Trở Thành Tra Công Trong Văn Ngược Tra

quyển 1 chương 6: đồng bọn chính nghĩa 6

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

L đổi nhẹ xưng hô giữa anh Lý vs Ngũ Kham từ ta - ngươi thành tôi - cậu cho nó hiện đại hơn xíu nhé, mấy chap trước m sẽ chỉnh lại sau, yêu ~~~~~~

Một quyền này hạ thủ vô cùng ác độc, đem nhà đầu tư Địa Trung Hải đánh cho quay lờ mờ một vòng. Đối phương giống như con tôm cong trên mặt đất, thống khổ ôm cái bụng, đem nhà sản xuất phim cùng người đại diện của Ngũ Kham dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch.

"Lý tổng! Ngươi đây là!?" Nhà sản xuất phim hoảng sợ kêu rên.

Ai ngờ Lý Tạ Hiên lại cười lạnh một tiếng, một tay nắm lấy cổ áo của Địa Trung Hải, thô bạo mà đem con heo mạp này kéo lên. Lý Tạ Hiên vốn là dáng dấp thân cao chân dài, lúc này lại xách theo Địa Trung Hải, cứng rắn đem hai chân đối phương suýt nữa lơ lửng ở trên mặt đất. Nhà đầu tư thống khổ cong tay lên đẩy tay Lý Tạ Hiên ra, nhưng chỉ phí công, chỉ có thể bị Lý Tạ Hiên áp chế.

Phịch!

Lý Tạ Hiên buông tay, trực tiếp đem Địa Trung Hải vứt xuống trên mặt đất.

"Ngươi, ngươi, ngươi... " Nhà đầu tư thống khổ che cổ, cái kiểu hít thở không thông do bị nhất lên làm cho hắn sợ hãi không ngớt, "Lý Tạ Hiên! Ngươi biết ta là ai không?"

Lý Tạ Hiên đạp hắn một cái: "Ta đương nhiên biết."

"Con mẹ nó ngươi lại dám đánh lão tử," Nhà đầu tư căm tức nhìn hắn, " Cái phim này... Ta lập tức sẽ rút vốn! Hoa thị của ngươi ta cũng sẽ kêu người tới nhằm vào nó, trừ phi ngươi và tên tiểu nghệ nhân của ngươi cùng nhau tới cửa nhận lỗi với ta, nếu không, con mẹ nó ngươi đừng có nghĩ tiếp tục lăn lộn ở cái vòng lẩn quẩn này nữa! "

"Nên tới nhận lỗi phải là ngươi,"Lý Tạ Hiên cười nhạt, hắn ngưỡng cổ, khinh thường liếc nhìn nhà đầu tư bị hắn đánh thảm như cẩu chết, "Trong thành điện ảnh đều có camera, chỉ cần tìm ra video giám sát, liền có thể biết được Ngũ Kham vì sao đánh ông. Ta đoán một chút, ông là mốn cường bạo hắn, đúng không? "

Lý Tạ Hiên vừa nói vừa ngồi xổm xuống, hắn nắm cái ót của tên Địa Trung Hải, bạo lực trực tiếp đè xuống đầu đối phương, hướng trên mặt đất --

Hung hăn đập một cái!

"Ngao!!! " Nhà đầu tư phát ra một tiếng kêu thảm thiết đầy thống khổ.

"Bất quá đáng tiếc là, trường quay này không có camera, mà công cụ của tổ quay phim đều đã thu về, cho nên ông cũng không thể cầm ra bằng chứng chính xác Ngũ Kham cùng ta đáng ông, " Lý Tạ Hiên cong khóe môi một cái, đứng lên, một đạp dẫm mạnh ở phía trên cái đầu trọc của nhà đầu tư, " Thế nhưng chúng ta có thể đưa ra bằng chứng ông phạm tội a! Hơn nữa, ông nhất định phải cùng Lý gia đối nghịch? "

Trên mặt của nhà đầu tư rốt cục lộ ra thần sắc sợ hãi: "Lý, Lý gia? Lý gia nào a?"

