Thanh Hòa liền dẫn bọn họ ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm. Còn lại Chu Thanh Bách ở nhà cho heo ăn.

Khi mẹ Chu đến, Lâm Thanh Hòa đã cùng ba đứa con trai đến nhà Chu Đông và Chu Tây làm khách.

Chứng kiến con trai mình đang đút cho heo ăn, bà hỏi: "Vợ ngươi không cho ăn à?"

"Ta cho nó ăn là được" Chu Thanh Bách nói: "Mẹ, người đã ăn gì chưa?"

"Ăn rồi" Nhìn thấy con trai mình như vậy, mẹ Chu không đau lòng mới lạ, nói: "Ngươi làm mệt mỏi cả ngày rồi, về nhà phải cẩn thận nghỉ ngơi một chút đi!"

"Những thứ này cũng không phải chuyện gì lớn, vợ ta ở nhà cũng không rảnh rỗi" Trông Chu Toàn, Chu Khải, còn phải nấu ăn. Mọi thứ trong nhà đều phải lau dọn, quét sạch sẽ. Mỗi lần Chu Thanh Bách mệt mỏi cả một ngày dài, trở về nhà liền không cảm thấy mệt mỏi nữa.

Còn như những chuyện này, như hắn đã nói, hắn sẽ làm cho.

Mà ban đầu nuôi heo vợ hắn cũng đã nói trước, thỉnh thoảng cô sẽ giúp hắn một tay, bất kể là thời gian nào.

Kỳ thật heo cũng nặng mùi nên Chu Thanh Bách tự mình làm. Hắn cũng không vui khi để cô làm đâu.

Thà tự mình làm chứ không muốn để vợ hắn nhúng tay vào.

Cho heo ăn xong, Chu Thanh Bách liền quét dọn chuồng heo sau đó rác vôi bột lên. Đây là vợ hắn yêu cầu, nói là dùng để khử trùng.

Lo liệu xong chuồng heo thì đi làm sạch chuồng gà.

Mặc dù gà còn nhỏ nhưng mà vợ hắn thích sạch sẽ. Mỗi ngày đều phải thay đổi rơm rạ và cũng rắc vôi bột khử trùng.

Mẹ Chu tuy rằng không cam lòng để con trai mình như vậy, nhưng cũng không nói gì thêm. Tính tình con dâu lão tứ này bà biết quá rõ ràng.

Chỉ hỏi: "Những thứ này là gì?".

"Vôi bột, vợ ta đọc trong sách nói là có tác dụng khử trùng. Mẹ có muốn mang một ít về không, thời gian này gà rất dễ sinh bệnh" Chu Thanh Bách nói.

Mẹ Chu cũng gật đầu, lấy một ít bột vôi.

"Mấy ngày nay đã quen việc chưa?" Mẹ Chu nhìn Lão nhi tử nói.

Lão nhi tử đời này đều chưa làm qua việc nhà nông, đi lính khi còn trẻ tuổi. Hiện tại giải ngũ, thật là làm cho lòng người thêm chua xót, khổ sở.

Đương nhiên là do mẹ Chu nghĩ vậy, Chu Thanh Bách thích ứng khá nhanh: "Tất cả đều tốt, mẹ không cần lo lắng cho ta".

Nói chuyện phiếm cùng lão nhi tử một hồi, rồi mẹ Chu đi về.

Lâm Thanh Hòa dẫn ba đứa con đi dạo một vòng rồi cũng về đến nhà.

"Giờ cũng không còn sớm, tắm rửa chuẩn bị đi ngủ" Chu Thanh Bách nói lời này với anh em bọn họ, thế nhưng Lâm Thanh Hòa lại luôn cảm thấy là đang nói với mình.

Cô nghĩ như vậy liền nhìn về phía Chu Thanh Bách, quả nhiên thấy hắn đang nhìn mình với đôi mắt sâu thẳm.

Đôi mắt đầy xâm lược ngông cuồng khiến cho hai chân của cô như nhũn ra.

"Bây giờ là mấy giờ?" Lâm Thanh Hòa nói.

Nhưng nói vậy thôi chứ vẫn đem bọn họ đi tắm.

Chậu tắm rửa không lớn, Lâm Thanh Hòa nói: "Quanh đây có thợ mộc nào không, làm cho anh em bọn họ mấy cái lớn hơn. Tắm cùng lúc liền xong việc, cũng không cần từng người từng người một bước vào.

" Ta sẽ đi tìm "Chu Thanh Bách gật đầu nói.

