Gần như cùng lúc với khán giả, Tống Kiến Chi nhận ra Minh Tự muốn làm gì. Sự hiện diện của camera lập tức làm nàng tỉnh táo, nàng duỗi chân mèo, bắt lấy bàn tay của Minh Tự ở trên cầm mình.
Hai tay dán vào nhau, thoạt nhìn đều thon dài, nhưng Tống Kiến Chi cảm nhận rõ ràng ngón tay của Minh Tự có lực độ hơn, nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay, nhanh chóng nói nhỏ: "Còn phải làm nhiệm vụ, đừng nháo."
"Chị không nháo." Minh Tự bắt chước Tống Kiến Chi, nhỏ giọng nói.
“Hửm?” Tống Kiến Chi lùi lại một bước, chỉnh lại tóc, ngẩng đầu nhìn cô.
"Đây là thuận theo chủ đề." Minh Tự nghiêng người về phía trước, khoảng cách giữa hai người lại gần hơn, cô không nhanh không chậm mà cười.
"Hôm nay chị hẹn hò với em."
Tống Kiến Chi đang vuốt mái tóc xoăn của mình, nàng không thể chịu được đối đãi ôn nhu của Minh Tự. Chỉ cần người này ôn nhu, giống như một tinh linh đang ngủ dưới đáy hồ, dùng nước làm thành tứ chi, mềm mại mà ôn nhu kéo mình vào trong nước, cùng nhau trầm luân.
Trong nước, từ hơi thở của con người tạo ra bọt khí phức tạp, Tống Kiến Chi sững sờ nhận ra chính con người nhỏ bé trong lòng mình đang ôm một chai nước ngọt vị chanh lớn, vừa ùng ục hút bọt khí nước có ga ngọt ngào vừa nhỏ giọng làm nũng nói:
Mình thích, mình thực sự thích người này.
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu lên hai người một ánh sáng vàng, ngọt ngào từ trong lòng truyền đến khóe môi, Tống Kiến Chi dùng đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào yêu tinh ôn nhu trước mặt, cầm lòng không đậu mà cười.
"Tôi lại tin đó tình yêu."
"Minh Tự chỉ là chuyên nghiệp, tổ chương trình yêu cầu, nhất định không phải cố ý trêu chọc Tống Tam #đầu chó."
Sau một màn tình nùng ngắn ngủi, hai người chạy đến phòng Minh Tự để chọn đồ cho Minh Tự.
Trang phục của Minh Tự chủ yếu là màu tối, đen hoặc xám, kiểu dáng tổng thể rất đơn giản nhưng vẫn có váy.
Tống Kiến Chi bí mật gia nhập đội vinh diệu, đồng thời thỏa mãn mong muốn nhỏ nhoi được hóa trang thành cp với Minh Tự tỷ tỷ, cho nên muốn chọn quần áo màu vàng.
Cơ hồ là liếc mắt một cái, Tống Kiến Chi đã chọn ra một chiếc váy màu trắng vàng, nàng lấy ra, đang định đưa qua lại phát hiện thẻ ở cổ áo vẫn chưa được gỡ ra.
"Ủa? Đồ mới sao?" Tống Kiến Chi có chút do dự, "Có thể sẽ không vừa hay không?"
Minh Tự e hèm, cô hiếm khi mặc màu sắc tươi sáng như vậy, trong tủ quần áo cũng không có cái nào. Sau khi quen biết Tống Kiến Chi thì cô mới nghĩ tới để Lý Mạn thêm mấy cái nữa.
Chuyện này không cần thiết phải nói cụ thể với Tống Tiểu Chi.
“Sẽ không.” Minh Tự lập tức đi thay váy, cô có dáng người tiêu chuẩn, chân thẳng, mặc váy cũng rất đẹp, so với những chiếc váy hai dây đáng yêu và nữ tính của Tống Kiến Chi thì chiếc váy ghép nối cô mặc khá rộng, tươi đẹp hơn.