"Tất nhiên là Lý gia ở Đế Đô kia, ông sẽ không thật sự cho rằng, ta là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng rồi giành ra một mảnh trời riêng cho Hoa thị chứ! " Lý Tạ Hiên giễu cợt, "Ah, đúng rồi, ta nói, Trâu vần hoàn trâu a!? Dựa vào bán địa sản mà trở thành nhà giàu mới nổi, không biết sự tình trong vòng thượng tầng cũng có thể lý giải."

( "Trâu" trước là họ, ông Địa trung Hải họ Trâu nha, còn phía sau là trâu thiệt đó, ý ảnh đang móc mỉa ông này "khôn" như trâu ý mờ, còn có một hàm nghĩa thứ là con trâu ở nông thôn dù lên thành phố vẫn là nó, không thể lột xác thành con khác, ý mỉa mai sự thiếu hiểu biết quê mùa và ngu dại. Anh thâm v~:)))

Hắn ưu nhã thận trọng mà ném ra uy hiếp tàn nhẫn nhất:

"Hiện tại, phải gánh việc không thể lăn lộn trong cái vòng lẩn quẩn này nữa là ông."

Nhà đầu tư co người lại trên mặt đất, thịt béo bởi vì sợ hãi mà không ngừng run rẩy, cũng không còn bộ dáng kiêu căng phách lối trước đây.

Nhà sản xuất phim cùng người đại diện theo bản năng liếc nhìn nhau, đều là trong mắt đối phương thấy được một điểm sợ hãi.

"Hiện tại, cút cho ta, nếu không... Ba ngày sau ông nhất định thu được thông báo từ tòa án về tội cố ý đả thương người khác." Lý Tạ Hiên mặt không chút thay đổi nói.

Nhà đầu tư sợ đến mềm cả tay chân, nhấc chân lên liền chạy.

"Chờ đã, " Lý Tạ Hiên đột nhiên lại lên tiếng, "Cút trở lại cho ta."

Nhà đầu tư không dám phản kháng, vội vã xám xịt bò trở về.

Lý Tạ Hiên chỉ chỉ Ngũ Kham còn rúc ở trên ghế cắn môi không nói: "Nói xin lỗi với hắn."

"Đúng đúng, xin lỗi! " Nhà đầu tư sợ đến nước mắt nước mũi thi nhau giàn giụa.

"Hiện tại ông có thể một làn nữa lăn đi, " Lý Tạ Hiên đem nút áo trong lúc nãy cởi ra một lần nữa cài lại, lộ ra cảm giác ưu nhã tự nhiên, "Nhớ kỹ tư thế cút tao nhã một chút."

Nhà đầu tư: "..."

Chờ nhà đầu tư tè ra quần mà chạy, nhà sản xuất phim chỉ có thể nuốt nước bọt một cái, nơm nớp lo sợ nhìn về phía Lý Tạ Hiên: "Cái này... Lý tổng ngài đây là hoàn toàn đem Trâu tổng đắc tội triệt để rồi a... lỡ đâu vạn nhất Trâu tổng rút vốn thì phải làm sao bây giờ? "

Lý Tạ Hiên liếc hắn: " Cứ để ông ta tùy ý rút lui, lại đi tìm một nhà đầu tư mới là được. Đối với bên ngoài tuyên bố ta sẽ lấy danh nghĩa Lý gia đơn độc đầu tư cho đoàn phim, có danh tiếng Lý gia bên ngoài, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tốt hơn tới đây bợ đỡ quan hệ."

"Vâng... Vâng..."

Lại mất một lúc lâu cùng nhà sản xuất phim thương lượng vài ý kiến đơn giản về những sự tình mà đoàn phim cần phải sử lý sau đó, lúc này Lý Tạ Hiên mới nhìn về phía Ngũ Kham. Đối phương vẫn như cũ cuộn người trên ghế sofa, ôm chân, khuôn mặt cũng chôn gần một nửa trong đầu gối, chỉ lộ ra một đôi mị nhãn đen trắng rõ ràng nhìn hắn.