Lâm Thanh Hòa gật đầu, đem bọn họ tắm rửa sạch sẽ. Đứa lớn chỉ mới sáu tuổi mà đã biết xấu hổ, Lâm Thanh Hòa nói:" Vậy ngươi tự tắm đi, tắm cho sạch, nếu không.. ta gọi cha ngươi đến tắm cho ngươi, hắn sẽ cọ xát một tầng da của ngươi ".

Phong tục nơi đây không có thường xuyên tắm rửa. Nhưng dựa theo quy cũ của cô mà làm, hơn nữa bây giờ trời không lạnh, một ngày phải tắm một lần.

Chu Khải cười liền tự mình tắm, tắm xong đến Chu Toàn, cuối cùng mới là Chu Bách. Ba anh em đều thấy thoải mái.

Sau đó những bộ đồ này đều được Chu Thanh Bách giặt sạch.

Đúng vậy, Lâm Thanh Hòa là một người phụ nữ vô lương tâm. Sai bảo một người nam nhân làm việc bận rộn bên ngoài cả ngày giặt quần áo, đúng là không chút nương tay.

Nhưng một chút ý kiến Chu Thanh Bách cũng không có.

Giặt xong quần áo hắn liền đi tắm. Tuy hắn tắm không cần nước nóng, nhưng nghe theo lời của vợ hắn, thêm một chút nước nóng để không bị lạnh.

Tắm xong hắn mặc một chiếc quần cộc, là Lâm Thanh Hòa làm cho hắn. Giặt đồ của chính mình xong, hắn đi tới phòng của bọn nhỏ.

Chu Khải đang làm bài tập, Chu Toàn đang học đếm, bé út thì cầm bút tiếp tục vẽ.

Lâm Thanh Hòa không ngại bé út còn nhỏ, còn dạy hắn vẽ một chút. Bé út học được tượng mô tượng dạng, chính là khi vẽ đồ đạc có chút trừu tượng.

" Lần sau ta đi thị trấn mua cho ngươi hai cái áo về mặc được không? "Lâm Thanh Hòa nhìn hắn hỏi.

" Được "Chu Thanh Bách thản nhiên đáp, thật ra quần áo hắn có đủ, hai tháng trước vợ hắn nhàn rỗi không có việc gì làm đã may cho hắn vài cái.

Thuận tiện cho hắn thay đổi, cô nói không thể để một thân đầy mồ hôi nằm trên giường đất được.

Cho nên quần áo của hắn không phải ít, nhưng hắn cũng sẽ không từ chối cô mua cho mình.

" Ta cũng muốn học tập, nhưng mà những tài liệu nghiên cứu đó không dễ lấy, ngươi có cách nào không? "Lâm Thanh Hòa nhìn hắn, nói.

" Muốn cái nào? "Chu Thanh Bách gật đầu.

" Ta muốn sách tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông. Ta ở nhà cũng không có chuyện gì làm, ngươi cầm về tự ta học "Lâm Thanh Hòa nói.

" Ta tìm một thời gian rồi lấy nó cho ngươi "Chu Thanh Bách gật đầu.

" Cảm ơn "Lâm Thanh Hòa cười nói.

" Giờ cũng không còn sớm "Chu Thanh Bách nhìn cô bằng đôi mắt u ám, đầy ám chỉ, nói.

Lâm Thanh Hòa nói trong lòng, bây giờ mới hơn sáu giờ, không sớm cũng không muộn, nói:" Chu Khải còn chưa làm xong bài tập, Chu Toàn còn chưa đọc thuộc lòng đến số , bé út và Phi ưng còn chưa muốn tách ra ".

Thế nhưng chẳng bao lâu Chu Khải đã hoàn thành xong bài tập. Hơn nữa toàn bộ đều đúng, cộng thêm vài câu hỏi cô cho, cũng đều vượt qua.

Chu Khải dương dương đắc ý, Lâm Thanh Hòa muốn đánh người. Bình thường hay làm sai sao bây giờ vào thời điểm mấu chốt ngươi lại biết làm rồi, không giúp ta kéo dài một chút thời gian chứ!

" Chu Toàn ngày mai học bù, bây giờ ngươi cùng với anh trai ngủ đi, em út ngủ với cha"Chu Thanh Bách hạ lệnh, ôm bé út nói.

Chu Khải và Chu Toàn nói rằng còn sớm quá ngủ không được. Nhưng bị ánh mắt của cha bọn hắn nhìn vào, cũng không dám lỗ mãng, thành thật đi nằm ngủ.

Lâm Thanh Hòa bị Chu Thanh Bách dẫn về, trong lòng có chút lo lắng. Cô không có ý định bắn đạn thật với hắn nha, chỉ là muốn cho hắn nếm chút mùi vị ngọt ngào, sao có cảm giác hình như chuyện đi quá xa rồi?

Truyện Chữ Hay