Tống Kiến Chi thừa dịp cô thay quần áo, nàng chọn một chiếc thắt lưng mỏng màu trắng, khi nhìn thấy vòng eo của Minh Tự tỷ tỷ phác họa ra như liễu mùa xuân, nàng hài lòng tuyên bố mình đã hoàn thành nhiệm vụ.
Bởi vì cả hai người đều nhanh chóng chọn quần áo nên nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc. Khi trở lại tầng một, mọi người thấy cả hai đều mặc trang phục màu vàng trắng, là đồ đôi, đều đoán cách hoàn thành nhiệm vụ: “Đều phải là màu trắng phải không?”
"Còn phải mặc đồ đôi, không chạy."
"Như vậy a, tôi đã nghĩ ra mình sẽ mặc gì rồi."
Minh Tự đi lấy thẻ nhiệm vụ, Tống Kiến Chi nhân cơ hội quay đầu giơ ngón tay cái cho bọn họ.
Mọi người: "Nhìn kìa, chắc chắn Kiến Chi đang khen chúng ta thông minh, haha."
Đạn mạc: "Hahahahahahaha, thực ra Tống Tam đang nói mọi người có trí tưởng tượng rất phong phú."
Sau khi Minh Tự và Tống Kiến Chi rời đi, đội bán manh tiếp tục ngay sau đó, khi nhìn thấy nhiệm vụ, bọn họ đều trợn tròn mắt, dù sao thì Bành Chu cũng là nghệ sĩ, quần áo cũng rất đẹp, Thịnh Cách chọn phong cách đen trắng đơn giản.
Đến lượt Thịnh Cách, MC là mặc trang phục lịch sự 300 ngày một năm, mặc chính trang 365 ngày một năm, nhìn quần áo hoa hòe lòe loẹt của Bành Chu mà rơi vào trầm tư, cuối cùng nghĩ ra một bộ trang phục màu xanh đỏ.
"Đội này thật sự đến đây để yêu hahahahahahahahaha."
"Từ xưa thì đỏ xanh là couple, đen trắng là tiêu chuẩn, hai người họ đã xuất sắc hoàn thàn yêu cầu về màu sắc của bản thân và cp."
Khi đội thú bông vốn dĩ nắm chắc chiến thắng nhìn thấy hai người họ đi xuống: …?
Bọn họ không hiểu ra sao mà đi lên tầng trên của nhiệm vụ, lúc này mới phát hiện ra yêu cầu thực sự của nhiệm vụ.
Từ Bội đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội hóa trang thành cặp đôi, nàng dùng ánh mắt cỗ vũ nhìn Nhạc Nghị, kết quả dưới ánh mắt của nàng, Nhạc Nghị lại chọn cho nàng một chiếc váy lụa màu xanh lục.
Váy đẹp, Từ Bội khá hài lòng, ít nhất Nhạc Nghị không có gu thẩm mỹ của trai thẳng. Nhưng khi mở phòng Nhạc Nghị, nàng nhìn thấy nhiều loại quần áo đủ màu sắc nhưng không có màu xanh lục:...
Cuối cùng, Từ Bội tùy tiện chọn cho hắn, chọn đồ màu xanh lục duy nhất của Nhạc Nghị: Mũ lưỡi trai.
"Đội vào đi." Từ Bội mang vẻ mặt thanh thuần, lạnh lùng nói.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha Nhạc Nghị vui vẻ đội mũ lên thật buồn cười ha ha ha ha ha ha ha."
"Tôi tuyên bố bọn họ là đội nón xanh."
"Sao lại thấy có chút đáng yêu thế này."
Sau khi đi ra khỏi khách sạn nơi tổ chương trình, Minh Tự mở thẻ nhiệm vụ ra:
"Một ngày hẹn hò của tôi: Tự quyết định lịch trình của mình, có một buổi hẹn hò ngọt ngào với đối phương!"