"Anh vì sao không hỏi tới cùng, tại sao lại muốn đánh người..." Ngũ Kham tâm tình phức tạp mở miệng, y hắn chẳng thể nghĩ tới, Lý Tạ Hiên cư nhiên không nói hai lời, đã giúp y đem cái tên nhà đầu tư Địa Trung Hải đó đánh cho một trận dữ dội.

"Có cần phải hỏi sao," Lý Tạ Hiên rũ mắt nhìn y, thản nhiên nói, "Coi như cậu thật sự vô duyên vô cớ đánh người, tôi cũng sẽ giúp cậu dìm xống dưới. Dù sao... cậu thế nhưng là của tôi..."

Ngũ Kham nhìn hắn, Lý Tạ Hiên tiến lên một bước, khom người xuống, ghé sát bên tai y thì thầm.

Tim của y không tự chủ được mà điên cuồng đập loạn.

Mà ở trong đầu Ngũ Kham, hệ thống đã sợ đến lông toàn thân đều dựng lên: [ túc chủ! Ngươi mau mau tỉnh táo lại một chút, cái tên Lý Tạ Hiên này thật sự là một đại cặn bã công, ngươi không thể làm tiện thụ a! Ngươi phải hung hăng ngược tâm hắn, ngược thân hắn! ]

Ngũ Kham không để ý tí nào để mặc hệ thống dậm chân.

Tim y đập loạn.

Lý Tạ Hiên chậm rãi mở miệng:

"Con trai ngoan nha."

Ngũ Kham: "... "

Hệ thống : [... ]

Còn mệt cho hắn không có quên y lúc trước nói câu kia " Anh là kim chủ, không phải cha ruột của tôi" a!

Khẽ cười một tiếng, Lý Tạ Hiên xoay người liền đi, chỉ là trước khi đi quay đầu nhìn Ngũ Kham đang sững sờ trên ghế, khóe môi câu lên nói: " Tôi không phải cha nuôi, tôi thế nhưng lại là cha ruột đó. Ngũ Kham, tôi cho cậu tôn nghiêm cùng coi trọng, cậu cũng đừng khiến cho tôi thất vọng. "

Ngũ Kham ôm đầu gối, như trước ngồi xổm trên ghế.

Sau một lát, mặt của y " xoát " một cái đỏ thấu.

Nhìn Ngũ Kham giống như đà điểu mà tự đem mình co lại, hệ thống tức giận đến suýt chút nữa thổ huyết.

Lý Tạ Hiên cái tên tra công này làm sao lại khó ăn thế này vậy a!

Lý Tạ Hiên có thể dò xét được sự tồn tại của hệ thống , dĩ nhiên là vui mừng khi thấy hệ thống ngược tra vạn nhân mê kinh ngạc.

Trải qua chuyện ở phim trường, Ngũ Kham xem như là triệt để không thèm đếm xỉa đến hệ thống rồi. Đối phương tuy tự xưng là hệ thống không gì không thể, nhưng trên thực tế còn không thế đối với sinh hoạt hàng ngày của y tiến hành bất kỳ can thiệp nào, vì vậy, Ngũ Kham tự động lựa chọn không thấy hệ thống , chỉ đem đối phương trở thành một thú cưng tự động mỗi ngày đều xuất hiện trên QQ , hoàn toàn không đem hệ thống để vào mắt.

( QQ là một phần mềm nhắn tin nhanh của Trung Quốc có hình con chim cánh cụt í.)

Sau khi không thèm đếm xỉa tới hệ thống, y ngược lại càng ra sức cố gắng làm việc.

Lúc mới bắt đầu, y là vì muốn trèo lên cao, thêm nữa Lý Tạ Hiên dáng dấp cũng không tệ, nên mới có thế đồng ý cho đối phương bao nuôi.

Nhưng bây giờ, y lại chiếm được sự tôn trọng từ Lý Tạ Hiên.

Đối phương chẳng bao giờ coi y là một món đồ chơi để tùy ý giải trí, ngược lại đem y coi là người hợp tác cùng đối tượng đầu tư.

Đây không phải là xuất phát từ thương hại của những kẻ bề trên đối với kẻ yếu mà là chân chính bình đẳng.

Lý Tạ Hiên a Lý Tạ Hiên, những lúc rảnh rỗi khi quay phim y thường nhịn không được cảm khái: cái người này thật đúng là một kẻ kỳ quái. Nhưng, lại kỳ quái đến làm tim người mạnh mẽ đập thình thịch.

Hắn thật là một người tốt, Ngũ Kham từ tận đáy lòng cảm thán.

So với Ngũ Kham vượt qua ngày càng tốt, hệ thống nhưng là ngày ngày trôi qua lại càng khó chịu.

Nó làm hệ thống ngược tra vạn nhân mê, cho tới bây giờ đều dựa vào điểm số được thưởng cho sau khi ký chủ ngược hết tra công mà sống sót.

Sau khi buộc định với Ngũ Kham, đối phương căn bản không đi làm nhiệm vụ ngược tra công. Cho dù hệ thống áp dụng chiến thuật quanh co, lừa dối Ngũ Kham đi ngược những chi nhánh tra công khác, người này cũng sẽ lấy lý do sẽ làm lỡ quay diễn cùng học tập kỹ xảo dể làm làm lý do cự tuyệt, khiến cho nó không biết nên làm thế nào cho phải.

Càng nghĩ, nó chỉ có thể kiên trì một lần nữa về với Đường Tô bên kia.

Nhưng này không trở về còn tốt, chỉ một chốc, hiện trạng của Đường Tô lại đem hệ thống hù tới sợ mất hồn.

Lúc này, Đường Tô đã bị Đường phụ Đường mẫu cấm túc tại nhà lớn Đường gia được một tháng.

Lúc hệ thống cẩn thận từng li từng tí trở lại trong phòng Đường Tô, cậu ta vẫn đang nổi điên. Khuôn mặt nhỏ nhắn nguyên bản mềm mại xinh đẹp đều bởi vì bị cấm túc mà trở nên vặn vẹo không ngớt, gương mặt gầy gò, xương gò má nhô ra, đầu tóc rối bù bất kham, căn bản không còn là bộ dáng xinh đẹp tuyệt trần mà khi trước kia đã buộc định với hệ thống ngược tra vạn nhân mê.

"Để cho ta đi ra ngoài! Ta phải đi gặp Lý Tạ Hiên! Nếu như không phải do hắn, nếu như không phải do hắn... Ta sao lại rơi xuống loại tình trạng này! " Đường Tô gào thét.

Trong phòng vài người mặc áo blouse trắng bị dáng vẻ giống người điên này của cậu ta làm cho hoảng sợ không thôi, mà làm thanh mai trúc mã với Đường Tô, Thiệu Thốc, lại đang lao lực mà áp chế Đường Tô.

"Đường Tô, cậu bình tĩnh một chút, cậu trở thành như vậy cùng Lý Tạ Hiên hoàn toàn không có quan hệ! " Thiệu Thốc an ủi, lại ngược lại bị Đường Tô náo loạn ngăn cản, hắn cười khổ, " Tớ biết... Cậu là bởi vì bị Ngô đạo làm bẩn mới có thể hỏng mất a!... Không có chuyện gì Đường Tô, đừng sợ nữa, Ngô đạo đã bị tống vào vào tù, về sau cũng sẽ không ngóc đầu được. "

Hắn triệt để chặt đứt niệm tưởng đối với Đường Tô, không còn gọi cậu ấy là Tô Tô nữa, chỉ biết xuất phát từ tình nghĩa đã từng có cùng với lễ nghĩa mà quan tâm tới Đường Tô.

"Không phải, chính là lỗi của hắn! ". Đường Tô giống như muốn điên rồi, "Nếu như trước đây không phải hắn muốn đi hộ tống cái tên tiểu minh tinh kia, hoặc là chấp nhận ta thì ta sao có thể uống phải rượu của Ngô đạo! Việc này cùng Ngô đạo không có quan hệ, tất cả đều là tại cái tên tra công cặn bã Lý Tạ Hiên sai! "

Nếu như không phải là Lý Tạ Hiên... Cậu làm sao có thể liên tiếp làm nhiệm vụ thất bại, đến ngay cả hệ thống ngược tra vạn nhân mê cũng đều giống như đã biến mất không còn xuất hiện trong đầu cậu nữa chứ!?

Đường Tô sợ hãi không ngớt, cậu ta luôn cho mình là thiên tuyển chi tử (đứa con được trời chọn lựa) mới có thể được hệ thống tuyển định, trở thành một đấu sĩ ngược tra nên căn bản không nghĩ tới sẽ có một ngày hệ thống sẽ vứt bỏ cậu!

Cậu biết nếu mất đi một thân phận tốt đẹp như Đường Tô thì chính mình sẽ một lần nữa biến trở về thân phận ti tiện như một con kiến hôi.

... Đều là lỗi của Lý Tạ Hiên! Nếu như hắn ngoan ngoãn bị ngược thì mọi chuyện sẽ không xảy ra như thế rồi!

" Đường Tô... " Thiệu Thốc cắn răng, giơ tay lên.

Chát!

Sau tiếng da thịt va chạm thanh thúy vang lên, mọi người ở đây toàn bộ đều ngẩn ra.

Đường Tô không thể tin che lấy mặt mình, hoảng sợ nhìn Thiệu Thốc: " Ngươi đánh ta? "

Thiệu Thốc cũng sững sờ trong chốc lát, hắn nhìn tay của mình, lại chợt nhớ tới khuôn mặt của Lý Tạ Hiên.

Hắn nhớ tới chiếc ô của đối phương, nhớ tới lời nói của đối phương, nhớ tới sự thiện lương phía sau gương mặt lãnh đạm đó, mấp máy môi.

" Chính cậu tự ngẫm lại đi! Đường Tô, oan có đầu nợ có chủ, Lý Tạ Hiên thật sự là một người tốt, " Hắn thở một hơi dài nhẹ nhõm, phân phó các bác sĩ bắt đầu làm việc, "Tinh thần của Đường Tô tạm thời rất không ổn định, các vị đây đều là bác sĩ ưu tú về lĩnh vực tâm thần, liền... Giao cho các vị."

"Thiệu Thốc, ngươi đi chết đi a! " Vành mắt Đường Tô đề đỏ lên vì tức giận.

Rõ ràng trước đây Thiệu Thốc chỉ là lốp xe dự phòng của cậu, không, thậm chí ngay cả lốp xe dự phòng còn chưa được tính, chỉ có thể được gọi là dự phòng của dự phòng. Nhưng lúc này, cái kẻ dự phòng của dự phòng này lại vì cái tên đại tra nam Lý Tạ Hiên kia mà đánh cậu!?

Thiệu Thốc rũ mắt, yên lặng bước đi, chỉ là lúc ra tới cửa bỗng nhiên lại có xúc động muốn chạy đi gặp Lý Tạ Hiên.

Hệ thống nhìn thấy các bác sĩ lắc đầu than thở, lại nhìn bên kia Đường Tô như điên như dại, đột nhiên cảm thấy có phần sợ hãi

Vì sao tất cả lại trở thành cái bộ dáng này?

Dựa theo bình thường, không phải nó nên dẫn dắt những mầm non có tố chất đi ngược tra công rồi tiến lên đỉnh cao nhân sinh hay sao? Sao bây giờ lại là ký chủ bị tra công giết ngược!?

L: Sau một khoản thời gian tu tâm dưỡng tính, ta đã trồi lên lại và xém ném não với một đống "cậu-tôi-ta-tớ....", xoắn não vl, ta lặn tiếp đêii~~~~

Hàng khuyến mãi ~ chuyên mục "bồi dưỡng tuổi thơ" ahihi (="ω´=)

Truyện Chữ Hay